Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai trương công ty bảo an

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Tòa nhà Nam Hải được thiết kế sang trọng, độc đáo. Với cấu trúc văn phòng được xây dựng để tận dụng tối đa ánh sáng tự nhiên và giảm thiểu tiếng ồn tạo nên một không gian làm việc thoải mái cho tất cả mọi người. Nằm ở phía tây của thành phố Nam Phong, nơi đây mặc dù không được đông đúc như ở khu vực trung tâm thành phố nhưng nếu là một công ty bảo an thì nơi này thật sự lý tưởng. Nó không chỉ có không gian rộng rãi thích hợp cho việc huấn luyện hàng ngày của Thiên Bang. Phía sau tòa nhà gần sát với ngọn núi nguyên sinh thuận lợi cho việc huấn luyện thực tiễn cho bảo vệ. Tô Thiên Hải tìm được tòa nhà này cực kì hợp ý của Trương Minh. Lúc này nơi đây nhộn nhịp hơn bao giờ hết, những vị khách được mời tới tham dự buổi lễ khai trương công ty hầu như đã đến gần như đông đủ. Tô Thiên Hải mặt mày hớn hở đàm đạo với khách khứa. Trương Minh hắn không hề tham dự vào mà chỉ ngồi một bên cùng đám người Phong Thiên uống rượu:

-Trương Minh, sau đợt này chúng ta sẽ đi Vân Nam sao?

Phong Thiên nầng cốc rượu của mình lên uống cạn sau đó hỏi. Trương Minh nhàn nhạt trả lời:

-Có lẽ vậy, chuyến đi này có lẽ tôi với sẽ mang theo một vài anh em trong tổ chức của chúng ta. Coi như tôi đi huấn luyện bọn họ thôi.

Phong Thiên cũng không có ý kiến gì về quyết định của Trương Minh. Hắn luôn như vậy, luôn tự tin vào khả năng của bản thân mình, một khi hắn đã quyết rất khó có thể thay đổi được quyết định của hắn.

-Nhìn cậu có vẻ không được vui vẻ như mọi khi, gặp phải chuyện gì vướng bận sao?

Trương Minh lắc lắc ly rượu của mình:

-Cậu chưa trải qua tình yêu cậu không biết đâu. Đợi khi cậu yêu vào cậu mới hiểu được tâm trạng của tôi lúc này?

Hai người đều cười rồi cùng uống cạn chén rượu của mình.

Đúng lúc này lối vào tòa nhà chợt vang lên những tiếng động cơ, một hàng siêu xe dài nối đuôi nhau dừng lại chắn ngang lối ra vào của tòa nhà. Tô Thiên Hải thấy có biến vội vàng ổn định mọi người sau đó mang theo một vài dàn em bước ra ngoài. Không ngờ ngày công ty bảo an Thiên Bang khai trương mà cũng có kẻ dám đến phá đám. Quả là không nể mặt mà ông mà. Mang theo một bộ mặt tức giận bước ra ngoài, ông lúc này thật muốn sử đẹp những kẻ không biết sống chết kia. Khi ông bước ra tới cửa cũng vừa lúc người trong xe bước ra. Bảy cô gái xinh đẹp đồng loạt bước xuống khiến cho mọi người đều phải mở thật to mắt mà nhìn. Tô Thiến vừa bước xuống đã nhìn thấy cha mình vội vàng bước tới hỏi:

-Cha, Trương Minh đâu?

Trực tiếp, không lòng vòng, cô đi thẳng vào vấn đề luôn. Tô Thiên Hải cười khổ. Con gái lâu ngày không gặp vậy mà vừa gặp cha không thèm chào hỏi tử tế mà chỉ quan tâm tới đàn ông của nó. Ông lắc đầu cười khổ đưa mắt hướng về phía Trương Minh đang ngồi:

-Nó bên trong, trước khi vào con có thể bảo bạn mình đừng đỗ xe trước cửa công ty thế được không. Hôm nay dù sao cũng là ngày khai trương công ty đó?

Tô Thiến ngượng ngùng ném chiếc thìa khóa cho một tên đàn em đứng gần đấy, mấy cô gái cũng đồng loạt đưa thìa khóa xe cho một vài tên khác sau đó đi theo Tô Thiến bước vào bên trong. Trương Minh sớm đã thấy được các cô, hắn không đứng dậy mà chỉ cười khổ với Phong Thiên không thôi. Một đoàn bảy người gồm toàn những cô gái xinh đẹp bước vào hội trường trực tiếp gây ra sự chú ý cho tất cả quan khách có mặt ở đây. Mọi người đều đoán già đoán non về thân thế của các cô ấy. Khi các cô gái nhìn thấy Trương Minh, cả bảy người cùng bước bàn của hắn. Mấy anh em ngồi cùng Trương Minh trông thấy Bích Hàm cùng Dạ Nguyệt đang đi tới bên này không nói hai lời đồng loạt đứng dậy đi ra khỏi bàn xếp thành một hàng. Đợi khi các cô gái đi tới cả bọn đồng loạt cúi đầu:

-Chào chị dâu.

Dạ Nguyệt và Bích Hàm sớm đã quen với việc này, các cô chỉ gật đầu đáp lại. Các cô gái khác thấy có người gọi mình là chị dâu ai lấy cũng đỏ mặt không thôi.

