Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cược bắt đầu

Phiên bản Dịch · 1423 chữ

"Dịch huynh, mới vừa rồi lời nói thật lợi hại, xem ra một chưởng của đại tiểu thư không những không đánh chết ngươi, còn giúp ngươi mở ra khiếu?"

Ngụy Tử Kỳ đứng trên võ đài, nhìn chằm chằm vào Dịch Thu, sắc mặt âm trầm nói.

"Cái này đúng là phải cảm ơn Ngụy huynh, sau một chưởng kia lúc ta tỉnh lại có cảm giác đầu óc linh hoạt và sáng suốt hơn rất nhiều. Trong dĩ vãng những điều không hiểu, không biết tựa như đã hiểu rõ ràng, sáng tỏ."

Dịch Thu hạ thấp người, nói với giọng lấp lửng, ý vị khó hiểu.

Chỉ vì Ngụy Tử Kỳ trong lòng có quỷ, tự nhiên cảm giác lời này là dành cho hắn.

Điều này khiến trong lòng hắn nhảy lên, luôn có cảm giác quái dị.

Hôm nay Dịch Thu so với ba ngày trước thật sự là tương phản quá lớn, vì vậy không thể không sinh ra suy nghĩ khác.

Bởi vì lấy tính tình hôm nay của Dịch Thu, xem ra chuyện xảy ra ba ngày trước, không có khả năng xuất hiện bộ dạng mất bình tĩnh như vậy!

Nếu thật là như vậy......trận đánh cược này......không đơn giản như mình và phụ thân nghĩ.

"Dịch huynh đại nạn không chết nhất định về sau sẽ được mắn, tuy Đấu Hồn đã phế nhưng chưa chắc đã là chuyện xấu. Sau ngày hôm nay, Ngụy gia chúng ta sẽ tiếp nhận Dịch gia các ngươi, Dịch huynh về sau cũng không cần phải đem trách nhiệm gia tộc nặng nề gánh trên vai nữa. Cuộc sống sau này, có thể ở trong Hưng Ninh thành hưởng thụ nhà nhã sinh hoạt. Nghĩ đến cuộc sống bình thường của Dịch huynh ta cũng cảm thấy ghen tỵ.

Ngụy Tử Kỳ ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Trong lời nói mang nhiều hàm ý thăm dò, nhưng để hắn thất vọng là Dịch Thu từ đầu đến cuối vẫn mang bộ mặt ôn nhu, không có dễ dàng bị kích động như ba ngày trước, cũng không bởi vì những lời này của hắn mà sinh ra bất kỳ phản ứng thái quá nào.

"Cái này.....thực xin lỗi, chỉ sợ sẽ làm ngươi thất vọng, Ngụy huynh."

Dịch Thu trên mặt lần nữa xuất hiện nụ cười ngại ngùng, tiếp tục nói: "Trong thời gian mấy ngày này, trong cơ thể ta dần dần tốt, không nghĩ tới đấu hồn bị phế một lần nữa ngưng tụ, khôi phục như cũ, vừa khéo để hôm nay có thể đánh cược."

Nói xong, Dịch Thu vận công thôi động đấu hồn trong đan điền, theo linh lực lưu chuyển trong cơ thể, khí tức nháy mắt tăng lên!

Nhị giai Võ Tu!

Đây là....tu vi nhị giai Võ Tu!

Một đám đệ tử Dịch gia đi theo hộ tống lập tức tâm tinh trở nên kích động, bởi vì trong mấy ngày Dịch Thu đều bế quan, bọn hắn chỉ biết thiếu gia nhà họ từ trong hôn mê tỉnh lại, còn trạng thái nhu2 thế nào thì không được rõ ràng.

Cái tin tức cả thành đều biết Dịch Thu đấu hồn bị phế, mặc dù không muốn tin tưởng nhưng đám đệ tử này cũng cực kỳ bi quan.

Nhất là sau khi biết gia tộc cùng Ngụy gia tiến hành đánh cược, loại tâm tình bi quan tuyệt vọng đã hoàn toàn tràn lan.

Cho nên vào lúc này đột nhiên thấy khí thế của Dịch Thu tăng vọt, cũng không phải đấu hồn bị phế, bọn họ cảm thấy toàn thân lấp đầy một cảm giác sung sướng cùng kinh ngạc!

Ngược lại, bên phía Ngụy gia, tất cả đều biến sắc mặt.

Ngụy Hồng Thành nhíu mày, đột nhiên quay đầu về phía Dịch Thương Thiên lạnh lùng nói: "Dịch gia chủ, hảo tâm cơ!"

Dịch Thương Thiên nhàn nhạt nhìn Ngụy Hồng Thành, sau đó không để ý đến mà quay về phía lôi đài.

"Thì ra đây là chỗ dựa của ngươi sao? Xem ra tin tức đấu hồn bị phế, cũng là do các ngươi cố ý truyền ra?"

