Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 99 :

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Tục dẫn theo mọi người đi ngược từ ngõ nhỏ ra ngoài , lần này hắn không giở trò nữa mà đưa hai người đến một khu phố đông người .

Tục dẫn hai người vào một con ngõ rồi gõ cửa nhà .

_ Có ai ở nhà không ?

Trong nhà vang lên một giọng già nua .

_ Ai đấy ?

Người ra mở cửa là một ông lão tóc hoa râm , tay chống gậy.

_Các người là ai ? Tìm tôi có việc gì ?

Ông lão thắc mắc nhìn mấy người đứng trước của .

Tục thấy ông lão hỏi thì mở miệng.

_ Ông này nhanh quên thế, chẳng phải ông đang tìm người thuê nhà à ? Hôm nay tôi tìm người đến cho ông đây.

Ông Lão đưa mắt nhìn Quang Anh cùng Nguyễn Bành.

Tục giới thiệu .

_ Đây là hai thầy nho từ xa lên đây thi , muốn thuê nhà của ông để ở .

Ông Lão nghe thấy là thầy nho đi thi thì thái độ lập tức nhiệt tình.

_ Hóa ra là thầy nho học cao , lão đây thất lễ .

Nói rồi chắp tay cúi chào chào hai người .

Bành cùng Anh lập tức chắp tay chào lại .

_ Không giám nhận lễ của cụ , cụ quá khen !!

Người đọc sách thời này được tôn trọng cực kỳ , nhất là những người tham gia thi cử , giống như những năm 50,60 mà gặp được anh sinh viên vậy về quê vậy, đều là người học cao.

Tục nói với Quang Anh.

_Ông này là người sống ở đây , tên Doãn , đang ở một mình , mấy hôm trước đang tìm người thuê nhà .

Ông Doãn dẫn mấy người đến một căn nhà khác cách đấy không xa.

_ Tôi có một mình thôi , con cái trong chiến loạn chết cả rồi , chúng nó để lại cho mỗi căn nhà , bỏ không thì phí quá nên tôi đem cho thuê . Các thầy vào xem thế nào !

Ông Lão dẫn bọn hắn đến một căn nhà rồi đẩy cửa đi vào .

Căn nhà có một cái sân rộng , một căn nhà có bốn gian tính cả phòng khách , một căn bếp cùng một cái giếng .

Quang Anh ngắm nghía ngôi nhà một vòng , do thường xuyên được ông Doãn quét dọn nên rất sạch sẽ , đặc biệt là trong sân có một cái giếng , không phải mất công đi gánh nước.

Phải biết trừ những nhà khá giả thì không phải nhà nào cũng có giếng , những nơi không ở gần ao ,hồ có khi cả làng chỉ có một cái giếng dùng chung , mỗi ngày đều phải có người đi gánh nước về dùng rất mất thời gian.

Quang Anh cùng Nguyễn Bành đều cực kỳ hài lòng.

_ Căn nhà này rất tốt , không biết cụ định cho thuê bao nhiêu .

Ông Doãn vuốt râu .

_ Hai thầy tinh mắt đấy , căn nhà này tôi hay quét dọn nên vào ở luôn cũng được , trong sân có giếng không cần phải chạy đi gánh nước làm gì cho khổ . Hai thầy là người đọc sách nên tôi lấy rẻ, giá mỗi tháng có một xâu thôi .

Quang Anh gật đầu , giá này cũng không đắt , dù sao đây cũng là trên phủ, hắn cũng không mặc cả mà lấy từ trong người ra hai xâu tiền .

_ Giá cả rất phải chăng , cụ cho bọn con thuê hai tháng.

Ông Doãn cầm lấy tiền , trên mặt càng hài lòng.

_ Hai thầy đúng là người dứt khoát , để tôi lấy giấy viết văn tự cho hai thầy .

Nói rồi đi vào nhà lấy giấy bút viết hai tờ văn tự cho thuê nhà sau đấy đưa cho Quang Anh một tờ .

Hắn đọc một lượt không thấy có vấn đề gì thì cầm bút viết tên rồi đóng chỉ tay vào.

Ông Doãn lúc này mới hài lòng giao chìa khóa nhà cho hai người rồi rời đi.

Tục cùng đồng bọn thấy việc đã xong thì nhìn nhau , hắn chắp tay.

_Nếu ở đây đã xong việc thì chúng tôi xin phép rời đi !!

Nói xong định rời đi thì bị Quanh Anh gọi lại .

_Đời đã!!

Mấy người hồi hộp một cái ,chẳng nhẽ còn chưa xong .

_ Tráng sĩ , chúng tôi đã tìm nhà cho hai vị rồi , hai vị còn muốn gì nữa .

