Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Chiến Lão Long Hoàng, Đế Đan Treo Đánh…..???

Tiểu thuyết gốc · 2313 chữ

P/S: phần mở đầu: để Tác có thể cảm ơn, đại thổ hào LePhiVux,4VNDT, yy13698061 và tất cả các đạo hữu đã ủng hộ tác trong thời gian qua. Cảm tại đạo hữu rất nhiều. ( nếu có chút phiền, vì tiêu đề này, mong mọi người thông cảm cho tác. Tác chỉ muốn cảm ơn, mọi người đã đồng hành cùng tác. )

Lão Long Hoàng, dùng ánh mắt kiêng kỵ nhìn tên hoả nhân đằng sau Lâm Minh, mở miệng nói: “ Các ngươi là kẻ nào, tại sao không dùng Cổ ngọc??? Sao có thể vào trong Thần Mộ???”

Nhìn ánh mắt khổng lồ, không thèm liếc nhìn mình, Lâm Minh đoán lão long già này, đang xem thường mình. Nhưng điều này, không làm hắn quá bất ngờ, phải biết nơi đây là thực lực vi tôn, kẻ yếu thì không có quyền.

“ Suyt…” Đế Đan thì càng, không nhìn Lão Long Hoàng trong mắt, liền suyt tiếng rồi quay đầu đi.

“ Hừm! Đừng tưởng hơn Bổn Hoàng một chút, mà da rẻ, Xem Chiêu !” Hắn đã hơn vạn năm, chưa từng bị ai xem thường, vậy mà hôm nay, lại bị một tên hoả nhân coi thường.

Chỉ thấy Lão Long Hoàng, dùng con mắt khổng lồ kia hiện lên một chút lửa giận kèm theo sát ý lạnh như băng.

Lão Liền vung ra tay, sau đó toàn bộ không gian đột nhiên chấn động, một cột sáng màu tím bắn ra từ trong bóng tối, xuyên qua hư không, hung hăng lao về phía Lâm Minh và Đế Đan.

“ Vù~ “

Thấy Lão Long Hoàng, vừa nói vài câu liền phát động công kích, ánh mắt Lâm Minh chợt có chút lạnh xuống.

Hắn chỉ nhẹ vung tay lên đỡ, Không Gian Pháp Tác bắn nhanh ra bao trùm lấy rồi, hung hăng va chạm với cột sáng màu tím kia.

“ Rầm~ ”

Sau tiếng nổ, một cỗ phong bạo quét ra xung quanh, tràn ngập một mảnh không gian này.

“Xoạt!”

Khói bụi tràn ngập mảnh không gian này, nhưng đã bị Luân Bàn đằng sau Lâm Minh, hấp thu hết.

“ Chỉ là một tên Ngũ Tinh Đấu Thánh, vậy mà có thể chống đỡ được, một đạo tuỳ tiện công kích của Bổn Hoàng sao?” Long Hoàng Chúc Khôn, có phần nhìn lại Lâm Minh, rồi bình phán.

“ Vậy Sao! Người đã có lễ, Bổn Toạ sao lại không đáp lễ!” Lâm Minh lặng lùng nói, chợt khẽ vung tay.

“ Không Gian Liệt !” Một đạo lưỡi liềm, màu lửa hoàng kim, ẩn chưởng cự đại không giang chi lực, chém thắng về hướng của Long Hoàng.

“ Dị Hoả và Không Gia Chi Lực sao?”

“ Long Tức~” Lão ta gầm nhẹ, rồi há miệng, thở ra một đạo ngọn lửa Tức sắc, chặn lại đòn công kích của Lâm Minh.

“ Rầm~”

“ Xuỳ Xuỳ~ “

“ Bùm~ “

Không gian lại một lần nữa chấn động lên, một đòn đáp lễ của Lâm Minh, đã khiến cho Lão Long Hoàng có chút chật vật.

“ Phù….” Lão ta thở ra, thôi bay khỏi bụi, vẻ mặt Lão Long Hoàng phải xem lại về tên Ngũ Tinh Đấu Thánh nhỏ nhon này.

“ Hổ không gầm, ngươi tưởng là mèo sao?” Lâm Minh từ từ lơ lửng, Đấu Khí phùn trào, thôi bay mọi thứ.

