Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phim Cương Thi

Phiên bản Dịch · 1854 chữ

Thế giới giả tưởng của Ngôi sao võ thuật Tiền Tiểu Hào.

Tiêu Chỉ nắm chặt tờ giấy, khóe mắt liếc nhìn Yến thúc bên cạnh, chợt, hắn nói:

- Yến thúc, thúc xem đây là cái gì…

Hắn giơ tờ giấy thô ráp trong tay lên.

Yến thúc liếc nhìn tay của hắn:

- Rất sạch, cũng rất mềm, nhưng hiện tại không còn sớm nữa, tôi sắp xếp trước cho cậu một căn phòng nghỉ ngơi.

Quả nhiên, Yến thúc không nhìn thấy tờ giấy trong tay hắn, từ trong ánh mắt đen kịt ngập tràn “yêu thương” của hắn có thể nhìn ra được điều đó…

Cho nên, những thông tin trên giấy là dành riêng cho Tiêu Chỉ.

Ngay lúc đó, tờ giấy bỗng nhiên hóa thành tro tàn, biến mất vô tung vô ảnh. So với đồng hồ cát, một chút quái dị đó coi bộ dễ dàng tiếp nhận hơn! Tiêu Chỉ quyết định cứ thuận theo tự nhiên trước đã, hiểu rõ tình huống xung quanh rồi tính tiếp.

Hắn theo sao Yến thúc bước vào thang máy, lúc bước ra, hắn vội đưa tay che mũi, bởi vì trên hành lang nồng nặc thứ mùi mục nát tởm lợm, dường như trong đó còn có mùi cây cỏ bị đốt cháy…

Bước trên hành lang cũ kỹ, Tiêu Chỉ có cảm giác như đang ở những năm đầu thập niên 90.

Đi được một lúc, Yến thúc dừng bước, xâu chìa khóa trong tay phát ra âm thanh “leng keng”, hắn vừa tìm chìa khóa vừa nói:

- Đây là phòng của cậu, tôi biết cậu sắp tới cho nên đã cho người quét dọn! Bất quá về sau, phòng và lối đi trước cửa cậu phải tự mình dọn dẹp, dù sao mướn người cũng lãng phí rất nhiều tiền…

Tiếng “cót két” vang lên, cửa mở ra.

Tiêu Chỉ nhìn bảng tên trên cửa, 2443, có vẻ cũng không may mắn gì cho lắm.

Yến thúc dẫn hắn vào phòng, giới thiệu qua loa một chút rồi vội vàng rời khỏi, nói rằng một lúc nữa còn có khách đến thuê phòng, nghe bảo trước kia là một đại minh tinh, chỉ tiếc bây giờ trôi qua cũng không tốt, phải lưu lạc đến tận đây. Trước khi đi, Yến thúc còn dặn dò Tiêu Chỉ vài câu, đại loại là nếu cần mua thêm đồ dùng sinh hoạt… Có thể đến siêu thị nhỏ ở lầu một…

Căn phòng này dường như đã rất lâu không có người ở, mùi mục nát còn dày đặc hơn so với hành lang.

Tiêu Chỉ ngồi xuống ghế sofa, xoa xoa mi tâm, suy nghĩ tất cả những chuyện vừa phát sinh, bắt đầu từ thời điểm gã trung niên ăn vạ kia cưỡng ép đưa đồng hồ cát cho hắn đến hiện tại… Khi mà hắn đã xuyên không. Càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, có thể xác định cái đồng hồ kia tuyệt đối không phải thứ tốt, hơn nữa còn có tính nguy hiểm nhất định.

Gã trung niên kia sở hữu nó, chắc chắn là đã ăn không ít thiệt thòi, cho nên mới có bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy. Từ thái độ hận không thể tống xuất nó đi cho nhanh của hắn ta có thể nhìn ra điều đó. Bất quá, hết lần này đến lần khác, người lãnh hậu quả lại là Tiêu Chỉ hắn. Ban đầu, gã trung niên dường như cũng không có ý định ném đồng hồ cho hắn, thế nhưng khi vừa nhìn thấy hắn, hắn ta đột nhiên thay đổi chủ ý. Chẳng lẽ muốn tống khứ thứ này đi cũng có điều kiện hạn chế?

