Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Quỷ Nhập Thân

Phiên bản Dịch · 1633 chữ

Sau khi may mắn giết chết tiểu quỷ, Tiêu Chỉ trở về phòng, thần kinh căng cứng một đêm, nhịn đến hừng đông hôm sau, hắn rửa mặt kỹ lưỡng, thay một bộ đồ gọn gàng, cố gắng khiến cho mình thoạt nhìn có tinh thần một chút.

Như mọi ngày, Tiêu Chỉ đến tiệm cơm giúp việc…

Chung cư nhìn như không có gì khác thường…

Mọi người vẫn như thường lệ đến mua điểm tâm.

Bận rộn đến hơn chín giờ, đạo sĩ A Hữu dọn dẹp bát đũa trên bàn, nghi hoặc ngước nhìn lên lầu:

- Quái! Bình thường A Cửu đến rất sớm, hôm nay sao lại như vậy?

Nói xong, hắn múc một phần cháo thịt vào chén nhựa, căn dặn Tiêu Chỉ:

- A Chỉ, hiện tại không có khách, cậu trông chừng một chút, tôi đi xem thử A Cửu có chuyện gì…

Tiêu Chỉ gật đầu đáp ứng, trong lòng khẽ động, A Cửu đến giờ còn chưa xuất hiện? Chẳng lẽ gạt cầu dao có hiệu quả?

Tối hôm quá, A Cửu khiến cả căn phòng đầy vôi hòng ngăn cản Âm soa. Hắn kéo cầu dao, ngắt nguồn điện phòng lão, quạt tự nhiên sẽ không hoạt động… Không có vôi lơ lửng trong phòng, hiệu quả của pháp thuật tất sẽ giảm đi nhiều.

Mình không thể để lòi đuôi, cứ coi như không hề có chuyện gì là được…

Nửa tiếng sau, A Hửu nổi giận đùng đùng trở về, đặt chén nhựa lên bếp lò:

- Tên A Cửu này bị điên rồi, đóng cửa không cho tôi vào, còn bảo tôi cút đi. Thật sự là lòng tốt bị cho là lòng lang dạ thú, đói chết hắn đi!

A Cửu thật sự không biết những lời của mình rơi vào tai Tiêu Chỉ lại khiến hắn nổi da gà, mấy lời này có hơi…

Bất quá, từ đó có thể đoán được tối qua A Cửu đã xảy ra chuyện, chỉ tiếc là không chết…

Mấy ngày sau đó, Tiêu Chỉ không hề gặp A Cửu, hắn cũng không dám đi dò xét, sợ sụp bẫy…

Còn có một người cũng chẳng thấy bóng dáng đâu, đó là ông chú bảo vệ họ Yến kia.

Hắn nhớ tới kết cục của Yến thúc trong phim, thầm nghĩ không tốt, chẳng lẽ lúc này ông đã bị dì Mai giết chết…

Trời tối, quay về phòng.

Không bao lâu sau, bên ngoài có tiếng động, vì mạng sống, thời thời khắc khắc ở đây, Tiêu Chỉ luôn trong trạng thái cảnh giác cao độ. Hắn ba bước làm hai chạy ra cửa, thông qua mắt mèo nhìn ra ngoài.

Hóa ra là Tiền Tiểu Hào trở về. Không biết hắn ta làm gì, mỗi ngày đều đợi đến canh ba mới về nhà…

Tiền Tiểu Hào vừa vào nhà chưa đến một phút, đột nhiên có tiếng động khác thường vang lên.

Tiêu Chỉ chỉ cảm thấy vách tường liền kề với phòng 2442 không ngừng tản ra khí lạnh, dường như nó chính là một khối băng cực lớn vậy…

Phanh, bang bang...

Tiếng vang ngày càng kịch liệt, thoáng có tiếng đàn ông la hét đầy phẫn nộ.

Là giọng A Cửu.

Tiêu Chỉ lên tinh thần, trong phim có đoạn A Cửu đi thu phục đôi quỷ song sinh kia. Lão lợi dụng Tiền Tiểu Hào làm mồi nhử, hấp dẫn lệ quỷ hiện thân, hẳn là lúc này…

Hắn nắm chặt dao găm, do dự một lúc, cuối cùng buông xuống, đổi lấy một con dao gọt trái cây mình thường, sau đó lao ra.

Đá văng cửa phòng 2442, chỉ thấy mắt Tiền Tiểu Hào đỏ kè, tơ máu nổi khắp người, thoạt nhìn như sắp biến thân.

Ở góc phòng, tay trái A Cửu đang kẹp một lá bùa tử sắc, ngón trỏ tay phải bị cắn nát, cách không vẽ lên lá bùa, miệng lẩm bẩm đọc chú ngũ. Ngay sau đó, lá bùa bốc cháy, hắn nhanh chân chạy đến nhét nó vào miệng Tiền Tiểu Hào.

Chỉ thấy Tiền Tiểu Hào hét thảm một tiếng, sau lưng văng ra hai cô gái song sinh tóc dài, làn da tái nhợt, trên váy trắng nhuộm đầy máu.

Tuy đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng hiệu ứng thị giác ở cự ly gần như vậy vẫn khiến tay Tiêu Chỉ run lên…

Hắn căn răng, cố gắng giả bộ bị dọa đến phát ngốc:

- Đây… Đây là quỷ sao?

A Cửu thấy Tiêu Chỉ, trong mắt thoáng hiện tia mừng rỡ, lập tức hô to:

- Nhanh, mau kéo hắn ra, không thể để quỷ nhập thân hắn nữa.