-Các em tới đây đồng loạt như vậy là để bắt anh về hỏi tội sao?

Trương Minh nhìn mấy cô gái của mình cười đùa. Không ai trả lời hắn, tất cả đều ngồi vào vị trí trống ở bàn của hắn. Thoáng chốc bàn Trương Minh chỉ còn lại hắn và những cô gái. Mọi người trong hội trường đều đồng loạt xôn sao bàn luận về Trương Minh.

Bích Hàm mở lời đầu tiên:

-Sao tắt điện thoại?

Một câu hỏi không đầu không đuôi khiến Trương Minh cũng hơi bất ngờ.

-Điện thoại hết pin thôi. Có chuyện gấp gì sao?

Bích Hàm lắc đầu:

-Không có gì.

Nói xong cô im lặng ngồi cạnh hắn không nói thêm bất cứ điều gì nữa. Bích Hàm không nói gì nữa các cô gái cũng đồng loạt im lặng không ai nói gì cả chỉ dõi mắt nhìn hắn. Trương Minh thấy các cô gái nhìn mình chằm chằm thì cảm thấy có chút không được tự nhiên:

-Anh biết anh đẹp trai rồi nhưng có nhất thiết phải nhìn anh chằm chằm như vậy không?

Mấy cô gái đồng loạt xì một tiếng nhoẻn miệng cười. Chỉ Tình đứng dậy bước tới cạnh hắn, cô làm một động tác khiến tất cả mọi người đều ngỡ ngàng. Chỉ thấy cô trực tiếp ngồi lên đùi của hắn tựa đầu vào ngực hắn một cách ngang nhiên, bỏ qua ánh mắt của tất cả mọi người có mặt ở đây. Cô nhẹ nhàng thủ thỉ với hắn:

-Trương Minh, em xin lỗi. Hôm qua em không nên nói anh như vậy.

Nói xong cô ngửng đầu đặt lên một của hắn một nụ hôn nhẹ. Sau đó vội vàng đứng dậy bước về chỗ ngồi của mình. Có Chỉ Tình mở đầu lần lượt từng cô gái một đều bước ngồi vào lòng hắn, tặng hắn một nụ hôn. Khi chỉ còn lại Bích Hàm, các cô gái khác đều đồng loạt nhìn vào cô. Bích Hàm có chút xấu hổ:

-Các em nhìn chị làm gì chứ?

Tô Thiến ngay lập tức vạch trần cô:

-Chị Hàm, dù chị là chị cả cũng không được chơi xấu như vậy chứ? Chúng ta ở nhà đã nhất trí rồi mà. Bọn em đều xin lỗi anh ấy rồi. Chị cũng lên làm gì đi chứ?

Mấy cô gái khác cũng vội vàng chêm lời:

-Đúng đấy. Chị cũng phải làm gì đó đi chứ?

Trương Minh nghe mấy cô nói cười nhẹ, hắn cũng quay qua nhìn Bích Hàm. Bích Hàm bị mấy cô gái nói ngượng ngùng. Cắn răng cô trực tiếp ôm lấy cô của Trương Minh hôn hắn thật sâu. Mấy cô gái thấy vậy liền cười lớn. Không khí thoáng chốc vui vẻ hơn rất nhiều.

Giờ lành cũng sắp đến, Tô Thiên Hải vội vàng ổn định mọi người trong hội trường. Ông bước lên bục chuẩn bị phát biểu việc khai trương công ty bảo an Thiên Bang. Đúng lúc này ngoài cửa lại có một vị khách nữa bước vào. Một người trung niên tuổi cũng vào không bốn mươi, phía sau ông ta là một người thanh niên trẻ. Tô Thiên Hải nhìn vị khách vừa bước vào kia, vội vàng đi tới tiếp đón.

-Cơn gió nào đưa phó chủ tịch thành phố tới công ty của chúng tôi ngày hôm nay thế này?

-Anh Tô khách khí rồi, tại con trai tôi muốn tôi gặp một người bạn của nó lên nó mới đưa tôi tới nơi này. Mong anh thông cảm vì sự có mặt đường đột của tôi.

Người đến không ai khác chính là Tạ Chấn Nam. Ông chính là cha của Tạ Đình Phong và Tạ Uyên Nhi. Sau khi bữa tiệc hôm qua kết thúc con trai của ông về nhà trực tiếp bảo ông nên gặp mặt một người bạn của hắn. Lúc đầu ông còn khó hiểu với sự đường đột của con trai nhưng khi nghe hắn kể về người thanh niên kia quả thật gợi lên sự tò mò của ông nên ông đã đồng ý gặp hắn. Thật không ngờ bạn của con trai mình còn quen với cả hắc đạo. Sự việc Thiên bang thống nhất Nam Phong đương nhiên ông có biết. Hiện tại ở cái thành phố Nam Phong này sợ rằng không một ai là không biết việc đó. Chính vì vậy lúc này ông càng tò mò về người bạn mà con trai mình nói hơn.

Tạ Uyên Nhi sớm đã nhìn thấy cha mình. Cô vội vàng đứng dậy bước tới chào:

-Cha.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.