Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29 : Hổ lạc bầy dê .

Tiểu thuyết gốc · 1286 chữ

Trong mắt không có hoảng sợ , chỉ có những tia máu diên cuồng , nếu so với lúc đôi đầu với hàng ngàn quân Nguyễn ở Lũy Thầy thì mấy chục tên giặc cỏ này có là cái gì .

Trước mắt trực nhìn tên đại ca mà lao đến .

Một tên sơn tặc nhảy ra định ngăn cản , ông Lúy vung đao lên lao vào chém , tên này giơ đao lên đỡ nhưng không đoán được lực của thanh đao lại mạnh như vậy nên bị đánh cho ngã ngồi xuống đất , hắn còn chưa kịp đứng lên thì thanh đao đã từ phía trên chém một nhát dài từ vai trái xuống ngực phải , mấy cây xương sườn cũng không bảo vệ được lá phổi của hắn , cả hai thứ bị thanh Trảm Mã đao chém cho tan nát , máu bắn tung tóe .

Ông lúy thu đao lại lùi một bước, tránh đi một thanh đao khác ở trước mặt đánh tới , phía bên phải cũng có một tên khác cầm đao xông lại .

Ông Lúy liếc mắt nhìn hai tên này , hai chân cấp tốc lùi lại , khéo léo khiến cho vị trí của 3 người nằm trên một đường thẳng, khiến tên ở giữa làm thành tấm chắn cho tên ở đằng sau .

Tên đầu tiên vung thanh đao trên tay lên , nhưng ông Lúy nhanh tay hơn , thanh Trảm Mã Đao dài 1m5 dày nặng lại nhanh không kịp nhìn mà chặt đứt cổ tay của tên này, trong khi thanh đao chỉ hơn 1m của hắn vẫn cách ông Lúy một đoạn .

Một nữa cái cẳng tay cùng với thanh đao rơi xuống đất , tên sơn tặc đau đớn ôm tay mằn ngã tại chỗ ,máu đỏ từ động mạch thấm đẫm cả bãi đất . kẻ này chẳng mấy chốc sẽ chết vì mất máu , kể cả có kịp cứu trị thì trong làng này cũng không ai có đủ y thuật để cầm máu cho hắn .

Tên này vừa ngã xuống thì tên đằng sau đã lao lên ,hắn đưa tay sang ngang muốn chém bay đầu kẻ địch trước mắt , Ông Lúy cúi người xuống tránh đi nhát đao của tên sơn tặc , hai chân đạp đất-tay vung mạnh thanh đao .

Lưỡi đao to nặng lia ngang cắt mất 3/4 ổ bụng của tên này cùng xương sống lưng, nội tạng vãi ra đầy đất , ánh mắt chưa chết hẳn lại hiện lên vẻ đau đớn tột cùng không thể diến tả cũng không đủ sức kêu lên .

Ông Lúy như hổ lạc bầy dê , không kẻ nào dám lại gần.

Phan Vặn Định thấy kẻ này vừa đến đã chém chết 4 người tàn nhẫn như vậy thì sợ xanh cả mặt.

Dân làng tuy chỉ được trang bị gậy tre vót nhọn , nhưng thắng ở số đông cùng có mai phục cùng sĩ khí lên cao , bọn sơn tặc bị rơi vào mai phục đã hoảng loạn , phía trước lại có ông Lúy chém người như quỷ .

Bọn này phần nhiều chỉ là dân thường cầm đao làm sơn tặc, đa số chúng cũng không có võ nghệ hay được huấn luyện gì cả , hiện tại sĩ khí vừa tụt là mỗi thằng đều tìm đường chốn .

Thế nên 2,3 trai tráng cầm gậy là có thể đè một tên xuống , thằng nào đen thì bị đánh tới chết .

Binh cũng cầm thanh đao mới lao vào đám sơn tặc "tả xung hữu đột" .

Cũng có dân làng không may bị mấy tên cướp khua đao bừa chém chúng , cảnh tượng la hét hỗn loạn.

