Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển Thứ 2 " Bá Đao "

Tiểu thuyết gốc · 1364 chữ

Chương 83 :Chánh Thất Phẩm -Phó Võ Úy .

Từ lúc tiến vào tiệm rèn này thì Quanh Anh đã đưa mắt nhìn xung quanh .

Tiệm này rất rộng có 5,6 thợ cùng làm một lúc 3 cái bếp lò thổi phù phù khiến người vừa đi vào là nóng toát mồ hôi , thợ rèn ai cũng cởi trần đóng khố lộ ra cơ thể vạm vỡ cổ đồng trước ngực quấn một cái tạp giề bằng da để tránh nóng.

Không giống các tiệm rèn khác bày bán nông cụ cuốc liềm như nơi khác thì ở đây không ai trồng trọt nên không cần bán mấy cái đấy, ở đây chỉ bày bán binh khí là chính để phục vụ binh sĩ.

Nếu như binh khí trong lúc chiến tranh bị hỏng hoặc mất mát quá nhiều khiến bên quân nhu không thay kịp thì binh lính sẽ tìm đến nhưng thợ rèn bên ngoài ,nên sau mỗi lần đánh nhau là các tiệm chốt đơn đến thủng cả giấy nhưng tất nhiên là trong điều kiện thành trì không thất thủ ,nếu mà quân Nguyễn đánh vào đây thì đảm bảo đám thợ này kiểu gì cũng bị ưu tiên đem qua bên kia Lũy Thầy trước cả vàng bạc.

Giống như câu nói để đời của vị tiên sinh Huấn Hoa Tử đã nói "Liều ăn nhiều , không liều thì ăn ít " muốn nhanh giàu phải đặt thân vào nguy hiểm.

Quang Anh nhân lúc ông thầy đang trả giá với người chủ tiệm mà đưa mắt nhìn xung quanh , bỗng nhiên hắn kích động đến mức giựt giựt áo Binh rồi chỉ tay sang một bên .

_Sao đấy ?

Binh đưa mắt nhìn theo thì cũng bị hấp dẫn mà chăm chú nhìn không rời mắt .

Đấy là một bộ khôi giáp bằng sắt hoàn chỉnh được đặt lên lên một cái giá chữ thập đầu khôi bên trong lót một lớp bông chống ma sát ,bên ngoài có hình như con thú dữ đang há mồm ôm trọn đầu người đội rất cuồng dã , thân giáp dài từ cổ xuống đầu gối trừ phần ngực được che bằng hai miếng thép ra thì toàn thân được bao phủ bởi từng miếng vảy cá đen như mực ,chân cùng tay cẳng tay đều có hộ cụ bằng đồng đen .

Cả bộ áo giáp khiến người ta nhìn vào cảm giác rất uy vũ , cuồng dã , oai nghiêm hơn nữa bên cạnh còn dựng một thanh siêu đao dài 2m2 chỗ nói liền cán đao với đao có khắc hình một con Nhai Xế ngậm lấy chuôi đao nhìn rất sát phạt.

Vũ khí cùng áo giáp , hai thứ không người học võ nào nhìn vào mà không thèm thuồng ,Quang Anh cùng Binh như bị hút hồn không rời nổi mắt .

Ông Lúy quay người lại thì thấy hai thằng học trò đang nhìn cái gì đấy sắp chảy cả nước bọt trông giống như hai đứa thiểu năng , chuyển mặt nhìn theo chúng nó thì mới thấy hóa ra là bộ khôi giáp cùng thanh siêu đao.

Ông Lúy là người từng trải thì biết ngay bọn này đang nghĩ gì ,mấy ai luyện võ mà không thích mấy thứ này đâu nhưng mà vẫn không đành lòng mà vỗ vai bọn nó .

_Đừng nhìn , cả bộ không dưới 50 lạng bạc đâu , bọn mày chịu khó kiếm tiền từ giờ đến già thì mày ra còn mua được !!

Đấy là ông Lúy chỉ mới tính theo mức giá ở đây thôi chứ chưa tính giá khi bán ở nơi khác,dù vậy cũng khiến hai thanh niên nghe xong như dội gáo nước lạnh.

Mợ nó tận 50 lạng bạc !!

Cái giá này đắt bằng cả đàn trâu chứ ít gì .

Ông Lúy lại nói thêm .

