Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Trên Đảo Cổ Lãng Tự

Phiên bản Dịch · 2070 chữ

Trans : xSnowballx


Ánh mắt Thược Vũ nhìn Lê Hồng Mi một cách lạnh lùng ,nói :" Người sau lưng cậu hãm hại tôi ,Thược Vũ tôi sẽ nhớ kỹ.Còn Đại Lê thế gia à ...hừ ,cũng chỉ là một đám chó mà thôi ".

Mấy người trong Đại Lê thế gia nghe được câu này cũng không nhịn được ,bọn họ không thích người khác nói lời sỉ nhục như vậy.Du rằng bọn họ làm việc cho Mục thị thế tộc ,Mục thị sai đâu đánh đó .

Thược Vũ đi đến chỗ Mục Ninh Tuyết ,thấy Mục Ninh Tuyết hỏi thăm về vết thương của mình thì lắc đầu nói :" Bây giờ tôi cũng đã hiểu vì sao lúc trước cô lựa chọn rời đi ,muốn tự lập một môn tộc của riêng mình. Từ bỏ thế giới cho những kẻ như này không khác gì tự sỉ nhục chính bản thân mình".

" Xin lỗi ,kéo cô bị liên lụy theo " Mục Ninh Tuyết nói.

" Không sao đâu, quả thực tôi có chút chờ mong đến lúc gia nhập rồi " Thược Vũ nói .

Mục Ninh Tuyết gọi người đem Thược Vũ đi chữa thương ,còn trận đấu này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Mang theo người rời đi ,những người kia lập tức phát ra tiếng cười.

Chờ người của Phàm Tuyết Sơn đi xa ,Nam Vinh Hi mở miệng nói với Linzey :" Trưởng lão ,lần này ngài giúp chúng tôi một việc lớn rồi ".

" Chỉ là một môn tộc nho nhỏ ,không đáng để tôi đặt trong mắt ,xem ra trong mấy ngày tới thì bọn họ không tham gia hội nghị nữa " Linzey .

" Chúng ta đều là thế gia danh vọng ,ức hiếp một môn tộc vừa mới thành lập không lâu ,có phải là không có khí phách không " Bạch Thị thế gia - Bạch Lưu An nói.

" Sao thế ,Bạch gia các ông muốn ra mặt vì bọn họ ? " .

" Bỏ đi ,chỉ là.....thôi quên đi " Bạch Lưu An lắc đầu.

Lê Linh nhìn Thược Vũ đi xa bằng sắc mặt dữ tợn ,không cam lòng ,nắm chặt tay thành nắm đấm :" Chết tiệt ,đừng mong chuyện này bỏ qua dễ dàng được " .

....

Người của Phàm Tuyết Sơn đều ở Cổ Lăng Tự ,sau khi trải qua hội nghị bị các thế gia làm khó dễ ,Mục Ninh Tuyết suy nghĩ xem có nên đi hay ở lại chỗ này .

Nhưng cứ như vậy mà rời đi sao ?.

Phải đưa thứ vốn thuộc về mình cho người khác sao ?.

Mục Ninh Tuyết không muốn như thế ,nếu mà rời đi thì đúng ý cùa những người kia rồi.

Đi dọc đường ven biển của hòn đảo nhỏ ,nhìn những bông hoa nở vào mùa xuân ấm áp đung đưa trong gió biển ,những gợn sóng lăn tăn trên mặt biển ,Mục Ninh Tuyết điều tiết lại cảm xúc của chính mình .

Đây quả thực là một cuộc hội nghị đầy căng thẳng ,trong tương lai Phàm Tuyết Sơn cũng sẽ chịu những quấy nhiễu từ Mục thị trong bóng tối.Nhưng mà Cổ Lăng Tự quả thật là một nơi yên bình ,cách một vùng biển nhỏ là những toà nhà cao tầng phồn hoa ,tạo thành sự tương phản với đảo hoa nở suốt bốn mùa .Nếu không có thì hoàn toàn trở nên hoang vu ,cô độc ,không chịu sự ồn ào của thành phố .

Ngồi trên một tảng đá ,để gió tùy ý thổi tóc ,trong đầu hiện ra cảnh tượng trên cầu không tên ở Venice .So với khoảng thời gian đau lòng ấy thì mọi thứ hôm nay chẳng là gì cả ,Mục Ninh Tuyết cũng đã chuẩn bị bước vào con đường gian nan hơn trước.

