Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thiến ngươi ta không mang họ Trịnh

Tiểu thuyết gốc · 1564 chữ

Sự việc sảy ra quá bất ngờ, Trương Minh còn chưa kịp ngăn cô lại thì một cảm giác ấm áp truyền tới khiến hắn phải hít sâu một hơi. "Mẹ kiếp đây là đang thử thách sự tập trung của mình sao?" Hắn không khỏi nghĩ thầm. Trịnh Khả Khả sau khi nuốt trọn tiểu Trương Minh của hắn vào cảm thấy có chút khó chịu. Lưỡi cô lướt nhẹ trên thân "que kem" để cảm nhận thật kĩ nó. Chỉ thấy như có điện giật vậy, " que kem" kia như ngày một lớn hơn mỗi khi lưỡi của cô chạm tới. Trịnh Khả Khả mơ màng nhả nó ra nói với một giọng mơ mơ màng màng:

-Lạ quá!! Đây là lần đầu tiên mình có một que kem mà lại nóng như vậy?

Trương Minh lúc này thật muốn mở não của cô ra xem bên trong có chứa thứ gì. Tiểu Trương Minh dũng mãnh của hắn vậy mà lại bị cô ví như một "que kem" nóng sao? Que kem có thể mạnh mẽ như vậy sao? Trương Minh đau khổ đưa một tay xuống muốn đẩy đầu cô ra nhưng một cảm giác đau nhói từ tay truyền lại khiến hắn giật mình chút nữa đam vào giải phân cách bên đường:

-Dám cướp kem của ta, ta cắn chết ngươi. Hừ hừ.

Khả Khả nghiến chặt hàm răng của mình lại, nhay nhay mấy cái liền mới nhả ra. Bàn tay của Trương Minh hằn lên một giấu răng ửng đỏ. Hắn lập tức phát hỏa vừa muốn quay xuống mắng cô một trận thì chiếc xe phía trước hắn đột nhiên đảo đảo khiến hắn giật mình vội vàng cầm chặt tay lái. Bên dưới, khi mà đánh đuổi được thứ muốn cướp đi que kem của cô, Trịnh Khả Khả đưa chiếc lưỡi đinh hương của mình liếm nhẹ xung quanh "que kem" của mình. Càng liếm càng cảm thấy thú vị, một tay cô giữ chặt không cho nó di chuyển, chiếc lưỡi thì liên tục đưa qua đưa lại. Sau một hồi giọng nói êm dịu của cô lại vang lên:

-Kì quái. Sao liếm hoài mà không có vị gì vậy?

Trương Minh thật muốn đập đầu vào vô lăng chết quách đi cho xong. Từ nãy đến giờ hắn phải luôn đề cao sự tập trung của mình vào công việc lái xe. Hắn muốn thoát khỏi con đường cao tốc này thật nhanh vì hắn sợ nếu cứ thế này không biết hắn sẽ gặp ông bà mình lúc nào không hay. Chiếc lưỡi của cô mang cho hắn một cảm giác mới lạ dị thường, nếu như cô là bất kì một người con gái nào khác trong nhà có lẽ hắn đã hét ầm lên mà tận hưởng điều kích thích này. Nhưng cô ta không phải, hắn và cô mới chỉ quen nhau chưa tới một ngày. Trương Minh thầm chửi rủa ông trời hàng ngàn hàng vạn lần.

Trịnh Khả Khả ở dưới sau khi thắc mắc thì lại tiếp tục chuyên chú vào công việc liếm kem của mình. Một lúc sau " que kem" trong tay cô vẫn không có một chút biến chuyển gì ngoài việc nó càng ngày càng to lên trong tay cô. Không biết do tò mò hay là gì chỉ thấy một lần nữa cô lại đưa chiếc miệng xinh đẹp của mình nuốt trọn tiểu Trương Minh. Một cảm giác ấm nóng thoải mái truyền thẳng lên não khiến cho Trương Minh đang tập trung lái xe cũng phải rùng mình hít sâu một hơi. Tay hắn run run nắm chặt vào vô lăng. Đầu óc hắn lúc này căng cứng, cắn chặt răng kiềm chế xúc động đưa tay xuống ấn mạnh đầu cô vào để thỏa mãn cho dục vọng đã bị cô gái điên này khơi gọi lên. Trịnh Khả Khả vô cùng hồn nhiên, trong đầu cô lúc này không có gì khác ngoài "que kem" kia cả. Miệng của cô nhẹ nhàng mút một cái," que kem" kia vậy mà càng lúc càng to, tưởng chừng như sáp bịt kín miệng của cô đến nơi vậy. Điều này trực tiếp tạo ra sự tò mò cho cô. Cô liên tục vừa mút, liếm một hồi sau đó lại nhả ra rồi lại đút vào liên tục. Càng ngày " que kem " đó càng nóng hơn, to hơn, dài hơn. Tưởng trừng như nó có thể đi vào tận trong họng của cô vậy. Cảm thấy có chút khó khăn khiến cô nhả que kem đó ra. Trương Minh lúc này thở gấp liên tục, dục vọng trong cơ thể hắn thoáng chốc đã bị Trịnh Khả Khả đốt lên sắp chạm đến đỉnh điểm. Trong vô thức hông của hắn còn hơi ưỡn lên phối hợp với cô ấy. Trịnh Khả Khả dừng lại khiến hắn rất khó chịu."Dù sao cũng là cô ép tôi trước, mọi chuyện đều là do cô mà ra." Đầu hắn hiện ra một suy nghĩ. Chỉ thấy đôi mắt hắn đỏ rực lên, hơi thở của hắn càng ngày càng gấp gáp hơn. Tay trái hắn nắm chặt vô lăng, tay phải đưa xuống dưới một cách dứt khoát ấn mạnh đầu của Trịnh Khả Khả vào. Tiểu Trương Minh lại một lần nữa chui tọt vào trọng một cách mạnh mẽ, đi vào tận họng của Trịnh Khả Khả khiến cô chảy cả nước mắt. Một cảm giác thoải mái truyền tới khiến hắn thở mạnh ra một hơi. Bị hắn đẩy vào như vậy khiến cho Trịnh Khả Khả giật mình, cô giãy giụa kịch liệt muốn thoát ra nhưng cánh tay của Trương Minh quá khỏe khiến cô không thể nào thoát được. Cánh tay nhỏ bé của cô liên tục đập vào người hắn để có thể thoát khỏi cái cảm giác khó chịu này. Miệng của cô liên tục phát ra những tiếng rên nhỏ.

