Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

7

Phiên bản Dịch · 1674 chữ

Ngụy Anh theo nhóm Tư Truy cùng đi săn đêm, hắn trên đường hỏi dò được nhiều tin tức, hỏi mấy vòng, liền biết được về bức tượng đá thần Thiên nữ ở địa phương. Lại thêm hắn lần lượt biết được những tin tức như người đàn ông lười biếng lấy được vợ, sét đánh quan tài, vị hôn phu bị chó sói cắn chết, cha con trước sau bị mất hồn cùng với áo liệm lộng lẫy, Ngụy Anh đem tất cả những tin tức liên quan hợp lại phân tích, lồng vào nhau, kết quả rất rõ ràng, thứ trong núi Đại Phạm này căn bản không đơn giản như bọn họ tưởng.

Một đám tiểu bối đi săn đêm ở cổ mộ tìm kiếm không có kết quả, liền đi vòng vòng xung quanh tới Thiên Nữ Từ, chính xác mà nói chính là một hang đá u ám đổ nát, Kim Lăng theo sau mà tới, còn chưa nói mấy câu đã cùng Cảnh Nghi cãi lộn ầm ĩ lên. Lúc mọi người đang cùng nhau quan sát thảo luận tượng Thiên nữ này, Kim Lăng nói một câu, không ngờ đem nó sống lại.. Tượng đá cứng ngắc chuyển động, các môn sinh tay chân luống cuống, Ngụy Anh liền ra mặt giúp đỡ đem bọn Tư Truy rút lui khỏi Thiên nữ từ, nhưng tượng đá ăn thịt người kia vẫn đuổi theo ra ngoài.

Kim Lăng đứa nhỏ này rất cố chấp, một lòng muốn bắt được con mồi này đem về giao nộp cho cửu cửu hắn, liền không màng nguy hiểm xông lên giao đấu với thiên nữ, nhưng hắn căn bản không đấu lại, Lão Tổ sợ hắn xảy ra chuyện, bất đắc dĩ rút một thanh trúc đục lỗ thành sáo, đặt lên môi, không tự chủ được dựa theo đoạn âm điệu du dương sâu thẳm trong ký ức thổi thành triệu khúc, tà vật gì tới đều được, chỉ cần lệ khí đủ nặng, trấn áp được Thiên nữ này!

Bất quá không lâu sau, một bóng hình quen thuộc từ trong rừng nhảy ra, mọi người kinh hãi nói: "Quỷ tướng quân Ôn Ninh? Mau chạy đi! Quỷ tướng quân đến rồi!"

Đầu óc Ngụy Anh chợt trống rỗng, Ôn Ninh? Hắn chẳng phải bị nghiền xương thành tro bụi rồi sao? Nhưng rất nhanh hắn lại tiếp tục thổi sáo, tình huống bây giờ đang cấp bách, trước diệt Thiên nữ rồi tính sau!

Tư Truy nghe có người hô to Ôn Ninh, không dám tin đưa mắt nhìn lại, hung thi đang cùng Thiên nữ tranh đấu kịch liệt kia, thực sự là Ninh thúc thúc! Hắn thiếu chút nữa thì muốn nhào qua ôm lấy Quỷ tướng quân, nhưng hắn phát hiện Ninh thúc thúc lúc này mất đi ý thức, hết sức nguy hiểm. Hắn chuyển tầm nhìn lên Mạc tiền bối người đang thổi sáo điều khiển hung thi, càng sửng sốt, Mạc tiền bối làm sao có thể điều động Ôn Ninh? Trừ phi hắn là Di Lăng Lão Tổ còn sống.. Tư Truy mãi suy nghĩ quên mất việc phải tránh khỏi nguy hiểm, hắn trái lại bước nhanh tới hướng Ngụy Anh bên kia, Mạc Huyền Vũ này nhất định không đơn giản, hắn phải điều tra rõ ràng, hơn nữa thế gian còn có thuật đoạt xá hiến xá, không đúng hắn chính là Tiện ca ca.. Ôn Ninh ba cú đấm hai cú đá liền đem tượng Thiên nữ đánh tan tành, hắn còn chưa kịp rời đi liền bị các tu sĩ bao vây tấn công.

