Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Xin Lỗi Của Thư Ký Nghị Trưởng

Phiên bản Dịch · 2314 chữ

Trans : xSnowballx

Mục Nô Kiều hỏi câu này làm Đông Phương Liệt đứng ở bên nghe thấy bỗng nhiên nhớ lại lúc trước Mạc Phàm một đấm đánh bại mình,xong rồi biến mất ,hoá ra là tới Cố Đô.

" Đúng thế ,mọi nguời làm sao thế ,không phải là tớ đã chiến thắng rồi sao ? " Mạc Phàm nhìn xung quanh ,phát hiện ánh mắt của mọi người có chút kỳ lạ .

Trong ánh mắt kỳ lạ này có gì đó khó nói ,kiểu như bệnh tâm thần vậy ,nhưng trong đó có sự sùng bái hoặc là kinh ngạc như gặp phải tiên nhân.

Mạc Phàm không suy nghĩ nhiều ,đi về chỗ chữa trị xem tình hình Triệu Mãn Duyên như thế nào .

Lần chiến thắng này không thể bỏ qua công lao của Triệu Mãn Duyên được ,Mạc Phàm phải biết Triệu Mãn Duyên đã chết hay chưa để còn đốt vàng mã báo tin mình đã cho đội tuyển Đức thành tro .

Đến phòng hồi sức ,Mạc Phàm đã nhìn thấy Triệu Mãn Duyên vẫn còn đang hôn mê ở .

Triệu Mãn Duyên bị thương rất nặng ,chưa đến một nửa cơ hội có thể khôi phục lại ,Mạc Phàm đang định rời đi thì có một lão bà sắc mặt khó coi đang đi đến .

Ngoài lão bà này ra còn có Phong Ly ,những học viên đi đường bình thường vào được đội quốc phủ ,mấy đại nghị viên ,Bàng Lai ,đại nghị trưởng Thiệu Trịnh cùng Hàn Tịch vừa mới kết thúc xong chương trình của mình ,tất cả mọi người cùng nhau đi tới .

" Mọi người cũng đến xem tình hình của Triệu Mãn Duyên đấy à , hắn là con rùa xui xẻo nhưng chưa chết được " Mạc Phàm cười haha một tiếng .

Lúc đầu còn tưởng mọi người sẽ cười theo ,đi vào thăm Triệu Mãn Duyên ,ai ngờ lão bà Tổ Tuệ Ân đi đến có vẻ gượng ép ,mang theo Tổ Cát Minh khuôn mặt ăn phải * hướng về Mạc Phàm cúi người thật sâu .

Mạc Phàm hơi sửng sốt sau đó nhìn lão hồ ly Hàn Tịch đang nở nụ cười .

Lần này Mạc Phàm hiểu rổi .

" Tôi thật sự xin lỗi ,đứa cháu của tôi ăn nói có phần cay nghiệt ,tôi đã bỏ bê giáo dục nó nên đã trách nhầm cậu ,đó cũng là lỗi của tôi ,cho nên tôi đưa nó đến đây để xin lỗi cậu ,mong cậu bỏ qua lần này,không để trong lòng " lời nói của Tổ Tuệ Ân nhẹ nhàng ,so với trước đó cứ như hai người khác nhau .

Thư ký nghị trưởng ,đây là người còn cao hơn hội trưởng hiệp hội ma pháp tháp chuông một bậc ,nhưng lại đang cúi mặt xin lỗi một học viên trẻ tuổi ,nếu không biết Mạc Phàm là ân nhân của Cố Đô thì quả thật là một chuyện viển vông* .

" Tôi thì lại là một người hẹp hòi ,nói trắng ra là tiểu nhân ,ừm ,làm tiểu nhân đó ,những chuyện như này rất là canh cánh ,cho nên sẽ để trong lòng " Mạc Phàm không thích tha cho tiểu nhân ,huống chi là đã nghĩ đến giẫm chết Tổ Cát Minh ngu ngốc này một vạn lần rồi.

