Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải giấu thân phận

Tiểu thuyết gốc · 3249 chữ

Chelsea sau khi được Bách cứu thì chạy thục mạng vào rừng, cùng lúc đó Bols cũng chạy cùng hướng với cô. Khi đó hai người chạm mặt nhau, lúc này Chelsea thực sự đã thấy được cái kết của mình, nhưng khác với những gì cô nghĩ. Bols chỉ đứng đó và không làm gì cô cả, bầu không khí lúc đó trở nên cực kỳ gượng gạo. Thấy tình hình mà cứ tiếp tục tiếp diễn thế thì có lẽ dẫn đến đánh nhau, nên Bols nói:

-Có phải lúc nãy ông chủ có đưa cô một tờ giấy đúng chứ ?

Chelsea nghe Bols nói như thế mới sực nhớ đến tờ giấy mà Bách đã đưa cho. Cô lấy tờ giấy đó ra, trong đó có ghi một địa chỉ, nó cũng rất gần chỗ của Bols và Chelsea đang đứng. Nhưng lúc này Chelsea đã lấy lại được bình tĩnh, cô nói với Bols:

-Chuyện này không có liên quan đến việc ngươi với ta đâu. Mà hồi nãy ta nhớ ta đã giết ngươi rồi mà.

-Ài dà ông chủ đúng là dự đoán kinh thật, từng lời của cô nói ra, ông chủ đều đoán trúng hết. Được rồi, đầu tiên là chuyện tại sao tôi lại không chết, người cô giết thực ra không phải là tôi mà là ông chủ.

Nghe Bols nói như vậy thì Chelsea suy ngẫm, nếu người cô giết thực sự là Bách thì nó lại quá hợp lý, vì trên cơ bản, chút chất độc của cô không thể làm gì được Bách cả. Nhưng vẫn còn một vài điểm chưa hợp lý, cô lại hỏi Bols:

-Sao ngươi lại không tấn công ta.

Bols đáp với giọng phấn khích:

-Đúng là ông chủ hay thật, dự đoán được cả thứ tự câu hỏi của cô luôn. Điều đó cũng là điều thứ hai mà tôi muốn đề cập, từ giờ thì tôi, Bols đã chết dưới tay Chelsea. Điều thứ ba là cô hãy đi cùng tôi đến địa điểm đó nào.

Chelsea vẫn còn hoài nghi, nhưng vì đây là kế hoạch của Bách, một con người có thể tin tưởng được với Chelsea, nên cô sẽ đặt cược thử vào ván cược này. Khi hai người cùng đi tới thì có một con quái vật đặc chủng chờ sẵn ở đó, Chelsea và Bols lên lên con chim ấy, nó cất lên một tiếng kêu rồi bay vút lên trời, con chim to ấy chở hai người đến một ngọn núi. Ngọn núi đó chính là nơi mà Kanne đang ở, vì trước khi đi đánh nhau thì Bách có ghé qua Kanne để dặn dò chuyện này, nên cô bé cũng không bất ngờ mấy.

Hai người vừa mới bước xuống con chim ấy thì Kanne đã bước ra, cô bé nở một nụ cười tuơi nói:

-Hai người có phải là bạn của Bách onii-chan không ?

Chelsea đáp:

-Đúng chị là Chelsea, hân hạnh được làm quen với em.

Tuy là Kanne nhìn Bols rất thiện cảm, nhưng Bols lại không cảm thấy như vậy, Bols thực sự ngại khi nhìn thẳng vào cô bé. Có vẻ Kanne đã đoán được ý nghĩ trong đầu Bols, nên cô bé nói:

-Chú đừng ngại, bạn của Bách onii-chan đều là bạn của em mà….Thôi chúng ta vào vấn đề chính đi.

Nói đoạn, Kanne dẫn hai người đi đến một con chim khác to hơn để ba người cùng đi. Khi tới được chỗ của con chim ấy, Kanne đặt ngón tay cái lên miệng mình rồi nói:

-Chúng ta sẽ đến quán của Bách onii-chan.

Hai người đồng thanh nói:

-Quán ?!

