Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26 : Uy Tín .

Tiểu thuyết gốc · 1213 chữ

Đang miên man suy nghĩ thì thằng Sứt vỗ vai hắn một cái.

_ Mày làm sao mà ngẩn người thế ?? Ốm sốt chỗ nào không ?

Nói xong còn chồm người lên lấy tay sờ trán hắn.

Trâu lắc đầu .

_ Không , tao vừa ngủ dậy nó thế thôi !

_Thế thì ngồi dậy đi , tao đi lấy cháo cho mà ăn.

Thị Linh nói xong thì chạy xuống bếp múc lên một bát cháo cám ngô đặc.

_Này ăn đi, còn ấm đấy.

Ngửi thấy mùi cháo thì bụng hắn bỗng đói cộm lên , cháo chỉ nấu bằng bộ ngô nghiền ra rồi cho thêm muối nhưng hắn lại giống như ngửi thấy món ngon khó cưỡng .

Hai tay cầm bát cháo còn ấm ,cố nhịn lại hỏi hai người .

_ Hai người ăn gì chưa ??

Thị Linh gật đầu .

_ Ăn hết rồi , bát này phần mày đấy .

Nghe vậy thì Trâu yên tâm cầm bát cháo lên húp lấy húp để , trong cháo có vị mặn của muối làm hắn đỡ mệt hơn , ăn xong bát cháo , cảm thấy trong bụng hơi ấm áp.

Hắn vét sạch bát rồi đặt xuống , cảm giác vẫn chưa no lắm , nhìn ngoài trời vẫn con sáng sớm .

_ Hai người ngồi đợi tí , tao ra đồng xem có bắt được cái gì ăn không .

Hắn vừa đúng dậy thì bị Thị Linh túm tay lại .

_Thầy bảo bây giờ không được ra ngoài , mày đói thì đợi tao tý .

Nói xong lại chạy ra ngoài ,đợi lúc đi lên thì trong tay còn cầm 3 của khoai nướng.

_ Này , mỗi đứa một củ , ăn nhanh lên không thầy về nhìn thấy lại mắng cho.

Hắn với sứt chia nhau mỗi đứa một củ , với hắn bây giờ thì cái gì bỏ được vào miệng đều ngon hết.

Ba đứa trẻ ngồi trong phòng ăn vụng khoai nướng , mùi khoai thơm nức bay khắp phòng .

Trâu ăn xong thì nhìn quanh nhà thấy mỗi ba đứa bọn hắn .

_ Cậu Bành với ông đi đâu rồi ??

_ Cậu Bành đi học từ sáng rồi.

Sứt trả lời hắn .

Trâu ngạc nhiên, giờ này mà ông thầy đồ vẫn cho học sinh đi học cơ à ? chiến thế !!

Thị Linh tiếp lời .

_ Đi sớm lắm , chẳng biết sao hôm này trời chưa sáng đã dậy cầm cặp ra ngoài rồi , thầy bảo ở nhà cũng không nghe .

Vãi ! Trâu thầm ngĩ ,thanh niên chẳng nhẽ tối qua bị đánh vào đầu lúc nào mà hắn không biết à !!

Chẳng nhẽ hôm qua còn chưa đủ kích thích à ??

_Thế ông đi đâu rồi ??

_ Thầy sáng sớm cũng ra ngoài đình rồi , thấy bảo ra đấy với các cụ bàn cách đánh bọn cướp .

Thì ra là vậy .

Trâu đưa mắt nhìn ra giữa nhà , mấy vết máu đêm qua đã được dọn sạch trên nền nhà chỉ thấy vôi màu trắng cùng mấy nén hương .

Nếu mà trước kia biết trong nhà có có người chết thì chắc chắn hắn sẽ chuyển nhà đi ngay lập tức ,không ở lại thêm một phút nào nữa .

Nhưng chắc do hôm qua vừa mới xém chết cùng tận mắt thấy cảnh giết người nên hắn không còn thấy sợ nữa .