Trên người hắn có thứ gì đặc biệt sao?

Nếu không, gã trung niên sớm không đưa, muộn không đưa, chọn người nào mà chẳng được, hà cớ gì phải dùng đến chiêu tự sát để uy hiếp hắn?

Sắc mặt Tiêu Chỉ tối sầm.

Tin tức quá ít, manh mối lại mơ hồ, hoàn toàn không có gì để dùng.

Lúc này, phía ngoài có tiếng gì đó vang lên.

Tiêu Chỉ chần chừ một chút, cuối cùng vẫn đứng dậy mở hé cửa nhìn thử.

Chỉ thấy Yến thúc cùng một người đàn ông đeo kính râm, trong tay ôm một cái balo nặng nề đứng cạnh cửa. Yến thúc lải nhải giới thiếu hết thảy về khu nhà ở công cộng này, bất quá, người đàn ông kính râm có hơi trầm mặt, đôi lúc gật đầu xem như đáp lại, khiến cho bầu không khí có hơi xấu hổ…

Tính tình Yến thúc rất tốt, thấy nhưng không trách, sau khi mở cửa, không biết từ đâu hắn lấy ra ba cây nhang, tiến vào phòng trước, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, khẩu khí như đang thương lượng với ai đó:

- Ở chung thật tốt, đừng quấy rối… Đừng quấy rồi, ha ha, xin nhờ!

Tiêu Chỉ nhíu mày, mấy lời này khiến người nghe cảm thấy rất không thoải mái.

Nhìn hai người lần lượt tiến vào phòng, bàn tay đang vịn chốt cửa của Tiêu Chỉ run lên, đồng tử co rút kịch liệt.

Hắn… Thật sự bị dọa!

Tiền Tiểu Hào!

Người đàn ông đeo kính râm kia chính là ngôi sao võ thuật nổi danh vào thập niên 90 - Tiền Tiểu Hào.

Thời điểm đó, danh khí của Tiền Tiểu Hào rất cao, từng đảm nhiệm một lượng lớn phim truyền hình, phim điện ảnh, hành động,… Diễn xuất của Tiền Tiểu Hào rất tốt, giành được sự chú ý của đại đa số khan giả, chỉ có điều, không biết về sau như thế nào, anh ta lại dần dần biết mất khỏi giới điện ảnh.

Lúc đầu Tiêu Chỉ vẫn chưa nhận ra, là vì so với Tiểu Hào trẻ tuổi, anh tuấn trong phim, Tiền Tiểu Hào trước mắt không khỏi quá mức chững chạc, khóe mắt còn có nếp nhăn, râu ria xồm xoàn, thoạt nhìn tầm khoảng bốn mươi, năm mươi, có cảm giác rất chán chường.

Bất quá, Tiêu Chỉ không có thời gian đồng tình với Tiền Tiểu Hào.

Bởi vì hắn tuy xuyên qua…

Nhưng lại không thật sự xuyên đến Hồng Kông, mà là xuyên đến thế giới điện ảnh của Hồng Kông năm 2013. Vừa rồi, Tiền Tiểu Hào mang kính, tạo hình chán chường, còn có bộ dáng cầm nhang nhang lẩm bẩm của Yến thúc, cộng thêm tòa nhà hình chữ “hồi” khiến người ta cảm thấy áp lực này… Tiêu Chỉ đột nhiên nhớ đến một bộ phim kinh dị đã xem qua mấy năm trước.

Nếu hắn không lầm, bộ phim đó tên là Cương Thi, trong phim, Tiền Tiểu Hào thủ vai một nhân vật xui xẻo, tình trường cùng sự nghiệp không cái nào được như ý, bởi vì không chịu nổi áp lực tâm lý quá lớn, cho nên hắn mới chạy đến toàn nhà này tự sát. Trước khi hắn chết, trong đầu hắn dựng nên một bộ phim kinh dị dựa trên kinh nghiệm diễn xuất cả đời…

Càng nhớ rõ chi tiết phim, mồ hôi trán Tiêu Chỉ càng lúc càng nhiều.