Chelsea lúc này cực kỳ bối rối bởi Bách hiện giờ đã chết rồi, tại sao cái quán đó lại có thể hoạt động được cơ chứ. Nhưng Kanne chưa kịp để Chelsea suy nghĩ quá lâu, cô bé tóc bạch kim ấy đã giục hai người lên con chim đó để đi đến quán của Bách.

Lúc này, đội của Esdeath và Seryu đã quay lại tập hợp với đội Kurome. Khác với nguyên tác, lần này Chelsea chưa kịp ra tay với Kurome nên Kurome không phải nằm giường, nhưng tình cảm của cô với Wave vẫn cứ tiếp tục tăng. Kurome thông báo cho Esdeath về sự xuất hiện của Jack và cái Bols, lúc đầu mọi người trong Jaegers đều khá buồn vì sự ra đi này của Bols, nhưng họ cũng được bù lại phần nào nhờ cái chết của Chelsea, nhưng bọn họ không biết rằng cả hai người đó đều còn sống.

Tatsumi lúc này mới tàng hình đi đến quảng trường thám thính, lúc cậu thấy cái đầu của Chelsea bị treo lên như vậy thì cậu cực kỳ sốc đến mức phải ngồi gục xuống, cậu tự trách mình là tại sao cậu không thể cứu được Chelsea cơ chứ. Đôi mắt xanh ngọc của Tatsumi ướt đẫm nước mắt, cậu thực sự muốn gào lên nhưng là như thế thì chắc chắn sẽ bị phát hiện nên Tatsumi chỉ có thể bất lực khóc thầm, chính sự kiện này đã tác động đến ý chí tiêu diệt Đế quốc của cậu. Tatsumi lặng lẽ ra về với một quyết tâm mãnh liệt.

Cùng lúc đó Seryuu cũng bước đến chỗ cắm cái đầu của Chelsea, nhưng khác với Tatsumi, lần này cô lại thấy cái đầu của Bách. Không thể nào cô nhìn lầm được, đó chắc chắn là cái đầu của Bách, Seryu không bao giờ có thể nhầm lẫn được, đó cũng chẳng phải là ảo ảnh. Cô chậm rãi bước tới chỗ cái đầu, Seryu tháo nó xuống khỏi cái cọc để xem nó có thực sự là Bách hay không. Sau khi xem xét kỹ lưỡng, nó chắc chắn là cái đầu Bách.

Seryu ôm cái đầu của Bách vào trong lòng, cô nấc lên từng tiếng rõ rệt, đối với cô điều này thực sự quá sức chịu đựng. Seryu bắt đầu chìm đắm trong tuyệt vọng, cô nhớ lại lúc Kurome đem cái đầu này về, nó là một cái đầu của một cô gái chứ không phải Bách, lúc này để hợp lý hoá cách Bách chết, trong đầu Seryu đoán Chelsea có khả năng tạo ra ảo ảnh và điều đó đã khiến cô lẫn Kurome nhầm lẫn, nhưng trong phỏng đoán của cô thì Chelsea cũng đã chết rồi, nên người cô cần phải báo thù đó chính là Kurome.

Cô lặng lẽ ôm cái đầu đó bước về phía trụ sở của Jaegers, quần áo của Seryu lúc này đã lấm lem bởi máu Bách, không những thế khuôn mặt của Seryu bắt đầu biến thành khuôn mặt của con Ác quỷ công lý, vì khi chứng kiến cái đầu này của Bách trong lòng Seryu đã hiện lên một nhiệm vụ, đó chính là hỏi cho ra lẽ Kurome.

Cô chầm chậm bước vào phòng họp của cả đội, ai nhìn cái đầu mà Seryu đang ôm trên tay đều phải ngỡ ngàng, nhất là Esdeath và Kurome.

Seryu không đợi Esdeath mở lời, cô đã để cái đầu lên bàn rồi chầm chậm nói:

-Tôi hỏi cô lúc cô giết Chelsea thì có ai đã dùng thuật ảo giác không.

Kurome vẫn chưa hết kinh ngạc nhìn cái đầu của Bách, cô nói với Seryu:

-N-Nó chưa chắn là đầu của ông chủ mà phải không. Chúng ta có thể tướng quân xác minh mà.