Điều quan trọng là bây giờ là phải làm sao để chống lại bọn sơn tặc , chuyện dẫn làng giết đồng bọn chắc chắn khiến bọn chúng nổi giận .

Bọn này này không thù dai được như bọn quân tử nên chắc chắn sẽ trả thù nhanh thôi , khả năng cao là trong hôm nay hoặc ngày mai .

Hắn tuy không phải là người hẹp hòi nhưng cũng không rộng lượng đến mức suýt bị giết còn cười được .

Có nhiều chuyện trước kia còn có nhịn được, nhưng ở thời đại này , có mối thù lớn như thế thì tốt nhất đừng để hắn có cơ hội tóm được thằng nào không thì bố đánh chết mẹ chúng mày!!

--------------------------------

Đình làng .

Đêm qua cả đêm trong đình được một phen nháo nhào.

Mấy nhà lắm của nhiều tiền tiền nghe tin sơn tặc vào làng thật thì nháo nhào , có người sợ đến không kịp mặc quần áo đã nhạy mẹ ra cửa sau để chốn , người thì chạy đi tìm vàng bạc cất giấu ,... đủ các kiểu đều có .

Mãi khi biết là chỉ có hai tên đến do thám tình hình đồng thời đều bị bắt lại , thậm chí một tên đã chết thì mới bình tĩnh được.

Mặc quần áo tử tế , đầu đội khăn -tay cầm gậy lại đạo mạo cao sang thư ngày thường mà ra đình.

Tên sơn tặc bị bắt đầu tiên mới đưa về đình đã được bồi dưỡng thêm cho một trận đòn suýt tàn phế hẳn , chưa đợi bao lâu thì thấy đồng bọn bị chém thành 3 khúc đặt ngay bên cạnh .

Lúc đấy hắn sợ đến suýt tắc mạch máu não mà ngất đi .

Làm một tên sơn tặc mới vào nghề , chưa có kinh nghiệm cướp bóc làng mạc nhiều , chính hắn cũng không nghĩ tới dân làng ở đây lại Hung ác như vậy , nếu có cơ hội làm lại lần nữa chắc chắn hắn sẽ không nhận việc nguy hiểm này .

Tên này sợ dân làng cũng giết hắn như vậy nên ai hỏi gì hắn cũng khai ra hết , từ số lượng đến vị trí ổ cướp ,... không giám giấu lại chút nào .

Sau khi khai xong , tên sơn tặc bị trói thật chặt đem nhốt vào một căn phòng có người đứng ngoài trông coi .

Sau đó ánh mắt mọi người đều nhìn về ông Lúy.

Nếu nói ngày trước họ chỉ nể ông vì ông từng giữ chức lúc đi lính cùng với nhà khá giả thì qua chuyện đêm qua người trong làng 8,9/10 là không ai giám không sợ ông .

Đến cả lý trưởng gặp ông Lúy cùng thanh đao đặt bên cạnh cũng phải ăn nói nhẹ giọng .

Nhất là khi thấy Binh cầm thanh đao đứng sau thầy hắn , từ hôm qua bắt cướp cùng ông Lúy thì thanh niên này phải nói là sùng bái thầy mình đến cực kỳ , có phần hơi giống Fan cuống vậy, thậm chí còn hưng phấn ôm thanh đao cả đêm không ngủ khiến cho mắt đầy tơ máu , trông hơi hơi sợ .

Sau khi biết vị trí bọn chúng thì ông Lúy toán quãng đường mà bọn chúng sẽ đi qua , bàn bạc cùng mọi cười cách tiêu diệt bọn sơn tặc .

Mọi người không ai giám không nghe lời , ai nấy gật đầu răm rắp .

Phần vì uy tín và nể sợ phần còn lại vì ông nói rất có lý , không có ai phản đối cả .

Ống Lúy nhìn ra ngoài trời ,ánh mắt như giấu dao sắc .

Ông rất ghét đứa nào tự tiện vào nhà dọa con cái mình.

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.