Tư Truy còn chưa tới bên cạnh Ngụy Anh bước chân liền dừng lại, bởi vì Hàm Quang Quân không biết lúc nào đã chạy đến, lúc này đang nắm lấy cổ tay Ngụy Anh

Mặc dù Lão Tổ bị Lam Trạm nắm lấy cổ tay vẫn cố hết sức thổi thêm mấy tiếng sáo chói tai thảm thiết, lệnh Ôn Ninh chạy trốn, đợi khi rút lui an toàn, Ngụy Vô Tiện không còn chịu đựng nổi lực đạo ở cổ tay, ngón tay buông lỏng một chút, sáo trúc rơi xuống đất. Lại sợ Lam Trạm đuổi giết Ôn Ninh, Ngụy Anh cũng thuận tay nắm lấy tay hắn, lúc này trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: Bị phát hiện rồi sao? Lam Trạm còn chưa nói gì, Giang Trừng đã vung tử điện của hắn tới. Có người nói với Giang Trừng Mạc Huyền Vũ đã triệu hồi Quỷ tướng quân, sắc mặt lập tức khó coi, vừa kinh ngạc, vừa tức giận.

Tốt lắm.. trở về rồi? Ngụy Vô Tiện! Giang Trừng lời này vừa nói ra, vung tử điện mang theo ngàn lực hướng Ngụy Vô Tiện quất tới! Ngụy Anh còn chưa tránh né, Lam Trạm đã mang đàn chắn ngay trước thân hắn, ngón tay trắng nõn tùy ý gẫy dây đàn, tiếng đàn hóa thành mũi đao bảo vệ đánh nhau với tử điện, chặn hết toàn bộ.

Nhưng Ngụy Anh thật không để cho người khác bớt lo, co cẳng nhân cơ hội chạy trốn, lần này vừa hay cho Giang Trừng cơ hội..

Mạc tiền bối coi chừng! Tư Truy thấy roi điện nhanh như chớp đuổi kịp Mạc Huyền Vũ, liền lên tiếng nhắc nhở, nhưng đã quá muộn.

"Ai yo!" Ngụy Vô Tiện bị quất phi thân té ngã xuống đất, Tư Truy vội vã xông tới, rút kiếm ra, chặn trước người Ngụy Anh, đề phòng Giang Trừng lại ra tay lần nữa. Ngụy Anh lấy tay xoa xoa cái lưng đau nhức, vịn vào thân người nhỏ bé của Tư Truy đứng dậy, tiếp tục gào lên:" "Ghê gớm quá ha! Nhà lớn thế lực lớn thì ngon lắm nhỉ! Mặc sức đánh người ta a?"

Lam Trạm liếc Tư Truy một cái, hàm ý tán thưởng, đồng thời im lặng, Ngụy Anh dáng vẻ vừa rồi, nhìn quá ngốc,

Sao lại như vậy? Giang Trừng bỗng nhiên hỏi ra thành tiếng, tử điện một khi đã quất trúng người bị đoạt xá, thân và hồn sẽ lập tức tách ra, nhưng Mạc Huyền Vũ bị quất một roi vẫn như cũ bình yên vô sự, Giang Trừng giơ tay còn muốn quất hắn một roi nữa, Tư Truy lập tức giơ kiếm phòng bị, Mạc tiền bối người này Tư Truy nhất quyết bảo vệ, Ngụy Anh thấy Tư Truy bảo vệ hắn như vậy, trong lòng dâng lên chút ấm áp.