Tổ Tuệ Ân nghe lời nói này của Mạc Phàm ,mặt đều đã tối sầm lại như than rồi.

Cậu ta đúng thật là tiêu nhân mà ,khuôn mặt biểu lộ cười trên nỗi đau của người khác .

Mạc Phàm không cho Tổ Tuệ Ân một chút mặt mũi nào ,khiến cho Tổ Tuệ Ân cứ thế rời đi được .

Khi Hàn Tịch nói về chuyện Cố Đô ,Tổ Tuệ Ân đã ngu ngốc rồi .

Liên quan tới phát ngôn của thư ký nghị trưởng về rắp tâm bất chính của Mạc Phàm ,sớm đã được lan rộng ra bên ngoài ,vì có liên quan tới học phủ chi tranh nên thông tin này đã sớm được lan rộng trong cả nước .Lại thêm Lục gia bên kia cố ý đổ thêm dầu vào lửa để đối phó Mạc Phàm ,tạo cho Mạc Phàm tiếng xấu để Mạc Phàm lung lay trong học phủ chi tranh .Hàn Tịch công bố ,làm Tổ Tuệ Ân mặt mo cùng Lục gia ác độc phải nhận một đòn chí mạng ,trở thành đối tượng để người ta xả giận .

Nhất là những người đã trải qua tai nạn ở Cố Đô họ vẫn luôn tôn trọng Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu ,họ sẽ không nhân nhượng với ai dám xúc phạm hai người họ ,mắng cha mắng mẹ bọn họ còn được nhưng không được xúc phạm hai người họ .Khi Hàn Tịch công khai chuyện của Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu thì những tin tức trái chiều về Mạc Phàm đang ở đầu sóng ngọn gió đều trở thành sự phẫn nộ của mọi người ,và bắt thư kí nghị trưởng - người đã phát ngôn câu này phải xin lỗi Mạc Phàm .

Tổ Tuệ Ân khi nói ra những câu này cũng không nghĩ tới chuyện này ,cho dù Mạc Phàm là hoàng đế thì vẫn có thể giải thích được,nhưng sự kiện ở Cố Đô ,cũng không phải là chuyện có thể dùng thân phận đem ra so sánh được ,sự việc đó không thể nào bẻ cong sai sự thật được.

Thư kí nghị trưởng thì tính là thứ gì ?

Lúc Cố Đô hạo kiếp ,có giết qua một con vong linh , đã cứu được dân chúng ,bắt được một nửa chó săn của Hắc Giáo Đình sao ?.

Cũng không làm gì ,chỉ ngồi trên quyền lực khoa tay múa chân ,chưa đến một tiếng thì Tổ Tuệ Ân đã bị thiên hạ chửi bới ,tới mức mà Tổ Tuệ Ân không thể ngờ tới .

Đây cũng là lý do mà Tổ Tuệ Ân đem theo Tổ Cát Minh để xin lỗi Mạc Phàm trước mặt mọi người ,nếu không xin lỗi thì thật sự sẽ xong đời ,cao hơn nữa là cấp trên sẽ không cho những người như này tiếp tục làm công việc thư ký này nữa .Tổ Tuệ Ân đụng phải người đến cả cấp trên cũng không dám nói hộ cho mình .

Trong khoảnh khắc đó thư ký nghị trưởng bị vạch rõ giới hạn với các cấp trên .Ngay cả Lục gia vẫn muốn đối phó Mạc Phàm nhưng lại không làm gì chính diện cho nên đã lật mặt nói đề cử một người có thẩm quyền để bác bỏ những phát ngôn trước đó của Tổ Tuệ Ân.

Tổ Tuệ Ân suýt chút nữa đã xé xác Lục gia ngay tại đây ,là người thay Lục gia làm mọi chuyện,đến bây giờ Lục gia lại qua cầu rút ván .

