Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắc rối ( p2)

Phiên bản Dịch · 442 chữ

Lượt vote rất thê thảm.Các chàng các nàng ơi vote nào :)

Cuộc vận động bầu cử kết thúc.Tôi xin dừng tại đây ;)

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Hắn bước vào lớp làm bao trái tim rung động muốn thoát ra khỏi lồng ngực.Vẻ mặt lạnh lùng làm hắn thêm phần hấp dẫn.

Hắn lại gần,thấy nó đang nằm gục đầu xuống bàn ngủ.Miệng ú ớ nói mớ cái đếch gì đó.Hắn nhếch mép cười đầy ẩn ý.Rồi đây ông cho mày biết tay.

Đang ngủ say bỗng Hải Yến hớt ha hớt hải chạy đến chỗ nó rú ầm lên.

-IM COI.Con dog nào cắn mà mày bị lây dại thế hả.Tao đã nói rồi để t....Nó chưa kịp nói hết câu mơ màng nhìn lên thì...

-Á...á...á....r...ầ...m

_Nó ngất luôn không kịp phản ứng gì thêm.Hắn quay sang bắt con rắn đang giơ đôi mắt cưtê nhìn nó.Trời ơi có phải làm quá lên thế không rắn này có biết cắn người đâu.

-Này này.Dậy đi làm gì mà giả vờ lâu thế.Diễn thế được rồi đấy.Người như cậu mà cũng biết sợ à?

H.Yến vội chạy lại đẩy tay hắn ra.Nước mắt ngắn nước mắt dài.Rồi nó quay sang tẩn cho hắn một trận.

- Cậu im đi.Đừng đụng vào nó chắc đây lại là chủ ý của cậu đúng không.Đồ bất tài,xấu xa,bỉ ổi,vô liêm sỉ.

_Nó hét lên

-Các cậu giống nhau thật đấy diễn giỏi mà lại còn được cái miệng hay nguyền rủa người khác nữa chứ.Thấy mà ghê

_Hắn giả bộ rùng mình

-Cậu đúng là cái loại đàn bà...Nó tiếp

-Thôi đi giờ này mà còn cãi nhau được à .Xem con Quỳnh Giao có sao không.Đưa nó vào phòng y tế mau...._Nhỏ Lan lớp trưởng hét lên rồi chỉ vào hắn.

-Này đừng nhìn tôi như vậy.Thế là đủ rồi đấy.Muốn thì tự đưa đi.Tôi không liên quan.Và cũng không quan tâm đến cái loại giả tạo ấy.Rõ chưa!

_Hắn nghiến răng trừng mắt trông sợ kinh.

Lan thấy tình hình không ổn bèn gọi mấy thằng con trai trong lớp đưa nó sang phòng y tế rồi trừng mắt nhìn hắn.H.yến thì cứ khóc mãi.

Vừa nhấc được nó lên khuôn mặt nó tái mét.Người thì để chế độ "rung" lâu lâu lại run lên bần bật.Hơi thở yếu ớt.

Hắn nhìn chằm chằm vào nó biểu hiện này không thể là giả vờ được.Hắn quay đi lấy máy ra nghe nhạc tỉnh bơ.

Bọn nó vừa bước ra khỏi phòng thì hắn cũng đi luôn....

P/s: Các bác cmt cho ý kiến để em còn khắc phục cho truyện hay hơn ạ

:*

Bạn đang đọc Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu của nguyen090807
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.