Thấy thế, Đế Đan cũng tránh ra một bên, để cho Lâm Minh hiển thánh, lão ta đoán con rồng này, sắp ăn tránh đắng rồi.

“ Hiền Nhân Thuật~” Lâm Minh chấp hai tay lại, Luân Bàn đằng sau quay tròn, 20 đó dị hoả không ngừng phát sáng.

Trên mặt hắn, lên hiện liên nhưng hoa văn, nhưng lúc này trên trán hắn, ngọn lửa hoàng kim ấn kí hiện rõ lên, làm hắn không khác gì Hoả Thần chân chính cả.

Thực lực cũng tăng mạnh, từ Ngũ Tinh tiến thẳng lên Cửu Tinh Đấu Thánh sơ kỳ.

Sưu~

Thân ảnh hắn chợt biến mất, không gian xung quanh hắn cũng không hề có chút ba động gì cả, chính mắt thấy điều này. Làm cho Lão Long Hoàng, trở tròn mắt.

Lão ta chưa thấy ai có thể, dùng bí kỹ thăng liền một lúc 4 tinh, không nhưng thế còn là ở cấp bậc Đấu Thánh nữa chứ.

“ Đế Lục Chưởng~”

Chỉ thấy thân ảnh, Lâm Minh hiện ta sau đầu khủng lồ của Lão Long Hoàng, tụ khí thành chưởng, một bàn tay Đấu Khí ngang ngửa với đầu của Lão Long Hoàng.

Cứ thế mà đập xuống, với thân hình to lớn vạn trượng, nhưng không hề chậm chạm, mà né đi đấu kỹ của Lâm Minh.

“ Rầm~ “

“ Răng Rắc~ “

Mắt đất nứt ra, sau đó lại khôi phục trở lại, mắt thấy bị đánh lén, lão Long Hoàng lửa giận ngập trời, vung lên chiếc đuôi khổng lồ, quật thẳng vào người của Lâm Minh.

Vù~ vù~

Tiếng xé gió, do chiếc đuổi dài cả vạn trượng đó đập tới, Lâm Minh chỉ nở một nụ cười.

Bỗng xung quanh hắn, hư ảnh của Susanno’o hiện lên, lần này nó đã có màu của Kim Đế Phần Thiên Viêm, thân hoá vạn trượng, dơ lên bàn tay chộp lấy chiếc đuôi của Lão Long Hoàng.

“ Chộp~ “

“ Phù~ “

Khói bụi bay toán loạn, bàn tay Susanno’o của Lâm Minh nắm thật chặt lấy đuổi của Long Hoàng, làm cho lão ta có phần kinh ngạc.

Kinh ngạc ở đâu không phải là do, Lâm Minh đỡ được chiếc đuôi của lão, mà đó là thực lực của hắn đã tăng lên nhanh chóng, từ Cửu Tinh Đấu Thánh Sơ Kỳ, vậy ma nửa bước Đấu Đế.

“ Hừm! Tiểu tử bản lĩnh thông thiên đó, nhưng tất cả cũng chỉ là tạm thời mà thôi!” Âm Thanh tức giận, xen lẫn kinh thường, của Long Hoàng vang lên.

Kẻ chỉ biết dựa vào bí kỹ, thì sao có thể đọ lại với Cường giả chân chính chứ.

“ Vậy sao? Con rồng nhà người mở to mắt mà nhìn đi!” Lâm Minh không thèm đôi co miệng lưỡi với Long Hoàng, hắn muốn chứng minh bằng thực lực.

“ Ngũ Luân Ly Hoả Pháp~ “

Lâm Minh kết ấn, sau lưng 20 Loại Dị Hoả biến đổi một ngừng, tụ thành nhiều hình dạng, bổ nhào tới Long Hoàng.

“ Grao~ “

Long Hoàng, mở lấy bồn khẩu cắn xé lấy đám Dị Hoả đang tiến đánh lão.

“ Không ngờ, tên này lại có thể thu phục được nhiều Dị Hoả đến vậy!” Lão Long Hoàng, vừa cắn xé đám dị hoả, vừa nghĩ thầm đánh giá lại Lâm Minh.