Quang Anh lấy trong người ra ba cái túi tiền quăng về phía bọn hắn .

Tục đưa tay đón lấy , hắn nhận ra đây là túi tiền lúc nãy của mình .

_ Cài này ...

Quang Anh chắp tay lại nói .

_Ba vị , lúc nãy hai anh em chúng tôi cũng có điều thất lễ , số tiền này trả lại các vị .

Tục cầm lấy túi tiền trên tay , lại nhìn Quang Anh .

Hắn tuy chỉ là tên vô lại nhưng cũng lang bạt giang hồ từ bé tới giờ , gặp rất nhiều loại người nhưng người rộng lượng bỏ qua thù cũ như thế này quả thực rất hiếm.

_ Tráng sĩ độ lượng , ba anh em chúng tôi cảm ơn , nếu sau này có việc gì cần thì tráng sĩ cứ tới lò mổ lợn ở phố đông , anh em chúng tôi nếu giúp được chắc chắn sẽ hết lòng !Tạm biệt!!

_ Tạm biệt!!

Quang Anh nhìn theo ba tên này quay người rời đi , hắn chỉ định bắt trước đoạn phim "Thủy hử" từng xem thôi , ai ngờ mấy tên này cũng "hảo hán giang hồ " thật.

Nguyễn Bành huých vai hắn .

_ Mày đang làm cái gì đấy , thả bọn nó đi thật à ?

Quang Anh nói nhỏ vào tai Nguyễn Bành .

_ Hay để em chạy theo giết chúng nó ?

Thanh niên nghe xong nhảy cẫng tên.

_ Mày điên à ?

Quang Anh nhún vai .

_ Thì thế !! Giết không được thì phải để nó đi thôi.

Người ta có câu " Thà đắc tội diêm vương không gây tiểu quỷ" , tuy bọn này ban đầu cầm dao cướp của nhưng vừa vào nơi đất khách quê người ngày đầu chả nhẽ hắn lại cầm đao chém người , mà đã tha không giết thì phải trả tiền không thôi bọn nó lại thù vặt .

Đùng khinh thường mấy tên này , bọn chúng chính là thể loại " Năng lực có hạn nhưng thủ đoạn thì vô biên" , chơi lớn thì không giám nhưng ám toàn thì hoàn toàn làm được

Hắn với Nguyễn Bành còn ở lại đây lâu dài , không muốn bọn này ảnh hưởng đến việc học hành của ông anh.

Bị bọn này đến phá thì lại mệt , hắn thì không sợ mấy tên này , quan trọng là việc thi cử của Nguyễn Bành.

Một lí do nữa mà hắn quyết định buông tha chính là mỗi lần hắn giết người thì đều có một hơi ấm chạy vào tim hắn.

Hắn đã từng thủ giết rất nhiều động vật nhưng chỉ khi giết người mới xuất hiện hơi ấm đấy, mỗi lần hơi ấm chảy vào tim thì hắn đều cảm thấy thân thể bớt mệt mỏi một chút, không nhiều nhưng có thể cảm nhận được.

Hắn đoán hơi ấm vào tim này có tác dụng hồi phục thể lực , lâu dần có thể cải thiện cơ thể .

Người khác nếu biết bản thân có năng lực giống như chơi game đánh quái thăng cấp như thế nay thì sẽ sung sướng mà hét lên "bản thân là nhân vật chính ".

Hắn thì ngược lại , Quang Anh ngay khi biết bản thân có năng lực này thì toát cả mồ hôi lạnh.

Hơn ai hết , hắn biết được con người dễ dàng bị xa đọa như thế nào, đây là thế giới thật , mọi người ở đây không phải NPC trong game, nếu hắn vì mạnh lên mà lạm dụng giết người thì sớm muộn gì cũng đánh mất bản tâm mà xa đọa thành ác quỷ biến giết người như bản năng .

Đấy không phải là điều hắn muốn , vậy nên Quang Anh quyết định trừ khi thật cần thiết hắn mới ra tay giết người .

Lắc lắc cổ để không nghĩ đến mấy cái chuyện đau đầu này , hắn quay ra phụ Nguyễn Bành một tay thu dọn đồ đạc.

Hai người bắt đầu sắp xếp hành lí , đồ dùng cũng không nhiều chỉ có mấy bộ quần áo cùng sách vở,... nên chẳng mấy đã sắp xếp xong.

Quang Anh thấy trong nhà còn một số nồi niêu , hắn quyết định hôm nay mua ít thịt lợn với trứng về nấu thịt kho tàu.

Mấy hôm nay ăn toàn cơm nắm với lạc rang hơi nhạt mồm nên hắn định nấu cái gì đấy đậm đà chút để bồi bổ .

Bạn đang đọc Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh . sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.