Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Chuẩn Bị

Tiểu thuyết gốc · 3239 chữ

Bols khi nghe Bách nói như vậy không khỏi bàng hoàng, vì khi Bols ký vào bản hợp đồng này thì Bols đã chấp nhận chuyện mình không bao giờ gặp lại gia đình của mình được nữa rồi, nên khi nghe Bách như vậy cậu cực kỳ bất ngờ:

-Sao có thể đưa tôi về gặp lại gia đình được, nếu tôi quay lại thì cái xác mà ông chủ tạo ra sẽ bị lộ sao.

Nghe cái giọng hốt hoảng ấy của Bols, Bách chẳng mảy may bị tác động, cậu lấy trong túi ra một đồng xu rồi tung lên tung xuống cho vui. Vừa tung cậu vừ hỏi Chelsea:

-Cô biết tại sao tôi lại thuê cô không hả, Chelsea ?

Chelsea khó hiểu hỏi:

-Tại vì ông chỉ cao nhiệm vụ bảo vệ tôi phải không.

Nghe cô nói như vậy, cậu ngưng tung hướng đồng xu, sau đó đặt nó đứng trên khe bàn, cậu nói:

-Đúng nhưng chỉ một phần thôi, một phần nữa là Tiegu của cô rất hữu dụng.

-Hữu dụng ?

-Đúng, cô có nhiệm vụ cải trang cho toàn bộ những nhân viên “đã chết” của tôi.

Nghe đến đây, Chelsea phát hiện ra một lỗ hổng lớn trong lời nói của Bách, cô ngay lập tức phản bác:

-Ông chủ nói như vậy, chẳng khác nào ông chủ khẳng định ông chủ có khả năng sử dụng mọi loại Tiegu.

Nhưng đòn này căn bản là không thể nào tấn công được Bách, cậu đơn giản khẳng định:

-Đúng, tôi thực sự có khả năng sử dụng mọi loại Tiegu, nhưng khả năng sử dụng của tôi khá hạn chế. Như người được chọn thì sẽ có thể sử dụng từ 90% trở lên, khả năng của Tiegu đó, nhưng tôi thì chỉ có thể sử dụng khoảng 88% sức mạnh của Tiegu thôi. Vì khả năng tôi sử dụng là theo nguyên tắc ép buộc nên sức mạnh không thể phát huy tối đa được.

Đến đây, Bách đã hạ nước cờ chiếu cho Chelsea trong cuộc chiến lời nói này, cậu hy vọng cô có thể phá được nước này của cậu.

Bách thả thời gian cho Chelsea suy nghĩ, thế nên cậu quay sang Bols:

-Đây là người sẽ giúp cậu gặp được vợ con.

Nói đoạn, Bách chỉ ngón tay cái của mình hướng về phía Chelsea. Bách biết chỉ cần nắm thóp được gia đình của Bols thì có kêu cậu ta giết Esdeath thì Bols cũng làm, đúng là đàn ông luôn khổ vì gia đình mà.

Đúng như Bách dự đoán, Bols đồng ý lấy cơ hội quay trở về gặp gia đình lần cuối dưới sự giúp đỡ của kẻ thù của mình. Thấy Bols đồng ý như thế thì Bách nở một nụ cười, sau đó cậu hóa thành dạng <Long nhân> rồi búng tay một cái, kết giới liền biến mất. Sau đó cậu gọi Kanne vào:

-Kanne, vào đây anh nhờ.

Kanne nhanh nhảu chạy lại, cô xà ngay vào lòng của Bách, Kanne bây giờ giống như một con mèo ngoan ngoãn nằm trong lòng chủ nhân của mình vậy.

Kanne giương cặp mắt xanh dương của mình lên hỏi Bách:

-Chuyện gì vậy Bách onii-chan ?

Cậu nhẹ nhàng xoa đầu của Kanne nói:

-Hiện giờ quán của chúng ta đã đủ nguồn lực để mở rộng quán rồi. Em có thể trở thành người giao hàng cho anh được không ?

-Giao hàng ? Làm sao để giao hàng ?

Bách nghe Kanne nói như thế, cậu cười một cái với cô loli này rồi nói:

-Em sẽ dùng những con thú cưng của mình để giao hàng.

