Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19 : Đối ứng .

Tiểu thuyết gốc · 1167 chữ

Ông lý trưởng nhìn thấy vẻ suy tư của ông Lúy bèn cất tiếng lên hỏi .

_ Thầy Lúy , theo thầy phải làm sao đây.

Tròng phòng tất cả mọi người cùng hướng ánh mắt nhìn về phía này .

Mọi người đều biết ông Lúy từng giữ chức bách phu trong quân đội , lại là người dạy võ trong làng nên hiện tại mọi người đều nguyện ý lắn nghe lời ông Lúy nói .

Ông Lúy đánh giá xung quanh từng người một, rồi mới thốt lên.

_ Không cho !!

Câu từ ngắn gọn nhưng đầy khẳng định .

Chưa kịp đợi có người kịp lên tiếng phản đối thì ông lại tiếp tục nói .

_ Nếu lần này cho lần sau bọn nó lại đến cướp tiếp thì làm sao , cho tiếp à ??! Các người cho bọn nó cướp được bao nhiêu lần , đến lúc nó cướp hết lại vào giết thì làm sao ?? Hả ???

Tiếng nói có lực của ông Lúy vang vọng khắp trong đình làm mọi người không biết phản bác thế nào .

Đúng như vậy , cả cái làng Yên Lãng căng hết cỡ chỉ được 500 người , cứ mỗi năm đều cống ngần ấy lương thực ,tiền bạc cộng thêm thuế má , binh dịch thì chẳng mấy chốc mà không chịu được.

Nếu tính cả 50 lạng bạc vào đấy thì mỗi năm trong làng phải cống nạp cho bọn cướp 22 ngàn cân lương thực ( 11 tấn ) lại cộng thêm triều đình thu thuế nữa thì quả là con số khổng lồ .

Phải biết ở cổ đại từ nhân công , phân bón , canh tác , cây giống ,... tất cả mọi thứ đều kém hiện đại cả trăm lần ,năng suất, sản lượng hoàn toàn không thể so được .

Lúc này lại là lý trưởng tiếp tục lên tiếng .

_ Vậy phải làm sao bây giờ , chẳng lẽ đi báo quan .

Nói đến đây sắc mặt mọi người đều tối lại .

So sánh với công nghệ hiện đại mà cả nhân dân và chính phủ đều có thể giám sát lẫn nhau thì ở hoàn cảnh giải cấp khắc nghiệt , thiếu thốn về quản lý nhân sự như hiện nay , mấy ông quan có thể nói là nắm hoàn toàn quyền to trong huyện ,

Trừ khi cả làng đều bị giết sách nếu không chỉ là vài tên sơn tặc vào thôn giết người như thế trong mắt quan huyện đúng là không lật nổi lên cái gì cả , chỉ cần chút thủ đoạn nhỏ nhỏ là không sợ bị tiết lộ ra ngoài .

Chỉ có ăn chia tiền bạc cùng bậc thang quyền lực mới có thể khiến cho bọn họ nhanh nhẹn lên ,việc giúp dân đen diệt trừ sơn tặc đúng là vừa mệt mọi mà lại chẳng được lợi lộc gì cả .

Cũng không phải nói là không có quan tốt lo cho dân ,mà là rất ít ,vừa lo cho dân chúng lại có năng lực được lòng vua thì lại càng ít hơn .

Ông Lúy lên tiếng nói .

_ Trước cứ từ từ , tôi đã cho mấy đứa học trò chạy sang làng bên xem thế nào rồi , mọi người đợi một lát .

Sau đó lại cúi xuống hỏi người đàn ông đang quỳ .

_ Bọn cướp có bao nhiêu người , đi bộ hay cưỡi ngựa .

Người kia nhanh chóng đáp lại.

_ Dạ , con nhớ là có khoảng 25- 30 người , có mấy người cưỡi ngựa nữa , còn có vài cái xe bò để trở đồ ăn cướp .

Ông Lúy cảm thấy đấy không phải là con số nhỏ .

Tuy nói trong làng có gần 500 người, nhưng trong đó có gần 1 nửa là trẻ con , thêm cả phụ nữ và người già vào , chưa kể triều đình đầu năm vừa mới bắt lính một đợt .

Trai tráng trong làng có thể đánh nhau được chỉ có 40 người , cái này còn chưa nói đến sức chiến đấu của từng người ai yếu ai mạnh .

So với đám sơn tặc suốt ngày cầm đao múa gươm thì đúng là không giám nói trước .

Lúc này người được ông Lúy giao nhiệm vụ sang làng bên thăm dò tình hình cũng trở lãi.

Hai người đấy trùng hợp là Binh và một người học trò khác của ông .

Vì muốn mang tin tức về cho làng một cách nhanh nhất nên cả hai đều dốc hết sức chạy về , hai làng cách nhau tận hơn 5 cây số ,dùng hai chân vừa chạy đi thăm dò rồi lại chạy lại đúng là không phải việc dễ dàng , cả hai hiện vẫn mặt đỏ tía tai thở không ra hơi.

Ông Lúy ra hiệu cho người đem hai bát nước lại đây cho học trò uống .

Cả hai uống một hơi uống hết nước trong bát rồi bắt đầu thông báo tình hình.

Làng bên cạnh tối qua đúng là bị cướp thật, có hai nhà phú hộ bị cướp , trong đó có nhà ông Phú , trong làng bị giết mất hơn mười người , bọn cướp đen tất cả tiền bạc cướp được bỏ lên xe bò rồi đào tẩu , lý trưởng vừa sáng sớm đã chạy lên trên huyện để báo quan.

Ông Lúy chăm chú nghe vào từng câu từng chữ , sau đó lại hỏi hai người học trò thêm mấy câu .

Bước đầu có thể xác định là bọn cướp không có ý định giết hết cả làng , mục tiêu chính thức có lẽ chỉ là cướp bóc các nhà giàu , vì nếu muốn giết hết người trong làng thì lý trưởng chắc chắn không thể sống đến sáng để báo quan được .

Địa chủ của làng bên cạnh cũng không ít hơn làng Yên Lãng nhưng chỉ có hai nhà bị cướp , chứng tỏ bọn chúng không đủ sức cướp hết các nhà còn lại , bọn cướp cũng không đủ tự tin cướp được hết hoặc sợ các nhà khác hợp sức bật ngược lại bọn chúng .

Ông Lúy đem suy nghĩ của bản thân nói ra cho mọi người , làm tất cả yên tâm hơn một chút .

Sau đó mọi người đều đồng lòng, thống nhất là không giao lương thực .

Ông Lúy đưa ra kiến nghị sẽ chia nhóm trai làng ra làm 4 đội , mỗi đội 10 người , hai đội cầm đuốc tần tra quanh lang từ tối đến nửa đêm , hai đội còn lại thì tuần tra từ đêm tới sáng.

Một bên khác thì vẫn cho người lên huyện báo quan , hi vọng tin tức hai làng bị thương vong thảm trọng sẽ khiến quan huyện chú ý . nhanh chóng cho người đến cứu giúp .

Kế hoạch nhanh chóng được mọi người đồng ý .

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.