Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dẫn dụ

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

"Dịch gia Dịch Thu, gặp qua thành chủ đại nhân, gặp qua đại tiểu thư."

Dịch Thu rất không hợp với lẽ thường đi trước Dịch Thương Thiên, nhìn giống như con trai dẫn theo lão tử đi tới bái kiến thành chủ, hướng ánh mắt về phía cô nương mặc áo xanh ở bên cạnh thành chủ khẽ khom người, mang theo một nụ cười ngượng ngùng, dịu dàng khiên tốn nói.

"Một chưởng kia của ta sao không có đánh chết ngươi đồ vô sỉ này."

Tiểu cô nương không ngờ tới Dịch Thu còn dám chạy đến trước mặt nàng, cả người tức giận tới khuôn mặt đỏ ửng, nhìn đến nụ cười của người kia lại càng đáng giận.

"Đại tiểu thư nói vậy là sai rồi."

Dịch Thu lần nữa hạ thấp người, nhìn xem tiểu cô nương với khuôn mặt lạnh như sương, tiếp tục ôn tồn nói: "Luật Đại Chu chúng ta có mười đại tội, trong đó không trải qua tư pháp thẩm phán, tự tiện phạt quý tộc làm cho quý tộc đó bỏ mình, chính là một trong mười đại tội. Ta dù sao cũng có thân phận quý tộc, nếu thật bị đại tiểu thư đánh chết.....Đó mới là chuyện phiền phức. Cho nên đại tiểu thư cần phải cảm thấy vui mừng chứ không phải là hối tiếc đối với kết quả này."

"Ngươi! Nói thì hay lắm! Ngươi làm nhục ta trên đường! Bao nhiêu người chính mắt nhìn thấy! Dù cho không qua tư pháp thẩm phán, giết ngươi tại chỗ cũng là lẽ phải!"

Tiểu cô nương tức giận nói, bởi vì tức giận mà bộ ngực nhỏ không ngừng phập phồng nhìn rất là mê người.

"Đại tiểu thư lại sai rồi, ta thật có sai hay không là do luật pháp quyết định, mà không phải cảm nhận của đại tiểu thư. Nếu như cá nhân phán quyết áp đảo phía trên luật pháp, thì luật pháp Đại Chu Vương Triều còn có tác dụng gì? Phủ thành chủ là quan một phương càng phải giữ gìn uy nghiêm của luật pháp, như thế nào mà dẫn đầu vì phạm bộ luật được?"

Dịch Thu không nhanh không chậm nói với vẻ mặt bình tĩnh.

Có điều trong nội dung làm tiểu cô nương giận sôi, hận không thể một lần nữa xông lên cho Dịch Thu một hồi tàn nhẫn.

"Dịch gia chủ, đứa con trai này của ngươi, tính cách so với trong tin đồn khác nhau một trời một vực, quả nhiên nghe danh không bằng gặp mặt, cũng coi là một vị trẻ tuổi anh tuấn."

Thành chủ đưa tay vỗ vỗ nhẹ đầu của nữ nhi mình, thần sắc bình thản nói ra, cắt đứt màn ăn miếng trả miếng của hai người trẻ tuổi.

Đương nhiên, màn đối chọi gay cấn này nhìn từ góc độ nào, đều có thể thấy Dịch Thu như là đang chủ động trêu chọc.

"Ngụy Hồng Thành cùng con trai Ngụy Tử Kỳ gặp qua thành chủ cùng đại tiểu thư."

Không đợi Dịch Thương Thiên đáp lại, cha con Ngụy Hồng Thành cũng đi tới hướng về thành chủ hành lễ nói.

Vốn bọn hắn không muốn tới, mặc dù thành chủ đích thân đến đây, tuy nhiên chỉ cần hai bên đến đủ là có thể bắt đầu.

Cả quá trình cùng kết quả đều có quan viên làm giám thị, toàn bộ quá trình không có liên quan đến thành chủ, cho nên thành chủ đến cũng có thể xem như là một khán giả có thân phận tôn quý mà thôi.

Nhưng Dịch Thương Thiên cùng Dịch Thu lại đến chào hỏi làm Ngụy Hồng Thành hắn không thể trơ mắt mà nhìn.

"Ừm, các ngươi không cần phải để ý đến ta, hãy đi đi chuẩn bị tốt cho mình là hơn, biết được hôm nay có một trận đấu, lại ngay trước phủ, cho nên ta tới đây nhìn một chút thôi."

Thành chủ thấy cha con Ngụy Hồng Thành cũng tới, trên vẻ mặt thoáng hiện một tia không kiên nhẫn, phất phất tay nói.

"Đại nhân không cần phải bận tâm, Ngụy huynh vội vàng chạy tới đây cũng không phải để chào hỏi, mà chính là lo lắng ta nói lời không nên nói, đúng không?"