Nghe đến đây, mắt của Kanne sáng rực lên, cuối cùng thì cô cũng giúp ít được gì cho Bách rồi.

Quay sang Chelsea, cô vẫn chưa phá được ván cờ này, nhưng cô sẽ bày ván khác cho Bách, cô hỏi Bách:

-Thế ông chủ định làm gì khi thân phận của ông chủ cũng đã chết ?

Đúng là Bách vẫn chưa nghĩ đến chuyện này, nhưng dù sao hiện giờ cậu cũng có hai thân phận nên chuyện thay thế không phải là vấn đề, cậu đáp:

-Đương nhiên là dùng thân phận Jack the ripper rồi, chứ cô nghĩ sao.

-Thôi được rồi, tôi thua.

Nghe thế Bách đưa cho hai người bộ đồng phục của quán, cậu cũng tiện tay đưa cho cả Bulat và Sheele vì bọn họ giờ đâu có thể đi phục vụ nữa rồi. Riêng Sheele thì Bách hơi thiên vị một chút, cậu tặng thêm cho cô một chiếc tạp dề màu tím có in chữ Sheele. Cô hạnh phúc nhận lấy món quà này của Bách, rồi hôn lên má của cậu một cái, may là không có ai ở đó khi hai người hôn nhau, nếu không Bách sẽ trở thành mục tiêu của bộ tam tấu hài mất.

Quay qua Night Raid, lúc này Akame đã báo cho Najenda về cái chết của Bách, mọi người đều rất sốc nhất là Tatsumi vì cậu là người đã nói cho mọi người về việc người chết là Chelsea.

Tatsumi tức giận nói:

-Người bị treo giữa quảng trường là Chelsea mà, tôi không thể nhầm được.

Nhưng là người chứng kiến tận mắt nên Akame có cơ sở để cãi lại Tatsumi:

-Người bị treo lên là Bách, không phải Chelsea.

-Thế thì hiện giờ cậu ấy đang ở đây hả, Akame ? Thế thì cậu nói xem nếu người hy sinh là ông chủ thì Chelsea hiện giờ đang ở đâu hả ?

Akame trầm mặt xuống, cô thực sự không muốn nhắc tới chuyện này. Đọc được cảm xúc của Akame, Najenda đứng ra nói:

-Mọi đừng cãi nữa, chuyện này chẳng đi tới đâu đâu. Việc cần làm bây giờ là tập trung vào nhiệm vụ chính chứ không phải cãi nhau.

Nghe Najenda nói vậy, Tatsumi với Akame mới thôi không cãi về chuyện nữa, bọn họ phải tập trung vào nhiệm vụ thanh tẩy giáo hội.

Nhưng sau khi cả hội Night Raid đi nghỉ, thì Najenda lại ngồi vò đầu bứt tóc để cố tìm ra lý do Bách chết, cái chết của cậu phải nói là quá bất hợp lý, một con người mà đội Night Raid đánh không lại mà lại chết dưới tay của một con nhóc thì quá là vi diệu rồi. Cô cũng thử đặt giả thuyết Bách chưa chết, nhưng cái giả thuyết đó lại vướng phải một câu hỏi cực lớn “Nếu cái xác đó không phải là của Bách thì là của ai ?” Nước đi này của Bách quả thực khiến cô rối mù.

Cùng lúc đó cũng có một người cũng đang tìm hiểu cái chết này của Bách, không ai khác ngoài Esdeath và Run. Vì khi giải phẫu xác của Bách thì da thịt của cậu cứng đến nỗi dao phẫu thuật cũng không thể cắt được, nên Esdeath chỉ có thể xem xét cái xác theo những vết chém của Natalia. Theo những gì cô kết luận được thì cơ thể của Bách gần như không thể bị tổn thương một cách thông thường được, có khi dùng cả một quả thiên thạch bắn vào cơ thể này cũng không thể gây cho nó bất kỳ một vết xước nào.