Trâu thò mặt ra khỏi góc tường , hắn đứng đợi ở đây lâu rồi , từ lúc bọn cướp chưa vào làng thì hắn đã chốn trong đống rơm cạnh đó , hắn tận mắt nhìn thấy ông Lúy một mình chém một tên kỵ binh, sau đó như hổ lạc bầy dê mà tàn sát bọn lâu la , hắn bây giờ không những không cảm thấy sợ mà thậm chí còn thấy ông Lúy cực ngầu , .

Nếu ở hiện đại thì tất nhiên là bị coi như mấy thằng trẻ trâu nhưng bây giờ là quá khứ 400 năm , ai mà chẳng từng có một giấc mơ làm hiệp sĩ trừ bạo an dân , đánh bật kẻ cướp bảo vệ mọi người , hình tượng máu me của ông Lúy bây giở giống như vị anh hùng khi còn bé hắn đã từng mơ ước , tuy rằng vị anh hùng này máu me hơi nhiều với hơi già.

Hắn từ từ men theo góc tường lại gần đám đông , tay còn câm chặt cái phóng lợn .

Ông Lúy lúc này đang cố đến gần tên đại ca , tên này bị dọa sợ hãi chỉ muốn thoát thân chứ nào giám xông lên đánh nhau với ông Lúy , may mà phía trước hắn còn có mấy lên thân tín xông lên ngăn cản tên hung thần này hộ đại ca.

Một tên sợn tặc lén lút vòng ra sau lưng ông Lúy , hắn định đánh lén .

Vừa lúc bị Trâu nhìn thấy được , hắn không biết ông Lúy có nhận ra không .

Trâu không nấp nữa , hắn lùi ra đằng sau lấy đà trong lòng nói thầm " toàn lực tập chung" .

Ngửa người -chạy nhanh-phóng , giống như một vận động viên phóng lao Olympic .

_ Đằng sau ông ơii !!!

Trâu hét lên .

Cây phóng lợn bay lên một đường vòng cung đâm vào ngực tên sơn tặc cách hắn gần 20m , lưỡi dao đâm gần ngập một nửa ,tên sơn tặc đau đớn lấy tay che lại vết thương , ông Lúy cũng như mọc mắt đằng sau , đưa tay chém rụng tên sơn tặc xấu số.

Ông Lúy lúc này đã thở hồng hộc, dù rất khỏe mạnh nhưng cầm thanh đao gần 7kg vung vẩy mấy chục nhát chém người cũng không phải nhẹ nhàng gì .

Dù vậy vẫn tức tối mà thét lên.

_ Thằng kia mày ra đấy làm gì , có về nhà không ,ông đập cho mày một trận bây giờ !!

Trâu hơi dúm một cái , nghĩ thầm " Toang, bị phát hiện rồi" .

Lập tức vội vàng chạy chốn , dù gì cũng coi như gián tiếp báo thù rồi , vũ khí không có , ở lại cũng chẳng được việc gì không khéo lại dính đạn lạc .

Trước khí chạy vẫn không quên bảo ông Lúy.

_Ông nhớ cầm con dao về , của nhà mình đấy !!

Ông Lúy nghe vậy thì suýt ngã ngửa .

_ Thằng ranh con , mày về nhà chết với ông .

Nói vậy nhưng vẫn tranh thủ cúi xuống rút cái lưỡi dao ra bọc vào trong người , tiền cả đấy .

Dân làng càng đánh càng hăng , bọn cướp càng ít dần .

Phan Văn Định thấy thế cuộc không thay đổi được nữa thì vội dục ngựa cầm thương gạt bay 2,3 người để chạy chốn.

_ Chạy , chạy mau !!

Thân tín đã chết hết , hắn sợ nếu không chạy ngay thì lát nữa bị ông Lúy kéo xuống ngựa bầm thấy ra mất.

Bọn sơn tặc thấy đại ca bò chạy thì nào giám ở lại , cả bọn vắt giò lên cổ mà chạy theo , cả mấy cái xe bò cũng bị bỏ lại .

Khi đi hơn 30 người , khi về chỉ còn 6,7 tên .

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.