“ Chưa hết đâu, Đại Thiên Tạo Hoá Chưởng~ “

Không để cho Long Hoàng kịp chở tay, hắn lại đánh ra một bàn tay vàng cự đại, đánh mạnh về phía Long Hoàng.

“ Hừ! Đủ rồi, Tưởng bổn hoàng sợ ngươi sao?”

“ Thái Hử Thần Diệt~”

Đánh bay đám dị hoả, vướng bận lão ta liền bắn ra một sóng công kích đang mang theo toàn lực của Cửu Tinh Đấu Thánh.

“ Rắc~”

Đại Thiên Tạo Hoá Chưởng, chỉ vừa mới vang chạm vào sóng xung kích đó, liền bị huỷ diệt đi, và bắn mạnh về phía Lâm Minh.

“ Ách! Đã xem thường người rồi, dù gì cũng là Lão Quái Vật sống mấy vạn năm?” Lâm Minh có chút kinh hãi, hắn đã quá xem thường lão ta rồi.

“ Kim Đế Phần Thiên Trảm~ ”

Kim sắc hỏa diễm tại lúc tiếng quát vang lên trong thiên không đã hóa thành một đóa hoa kim sắc lớn mấy ngàn trượng hung hăng hướng phía Sóng Xung Kích của Lão Long Hoàng

“Phanh”

Đối diện với thế công mãnh liệt áp tới, thần bí nhân vẻ mặt vẫn vô cùng bình thản, một quyền đánh ra trong nháy mắt liền đem quang hoa kia làm cho sụp đổ.

“ Phù phù….”

Cự nhân Susanno’o của Lâm Minh bị đánh bay ra, từng bước của Lâm Minh in hằn xuống mặt đất.

Lão Long Hoàng cũng lui về sau, vài bước rồi mới định hình lại thân hình của minh.

“ Bốp~ bốp~”

Đế Đan ở trên vỗ tay, lão ta không ngờ, Lâm Minh không dùng cái Không Gian quỷ dị đó, mà vẫn có thể so lo một một với Cửu Tinh Đấu Thánh Hậu Kỳ hàng thật giá thật.

“ Tiểu Tử, lão phu quên không hỏi tên người là gì?” Đế Đan lơ lửng trên không trung nói.

“ Ha ha, quên chưa giới thiệu, Bổn toạ tên là Lâm Minh, các người có thể gọi bổn toạ là Thiên Minh Đế…HA HA!!” Lâm Minh cười lớn nói.

“ Híc lại còn tự mình xưng đế, xem ra người rất tin tưởng vào bản thân mình rồi!” Long Hoàng liền phun nước miếng, kinh thường.

Chợt lão ta phát sáng, dần dần thân ảnh vạn trượng đó liền nhanh chóng thu nhỏ hóa thành một vị nam tử tóc màu tử kim, đồng tử kim sắc nồng đậm uy áp nhìn về phía Lâm Minh, cười nhạt một tiếng nói: “Bây giờ….chúng ta đánh lại thôi, xem người có mạnh như miệng của mình hay không! ”

“Tiểu tử, tiếp chiêu của bổn hoàng.”

Long Hoàng nhìn Lâm Minh, đại thủ vươn ra cùng với một tiếng long ngâm, sau đó một đạo kim hoàng sắc cự trảo phá không mà ra nhằm hướng về Susanno’o chụp xuống.

“ Hừm! Kỷ băng hà~”

Không gian liền chợt lạnh xuống, Luân Bàn sau lưng Cốt Linh Lãnh Hoả liền toả sáng hơn các đám dị hoả khác.

Cả mặt không trung liền bị đóng băng, một nửa không gian bị biết thành tuyết trắng, ngăn cản lấy chảo thủ của Long Hoàng.

“Xoạt”

Cả hai chiêu thức hung hăng công kích lấy nhau, kim sắc cự trảo bị đóng băng, sau đó biến mất.

“ Lại thêm một Thiên Giai đấu kỹ, Tiểu Tử trên người ngươi cũng nhiều thu đoạn đó!” Long Hoàng vung tay, băng mỏng dích trên trảo thủ của lão ta bị bắn ra ngoài.

