Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

VU Y XUỐNG NÚI

Phiên bản Dịch · 1721 chữ

Kim Phượng Sơn, từ tên gọi đã mô tả được hình dáng của dãy núi. Từ trên cao nhìn xuống, dãy núi mấy trăm dặm không khác gì một con phượng hoàng tái sinh từ đống tro tàn.

Nói đến ngọn nguồn tên gọi phải kể đến một truyền thuyết tình yêu đầy đau buồn. Dân gian kể rằng khi xưa có một nàng tiên tên Kim Phượng vì giải cứu quê nhà khỏi tay kẻ thù mà đại chiến tám ngày, sau cùng vì kiệt sức mà rơi vào hôn mê. Nàng được một vị vu y trẻ tuổi cứu chữa. Trong thời gian chưa bệnh, hai người càng nảy sinh tình cảm cuối cùng là kết thành phu thê. Thiên Đế biết chuyện, vì bảo toàn tôn nghiêm liền phái thiên binh thiên tướng bao vây ngăn cản. Kim Phượng không thể chống lại thiên đình, cuối cùng vì để cho người mình yêu sống tốt, không bị Thiên Đình truy sát nên nàng đành tình nguyện từ bỏ sự sống.

Kim Phượng sau khi chết bản thể không tiêu tán, lâu dần biến thành dãy Kim Phương Sơn như hiện tại, cả cái tên Kim Phượng Sơn cũng bắt nguồn từ đó.

Độ chính xác của truyền thuyết không cao, nhưng Kim Phượng Sơn đích thị là cái nôi của Vu Y. Trên đỉnh núi hiện tại, có một ngôi nhà tre nhỏ đơn độc, đó nơi cư trú của hai vị vu y, một già một trẻ.

Nói đến Vu y, đây là một nghề nghiệp thần bí, vừa giống bác sĩ nhưng cũng giống vu sư. Bởi vì họ có thể chữa bệnh nhưng phương pháp chữa bệnh của họ lại là dùng nọc độc của côn trùng, quái thú.

….

“Lão già chết tiệt, có gì thì mau nói đi, tôi tu luyện đang vào thời khắc mấu chốt, không cùng ông ở đây lãng phí thời gian được.” trong ngôi nhà tre, vị vu y trẻ tuổi mập mạp không ngừng la lối.

“ Phải không vậy Đồ Tham Ăn! Gì mà tu luyện đến thời khắc mấu chốt, sư phụ thấy ngươi muốn ăn đòn thì đúng hơn.” Trả lời lại là vị vu y già – sư phụ của mập mạp, ông cũng không để tâm tới danh xưng lão già chết tiệt nhàn nhạt nói: “Ngươi biết tại sao sư phụ luôn gọi ngươi là đồ tham ăn không?”

Mập mạp tên là Tôn Đại Vi, nhìn thoáng qua lão vu y, vặn lại: “Vậy ông biết tại sao tôi gọi ông là lão già chết tiệt không?”

“Không biết!” Lão vu y không chút biểu cảm đáp.

Mập mạp bĩu môi, móc trong túi ra một quả trứng bắc thảo, cắn hai cái nuốt vào bụng rồi ung dung nói: “Ông gọi tôi là đồ tham ăn bởi vì tôi bị ông dùng một viên kẹo sữa dụ tới đây.”

“Vậy là ngươi biết rồi?” khuôn mặt lão vu y rốt cục cũng thể hiện biểu cảm kinh ngạc.

“Chuyện này, tôi được Nhị sư đệ kể lâu rồi. Chẳng lẽ tôi tin là tôi giống Tôn ngộ không từ cục đá chui ra? Hay lão già chết tiệt như ông có thể tự mình ‘chiến đấu’ rồi đẻ ra tôi?” mập mạp khinh thường nói

"Xem cái bộ dáng này của ngươi, chả lẽ ngươi không trách sư phụ?” lão vu y hỏi.