Tiêu Chỉ giấu dao gọt trái cây bên hông, chạy đến kéo Tiền Tiểu Hào đang choáng váng ra ngoài, lúc này, âm khí bức người từ sau lưng đánh tới, không cần nghĩ cũng biết nguy hiểm đang đến gần. A Cửu lại lấy ra hai tấm bùa, bước một bước dài, miệng lẩm bẩm, bùa trên tay bốc cháy, hắn quát khẽ:

- An tâm cứu người, để tôi ngăn chúng…

Lá bùa lúc này như vòi phun lửa, bức lệ quỷ thoái lui.

Tiêu Chỉ cảm thấy cổ đột nhiên tê rần, liếc mắt liền phát hiện A Cửu dùng một cây châm đâm vào cổ hắn, cười nói:

- Vốn tưởng thân thể hắn thích hợp làm vật chứa phong ấn đôi lệ quỷ kia, nhưng giờ tôi lại cảm thấy cậu thích hợp hơn. Yên tâm, chỉ cần có thể nghịch thiên cải mệnh, tôi sẽ đích thân tìm một mảnh đất dưỡng thi tốt, chôn cậu xuống đó, luyện thành cương thi lợi hại nhất…

Đôi quỷ song sinh đánh úp lại, A Cửu bị ép phải rút châm ra, chuyên tâm đối phó chúng.

Đôi chị em này bởi vì oán hận mà chết cho nên oán khí ngập trời, một người đối phó 2 quỷ, A Cửu phát hiện mình có hơi thất sách, hai chị em này đã lợi hại hơn trước rồi.

A Cửu hai tay khó địch bốn quyền, lại thêm tuổi già cùng bệnh tật quấy phá, bị đôi quỷ song sinh đánh ngã ra đất, ho khan một trận. Máu tươi từ từ chảy ra từ khóe miệng… Hắn không cam lòng nói:

- Không thể như vậy, không thể như vậy.

Đúng lúc này, một bóng người xông vào, là đạo sĩ A Hữu.

Hắn vung một đống tiền đồng ra, bức lui đôi lệ quỷ. Liếc nhìn xung quanh, A Hữu vội chạy đến nâng A Cửu dậy:

- Ngươi lại làm gì nữa vậy?

A Cửu như trút được gánh nặng:

- Thiếu chút nữa chết ở chỗ này.

A Hữu cau mày:

- Trước đối phó chúng rồi nói!

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, đôi quỷ song sinh chia làm hai đường, cô chị chui vào thân thể Tiền Tiểu Hào, còn cô em thì nhắm ngay Tiêu Chỉ. Hai người từ từ đứng dậy, trên người oán khí ngày càng dày đặc…

Tiêu Chỉ rất khó chịu, đầu trướng lên, đau đớn như muốn nứt ra, thỉnh thoảng có vài đoạn ký ức lóe lên. Trong trí nhớ, “hắn” bị một ông già bỉ ổi xâm phạm, hắn đau khổ… Ngay sau đó, chị giết lão ta, mà “hắn” nhìn thấy chị chết trước mặt mình, bản thân “hắn” cũng không cách nào sống tiếp, liền leo lên bàn, dùng dây thừng cột vào quạt điện, treo cổ tự vẫn…

Không, đây không phải là trí nhớ của hắn, mà là của cô em gái…

Giãy dụa thoát khỏi mớ kí ức đầy đau đớn kia, tuy đã khôi phục thần trí, nhưng hắn không cách nào không chế được tứ chi của mình. Dùng sức nhảy lên, tựa như con nhện bám sát trên trần nhà, từ trên nhìn xuống hai người A Cửu cùng A Hữu.

Tiêu chỉ cảm nhận được oán khí từ cô em gái trong cặp quỷ song sinh, hận ý cùng sát ý vô biên vô tận, không có mục tiêu rõ ràng, chỉ là muốn giết sạch tất cả đàn ông mà thôi…

Loại trạng thái này tựa như người uống say vậy, cảm xúc không ngừng tuôn ra, thần trí rối loạn, để mặc cho cảm xúc thao túng hết thảy…

Tiêu Chỉ từ từ tỉnh táo lại, hắn thử giao tiếp với cô em:

- Tôi không ngăn cô giết người, nhưng trước tiên có thể trong chớp mắt giết chết lão già mặc áo Tôn Trung Sơn kia không? Lão ta chính là tên đàn ông xấu xa nhất trên đời… Đáng chết trước.

Cô em phát ra âm thanh như người mê sảng:

- Chết trước… Chết trước…

Tiếp đó, thân thể Tiêu Chỉ dùng tốc độ kinh người vọt về phía A Cửu.

Được luôn!!!

Chỉ có điều công kích của cô ta quá đơn giản, không cần đối phó hai quỷ cùng một lúc, A Cửu có thể dễ dàng né tránh.

Nhìn nụ cười đắc ý của A Cửu, Tiêu Chỉ lại lần nữa lên tiếng:

- Bên hông có giấu một con dao gọt trái cây, áp sát vào người lão, đâm vào ngực trái!!!

Hàn quang lóe lên! ! !

Xoẹt! ! !

A Cửu lảo đảo lui về sau hai bước, trước ngực hắn xuất hiện một vết thương thật dài. Hắn có hơi kinh ngạc nhìn Tiêu Chỉ:

- Dao?

Con dao này vốn chuẩn bị để thừa cơ hội đối phó A Cửu, hiện tại đưa cho cô em này dùng có vẻ tốt hơn hắn nhiều. Tiêu Chỉ liên tục hối thúc:

- Nhanh lên, hắn còn chưa chết, phải mau chóng giết chết hắn!

Bạn đang đọc Du Hành Trong Thế Giới Kinh Dị của Quách Gia

Truyện Du Hành Trong Thế Giới Kinh Dị tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.