Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11 : Nuốt Sao Trôi

Tiểu thuyết gốc · 747 chữ

Trời còn trưa kịp sáng thì Trâu với sứt đã bị hơi lạnh làm tỉnh cả ngủ , phải biết hiện tại đã là tháng mười âm lịch chỉ còn 2 tháng nữa là đến tết , từng cơn gió mừa bắt đầu thôi từ biển vào mang theo hơi lạnh khô giá .

Cũng may bây giờ hắn đáng ở vị trí tiếp giáp miền trung nên về buổi trưa còn có chút nắng ấm , như những vùng điện biên hay cao bằng giờ này có khi đã xuất hiện sương rét rồi cũng nên .

Trâu nhanh tay lấy một cái áo khác mặc thêm vào cho đỡ rét , hắn với thằng Sứt mỗi thằng chỉ có hai bộ quần áo vừa cũ vừa mõng , trong đó một bộ của hắn còn là của Nguyễn Bành hồi bé , do hiện tại mặc không vừa nên cho hắn .

Bình thường do chỉ có hai bộ nên phải tắm rửa cẫn thận vì nếu không thì sẽ không có gì để mặc , nhưng hiện tại rét quá nên hắn mặc kệ.

hắn vốn dĩ là người sống ở miền bắc nhẽ ra mấy cái lạnh lẽo này hắn có thể chịu đụng được bình thường Nhưng sau nhiều năm vào miền nam công tác khiến hắn quen dần với cái nắng nóng trong đấy làm giảm khả năng chống lạnh hoặ

c cũng có thể do cơ thể này còn nhỏ khả năng miễn dịch quá kém .

Hắn cố gắng thử làm vài động tác cho ấm người lên nhưng vừa làm được một lúc thì lại đói đến suýt ngất , làm thằng Sứt sợ một trận tưởng hắn lại ốm tiếp .

_ Mày có sao không đấy , nếu mệt quá thì nghỉ một lúc , hôm nay để tao đi cắt cỏ lợn cho??!

Hắn sua sua tay .

_ Không việc gì , tao đói quá , mấy hôm nay toàn ăn rau với rau không có sức .

_ Thế thôi , mệt quá thì nằm xuống nghỉ đi , lát ra đồng cắt cỏ xem có bắt cho mày được con cua con ốc nào không ?

Dù thằng sứt nói vậy nhưng Trâu đúng dậy đi cắt cỏ cùng nó , sống hai đời cộng lại cũng gần 40 tuổi như hắn ai lại đùn việc cho trẻ con bao giờ , chút đói khát này làm sao so dduocj với mấy ngày chạy doanh số tụt mặt từ sáng đến tối , lúc đấy trừ mấy lon bò húc thì nữa củ khoai cũng không kịp ăn nữa.

Vẫn là thằng Sứt cắt cỏ nhanh , nó còn tranh thủ mò được mò được mấy con cua cùng ốc đồng , lúc mấu cám lợn nó còn tiện tay quăng vào trong nồi cám lợn bảo đợi lát nữa vớt ra là ăn đc .

Nói thật hắn còn chưa ăn ốc với cua luộc chung nó sẽ như thế nào , vì sợ ăn phải giun sán nên hắn còn cố tình đung lửa thật to cho nước sôi lâu, thành ra nồi cám hơi nát lại có phần hơi nát .

Không còn cách nào khác , vì thời này vẫn chưa có gluxit , nên trẻ con tiêu chảy cũng dễ ra đi lắm , tuy hắn biết thời này cũng có rất nhiều thuốc nam chữa được mấy bệnh đấy nhưng nói thật là hắn cũng không giám đặt quá nhiều tin tưởng vào mấy ông thầy lang trong làng .

Mà dù vậy mùi vị cũng chả giám khen mấy , cua thì tanh tanh còn ốc thì sạn kinh cảm giác như ăn miếng thịt rơi xuống cát ấy , chỉ có thằng Sứt ăn uống ngon lành .

Không phải do hắn kén ăn mà chắc chắn bất cứ ai ở hiện đại ăn quen các loại đồ ăn phẩm màu gia vị cũng không ăn quen đồ ăn kiểu này được .

Đừng nói ăn ngon , mấy hôm nay trừ vị mặn của tương bần ra thì hắn chẳng nếm ra vị gì cả .

Thế mà thằng nào bảo xuyên không về quá khứ có đồ ăn không ô nhiễm , không chất tạo màu phụ gia hương vị thanh thuần tươi mát dễ chịu , đm chịu cái bà nội nó , hắn thà chịu ăn chất tạo màu phụ gia thêm vài chục năm nữa chứ ăn kiểu này nuốt sao trôi .

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.