Dịch Thu chắp tay quay sang Ngụy Tử Kỳ, cười híp mắt nói.

Nhìn Dịch Thu có thần thái như vậy, Ngụy Tử Kỳ rõ ràng là sửng sốt, bởi vì trong ấn tượng của hắn, Dịch Thu không thể có phong thái như vậy!

Tướng mạo không có biến hoá nào......nhưng khí chất trên người.......lại hoàn toàn khác trước.

Chuyện gì đã xảy ra?

"Dịch gia tiểu nhị! Ngươi nói cái gì! Thành chủ đại nhân anh minh sáng suốt, ngươi cho rằng chiêu khích bác ly gián này có chỗ dùng trước mặt đại nhân sao?"

Ngụy Hồng Thành nhíu mày giành trước nói.

"Có phải khích bác ly gián hay không.....Dịch gia chúng ta nói không tính, Ngụy gia các ngươi....tự nhiên cũng không tính. Khi nãy ta ở trong đám đông, rõ ràng ta thấy Ngụy gia các ngươi cùng thành chủ đại nhân tới sớm hơn so với chúng ta, các ngươi sao không tới bái kiến đại nhân, ngược lại khi chúng lại đây các ngươi mới đến."

Dịch Thu vừa nói, vừa hướng tiểu cô nương xinh đẹp chắp tay, đột nhiên biến sắc nghiêm nghị nói: "Đại tiểu thư minh xét, sự tình ngày hôm trước đúng là ta càn rỡ. Nhưng sự việc xảy là có nguyên nhân, cũng không phải bản ý của ta, chỉ vì bị người hãm hại trên người mới tạo thành kết quả không muốn như vậy, trong đó đúng sai còn xin đại tiểu thư đừng nhẹ nhàng kết luận."

Nói xong, Dịch Thu quay nhìn Ngụy Tử Kỳ thật sâu.

Thái độ như vậy làm cho Ngụy Tử Kỳ chịu một tâm lý ám chỉ rất mạnh, vừa rồi lại vẫn còn ngẩn sơ vì biến hoá của Dịch Thu, vì vậy lúc này Ngụy Tử Kỳ sửng sốt sau đó phản ứng theo bản năng: "Nói bậy! Ta lúc nào hãm hại ngươi? Dịch Thu! Ngươi nói thật hoang đường, đại tiểu thư mắt sáng như đuốc, sao có thể tin loại lời thoái thác này?"

Sau khi nói xong, Ngụy Tử Kỳ liền phát giác không đúng, Dịch Thu nói có người hãm hại hắn, nhưng cũng không nói là ai hãm hại hắn.....

Phản ứng kia.....cho người cảm giác, còn không phải chưa đánh đã khai sao?

"Ngươi âm ta."

Nghĩ thông suốt, Ngụy Tử Kỳ nhìn chằm chằm vào Dịch Thu hét lớn.

Lại phát hiện Dịch Thu nhìn hắn với vẻ mặt vô tội, tiếp đó dùng loại ngữ khí mờ mịt hỏi: "Ta âm ngươi cái gì, Ngụy huynh, cơm có thể ăn bậy nhưng không thể nói lung tung. Nếu việc này không liên quan đến ngươi,......thì tại sao ngươi lại kích động như vậy?"

"Không cần phải miệng lưỡi trơn tru, sự tình lần trước ngươi làm với đại tiểu thư đã quá rõ ràng. Dù có giảo biện thế nào cũng không thể giảm bớt tội. Hôm nay mọi người tập trung đến đây là để xem trận đánh cược, thời gian đã đến, bây giờ chúng ta hãy lên võ đài kết thúc trận đấu rồi hãy nói những chuyện khác."

Nghe con trai dễ dàng rơi vào bẫy, mà đại tiểu thư cũng hiện lên thần sắc suy tư, Ngụy Hồng Thành thầm hô một tiếng không tốt, vội vàng chuyển dời chủ đề.

"Ngụy gia chủ nói rất đúng, Ngụy huynh vậy chúng ta hãy lên võ đài đi."

Dù sao mục đích đã đạt được, Dịch Thu cũng không nhiều lời, thuận theo tình thế mà gật đầu hướng võ đài làm động tác mời.

Ngụy Tử Kỳ hung hăng trừng mắt nhìn Dịch Thu, sau đó tung người nhảy lên võ đài.

Nhưng Dịch Thu chỉ lơ đễnh cười, chắp tay thành chủ cùng đại tiểu thư, rồi mới quay người chậm rãi đi lên.

Nhìn thấy hai bên đánh cược đều đã ở trên lôi đài, trong quảng trường đám người vây xem ở xung quanh lập tức bạo phát ra tiếng kêu la kích động vang trời!

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.