Đứng trên lôi đài Ngụy Tử Kỳ với vẻ mặt bình thản, thấy Dịch Thu dừng ở cảnh giới nhị giai Võ Tu liền thở ra một hơi, như là đã nắm tất cả trong tầm tay bất chợt nổi lên lòng đùa cợt.

"Ta đã biết không thể gạt được Ngụy huynh, cũng đều là vì gia tộc của mình mà tính toán, cho nên dùng một vài thủ đoạn mong Ngụy huynh thứ lỗi."

Dịch Thu vẫn mang theo nụ cười ngại ngùng hướng Ngụy Tử Kỳ chắp tay.

"Hừ, trước thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu đều là vô nghĩa! Ngươi thật cho rằng chỉ bằng võ giả cấp hai có thể đánh bại ta sao? Thật sự là ngây thơ."

Ngụy Tử Kỳ cười lạnh một tiếng, sau đó kích phát đấu khí trong cơ thể, linh hồn lực lưu chuyển khí tức bắt đầu tăng lên! Quả nhiên đem khí tức Dịch Thu đè ép xuống.

Tam giai Võ Tu!

Khi Ngụy Tử Kỳ hiển lộ khí tức, vốn dĩ cả quảng trường yên tĩnh vì Dịch Thu khôi phục tu vi nhị giai, lúc này lại trở lên sôi trào .

Những người này vốn là đặt cược để Ngụy Tử Kỳ thắng, cho nên bọn hắn không hy vọng xuất hiện một sự bất ngờ nào.

"Haha, thật đáng tiếc dù ngươi có dùng thủ đoạn nào, cũng chỉ có thể thất bại trước thực lực tuyệt đối. Con trai ta vừa mới đột phá tam giai, chỉ sợ những tính toán của ngươi sẽ không có tác dụng rồi."

Ngụy Hồng Thành cuối cùng lông mày cũng giãn ra, mang theo một tia đắc ý nhìn Dịch Thương Thiên nói.

Nhưng Dịch Thương Thiên vẫn không để ý đến hắn, từ đầu đến cuối nhìn lên lôi đài thần sắc không hề biến hoá, căn bản nhìn không thấy chút khẩn trương nào.

"Đến đây đi, để ta giáo huấn ngươi thật tốt trên lôi đài này, để ngươi hiểu được suy nghĩ của ngươi là ngây thơ thế nào."

Ngụy Tử Kỳ lắc lắc cổ tay, hướng về phía trọng tài phụ trách trận đấu gật đầu một cái.

Trọng tài lập tức hô to: “Trận đấu bắt đầu.”

Trên khán đài lập tức vang lên những tiếng reo hò.

Trong âm thanh cuồng nhiệt Ngụy Tử Kỳ không chút do dự hướng vế phía Dịch Thu vọt tới.

Hắn muốn đánh bại Dịch Thu một cách gọn gàng sạch sẽ! Chuyện liên quan đến hưng suy của gia tộc hắn phải xuất ra toàn bộ thực lực, để không bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào có thể xảy ra!

Trái lại, Dịch Thu tựa như bị tiếng hò hét bên dưới làm cho sợ hãi đến ngây người, cả người đứng yên tại chỗ, trơ mắt nhìn Ngụy Tử Kỳ đánh tới.

Bên dưới lôi đài đám đệ tử Dịch gia lo lắng không yên, trái tim đập loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, bên này đám người Ngụy gia trên mặt hiện lên cảm giác khinh thường.

Nhìn Ngụy Tử Kỳ hướng mình vọt tới, Dịch Thu dĩ nhiên không phải bị sợ mà ngẩn người, chẳng qua hắn nghĩ không cần phải tránh né mà thôi.

Bế quan trong thời gian ba ngày, hắn đã đem bộ công pháp Hoàng giai kia hoàn toàn hủy bỏ, lại đem công pháp nhập môn Đấu Thần Bất Diệt Thể bắt đầu tu luyện.

Có thể nói, Đấu Thần Bất Diệt Thể thật sự là cao thâm, chỉ là công pháp nhập môn mà để cho Dịch Thu, vốn có lý giải rất sâu đối với võ đạo tu luyện cũng có chút phí sức, đến mức trong ba ngày trôi qua vẫn không thể hiểu hết toàn bộ, có điều lại biết được lộ tuyến vận hành của công pháp Đấu Thần Bất Diệt Thể có sự khác biệt rất lớn với những công pháp khác!

Điều này gần như định hình lại sự hiểu biết của Dịch Thu đối với Võ Hồn!

Lần đầu tiên hắn nhận ra, nguyên lai còn có phương pháp sử dụng Đấu Hồn như vậy!

Đấu Hồn Bất Diệt Thể.....thực sự có thể phóng xuất Đấu Hồn!

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần

Truyện Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.