" Tâm trạng khá thoải mái nhỉ Mục Ninh Tuyết ,bây giờ cô cũng được xem như là một pháp sư cao giai có thực lực siêu quần rồi.Giờ tự lập môn tộc cho mình ,như mà cô đừng quên mười năm trước thì cô chẳng có cái gì cả " một âm thanh từ người đàn ông vang lên.

Mục Ninh Tuyết không cần quay đầu lại cũng biết là ai ,thật là một người bám dai như đỉa.

Mục Ninh Tuyết không để ý tới người này ,nếu hắn định ra tay ngay ở chỗ này thì Mục Ninh Tuyết cũng sẽ đáp trả lại.

" Giao các mảnh vỡ sát cung ra nếu không đừng mong sống sót rời khỏi đây " Pansy mặc bộ trường bào giới luật màu đen ,mặt hiện ra vẻ phẫn nộ.

Pansy làm sao có thể không giận được ,là người có chức cao trong Mục thị thế gia ,chuyên môn của Pansy là lựa chọn ra người có thể thừa kế ,một khi thành viên trong Mục thị có thể điều khiển được băng sát tinh cung thì Mục thị sẽ cúi đầu xuống như gặp thần .Để Mục thị thế gia trở thành thị tộc không dễ bị khiêu khích ,thậm chí sẽ có danh tiếng hiển hách trên quốc tế.

Pansy không nghĩ đến việc một tay gây dựng tất cả lại để Mục Ninh Tuyết cướp đi thứ quan trọng ,lại còn tự lập môn tộc .

Làm gì có thể trơ mắt nhìn Mục Ninh Tuyết khống chế thành công băng tinh sát cung rồi dùng báu vật này đối phó với Mục thị .

" Đi thêm một bước nữa thì đừng nghĩ tới việc tồn tại trên thế giới này " Mục Ninh Tuyết lạnh lùng nói một cách thản nhiên .

Hiện tại tu vi của Mục Ninh Tuyết đã tới cao giai cấp thứ ba ,băng sát tinh cung sẽ không tiêu hao mãnh liệt như trước nữa.Bây giờ Mục Ninh Tuyết sử dụng toàn lực bắn ra một mũi tên cũng sẽ không đả thương tới linh

hồn của mình nữa.

Pansy muốn hành động thì Mục Ninh Tuyết cũng không ngại cho hắn chết ,miễn cho tên này trong tương lai sẽ không làm gì bất lợi cho những người xung quanh mình .

Pansy từ một người đứng sau ung dung điều khiển mọi thứ đã trở thành một người điên ,có thể làm mọi thứ để đoạt lại băng tinh sát cung .

" Tôi dám đến đây thì sẽ có chuẩn bị ,lần này đừng hòng sử dụng cây cung nữa " Pansy cười lạnh.

" Mục Ninh Tuyết à ,đừng giãy dụa làm gì ,thanh thản làm một người tàn phế không phải tốt hơn sao .Có rất nhiều người không phải là ma pháp sư ,làm như không sống nổi giống như cô vậy " Nam Vinh Nghê bước tới chầm chậm ,nhìn Mục Ninh Tuyết ,trong lòng đầy những giận dữ vô tận.

Nam Vinh Nghê không tin lần này không xử được Mục Ninh Tuyết.

" Pansy ,lần này tôi rất tình nguyện hỗ trợ ,mỏ khoáng nâu trên núi cằn cỗi phía Bắc ...." Nam Vinh Hi cười nói.

" Cứ lấy được mảnh vỡ sát cung thì cái gì cũng dễ nói chuyện ".

" Tôi cũng không ưa con bé này từ lâu rồi ,Mục thị ban tặng thân phận cao quý ,cho nó tài nguyên bất tận .Vậy mà sau khi có được thân phận quốc phủ thì trở mặt không quen biết ,dù là nuôi một con chó thì nó cũng sẽ không làm thế " Lê Hồng Mi đi từ đằng sau cây ra ,bộ mặt căm ghét cùng khinh bỉ nhìn Mục Ninh Tuyết .

Mục Ninh Tuyết nhìn những người này ,cũng chẳng có gì ngạc nhiên nếu trong tình huống này.

Mục Ninh Tuyết đứng dậy ,băng sương lan ra từ khối đá vừa ngồi, các bọt nước cũng hoá thành băng nhỏ,rơi xuống mặt hồ phát ra tiếng leng keng .

Băng không ngừng khuếch tán ra ,bờ biển cát,những con sóng nhỏ ,sóng lớn ở xa xa toàn bộ đều đã đứng im.Trên con đường mòn nhỏ có đá cuội, hoa nở mùa xuân ,rừng xanh tươi tốt cũng đã nhanh chóng phủ lên lớp băng sương .

