Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết

Tiểu thuyết gốc · 1671 chữ

Ngay chập tối hôm đó, sau khi Diệu Thiện đi rồi, Huyền Đỉnh ra ngoài một lúc lâu sau thì có một chiếc xe ô tô đen đậu về phủ Sơn Trang, mang theo một vòng hoa trắng rất to vào trong phúng viếng.

Thế rồi trong đám đông cỡ độ hơn chục người, có ba người mặc đồ đen kín đáo lẻn đi theo Huyền Đỉnh tới phòng Cửu Tổ.

Khi tới cửa phòng Cửu Tổ gặp ngay các Cô phủ Sơn Trang, Huyền Đỉnh ra hiệu cho họ tránh ra.

Các Cô đều nhớ lời Cô Chân Như dặn không được cản trở Huyền Đỉnh nên đều tránh, ba người đàn ông đi vào trong phòng, theo sự phân phó của Đỉnh, dựng Cửu Tổ lên cho vào một cái bao tải màu trắng, chất đầy xốp vào một cái bao tải khác là hai cái, rồi vác đi ra ngoài thẳng ra chỗ xe ô tô đưa lên xe.

Xe vừa nổ máy đi khỏi thì cũng có một chiếc ô tô khác màu trắng đậu cách đó chẳng xa cũng nổ máy đi theo, trên chiếc ô tô trắng bám theo sau cũng có ba người đàn ông đang ngồi, người ngồi băng ghế trước dùng ống nhòm quan sát diễn biến chính là Thắng cá, một trong những ông trùm người Hà Nội lúc bấy giờ.

Buổi chiều ngày hôm đó, ở bờ sông Kim Giang có nô nức người tụ tập đứng chung quanh, chuyện là chẳng hiểu sư sãi ở đâu ra rất đông, lập nên nhiều bàn tế bày biện các loại, có vị sư trẻ đi đầu khấn vái, thì ra đó là Sư Tuệ Sơn, theo lệnh trụ trì Nhất Quang dẫn các thầy ra sông Kim Giang mà cầu bình an cho Tiên Sinh Diệu Thiện, người dân thấy lễ lạ hiếu kì đứng xem nô nức cả dọc khúc sông.

Quả nhiên là có linh ứng, các sư cầu đảo chừng nửa giờ thì thấy mặt sông cuộn sóng, rồi những sư đã đắc chứng quả phép, có được mắt Pháp Nhãn Phật Gia, liền thấy từ dưới nước vọt lên có một vị chiến tướng cưỡi trên một con Lưỡng Long, vị tướng đó chỉ có một tay, cầm thanh thủy kiếm trắng muốt, tướng nói:

- Rằm tháng chạp sông bổ nhiệm thần mới chừng đó các thầy hãy quay lại cầu, thần sông vừa mất nên chẳng có ai chứng cho lễ này đâu. Còn về Diệu Thiện Tiên Sinh xin các vị chớ lo, thà cho dù tướng binh ở sông Kim Giang có chết cả thì từ nay và muôn đời về sau chẳng ai ở Kim Giang này dám đụng tới một cọng tóc của người ấy, tôi là chiến tướng chấp chính của Kim Giang, xin lấy mạng ra bảo đảm như thế.

Nói đoạn đập kiếm vào cổ rồng, rồng hú lên rồi bay vụt lặn xuống nước, mặt nước nổi sóng dữ dội. Thế rồi có một đứa bé từ đâu bước lại giữa đàn, chắp tay nói:

- Xin Thầy về cho, cho tôi gửi lời hỏi thăm sư trụ trì, có dịp thì lại xin đến nghe kinh.

Tuệ Sơn hỏi:

- Cho biết ai chuyển lời vậy?

Đứa bé nói:

- Xin cứ thưa lại là Ảnh Dục của Kim Giang, trụ trì khắc biết.

Thế rồi chạy đi rất nhanh…

Từ đó cứ rằm tháng bảy hàng năm, lại có đứa bé con tới chùa Thanh Trúc mà tụng kinh, riêng đứa bé đó tới, bao giờ trụ trì Nhất Quang cũng ra tiếp riêng, cùng ngồi nơi ghế đá, năm nào cũng là nó tới, tới khi thầy Nhất Quang mất thì không thấy nó đến nữa. Có điều lạ rằng tới hai chục năm sau thầy Nhất Quang già mất đi rồi, vẫn cứ là đứa bé con như thế đến, không hề già đi thêm một chút nào, năm sau trông cũng như năm trước…

Tối muộn hôm đó, ở chùa Thanh Trúc có tiếng khánh gõ vọng ra từ gian phòng thiêng bí mật của một vị sư ông già, các sư nghe được hiệu lệnh chạy vội tới cả, khi mở cửa phòng ra thì thấy vị sư ông cầm trên tay một bát nhang, trên bát cắm một cây nhang chỉ vừa mới thắp. Đó chính là sư Đại Trí, cựu trụ trì chùa Thanh Trúc, là thầy dạy của trụ trì Nhất Quang, Diệu Thiện Tiên Sinh và Cửu Tổ Huyền Vi.

Các sư vội quỳ lạy, sư ông nói:

- Mang bát nhang này tới gian thờ Mẫu* trong chùa, khi nào nhang cháy hết thì mang về đây cho ta. Các ông chỉ để bát nhang vào trong rồi lui ra ngay không được ở lại gian thờ Mẫu, sắp có Thánh Mẫu tới thăm chùa, các ông gọi trụ trì tới mà tiếp.

