Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

8

Phiên bản Dịch · 875 chữ

Từ núi Đại Phạm về tới Cô Tô vốn đã đường xá xa xôi, hơn nữa Ngụy Anh một mực lề mề, đi đường tốc độ so với bình thường chậm hơn một nữa, cái này chưa tính là gì, lúc nhóm Tư Truy đi qua một con suối, hắn lại kiếm chuyện.

Ngụy Anh hai chân mềm nhũn ngồi dưới đất, miệng kêu gào: "Ai ya ta đi không nỗi nữa rồi, khát nước quá!" Lam Trạm chợt quay đầu nhìn hắn, không nói một lời, hắn biết Ngụy Anh lại đang càn quấy rồi.

Tư Truy ân cần nói: "Mạc tiền bối, chỗ này có con suối nhỏ, ta giúp ngươi đi lấy ít nước."

Ngụy Anh không phải một hớp nước là có thể giải quyết? Hắn nhớ đến Cô Tô Lam Thị cấm rượu, nếu như lúc này hắn không biết phải trái đòi uống rượu, biết đâu có thể làm cho Lam Trạm tức giận bọn họ sẽ đuổi hắn đi.

Ngụy Anh hất đầu một cái, khoanh tay nói: "Ta không muốn uống nước, ta muốn uống rượu, chỉ muốn uống Thiên Tử Tiếu của Cô Tô nhà các ngươi thôi, không uống được ta liền không đi nữa!" Tư Truy nghe xong, sóng lòng trào dâng, Loại rượu mà Tiện ca ca trước đây thích nhất chính là Thiên Tử Tiếu, Mạc tiền bối trước mắt, tính cách rất giống Lão Tổ, hiểu tà thuật, triệu hồi được Ôn Ninh, thích uống Thiên Tử Tiếu, những điều này đều giống Tiện ca ca, làm sao có chuyện trùng hợp như vậy? Nếu như luận về chỗ bất đồng, cũng chỉ có vẻ ngoài không giống, nếu không có điểm này thì không còn gì nghi ngờ, Tư Truy cơ hồ nhận dịnh hắn chính là Tiện ca ca. Tư Truy ngưng thần suy nghĩ một linh ánh sáng lóe lên, đúng rồi, vẫn còn một bằng chứng mấu chốt quan trọng nhất: Tiện ca ca sợ chó, không biết Mạc tiền bối có như vậy..

Cảnh Nghi quan sát xung quanh một phen, đập vào mắt đều là cỏ cây um tùm, cũng không phát hiện quán rượu nào. Hắn thở dài nói: "Trong núi rộng lớn này đi chỗ nào kiếm rượu cho ngươi chứ? Hơn nữa, Cô Tô Lam Thị nhà chúng ta cấm rượu ngươi không biết sao?"

Tư Truy đột nhiên đưa tay vỗ vỗ vai Cảnh Nghi, giả vờ kinh ngạc, đưa tay chỉ vào một nơi nào đó sau lưng Ngụy Anh nói: "Cảnh Nghi ngươi mau nhìn đi! Một con chó thật lớn!" Cảnh Nghi cũng thuận nhìn theo hướng tay chỉ.

"Chó? A a a a a ở đâu? Hàm Quang Quân cứu ta!" Ngụy Anh nghe nói có chó, cả kinh thất sắc, lập tức từ dưới đất vọt lên ôm lấy Tiểu Bình Quả nhìn xung quanh, cảm giác vẫn chưa đủ an toàn, hắn dứt khoát nhanh chân chạy đến nấp sau lưng Lam Trạm.

Phù phù ha ha ha --- Tư Truy cả người không nhịn được bật cười, hắn cười bộ dáng kinh hãi sợ chó của Ngụy Anh, mặt khác vui mừng vì Tiện ca ca của hắn đã trở về rồi, giấc mộng kia không hề lừa gạt hắn, ngoại trừ con lừa Tiểu Bình Quả.

Cảnh Nghi và Lam Trạm nhìn Tư Truy không rõ nguyên do, Tư Truy cười cả nửa ngày mới bình tĩnh lại, Ngụy Vô Tiện mặt đầy ai oán nhìn hắn.

"Tư Truy, ngươi cười gì vậy? Còn có vừa rồi rõ ràng không có chó?" Cảnh Nghi ném cho Tư Truy một bụi cỏ.

"Xin lỗi, ta vừa rồi nhìn nhầm." Tư Truy đưa tay nắm được đám cỏ đang đập tới trước mặt.

Ngụy Anh cả giận nói: "Tư Truy, xem ra ngươi chính là cố ý." Lam Trạm quay đầu nhìn hướng Ngụy Anh, trực tiếp đưa tay đặt ở eo ôm lấy hắn vác lên vai đưa lên lưng lừa, lấy một sợi dây đem hai tay hắn trói lại, Ngụy Anh sức lực không bằng Lam trạm, chỉ có thể để mặc cho hắn định đoạt.

"Hey Hàm Quang Quân ngươi làm gì? Ta không đi! Ngươi buông ta ra! Rượu đâu? Rượu đã hứa đâu?" Ngụy anh vừa hỏi vừa ở trên lưng lừa giãy giụa không ngừng, quậy tới quậy lui.

Lam Trạm thu xếp ổn thỏa cho Ngụy Anh, bất chấp hắn kháng cự, nhẹ nhàng nói: "Đừng ồn nữa, im lặng, định thân." Còn Thiên Tử Tiếu.. Vì ngươi đã dấu kỹ trong tĩnh thất, trở về có thể uống tiếp.

Tư Truy sau khi xác định Mạc tiền bối là Tiện ca ca, đối với hắn ân cần chu đáo, hắn lấy túi nước đưa tới bên miệng Ngụy Anh, cười nói: "Mạc tiền bối, Thiên Tử Tiếu tạm thời chưa có, ngươi trước uống chút nước đi."

Ai.. Ngụy Anh miễn cưỡng bỏ cuộc, bất quá hắn nhìn Tư Truy cũng khả ái, liền cho nó chút mặt mũi, giơ hai tay bị trói lên bưng lấy túi nước, ngẩng đầu ừng ực ừng ực uống mấy hớp lớn, lòng thở dài kế hoạch này hỏng rồi.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Văn] Ma đạo tổ sư - Nếu A Uyển Không Mất Trí Nhớ của Dạ Trường Nhan

Truyện [Đồng Nhân Văn] Ma đạo tổ sư - Nếu A Uyển Không Mất Trí Nhớ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi asukun
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.