Ngay cả đến bây giờ Tổ Tuệ Ân còn không dám nhìn giày của Mạc Phàm chứ đừng có nói đến nhìn mặt ,hiện tại hối hận tới phát điên ,tại sao lúc đó lại thay mặt thằng ngu Tổ Cát Minh này nói chuyện ,đứa cháu này ngu ngốc này quả thật thông minh nhưng lại không có tầm nhìn xa ,tại sao lại muốn đi nịnh nọt Lục Gia ,những việc này đâu có liên quan tới mình đâu .

" Nghị trưởng ,ngài xem việc này chỉ là hiểu lầm thôi " Tổ Tuệ Ân nói như sắp khóc ,chỉ mới qua một tiếng mà sự việc đã đi quá xa so với tưởng tượng rồi ,không dám nghĩ đến những việc tiếp theo.

" Làm thư ký của nghị trưởng ,cô biết rõ mình phụ trách việc phát ngôn .Mạc Phàm đã không chấp nhận lời xin lỗi này ,tôi hi vọng cô tự mình giải quyết những giận dữ ngoài kia " Thiệu Trịnh bình tĩnh nói.

Thiệu Trịnh kỳ thực đã đoán trước được việc này ,nhưng người dân chửi bới đến mức này cũng là cho Thiệu Trịnh giật mình ,nếu đại nghị trưởng như mình mà cũng nói một câu không phải tới Mạc Phàm thì chắc cũng sẽ bị người khác chửi cho tới mức này .

Thiệu Trịnh không có ý giúp Tổ Tuệ Ân ,cái phần lạm quyền ,kết bè kéo phái ,Thiệu Triệu đã muốn cho Tổ Tuệ Ân nghỉ việc từ lâu rồi .Thư ký nghị trưởng trên danh nghĩa là phụ tá ,nhưng thật ra là con mắt của những kẻ thù chính trị của mình phái tới giám sát,rất nhiều sách lược của Thiệu Trịnh muốn thi hành đều bị bọn họ cản lại .

Ý của Thiệu Trịnh là đã ở chức vị này là không thẹn với tâm ,cho nên từ đại cục hay cho tới nhân dân thì Tổ Tuệ Ân buộc phải từ chức .

" Mục Nô Kiều ,liên lạc với người nhà của mình ,tranh tài về sau em chính là người thay vị trí của Tổ Cát Minh " khi mọi người rời đi ,Phong Ly bỗng nhiên quay lại nói với Mục Nô Kiều.

Vừa nghe xong câu nói này Tổ Cát Minh ngã xuống ,mở to hai mắt nhìn.

" Thầy....em "Tổ Cát Minh vừa muốn nói .

" Không cần nhiều lời ,chuyện mẫu thuẫn của cả hai tôi đã biết từ lâu .Bây giờ liên quan tới xếp hạng quốc gia với nhau ,tôi không muốn vì mâu thuẫn giữa các học viên mà để xảy ra thua cuộc ,cũng đừng có nói nhân quyền công đạo, nếu cậu thắng trận thì tôi cũng sẽ đuổi Mạc Phàm " Phong Ly nói không một chút tình cảm nào .

Tổ Cát Minh đã hoàn toàn suy sụp.

Chưa cùng Mạc Phàm đối kháng đã nhận kết cục thua một cách thê thảm .

Tổ Cát Minh cũng không biết rời đi như nào ,vốn đang muốn nhờ vào trận tranh tài kế tiếp để cứu vãn tình thế ,để dì Tổ Tuệ Ân không trút giận xuống đầu mình ,làm cho Tổ Tuệ Ân vẫn coi mình là một người có ích ,nhưng thân phận học viên quốc phủ đã bị tước đi mất ,bây giờ thật sự mà một đứa phế vật .

Tổ Cát Minh nằm mơ cũng không nghĩ đến việc này .