“Hả? Ta là Cửu Âm tuyệt mạch, nếu không nhờ ông cái lão già chết….E hèm…không nhờ sư phụ thì tôi sớm đã nằm sâu dưới đất, còn nữa cha mẹ tôi đồng thuận, tôi mang ơn ông còn không hết, sao lại trách ông được.” mập mạp ngừng một chút chuyển chủ đề. ”Nhưng mà nói ra tôi cũng rất trách ông, bởi vì năm trước có một bệnh nhân nước ngoài, dẫn theo một cô gái nóng bỏng, đôi mắt câu hồn, tại sao không cho tôi khám tổng quát cô ta? Một hai bắt tôi phải kiểm tra người đàn ông ngoại quốc dáng người như Tinh Tinh xấu xí đó.”

“Đây là lý do mà ngươi gọi sư phụ là lão già chết tiệt?” lão vu y vừa tức vừa buồn cười hỏi.

“Đúng, chính xác là nó.” Mập mạp thẳn thắng thừa nhận.

“Thật ra, có chuyện ngươi không biết, nam nhân có cửu âm tuyệt mạch, nữ nhân có cửu dương tuyệt mạch trời sinh yểu mạng, nếu sư phụ cứ để ngươi phóng túng bừa bãi thì chưa chắc ngươi có thể sống đến bây giờ ?” lão vu y cười nói.

” Vậy tôi là Thiên Sát Cô Tinh?” mập mạp tò mò hỏi.

“Không phải, Thiên Sát Cô mạch khắc người, Cửu Âm Tuyệt Mạch hại thân, bất quá tạm thời ngươi không có gì nguy hiểm đâu? Với tâm tính của ngươi, muốn đi sâu cũng không dễ dàng.”

Lão vu y lắc đầu thở dài nói.

Mập mạp không phục, trợn mắt tức giận nói: “Tâm tính tôi làm sao? Tôi đường đường là nam nhân cao một mét bảy……lăm, linh kiện đầy đủ, công suất lớn, tính cách kiên định, nếu không phải vì hoàn cảnh thì tôi sớm đã thành thanh niên ưu tú của Hoa Hạ rồi.”

“Lười nhác, ham ăn, ham chơi, tuỳ tiện….” lão vu y đếm ngón tay liệt kê một hơi mười mấy tính xấu của mập mạp.

Mập mạp đứng hình một chút, rồi lắc đầu cười: “Tôi nghĩ ông già rồi nên lú lẫn, có lẽ sớm đưa ông đi khám bệnh mới được.”

Lão vu y nghe vậy không biết nên khóc hay cười, bất đắc dĩ lắc đầu, quăng cho mập mập một tờ giấy.

“Nếu tu vi cứ mạnh mẽ tăng lên, hậu quả như thế nào chắc ngươi cũng biết, nếu ngươi may mắn tu vi tiến thêm một bước, nhớ kĩ tờ giấy này là tài liệu ghi cách trấn áp thể trạng Cửu Âm Tuyệt Mạch của ngươi, nhớ kĩ nhất định trong vòng một tháng sau khi lên cấp ngươi phải tìm đủ nguyên liệu được ghi, nếu không chắc chắn ngươi sẽ chết.”

Mập mạp bĩu môi nói: “Cái bệnh dài dòng của ông nhất định phải tìm cách chữa trị mới được.”

“Sư phu đang lo cho tính mạng của ngươi đấy.” Lão vu y cạn lời.

“Vâng! Đồ đệ đã hiểu, vậy phương thuốc tiếp theo đâu? Mập mạp giơ tay

“Phương thuốc tiếp theo là sao?” Lão vu y kì quái hỏi

“Phá Nhi Hậu Lập, Cực Độc Toái Thể, Ngự Xích Vạn Vật, Khuy Thị Tam Giới, Phá Kén Hoá Điệp là năm cảnh giới tu luyện, hiện tại tôi đang ở cảnh giới Cực Độc Toái Thể đại viên mãn, thì phương thuốc này dùng khi tôi đạt tới cảnh giới Ngự Xích Vạn Vật. Nếu sau này tôi đạt tới tu vi Khuy Thị Tam Giới thì phải làm sao?” Mập mạp hỏi

“Khuy Thị Tam Giới? Ngươi nghĩ muốn là liền đạt được? Sư phụ sống nhiều năm như vậy….!” lão nhân kinh ngạc nói.