Lúc này Esdeath mới bước ra để giải quyết vấn đề này, chính tay cô cầm cái đầu của Bách để xác minh. Nhưng đây không phải là đồ giả, tất cả các cơ, xương, khuôn mặt, đôi mắt đều nói lên đây chính là Bách, không thể nào lầm được. Sau khi xem xét kỹ lưỡng thì Esdeath mới tháo chiếc găng tay ra rồi nói:

-Đúng đây chính là đầu của Bách.

Nghe câu nói này Seryu ngồi gục xuống sàn, nước từ mắt của cô ứa ra, từng ký ức đẹp của cô với Bách từ từ hiện về, lần đầu hai người đi tuần tra, lần đầu đi hẹn hò, lần đầu hai người làm chuyện đó,...Tất cả như một cuộn băng tua ngược trong đầu Seryu.

Khi xem lại hết tất cả những ký ức về Bách, Seryu đứng dậy đi về phía của Kurome. Cô vung nắm đấm thẳng vào mặt của Kurome, nhưng lại bị Esdeath chặn lại, Esdeath nói:

-Ngươi làm cái gì vậy hả.

Seryu gào lên:

-Tướng quân hãy để tôi trả thù cho Bách-kun.

Chứng kiến sự điên khùng này của Seryu, Esdeath buộc phải dùng Teigu của mình để có thể khống chế cô ấy lại. Esdeath tạo ra một cái lồng băng để giam Seryu lại, không cho cô tổn thương Kurome.

Còn về phần Kurome, cô cũng sụp đổ không kém với Seryu, cô đã mất đi một đồng đội rồi, mà còn giết luôn cả Bách. Điều này đối với tâm lý của Kurome thực sự có hơi quá sức, lúc này Wave bước tới gần Kurome để an ủi cô.

Giờ đây trong căn phòng chỉ còn có ba người là còn giữ được lý trí của mình đó là Esdeath, Run và Wave. Nhưng kể từ thời điểm này, Esdeath khá lo sợ chuyện Jack sẽ quay trở lại trả thù cho thằng em của mình, nếu mà Jack có trở lại báo thù thì có lẽ đế quốc này cũng tiêu tùng theo tính mạng của Bách. Vì thái độ của Jack qua những lần trò chuyện và thông báo đến từ cuộc chiến của Kurome, thì Esdeath thấy Jack luôn giữ vị thế cân bằng đối với đế quốc và quân cách mạng, cậu không thực sự giúp đỡ hay chĩa mũi nhọn về phía nào cả, nếu vì chuyện của Bách mà ảnh hưởng đến mối quan hệ này thì có lẽ tính mạng của Esdeath cũng khó mà giữ được. Với cương vị là người yêu lẫn một vị tướng thì Esdeath cần phải lo êm xuôi cho cậu em trai này

Đầu tiên là phải khuyên bảo Seryu cái đã. Esdeath bước tới bên cạnh Seryu, cô khuyên Esdeath phải bình tĩnh lại, nhưng đời nào Seryu lại bỏ qua dễ dàng đến như thế, cô quyết tâm phải làm ra lẽ với Kurome. Thấy Seryu thực sự mất kiểm soát rồi, Esdeath dùng tay của mình tán thật mạnh vào Seryu để giúp cô bình tĩnh lại.

Cú đánh này của Esdeath may mắn giúp Seryu bình tĩnh lại, nhưng điều đó cũng đánh thẳng một đòn chí mạng vào tâm lý của Seryu. Chính cú đánh này của Esdeath đã khiến cho kế hoạch của Bách đi đúng lại quỹ đạo của nó, nó đã khiến Seryu thấy mình vô dụng đến mức nào.

Quay về quá khứ một chút để giải thích về cái chết này của Bách, lúc trao đổi thân phận với Chelsea thì Bách không dùng khả năng giả dạng như đối với Bols mà là skill ảo ảnh của <eternal mangekyou sharingan> Cái skill đó đã biến Bách trở thành Chelsea, nên sau khi đầu của Bách bị cắt một thời gian thì skill vẫn còn hoạt động.