(*chú thích: tại một số chùa có gian thờ điện Mẫu để thờ các Bà Cô Ông Cậu theo tinh thần của Phật Mẫu, các sư thầy thường ít khi lui xuống đây, chỉ dựng để đó cho bà con giáo dân theo tín ngưỡng thờ Mẫu dân gian, bởi lẽ đạo thờ Mẫu là một đạo có thật, được nhà nước công nhận, hát chầu văn dùng trong lễ lên đồng được công nhận là di sản phi vật thể, lên đồng cũng là hiện tượng linh ứng có thật đã được kiểm chứng ở nhiều nơi, thậm chí có nhiều sư có Căn Đồng cũng có thể Hầu Đồng được, giống như cô Chân Như.)

Các sư răm rắp y mệnh, vội mang bát nhang đi và đem việc báo lại với trụ trì Nhất Quang.

Đêm đó chợt tháy ở phía đông có ánh sáng tỏa ra rực rỡ trong đêm,rồi sư Nhất Quang bước vào trong gian thờ Mẫu, khép cửa lại, trong gian thờ liền tỏa ra hương thơm ngào ngạt, sư ở trong đó tầm một giờ thì ra, tay cầm theo bát nhang có cây nhang đã cháy hết, sư nói với các đệ tử:

- Thánh Mẫu thủy phủ mới tới thăm cha, các ông mang bài vị này trả lại cho sư ông.

Hóa ra sư ông đã biết việc Ngọc Mẫu sẽ tới thăm cha rồng, nên dạo trước khi rồng xin đi thăm Mẫu, sư ông không cho đi, chỉ khẽ mỉm cười.

Ba ngày sau, người dân báo tin có một vụ tai nạn thảm khốc xảy ra trên đường quốc lộ, công an đến hiện trường khảo lại thì có một chiếc xe ô tô con màu trắng bốn chỗ bị mất lái, lao thẳng xuống ruộng, trên xe có bốn người đàn ông, tất cả đều tử vong. Công an nhanh chóng xác định được danh tính của một trong số bốn người đó là ông Phạm Văn Thắng, có biệt danh Thắng “cá”, là một trong những đối tượng nằm trong danh sách đen của công an lâu nay.

Một ngày sau đó nữa, tại một khách sạn nằm ở ngoại ô thành phố, trong phòng trống có hai người đàn ông, một người mặc vest đen đang ngồi đốt thuốc, có một người đàn ông khác đang nằm trên giường.

Người trên giường chợt ho lên dữ dội, người kia vội lại ngó coi, người đàn ông trên giường giơ cánh tay trái băng trắng lên dụi dụi vào mắt, nhìn người kia với vẻ đầy sợ hãi, rồi thu lu vào góc giường, miệng lắp bắp:

- Chú…Chú…Là ai, cháu …Đang ở đâu thế…

Người đàn ông mỉm cười, dụi tắt điếu thuốc, nói:

- Tôi trả tiền phòng rồi, cậu muốn đi lúc nào thì đi…

Nói rồi anh ta bước ra ngoài, đóng sầm cửa lại.

…Nửa tiếng sau đó, có một người mặc đồ vest đen, miệng ngậm một điếu xì gà, mắt đeo mắt kính màu đen, đi tới đồn công an thành phố, anh trực cổng gác ra hỏi có việc gì, người đó nói tới để tự thú về một vụ giết người cướp của, phanh xác ném xuống sông.

Anh công an vội vàng vào báo ngay, người ta nhanh chóng xác minh danh tính người đàn ông tên là Đỉnh, là một nhân vật lớn ở Sài Gòn, anh ta khai nhân đã giết hại một cô gái trẻ tên là Nguyễn Thị Linh, rồi ném xác xuống sông Kim Giang, thời gian ngày giờ đều trùng khớp theo báo cáo ghi nhận của phủ Sơn Trang báo lên công an vào mấy ngày trước đó, công an nhanh chóng lập hồ sơ rồi gửi hồ sơ cũng như người về Sài Gòn, nơi đang lưu giữ các hồ sơ hình sự của anh ta để truy cứu và thụ án. Công an Sài Gòn nhận được vụ này thì mừng như vớ bở bởi lẽ đã theo sát các hoạt động làm ăn phi pháp của anh ta từ lâu nhưng chưa bắt được, Huyền Đỉnh nhanh chóng bị kết án tử hình, sẽ thọ án vào cuối sang năm.

Khi vào ngục, Đỉnh chẳng mang theo gì, chỉ cầm theo một cái bài vị, trên ghi chữ “Nguyễn Thị Linh”, nói rằng:

- Đây là người tôi giết, cho tôi xin mang vào để cúng hàng tháng cho đỡ ăn năn, cho tới khi nào thọ án…

Đó là người tù kì lạ nhất trong nhà tù suốt nhiều năm trời, những điều lạ của anh ta, công an có tiết lộ ra ngoài nhưng chẳng hết…

Điều lạ lùng nhất là ở lưng anh ta có một hình xăm quỷ dị, hình xăm một con Quỷ đôi mắt sáng rực, miệng ngậm một con dao, trên dao khắc chữ “Vu”, hình xăm đó có gì mà lạ kì hơn những tù nhân có hình xăm khác? Bởi lẽ đôi mắt Quỷ được xăm lên chân thật đến không ngờ…

Hết!.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.