Để ta đặc điểm kỳ lạ này trên cơ thể này của Bách, trong đầu Esdeath bỗng dựng lên một giả thuyết Bách và Jack là cùng một người, nhưng cô cũng chưa có đủ dữ kiện để chứng minh điều này, vì khi đánh với Jack thì cô thực sự chưa bao giờ tấn công được Jack. Thế nên Esdeath nhớ lại câu chuyện mà Bách đã kể, cậu chưa hề đề cập đến việc cậu sở hữu sức mạnh như Jack, nhưng Bách có đề cập cậu có đủ sức để sống sót trong rừng. Mặc dù lúc đó Esdeath không quan tâm đến chuyện đó lắm, nhưng giờ nó đã trở thành một câu trả lời thuyết phục về cơ thể đặc biệt của Bách.

Nhưng câu trả lời này lại trở thành một dấu chấm hỏi cực to về cái chết của Bách, nếu cậu sở hữu một cơ thể như thế thì làm sao phải sợ những con quái vật, và tại sao cậu lại có thể chết dưới một vũ khí bình thường đến như thế. Đến đây, Esdeath đặt ra hai trường hợp khả thi, trường hợp đầu tiên đó chính là vũ khí của Natalia có gì đó cực kỳ đặc biệt nên mới có thể xuyên thủng được cơ thể của Bách. Trường hợp thứ hai đó chính là Bách đã cho phép Natalia giết mình.

Khi đã nghĩ đến hai trường hợp ấy, Esdeath liền đi gọi Kurome để triệu hồ Natalia. Sau khi Kurome triệu hồi Natalia ra thì Esdeath lấy lưỡi đao củ Natalia găm vào người Bách, kết quả là Esdeath sau khi dùng hết lực cũng không thể nào xuyên thủng được da thịt của Bách, điều này đã khiến cho trường hợp thứ nhất bị loại bỏ. Sau đó Esdeath lấy ra một quyển sổ, cô cẩn thận nghĩ tới trường hợp thứ hai.

Với trường hợp này thì Esdeath lại gặp một vấn đề khác, đó chính là lý do để Bách tự sát. Không việc gì một người như cậu lại phải tự giao thân mình cho cái chết cả, điều đó thực sự quá vô lý. Nhưng sau đó Esdeath lại nghĩ đến khả năng Bách là một quân cách mạng và cái chết của cậu là để kích động Seryu, tuy nhiên khả năng này là không cao vì nếu Bách thuộc quân cách mạng thì sao phải chấp nhận cô và Seryu được chứ.

Nghĩ đến đấy mà Esdeath đau cả đầu, quả thật là cái chết này của Bách đã để lại quá nhiều dư chấn cho cô, có lẽ là sau này Esdeath cũng không còn khả năng nhận được bất kỳ lời nhắn nào từ Jack nữa.

Nhìn thấy tướng quân của mình như vậy, Run có chút khó hiểu, cậu tự hỏi tại sao khi đang làm việc giải phẫu như thế mà Esdeath lại mang vẻ mặt buồn thảm đến như vậy.

Quay trở lại với quán của Bách, giờ đây Bách đã hoá thành Jack với đôi mắt xanh và mái tóc vàng. Bulat thì cũng được Chelsea tân trang lại, vẻ ngoài của Bulat bây giờ chẳng khác nào một quý ông với một bộ râu khá lởm chởm ở dưới cằm kèm theo bộ ria mép đen, tóc cậu thì cũng được cô nhuộm lại thành màu nâu nhạt, khí thế của Bulat thì được Jack ẩn đi bằng một vài vật phẩm rank (E) từ hệ thống.

Khi làm xong cho Bulat thì Jack và Chelsea quay sang làm cho Sheele, nhưng cô lại từ chối. Sheele nói:

-Tôi thì chỉ ở trong bếp thôi nên mọi người đừng phí công trang điểm làm gì.

Lúc này Chelsea vừa nghịch cây kẹo mút mới bóc vỏ ra vừa nói:

-Nếu cô không để tôi trang điểm thì tôi làm sao còn mặt mũi mà nhận tiền lương từ ông chủ chứ.

Jack đứng bên cạnh bồi thêm:

-Đúng đấy !

Nhưng cái nỗ lực của hai người lại bị Sheele lắc đầu từ chối, cô nói:

-Tôi thích vẻ ngoài của mình như này hơn.