" Đừng có xem thường ,đây là trời sinh thiên phú của cô ta ,bàn băng lĩnh vực .Chiến đấu càng dài thì nguyên tố băng càng mãnh liệt ,vì thế phải tốc chiến tốc thắng " Nam Vinh Nghê vô cùng hiểu rõ Mục Ninh Tuyết ,nhắc nhở mọi người .

Lĩnh vực của Mục Ninh Tuyết khá mạnh ,cho dù Nam Vinh Hi ,Lê Hồng Mi ,Pansy đều nắm giữ lĩnh vực cao cấp cường giả .Nhưng đều bị áp chế dưới bàn băng lĩnh vực của Mục Ninh Tuyết.

Pansy thấy khí thế bàn băng bao trùm tới ép người thì càng tức giận ,tu vi của Mục Ninh Tuyết so với hồi ở Venice không biết đã mạnh hơn biết bao nhiêu lần. Trong thời gian ngắn làm sao có thể như thế được ,chắc chắn có liên quan tới mảnh băng tinh sát cung ,mỗi mảnh vỡ sẽ cung cấp hồn lực to lớn tới người nắm giữ .Pansy bồi dưỡng ra nhiều người nuôi dưỡng cung ,khi đến thời gian nhất định sẽ cho từng người thành tàn phế.Ai biết được cố gắng làm như vậy để rồi Mục Ninh Tuyết là người được lợi nhiều nhất.

" Hừ ,cũng chỉ là trời sinh thiên phú ,một đứa vong ân bội nghĩa cũng đòi đối kháng lại với chúng ta ư ? " Lê Hồng Mi còn chẳng để Mục Ninh Tuyết vào trong mắt.

Tuyển thủ quốc phủ ???.

Bọn họ đều là những người đại diện cho đại thế gia có uy quyền ,cần gì phải để một pháp sư vừa mới tốt nghiệp học phủ ở trong lòng.

Lê Hồng Mi cảm thấy Pansy gọi mình cùng Nam Vinh Hi là chuyện bé xé ra to .

" Nếu như Đông Phương Chúc đến nữa thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng ,nhưng ông ta lại khinh thường những việc này ".

" Đừng nói nữa ,ra tay " .

" Ơ mà nơi này cấm chiến đấu ,quy tằc của hiệp hội ma pháp Đông Hải không phải để trang trí ,Lê Hồng Mi ,bà có chắc là phải quan tâm tới vấn đề này không ? ".

" Yên tâm ,Linzey là người của chúng ta "

Ba người không nói nhiều nữa ,từng người thi triển ra lĩnh vực của mình để đối kháng lại lĩnh vực của Mục Ninh Tuyết .

Phi nham lĩnh vực là của Lê Hồng Mi ,sau khi tập trung tinh thần thì đá ở bãi biển bắt đầu rung lắc dữ dội .Sau một tiếng quát nhẹ của Lê Hồng Mi thì vỡ vụn ra bay lên không trung .

Những mảnh vỡ đá này theo ý niệm của Lê Hồng Mi mà tập hợp lại ,Nham hệ của Lê Hồng Mi cũng đã vượt qua pháp tắc tinh quỹ ,tinh đồ ,tinh toạ ,đến cảnh giới thích làm gì thì làm .

Một pháp sư cao giai có thể làm được thì phải mất nhiều năm ,mà loại thích làm gì thì làm này có một vấn đề trước mắt ,đó là phải nắm giữ lĩnh vực.

Lĩnh vực để nguyên tố có thể tập hợp lại ,như thế thì pháp sư mới thể hiện trình độ khống chế của mình .

Mảnh vỡ đã đã hoá thành một con mãng xà ở trên không trung ,ngoằn ngèo mang uy lực dữ tợn ,vượt qua cả ma pháp cao giai nham ma chi đồng.

" Cùng lắm mới chạm đến được ngưỡng cửa hàm nghĩa ma pháp,để cho cô tận mắt nhìn thấy cái gì gọi là ma pháp thật sự " Lê Hồng Mi khinh thường ,mãng xà lao xuống nặng nề như núi đâm vào bờ biển làm xuất hiện các vết nứt .

" Bang " .

Một tiếng vang thật lớn ,băng ngưng kết trên mặt đất xuất hiện một vết nứt cực lớn,nước biển tràn vào những vết nứt, băng vỡ lộn xộn trên mặt biển.

Mục Ninh Tuyết dùng phong hành để tránh mãng xà bằng đá này ,đám xuống một tảng băng trên mặt biển ,Mục Ninh Tuyết như một con hạc đứng trên tảng băng này .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowballx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.