Quay lại thực tại, lúc này Seryu đã được Esdeath thả ra, cô tuy đã bình tĩnh lại nhưng nét mặt vẫn còn in đậm buồn bã. Seryu thực sự muốn đánh chết Kurome với lại Chelsea, chỉ vì hai người đó mà người cô yêu thương nhất đã ra đi.

Quay ngược thời gian một chút, khi Seryu đến quảng trường, cùng lúc đó Akame cũng đi thám thính tình hình, thì cô cũng biết được cái đầu được treo trên quảng trường đó là cái đầu của Bách chứ không phải của Chelsea như lời của Tatsumi. Lần đầu tiên sau khi trở thành sát thủ, nước mắt của Akame đã rơi, cô lặng lẽ ôm hai thanh kiếm Oker và Dạ hành vào lòng, còn trong lòng gì rực cháy lên ý chí lật đổ đế quốc. Akame nhất định phải lật đổ nó, vì người dân, vì những người đồng đội đã hy sinh, vì mối thù này.

Tất cả phản ứng của Seryu đều được Bách tính trước nhưng còn phản ứng của Akame thì không, vì khi cô đạt được mức tình cảm tuyệt đối với Bách thì kế hoạch của cậu đã lên xong xuôi, nên Bách không hề dự đoán được Akame sẽ làm gì được tiếp theo.

Về số phận lúc này của Bách thì cậu nhờ skill <Hồi sinh> cậu đã được hồi sinh tại nơi cậu chết, vì hiểu rõ nguyên lý hoạt động của skill này nên kế hoạch của Bách mới có thể thành công được, chứ nếu nó hồi sinh cậu ở nơi cơ thể chết thì kế hoạch này của Bách sẽ bị đổ vỡ. Bách khi được hồi sinh thì cậu trần như nhộng nên cậu lên hệ thống mua quần áo, nếu không thì bước vào quán thì sẽ bị cả đám nhân viên của mình hắt hủi mất. Cậu vào mục của hàng để sắm cho mình một chiếc áo in hình Chelsea, vì người nhân viên tiếp theo mà Bách cần phải tuyển đó chính là Chelsea với khả năng trang điểm của mình.

Mua xong cái áo và mặc nó lên người, Bách cảm thấy lòng mình khoan khoái, cuối cùng thì cũng đến ngày mà gần như cả Night raid đều làm việc cho cậu, cuối cùng cũng đến ngày này. Cậu chạy thật nhanh về quán để có thể tuyển người nhân viên này.

Còn trong quá lúc này, mọi người ở trong quán thì khá bàn hoàng khi nghe tin Bách đã chết, nhất là Sheele, nhưng vì cô có một niềm tin tuyệt đối vào người mình yêu nên Sheele cũng không tỏ thái độ buồn bã như Seryu. Nhưng điều này lại liến cho Chelsea thấy áy náy khi cô biết được Bách là người mà Sheele yêu, mặc dù đây là lần đầu gặp mặt của hai người, nhưng một khi đã là NIght raid thì mọi người đều là đồng đội với nhau, dù sống hay đã chết.

Khi Bách bước vào thì mọi người gần như vỡ quà, Sheele thì ngay lập tức chạy lại ôm Bách rồi khóc, cô nói:

-Em tưởng anh chết rồi chứ hức hức.

Bách gãi đầu nói:

-Không phải em đã nhìn thấy anh hồi sinh Bulat sao. Sao em không thử nghĩ, anh cũng làm được với chính bản thân mình cơ chứ.

Sheele tuy nhớ rằng Bulat được hồi sinh bởi Bách, nhưng thực sự thì cô rất lo cho cậu. Bách thấy cô như vậy thì cũng có chút động lòng, nhưng giờ không phải là thời gian để yêu thương và khiến cho những người không có bồ phát tức, đây là thời gian để bàn công việc, có gì Bách sẽ bù cho Sheele sau.

Bách nắm tay Chelsea và Bols kéo vào bếp, cậu hoá thành trạng thái <Long nhân> rồi tạo ra một kết giới màu cam để ngăn âm thanh truyền ra ngoài. Kéo ba cái ghế và một cái bàn vàoo trong bếp, rồi sau đó Bách lấy ra hai tờ giấy và một cây bút, cậu nói với hai người:

-Đầu tiên là tôi phải cho cô biết điều này trước cái đã.Tôi thực sự không thích mọi chuyện không rõ ràng.