“ Lâm Minh tiểu tử, người lên để cho ta đi, thử sức như vậy được rồi!” Đứng ở ngoài, Đế Đan sốt ruột nói. Lão đã nhìn chán rồi, muốn rời khỏi cái không gian chết tiệt này.

“ Được thôi, nhường sân khấu lại cho lão đó!” Lâm Minh giải trừ Hiên Nhân Thuật, rồi từ từ bay ra khỏi chiến trường.

“Phanh”

Lời Lâm Minh vừa nói ra, Lão Long Hoàn cũng là đột nhiên bạo xuất, đấu khí ngập trời hóa thành triều tịch hung hăng hướng Đế Đan đánh tới.

Lão biết chỉ có tiêu thụ hạ vi cường, chiếm lấy tiên cớ mới có thể đánh ngang cơ với Đế Đan.

“ Chút tài mọn mà thôi.” thấy thế Đế Đan chỉ cười nhạt một tiếng, ngón tay điểm nhẹ, năng lượng ngập trời liền bị nhất chỉ phá tan.

“ Ngươi là kẻ nào, vậy mà lại mạnh mẽ như vậy?” Long Hoàng kiêng kị nói.

Không cho lão Long Hoàng suy nghĩ nhiều, Đế Đan liền động thủ, nhưng đòn đánh của lão ta nhưng là huỷ thiên diệt địa, làm cho Long Hoàng chật vật không thôi.

“ Ầm~ “

“ Rầm~ “

“ Oanh oanh oanh~ “

Hai đạo thân ảnh mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa điên cuồng giao kích, năng lượng ba động làm cho đám người đang đứng ở xa cũng phải cảm thấy hoảng sợ, nhưng mà không gian ở đây dường như cực kỳ ổn định nên mặc dù là cái loại này đại chiến nhưng cũng không thể nào đem không gian xé rách.

“Rầm rầm!”

Ba động hủy diệt đáng sợ từ trên trời phủ xuống giống như thiên phạt muốn hủy diệt cả thế giới.

Lâm Minh chăm chú quan sát, cuộc giao chiến của hai người, mà nói thẳng là một bên treo đánh một bên.

Hắn đã có thể học được rất nhiều, cách chiến đấu lẫn kĩ xảo trong đó, làm hắn cho thể rút ngặn lại khoảng cách với đám người đó.

“ Đế Đan Chưởng!”

Trên bầu trời, Đế Đan đã mất kiên nhẫn, thân hình đột nhiên bay lên tách khỏi đợt áp sắp của Long Hoàng, tung chưởng về Long Hoàng phía dưới, cùng lúc đó một quang đoàn huyễn lệ lớn cỡ đầu người đột nhiên hiện ra.

“Phanh phanh phanh!”

Khi quang đoàn này xuất hiện, năng lượng trong thiên địa như gặp phải dầu sôi thiêu đốt, khắp không gian tràn ngập hỏa diễm, thiên địa cũng trở thành hỏa lô.

Nhìn thấy uy thế một chưởng này, Long Hoàng đang muốn áp sát để lấy lợi thế, vội vàng dừng lại, ngưng luyện đấu khí phòng bị.

Vẻ mặt băng lãnh ẩn sau trong ngọn lửa, Lão ấn hai tay xuống, đột nhiên hỏa diễm nhanh chóng phóng xuống. Chỉ trong một thời gian ngắn, hỏa diễm tràn ngập thiên địa liền chui vào trong quang đoàn huyễn lệ bên dưới.

“Kẹp!”

Khi song chưởng ấn đến tận cùng thì trời đất cũng tối sầm lại, chỉ còn có quang đoàn trong lòng bàn tay hắn phát sáng, nó phát ra quang mang hủy diệt đẹp đến động lòng người dần lao xuống đỉnh đầu Long Hoàng.

P/S: Năm mới, Tác Cầu Đề Cừ, TLT, KP

Tác sẽ đăng chương bình thường trở lại, vào hai khung giờ là 7-8h sáng hoặc là 15-18h. Có thế tuỳ vào tác muốn đăng lúc nào thì đăng.

Bạn đang đọc Đấu Phá: Từ Giải Cứu Điệp Bắt Đầu sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.