Nghe Sheele nói như thế thì Jack cũng không ép cô nữa. Dù sao thì cô cũng chỉ ở trong bếp không có ra tiếp khách và cô cũng khá ngoan ngoãn nên Jack không lo lắng mấy.

Khi đã hoàn tất khâu nguỵ trang thì Jack dẫn Bols đi gặp người nhà của mình, cậu hóa thành dạng <Long nhân> rồi cõng Bols trên lưng để đưa cậu đi một cách nhanh nhất, Jack lần này không sử dụng quái vật để bay vì nó sẽ gây rất nhiều sự chú ý trong thành phố, nên lần này Jack mới hoá thành dạng này để bay.

Sử dụng khả năng cảm nhận của mình, Jack ngay lập tức xác định nhà của Bols. Nhà của của Bols trong rất là xinh xắn, đúng kiểu một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng. Jack vừa để Bols xuống thì cô gái của Bols đã chạy ra ôm chầm lấy cha của mình.

Cô bé vừa khóc vừa nói:

-Hức hức con nghe cha chết rồi, hức hức.

Bols xoa đầu vỗ về cô bé:

-Không cha chưa chết đâu, con xem này, cha vẫn còn sống này.

Lúc này vợ của Bols chạy ra ôm chầm lấy Bols, cảm xúc của cô lúc này như vỡ oà, cô không ngờ rằng người chồng của cô đã trở về:

-Sao...sao anh có thể còn sống được.

Lúc này Bols ôm chặt lấy cô vào trong lòng, nước mắt của Bols bắt đầu rơi ra, Bols nói:

-Anh...được ông chủ…

Nghe đến hai từ ông chủ, Jack vỗ tay một cái để cảnh báo Bols không được nói ra thân phận của mình. Lúc nhận được tín hiệu từ Jack thì Bols ngay lập tức sửa lại câu nói của mình:

-Không...anh được Jack cứu sống. Lúc thập tử nhất sinh thì Jack đã cứu mạng anh.

Lúc này cô vợ mới hỏi:

-Vậy tại sao anh không về báo cho quân đội.

Nghe câu nói này của cô, Jack trả lời hộ Bols:

-Không Bols giờ trong quân đội đã chết, đấy là điều kiện để tôi cứu sống anh ta. Nên giờ Bols là Bols, không phải là người của đội hoả táng nữa.

Nghe đến đây cô vợ của Bols bật khóc, cô quay sang nói với Bols:

-Vậy là gánh nặng của anh không còn nữa rồi.

Bols nắm lấy tay của vợ mình rồi nói:

-Đúng vậy, anh đã không còn ở trong quân đội nữa rồi. Tất cả đều nhờ Jack hết.

Rồi sau đó họ hôn nhau thắm thiết. Cái nụ hôn này đã cho Jack thấy được sức mạnh của tình yêu bình thường là như thế nào, điều mà cậu không bao giờ có được nếu Seryu và Akame ở trong dàng Harem. Cái ánh sáng ấy chiếu thẳng vào đôi mắt của Jack, khiến cậu đau hết cả mắt.

Nhắc tời Seryu giờ đây cô nàng đã mất đi vẻ vui tươi ngày nào, cô ngồi lặng lẽ trong góc phòng vũ khí. Nước mắt của cô lặng lẽ rơi, trong đầu cô lúc này tràn ngập sự hối hận, cô tự trách mình tại sao lúc đó không ở đó để cứu Bách cơ chứ, cô gần như sụp đổ.

Lúc này cô mới lấy ra con chó bằng bông mà Bách đã tặng cô ra, rồi Seryu nhớ lại một câu nói mà Bách từng nói với cô những lúc cô tuyệt vọng vì không thể theo kịp bài tập của Bách đưa ra “Seryu-chan, anh biết là cuộc đời có rất nhiều khó khăn thử thách. Nhưng nếu chỉ vì mấy cái thử thách đó mà gục ngã mà không thể đứng dậy, thì em sẽ trở nên yếu đuối đến cực độ. Nhưng mà nếu em đứng lên được sau khi thất bại thì em đã chứng minh bản thân mình đã mạnh mẽ hơn rồi. Seryu-chan, em nên biết rằng việc đứng lên còn quan trọng hơn cả việc đi tiếp nữa.”