-Ưm...Ưm...Ưmmmmmmmmm

Trương Minh lúc này dường như không còn điều khiển được cơ thể của chính mình nữa. Tiếng rên của Khả Khả càng làm cho thú tính trong người hắn tăng mạnh hơn. Mắt hắn đã trở lên đỏ rực, tay trái hắn bấu chặt vào vô lăng tránh cho chiếc xe đi lệch hướng. Hông hắn liên tục đưa ra đẩy vào, càng ngày càng mạnh và nhanh hơn. Trịnh Khả Khả sau một hồi giãy giụa không thành, sức lực cô như bị vắt kiệt vậy đi, đôi tay buong thõng bỏ mặc hắn muốn làm gì thì làm. Cô chỉ có thể mở miệng thật to để giảm bớt cảm giác khó chịu mỗi khi hắn đẩy vào.

Không khí trong xe thoáng chốc được đẩy lên cao trào, động tác của Trương Minh cành lúc càng nhanh hơn, mỗi lần rút ra đưa vào đều gần như chui xuống cổ họng của Khả Khả vậy. Chợt tay hắn giữ chặt đầu của cô lại, hông hắn rướn mạnh lên. Tiểu Trương Minh bên trong miệng của Khả Khả giật giật. Một dòng ấm nóng trực tiếp bắn thẳng vào họng của Khả Khả, lấp đầy cả khoang miệng cô. Mất không hơn mười giây sau Trương Minh mới từ từ buông lỏng, cánh tay giữ đầu của cô cũng từ từ buông ra giữ lấy vô lăng xe. Trịnh Khả Khả bên dưới cũng dần dần có chút ý thức trở lại. Ngay từ lúc Trương Minh mạnh mẽ ấn đầu cô vào lúc ấy đã có chút thanh tỉnh. Lúc này cơ thể cô hoàn toàn vô lực, tiểu Trương Minh ở trong miệng cô cũng dần dịu lại, từ từ trượt khỏi miệng của cô. Trong miệng Khả Khả lúc này tràn đầy tinh hoa mà tên khốn này tiết ra. Miệng cô mỏi nhừ, muốn khép lại cũng rất khó khăn. Bàn tay lặng lẽ đưa lên lau đi một chút dịch còn dính lại nơi khóe miệng. Cảm giác nhớt nháp trong miệng khiến cô thật sự muốn nôn hết nhưng thứ kinh tởm trong miệng mình ra nhưng có làm thế nào cũng không được. Tiểu Trương Minh lúc này ỉu sìu đung đưa trước mặt cô, thỉnh thoảng còn vô tình chạm vào má cô khiến cô càng lúc càng tức hơn. Không biết sức lực ở đâu ra bàn tay cô vươn tới trực tiếp bóp chặt lấy tiểu Trương Minh yếu ớt. Trương Minh cũng giật mình, tay lái của hắn khẽ đảo một vòng khiến cho chiếc xe mất đi sự kiểm soát mà nghiêng ngả. Ma sui quỷ khiến thế nào, Trịnh Khả Khả hét lên một tiếng vô tình một lần nữa nuốt trọn tiểu Trương Minh của hắn. Tiểu Trương Minh trong vô thức dường như lại rục rịch muốn giương cờ khởi nghĩ một lần nữa. Bàn tay của Khả Khả hoàn toàn không cho nó cơ hội. Sau một vài giây lấy lại tinh thần, một tay cô chống xuống lấy điểm tựa rồi ngồi dậy. Tay còn lại vẫn bóp chặt chặt tiểu Trương Minh. Cô quát lên:

-Tên khốn khiếp, đến cả Trịnh Khả Khả ta mà cũng dám lợi dụng. Hôm nay ta không thiến ngươi thì ta không mang họ Trịnh nữa.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.