Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiết Trụ mê tiền, dân túc một sao nắm giữ ma lực thần kỳ!

Phiên bản Dịch · 940 chữ

“Thơm quá!”

Lý Dật nhẹ nhàng hít vào một hơi, trên mặt lộ ra vẻ say mê.

Mùi thơm bay tới từ trong phòng ăn cực kỳ hấp dẫn, làm người ta không khỏi cảm thấy thèm ăn!

Lý Dật vốn không đói lắm, nhưng sau khi ngửi thấy mùi hương này, bụng lại không nhịn được kêu ùng ục.

“Xem ra kỹ năng nấu nướng của Thiết Trụ khá đó! Chỉ dựa vào mùi thơm này thôi đã thu hút được không ít du khách rồi!”

Ánh mắt của Lý Dật lộ ra vẻ vui mừng, hắn không thể chờ đợi được nữa bước vào trong phòng ăn.

Vừa bước vào nhà hàng, Lý Dật đã nhìn thấy trên bàn ăn trong nhà hàng bày đủ loại đồ ăn ngon.

Thịt heo nấu hai lần, gà Cung Bảo, bò trụng Tứ Xuyên, đậu phụ Tứ Xuyên…

Mỗi một món ăn đều là những món kinh điển của ẩm thực Tứ Xuyên, chúng mang theo một màu sắc quyến rũ làm người ta không khỏi thèm thuồng.

Ngoài những món ẩm thực Tứ Xuyên thì trên bàn ăn còn có hai bát tào phớ.

Hai bát tào phớ này trắng nõn trơn mềm, bên trên điểm xuyết một ít màu xanh, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp.

“Ông chủ, anh tới rồi à!”

Thiết Trụ bưng món ăn cuối cùng ra ngoài rồi xoa tay cười ngây ngô nói với Lý Dật: “Ông chủ, tôi không biết anh thích ăn món gì nên tuỳ tiện làm vài món sở trường, không biết có phù hợp với khẩu vị của anh không.”

Lý Dật nhìn cái bàn tràn đầy thức ăn rồi hỏi với khuôn mặt đầy ngạc nhiên: “Những món này là anh vừa mới làm á?”

Từ khi Thiết Trụ đi đến bây giờ cũng mới chỉ một tiếng mà thôi.

Một tiếng đã nấu được mười mấy món ăn.

Tốc độ này cũng quá nhanh rồi đó!

Thiết Trụ gãi đầu rồi nói với vẻ ngại ngùng: “Tốc độ này đã là rất chậm rồi đó, nếu chuẩn bị nguyên liệu trước thì tôi có thể hoàn thành những món ăn này trong vòng nửa tiếng cơ!”

Trình độ nấu ẩm thực Tứ Xuyên của Thiết Trụ đã đạt đến tiêu chuẩn cao cấp.

Kỹ năng này đã có thể tương đương với những đầu bếp ẩm thực Tứ Xuyên đỉnh cấp của Hoa Hạ rồi!

Đúng là một tiếng nấu mười mấy món ăn không phải là chuyện gì khó với hắn!

“Thiết Trụ, lấy cho tôi một bát cơm để tôi nếm thử hương vị của những món ăn này chút nào!”

Lý Dật ngồi xuống rồi vội vàng nói với Thiết Trụ.

Nếu ăn ẩm thực Tứ Xuyên mà không có cơm thì hương vị tuyệt đối sẽ giảm đi một nửa!

“Được!”

Thiết Trụ cười ngốc nghếch một tiếng rồi lập tức xới một bát cơm cho Lý Dật.

Lý Cầm cầm bát cơm, không chờ thêm nữa lần lượt thưởng thức những món ăn trên bàn.

Thịt ba chỉ béo mà không ngấy.

Gà Cung Bảo thơm ngọt ngon miệng.

Bò trụng Tứ Xuyên trơn mềm.

Đậu phụ Tứ Xuyên cực kỳ tươi non.

Mỗi một món ăn Thiết Trụ nấu đều đúng vị, không có bất cứ tỳ vết nào, chính là mùi vị của ấm thực Tứ Xuyên trong ấn tượng của mọi người.

“Ăn ngon, ăn quá ngon!”

Lý Dật mở rộng bụng ăn liên tục hai bát cơm đầy mới thoả mãn dừng lại.

Không thể không nói, trình độ nấu ẩm thực Tứ Xuyên của Thiết Trụ đúng là cực kỳ đỉnh!

Tuy hương vị của những món ăn này không đáng ngạc nhiên bằng bánh bao Lý Dật làm nhưng cũng rất ngon, không hề kém hơn những quán ăn ẩm thực Tứ Xuyên ngon nhất trong nước một chút nào.

Điều quan trọng là nguyên liệu nấu ăn Thiết Trụ sử dụng đều là nguyên liệu nấu ăn bình thường trên thị trường. Nếu dùng nguyên liệu nấu ăn đắt đỏ do hệ thống cung cấp thì hương vị của những món ăn này còn có thể cao hơn một bậc.

“Thiết Trụ, bắt đầu từ ngày hôm nay, anh chính là đầu bếp chính của khu nghỉ mát chúng ta! Tôi tin rằng có anh ở đây, khu nghỉ mát của chúng ta chắc chắn có thể thu hút càng nhiều du khách, trở thành khu nghỉ mát tốt nhất toàn bộ vịnh Cá Heo!”

Lý Dật vung tay lên nói với Thiết Trụ cùng khuôn mặt tràn đầy phấn khích.

Ánh mắt của Thiết Trụ sáng lên, khuôn mặt thật thà xoa bàn tay: “Ông chủ, nếu tôi là đầu bếp chính thì tiền lương mỗi tháng có thể cao hơn một chút không?”

Khuôn mặt của Lý Dật tối lại.

Cái tên Trương Thiết Trụ mắt to mày rậm này!

Tôi đang nói chuyện về lý tưởng với anh, anh lại muốn nhân cơ hội này tăng tiền lương!

“Không được!”

Lý Dật từ chối không chút do dự: “Muốn tăng tiền lương thì anh phải lập công mới được!”

Ánh mắt của Thiết Trụ lộ ra vẻ thất vọng rồi nói: “Được rồi! Vậy tôi sẽ cố gắng lập công!”

Nhìn thấy dáng vẻ thèm tiền của Thiết Trụ, Lý Dật thở dài tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Không ngờ cái tên Thiết Trụ này nhìn đầu óc có vẻ đơn giản, nhưng lại là một tên mê tiền!

Quả nhiên là nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài được!

Bạn đang đọc Để Ngươi Mở Cửa Hàng, Ngươi Lại Xây Dựng Khu Nghỉ Mát Xịn Nhất Thế Giới của Thần Kỳ Kị Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.