_ Với lại siêu đao bách tướng chi dũng ( dũng của trăm tướng ) dùng chuyên dùng để cưỡi ngựa xông trận , bọn mày không biết cưỡi ngựa mà muốn dùng bộ chiến thì phải luyện thêm vài năm nữa.

Siêu đao so với Trảm Mã Đao thì trọng tâm lại càng lệch về phía đầu đao , tăng sức sát thương đồng thời lại càng khó khống chế, người nào muốn dùng siêu đao phải cao lớn sức vóc hơn người.

Siêu đao rất nặng và dài nên khi dùng phải cầm hai tay , người dùng vừa phải có tay và vai vừa khoẻ vừa linh hoạt để điều khiển thanh siêu đao theo ý muốn mà không bị vướng víu mất linh hoạt lại vừa đủ sức thi triển uy lực của vũ khí .

Xuống đất bộ chiến thì cần bước chân tấn mãnh dứt khoát khi lên ngựa phải có eo hông ghìm chặt chiến mã , người không thông thạo cưỡi ngựa rất khó phát huy toàn bộ uy lực.

Nói chung thứ này không có 5,7 năm học võ thì đừng mong luyện được thông thạo ,người dùng thạo loại binh khí này chắc chắn là mạnh tướng dẫn đầu xông pha chiến trường ai nấy võ nghệ cao siêu cực kỳ .

Lúc này ngoài của có một người thanh niên bước bảo tiêm rèn hô lớn .

_ Ông chủ đâu rồi ??Áo giáp cùng binh khí của ta đã sửa xong chưa ?

Người này nhìn mới 24,25 tuổi nhưng thân thể cao lớn còn hơn cả Binh , chắc phải tầm 1,7m ở thời này đúng là phù hợp với tiểu chuẩn "khổng võ hữu lực" , người này bên hông đeo một cái lệnh bài bằng đồng cùng một thanh kiếm vừa bước vào đã hét lớn với giọng bề trên .

Ông chủ tiệm rèn nghe thấy thế thì vội vàng buông việc trong tay xuống để vọi vàng chạy ra tiếp .

_ Bẩm đại nhân , việc đại nhân giao phó tôi đã làm xong xong từ hôm qua chỉ đợi ngài đến nhận hàng thôi ạ . Ngài xem vũ khí cùng khôi giáp cùng vũ khí của ngài chúng tôi đã sửa xong hết rồi !!

Nói xong ông chủ đưa người này qua chỗ bộ giáp mà ba thầy trò đang nhìn.

Người thanh niên sờ sờ khôi giáp cùng vũ khí liền biết là đã được sửa tốt rồi.

_ Được lắm , đúng là đã được sửa lại tốt như mới , ta mấy hôm trước vừa dẫn lính đi tuần bắt được gặp một đám lính Nguyễn qua sông sang đây do thám nên phải lao lên giao chiến với chúng , có một tên trong đấy dùng rìu làm thương khôi giáp của ta , cứ ngỡ phải mấy ngày nữa mới xửa xong , nhà ngươi tay nghề đúng là tài giỏi ta ắt sẽ có trọng thưởng .

_ Đại nhân quá khen ! Đa tạ đại nhân ! Đa tạ đại nhân!!

...

Ông Lúy nhìn xuống lệnh bài của người thanh niên kia rồi nói với hai thằng học trò.

_ Chánh thất phẩm -Phó võ úy. Chức quan này còn cao hơn cả tri huyện huyện ta đấy, áo giáp cùng binh khí cũng là đồ triều đình phát cho, hai đứa mày bây giờ có 50 lạng bạc chưa chắc mua nổi đâu .

Binh nghe vậy thì trợn mắt , lý trưởng ở làng năm nay gần 40 tuổi mãi mới được hưởng sái ông bố đã mất cái chức thôn trưởng không có phẩm vậy mà thanh niên này xem trừng chỉ hơn hắn mấy tuổi đã làm đến quan thất phẩm, ghê vậy trời.

Ông Lúy không khỏi nhìn nhiều người thanh niên này một cái , tuy biết rằng trong chiến tranh thì quan võ có rất nhiều cơ hội thăng tiến, nhưng với kinh nghiệm chém giết 20 năm mới chỉ được một chức tòng bát phẩm đội trưởng chỉ huy không đến 100 người như ông Lúy thì nhìn ra ngay thanh niên này không đơn giản.

Mấy người sau đấy cũng không nán lại lâu mà lần lượt kéo nhau ra khỏi tiệm rèn.

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.