Nói đoạn, Bách lấy ra một quyển Akame ga kiru đưa cô xem. Cậu lật đúng cái đoạn mà Chelsea chết dưới tay của Natalia, Bách cho cô thời gian xem và suy nghĩ.

Coi thực sự rất sốc khi đọc mấy trang truyện này, nếu không có Bách đã chữa cho Kurome và nếu không có cậu cứu cô thì cái chết là một điều không thể tránh khỏi. Vẻ mặt của cô bắt đầu trầm lại, cô từ từ hỏi Bách:

-Ông chủ biết chuyện này từ trước rồi phải không ?

Bách dửng dưng nói:

-Đúng thì sao.

Chelsea đạp bàn đứng dậy nói:

-Sao ông chủ không đứng ra bảo vệ những người dân đang chịu khổ hả ? Ông chủ biết đế quốc tồi tệ đến thế nào mà.

Đối với vẻ dữ dội của Chelsea, Bách vẫn giữ một vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh nói:

-Cô biết không, tôi đến đây vì một nghĩa vụ bảo vệ. Nhưng không chỉ bảo vệ quân cách mạng, mà còn cả quân đế quốc. Tôi còn không biết phải bảo vệ mấy người đến đâu, mấy người còn đòi hỏi nữa sao...Có lẽ tốt nhất là tôi nên trói tất cả rồi nhốt vào một nơi không thể tìm thấy lẫn không thấy thì hơn.

Nghe đến đây, Chelsea thực sự tức giận rồi, cô giờ đây coi Bách chẳng khác gì những con người phục vụ cho đế quốc cả. Đọc được suy nghĩ của cô, Bách nói:

-Vậy theo cô tôi nên làm như thế nào, nhốt mấy người vào một chỗ rồi tự mình tiêu diệt cái Giẻ rách này, hay là mấy người muốn tôi đứng ở ngoài âm thầm bảo vệ và trợ giúp mấy người. Nhưng tôi nói trước cách một không tốt đẹp gì đâu.

Lúc này đây, Chelsea bị dồn vào thế bí bởi hai lựa chọn đó, cô không thể chọn cách một vì theo cô không biết sau khi lật đổ đế quốc thì Bách sẽ làm gì tiếp theo, có thể cậu sẽ giết hết mọi người rồi lập nên một quốc gia mới cũng nên. Nhưng cách thứ hai cũng chưa chắc mang lại hiệu quả, chọn cách thứ hai cũng như cho Bách nằm ở giữa cuộc chiến này, cậu có thể hỗ trợ đế quốc cũng như quân cách mạng, điều này là vô cùng nguy hiểm, sức mạnh của Bách chỉ cần giúp một ít cho Đế quốc thôi thì có lẽ quân cách mạng đã tiêu tùng rồi.

Chelsea thở dài nói:

-Haiz được rồi, tôi chọn cách thứ hai.

Bách mỉm cười nói:

-Vậy thì cô ký vào đây. Giới thiệu với cô đây là bản hợp đồng làm việc cho quán của tôi, nó có hiệu lực đến khi nào tôi còn ở đây.

-Ông chủ có chắc là ông chủ sẽ không ở đây lâu chứ ?

-Ai mà biết được, bí ẩn mà.

Bàn chuyện xong với Chelsea, Bách qua sang Bols, chuyện của Bách với Bols vẫn chưa thể kết thúc được. Cậu nói:

-Được rồi giờ tới anh Bols. Giống như tôi đã nói, tôi sẽ bảo vệ vợ con của anh cũng như anh, nhưng việc làm của anh ở chiến trường cũng chưa đủ…

Bách chưa kịp nói hết thì Bols đã lấy bản hợp đồng rồi ký vào, Bols biết rằng khi ký vào bản hợp đồng này cậu và cả cả gia đình đều nhận được sự bảo vệ của Bách. Về phần Bách thì cậu rất thích cách làm này, vừa nhanh vừa gọn, không phải giải thích dài dòng.

Bách nói với Bols:

-Anh có muốn về thăm gia đình lần cuối không ?

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.