Trong phim chia làm 2 phần: Thế giới thật và thế giới giả tưởng. Thế giới thật rất đơn giản. Tiền Tiểu Hào đi vào chung cư, thắt cổ tự sát, sau đó… Hết rồi! Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây ngăn ngủi.

Thế nhưng thế giới giả tượng tạo ra trước khi chết lại gần như chiếm toàn bộ phim. Trong thế giới đó có hung linh, cương thi, âm binh, có tiểu quỷ, còn có tà thuật sĩ, quả thực khủng bố đến cực điểm…

Cảnh tượng vừa nãy Yến thúc đốt nhang lẩm bẩm khiến Tiêu Chỉ thất kinh. Bởi vì trong thế giới thực, từng nhân vật đều là người bình thường, không có ma quỷ, lại càng không có loại nhân viên quản lý rãnh rỗi đi đốt nhang như Yến thúc…

Hắn đang ở trong thế giới giả tưởng!

Mà trong hiện thực, Tiền Tiểu Hào đã bắt đầu thắt cổ.

Lúc này, bên cạnh có tiếng động vang lên, Yến thúc bước ra khỏi phòng 2442, vẻ mặt lo âu, thở dài một tiếng, sau đó rời khỏi.

Tiêu Chỉ suy nghĩ giây lát, nhanh chóng rời phòng, hắn bước nhanh qua phòng 2442, mặc dù cửa phòng khóa kín nhưng hắn cũng không dám liếc nhìn. Bước vào thang máy, trực tiếp đi xuống tầng trệt, vượt qua cánh cổng rỉ sét, loang lổ của tòa nhà, vội vàng đi ra ngoài…

Nội dung kinh dị do Tiền Tiểu Hào nghĩ ra về cơ bản đều xoay quanh khu chung cư này, chỉ cần rời khỏi đây, hắn sẽ an toàn...

Đêm âm u.

Rời khỏi khu chung cư khoảng chừng 200 mét, Tiêu Chỉ dừng bước.

Không phải hắn không muốn đi tiếp, mà là lấy tòa nhà làm trung tâm, ngoài phạm vi 200 mét đều là sương trắng, người đi đường có thể ra ra vào vào sương mù, không bị ngăn cách gì. Thế nhưng hắn vừa tiến đến gần liền bị một lực lượng vô hình chắn lại, không cách nào bước thêm được.

Tiêu Chỉ xem như đã hiểu, bản thân bị giam lỏng, màn sương trước mắt dùng để vây hắn trong phạm vi khu chung cư…

Hắn chỉ có thể dưa theo chỉ dẫn trên giấy… Sống đến cuối cùng…

Đứng yên tại chỗ thật lâu, Tiêu Chỉ chậm chạp xoay người đi về phía chung cư.

Bố mẹ của hắn đều khỏe mạnh, kinh doanh một công ty gia đình, bản thân hắn đi làm cũng chỉ vì yêu thích, nhân sinh thuận buồn xuôi gió như vậy, không ai lại muốn chết cả. Tiêu Chỉ càng là người quý trọng sinh mạng, hiểu được nên tận hưởng cuộc sống này, hướng tới những giá trị tốt đẹp…

Bộ phim Cương Thi đương nhiên rất khủng bố, nhưng hắn cũng không hoàn toàn không có cơ hội sống.

So với những nhân vật khác, hắn có được ưu thế chính là biết được hướng phát triển của kịch tình, chỉ cần nắm chắc thời cơ, đạt được hiệu quả xu cát tị hung là được.

Vừa đi vừa nghĩ.

Lúc trở lại chung cư, ra khỏi thang máy, Tiêu Chỉ phát hiện trước cửa phòng 2442 có một đám người đang vây quanh, hướng vào phòng chỉ trỏ.

Lòng hắn khẽ động, bước nhanh qua, giả điên hỏi:

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Bà thím bên cạnh liếc nhìn hắn từ trên xuống dưới:

- Cậu cũng là người mới à? Phòng 2442 này vừa đến một cái ngôi sao hết thời, nhất thời nghĩ không ra nên treo cổ tự sát trong phòng… Cũng may A Hữu kịp thời phát hiện, bằng không thì chết ở đây… Xúi quẩy thật mà.

Bạn đang đọc Du Hành Trong Thế Giới Kinh Dị của Quách Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.