Nhớ đến câu nói này của Bách, Seryu gạt đi nước mắt, cô thực sự phải đứng lên, đứng lên trước cái cảnh này để sự hy sinh của Bách không uổng phí. Nhưng lúc này con chó bằng bông đột nhiên rơi ra một tờ giấy, trong đó có ghi một dòng chữ khiến Seryu rất sốc. Trong đó có ghi một mật mã, khi Seryu giải ra thì nó có nghĩa “Sự sống và bí mật là trường tồn” và một tọa độ, nhưng kết quả không phải là thứ cô sốc. Thứ khiến cô sốc đó chính là cách giải mật mã, đó chính là một cách giải mật mã mà cô và Bách tự quy định với nhau, nhưng chỉ điều đó thôi thì không đủ khiến Seryu sốc, mà khi cô chạm vào tờ giấy thì vết mực vẫn còn chưa khô hết, chứng tỏ nó chỉ mới vừa được viết. Vả lại cách viết nguệch ngoạc này cũng rất giống với cách viết của Bách.

Điều này khiến Seryu thực sự rất sốc, nhưn nó đã mang lại cho cô hy vọng về Bách. Tối hôm đó, Seryu viết một bức thư từ chối nhiệm vụ bảo vệ của giáo hội, rồi cùng Kuro lặng lẽ rời đi. Cô lật một cái bản đồ đã được mã hóa bằng mật khẩu của hai người, Bách và cô. Seryu xem xét kỹ lưỡng, nếu đi thì nhanh nhất cũng mất hai ngày, nhưng vì muốn tìm lại được thứ hy vọng mong manh về Bách thì Seryu quyết định đi.

Cùng lúc đó, Jack đứng trên mái nhà quan sát Seryu, Jack nở ra một nụ cười. Quả thật là kế hoạch này của cậu rất độc ác, lợi dụng cảm xúc của Seryu về cậu để khiến cả nhóm Jaegers điên đảo một phên, rồi sau đó lợi dụng cảm xúc của Seryu một lần nữa để giúp cô tránh khỏi cuộc chiến với Mine và Tatsumi. Lần này Jack thực sự cảm thấy mình tồi tệ, cảm thấy được sự phiền muộn của Jack, Slayer lên tiếng:

-Haiz lúc nào ngài cũng cảm thấy mình xấu xa hết vậy.

Jack phiền muộn nói:

-Không phải sự thật là như vậy sao, ta đã luôn lợi dụng Seryu từ khi mới gặp tới giờ. Hết lần này đến lần khác, ta luôn sử dụng cảm xúc của cô ấy để thực hiện cho kế hoạch của mình, ta còn chẳng có thời gian dành cho Seryu nữa, điều đó không tồi tệ sao ?

Lúc này Slayer nói mà khiến Jack phải suy nghĩ:

-Ngài đừng nói như vậy, ngài thực sự quan tâm phu nhân mà. Nếu ngài không quan tâm phu nhân thì ngài đâu phải tự vật vã mình như thế, đổi lại lúc trước, nếu ngài không quan tâm phu nhân thì ngài đã đánh phu nhân xong rồi nhốt lại ở một nơi nào đó và tự kết thúc nhiệm vụ. Nên ngài đừng nghĩ ngài không quan tâm phu nhân, ngài thực sự rất quan tâm phu nhân. Hông phải ngài đã từng dạy phu nhân nhỏ rằng “Sự quan tâm chân chính thì luôn phải xuất hiện từ tấm lòng” sao. Bây giờ ngài đã có được sự quan tâm chân chính rồi đó.

Nghe Slayer nói như vậy, Jack mới nhận ra được mình đã thay đổi lúc nào không hay. Câu nở ra một nụ cười tươi rồi xoa xoa Slayer trên cổ nói:

-Cảm ơn ngươi Slayer. Lâu lâu ngươi mới nói được vài câu triết lý đấy.

-Hừm, cái gì lâu lâu, không phải lúc nào tôi cũng được đeo bởi một người chuyên dạy đời người khác sao.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.