Rèm cửa mỏng khẽ lay ,muốn ở trên sân đấu chứ không muốn nằm ở đây ,Mục Ninh Tuyết dựa đầu vào đầu giường ,nội tâm đang rất phức tạp .

Quả nhiên là có người đẩy cửa vào ,không ai khác là người anh hùng được cả nước tung hô .

Mục Ninh Tuyết nhìn hắn ,hắn cũng thản nhiên cười híp mắt .

" Tuyểt Tuyết ,anh đến thăm em này ,em đã cảm thấy thân thể mình hồi phục lại chưa" Mạc Phàm đi tới ,trên thân vẫn còn một ít vết thương ,nhìn qua vẫn còn sung sức như thể không có ai hạ gục được vậy .

Mục Ninh Tuyết nâng ánh mắt lên ,đang muốn nói một câu chúc mừng ,thì nhìn thấy trên gò má có một dấu son môi hết sức rõ ràng ,là màu hồng ,chủ nhân của đôi môi kia chắc cũng đẹp rung động lòng người ,dấu môi rất đầy đặn và tinh xảo .

Mục Ninh Tuyết rất muốn xem như là không nhìn thấy ,nhưng Mạc Phàm lại đưa mặt lại gần ,nội tâm trước đó còn muốn khen Mạc Phàm nhưng bây giờ lại cảm thấy chán ghét cùng tức giận tăng lên.

" Anh soi gương chưa? " giọng nói của Mục Ninh Tuyết bình thường ,không có tức giận .

" Chưa " Mạc Phàm nói .

Mặt mũi Mạc Phàm tràn đầy nghi hoặc ,đi vào toilet soi thử ,bỗng nhiên phát hiện trên mặt mình có một dấu son môi thơm vô cùng.

Mạc Phàm cảm giác sét đánh đầy đầu ,vội vội vàng vàng lau đi .

Đáng chết thật .

Đây là bờ môi của Mục Nô Kiều.

Mục Nô Kiều cũng đã giải toả được nội tâm của mình ,thừa dịp cả phòng chỉ có mỗi Triệu Mãn Duyên đang hôn mê nên lén hôn Mạc Phàm ,nụ hôn này không có ý gì khác ,nó chỉ là tình cảm bạn bè ,dù sao thì Mục Nô Kiều cũng đã cố gắng rất nhiều để có được danh sách trong học viên của quốc phủ.

Cho nên vì để ăn mừng nên Mục Nô Kiều đã quên hết tất cả hôn Mạc Phàm một cái ,sau khi hôn xong mới ý thức được là đã vượt biên giới ,sau đó giật mình bỏ chạy như con nai.

Mạc Phàm cũng không biết ,vội vàng chạy đến đến thăm Mục Ninh Tuyết ,còn định kể về những việc hôm nay như nào ,hôm nay mình lợi hại như nào ,ai biết giờ lại trở nên như thế này .

" Tuyết Tuyết ,hehehe, anh lau đi rồi ,chúng ta nói tiếp việc vừa nãy .Tại sao tay em lại lạnh như này ,để anh sưởi ấm cho em " Mạc Phàm nói.


  • đoạn này trong raw ghi là thiên phương dạ đàm (天方夜谭)

Thiên Phương ( 天方) là tên Các tiểu Vương quốc Ả Rập thời xưa

Dạ ( 夜 ) là buổi tối

Đàm (谭) là lời bàn luận, lời nói

Nghĩa đen: tên bộ truyện cổ tích Nghìn lẻ một đêm

Nghĩa bóng: Từ nghĩa gốc là tên tập hợp truyện cổ tích, thành ngữ “thiên phương dạ đàm” chỉ những lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công.

Tuỳ theo ngữ cảnh và sắc thái chỗ câu này được dùng, ta có thể thay bằng một số cụm từ tương đương trong tiếng Việt như sau phi lí, chuyện hoang đường, chuyện khó tin, chuyện không tưởng, viển vông ..v.v

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.