Mập mạp gục đầu xuống bàn nói: “Được rồi! Ông đừng dài dòng như vậy, nếu không đừng trách tôi lại gọi là lão già chết tiệt đó.” Lão nhân bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ, đối với tên đồ đệ này ông không có biện pháp gì khác.

“Tu luyện không thể dựa vào kiên trì mà còn phải dựa vào vận khí, nếu không may mắn thì không có cách nào đột phá cảnh giới! Mập mạp tôi vận khí luôn rất tốt, tôi không tin không đạt được tới tu vi Khuy Thị Tam Giới, cho nên..phương thuốc đâu.” Mập mạp xoè tay nói.

“Không có!” Lão nhân lắc đầu. “Nếu thật sự ngươi có thể đạt tới cảnh giới đó, thì….” Lão vu y ngập ngừng lựa lời để nói với mập mạp nhưng cuối cùng chỉ thở dài: “Vậy phải xem vào vận khí của ngươi.”

“Nguyên liệu đây là?” mập mạp bĩu môi cầm tờ giấy lên nhìn.

“Tinh tuý ngọc tâm? Lão già, sao ông không viết luôn là gan rồng phổi phượng? thứ này sao tôi có thể tìm được?” mập mạp la ó nói.

Lão vu y cười cười: “Không phải vận khí ngươi thật tốt sao?” Mập mạp cạn lời không ngờ tới là sư phụ đã dùng tuyệt kĩ “gậy đông đập lưng ông” của Mộ Dung Phục để đối phó mình.

“Ngươi không phải luôn vòi vĩnh xin sư phụ xuống núi để thấy việc đời sao? Được, đây là địa chỉ cha mẹ ngươi, ngày mai ngươi lập tức xuống núi, tìm Ca Thất Vĩ lấy vé xe lửa về nhà đi.” Lão vu y đem một tờ giấy ném qua.

Mập mạp cầm tờ giấy, hai mắt đỏ hoe, ầng ậc nước, giống như sắp khóc tới nơi, chằm chằm nhìn lão vu y không nhúc nhích.

“Có câu nói này rất đúng, không có buổi tiệc nào không kết thúc, đừng luyến tiếc nữa, ngươi không thuộc về nơi này, sư phụ nuôi dưỡng dạy dỗ ngươi mười tám năm coi như cũng đã hết duyên sư đồ, sau này có thời gian về thăm sư phụ là được.” lão vu y có chút thương cảm nói.

“Sư phụ, tôi không luyến tiếc ông, tôi chỉ hối hận là sống ở đây mười tám năm, mà thịt rừng chưa bao giờ được ăn, con mẹ nó tôi không cam lòng a!”

“Cái đồ tham ăn này, ngươi cút khỏi sư phụ càng xa càng tốt.”

….

Thời điểm mập mạp xuống núi, động vật trong núi đều bị kinh động: báo què chân, sói cụt giò, lợn rừng mất nanh, gà gừng mất lông đuôi, thỏ không có đuôi, sóc run rẩy….tất cả đều chạy đến để tiễn biệt.

Động vật cũng có linh trí, chúng nó biết tên ôn thần gây tai hoạ mười tám năm qua cho chúng rốt cục cũng đã biến đi.

Lúc này động vật ăn cỏ ăn thịt đều hoà hợp đồng lòng đưa tiễn một cậu nhóc mập mạp, tay xách theo hai cái rương lớn, một tay nải lững thững xuống núi.

Bạn đang đọc ĐỘC THỦ VU Y - DỊCH của NHẤT DŨNG TƯƠNG HỒ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.