Đang lúc mọi người giằng co, Cảnh Nghi mở miệng nói: "Giang Tông chủ, đủ rồi chứ. Ngươi sao lại ngang ngược vô lý như vậy! Nó là Tử Điện đó! Nào có đạo lý phán đoán một lần không xong lại thành hai lần! Mạc Huyền Vũ nếu bị đoạt xá, vừa rồi hắn liền đã chết!" Giang Trừng nghe vậy trơ mắt nhìn Ngụy Anh một cái, thu hồi Tử Điện lạnh giọng: "Rút cuộc thì ngươi là ai? Bỏ đi, trước bắt ngươi đem về nói sau!" Kim Lăng nghe vậy, tới thay Mạc Huyền Vũ giới thiệu, nói hắn là con riêng của Kim Quang Thiện, có cái gì mà.. thích đoạn tụ, Giang Trừng nửa tin nửa ngờ, vẫn phải mang Mạc Huyền Vũ về Vân Mộng, Lam Trạm đương nhiên không cho phép, hai người đối chọi gay gắt không ai nhường ai.

Ngụy Anh lúc này tranh thủ thời cơ, muốn Giang Trừng buồn nôn mà tránh xa Lam Trạm, chỉ thấy hắn cố làm ra vẻ thẹn thùng mà đi tới sau lưng Lam Trạm nói: "Giang Tông chủ ngươi như thế này quấy rầy ta, ta rất khó xử a.." Giang Trừng nhếch khóe môi, dự cảm tên điên này tuyệt đối không nói ra lời gì tốt đẹp, quả như hắn phán đoán..

"Ngươi nhiệt tình quá, cảm ơn nha. Dù ta có thích nam nhân, cũng không phải nam nhân kiểu gì ta cũng thích hết đâu, cũng càng không đi với nam nhân vẫy vẫy tay kêu ta. Loại như ngươi, ta càng không có hứng thú" Ngụy Anh như cô nương đùa nghịch những sợi tóc của mình.

Giang Trừng mặt xanh lại: "Ồ? Vậy xin hỏi, như thế nào ngươi mới thích?"

Ngụy Anh đảo mắt một vòng, nói: "Như thế nào ư? Ừm.. Như Hàm Quang Quân nè, ta sẽ thích thôi~" Ngụy Anh đang dương dương tự đắc bản lĩnh khiến người mắc ói vì hắn, ai ngờ Lam Trạm nghe được câu đó, nhẹ giọng: "Này là ngươi nói đấy."

"Hả?" Ngụy Vô Tiện không hiểu, Lam Trạm hạ một câu này đối với hắn mà nói quả thực là kinh thiên động địa.

Lam Trạm quay đầu lại, không mất lễ nghi, nhưng không cho ai chen miệng vào, nói: "Người này, ta mang về Lam gia."

"..."

Ngụy Anh sững sốt, sau một khắc, phản ứng của hắn so với mọi người ở đó còn lớn hơn, giọng khóc nức nở đầy bất lực: ".. Hả? Không muốn a.."

Cảnh Nghi bắt lấy cổ tay Ngụy Anh: "Là ngươi tự mình nói thích Hàm Quang Quân, phải chịu trách nhiệm với lời nói của ngươi đi!" Tư Truy đứng bên cạnh đồng ý gật đầu.

Trừ Lam Trạm ra, người thầm vui vẻ chính là Tư Truy, hắn đang buồn vì không có cơ hội đến gần Mạc tiền bối thăm dò hắn, Hàm Quang Quân quyết đinh vừa đúng như ý hắn. Vì thế đối với việc bắt trói Mạc tiền bối đưa về Cô Tô, Tư Truy hắn đặc biệt để tâm, còn thiếu điều không đem Ngụy Anh trói lên lưng ắn thôi.

Nhóm người Lam Trạm đem Ngụy Anh và lừa cùng về Cô Tô.

Trên đường đi, Ngụy Anh vừa ồn vừa nháo, dùng mọi chiêu trò, quả thực xuất sắc, nhưng đồng thời cũng đầy chỗ sơ hở...

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Văn] Ma đạo tổ sư - Nếu A Uyển Không Mất Trí Nhớ của Dạ Trường Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi asukun
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.