Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấu Chương

Phiên bản Dịch · 995 chữ

“Ngũ ca, đem ly rượu này uống xong, ngươi liền có thể đi tìm vương phi rồi”. Lời này của Hách Liên Thiệu rõ ràng mang theo châm biếm, đáy mắt changchàn đầy châm chọc rõ ràng nhìn là có thể thấy được.

Hách Liên Hiên trầm mặc một hồi, ngay sau đó lại hoảng loạn lắc đầu, một mặt phải giả vờ hoảng sợ, mặt khác lại thấy vô cùng phiền chán mấy người trước mắt này. Hách Liên Thiệu mặt thoáng mất kiên nhẫn, sắc mặt dần trở lên khó coi ngữ khí phát giận “Đều là ngươi tự tìm”.

Hắn đem trung rượu cường ngạnh rót thẳng vào trong miệng Hách Liên Hiên, lực đạo hắn rất lớn nên làm Hách Liên Hiên cả môi đều đau, bất đắc dĩ liền đem rượu nuốt xuống bụng, mặt khác ba người thấy y đã uống xong rượu đều cười lạnh một tiếng, rượu này đã động qua bỏ không ít xuân dược, khẳng định Hách Liên Hiên sẽ không giữ được mình. Đường đường là Duyên vương gia, trong nhà đã có gia thất, lại đến trốn thanh lâu thác loạn, nghĩ thôi cũng thấy vô cùng nghiêm trọng, nếu nhân cơ hội này bọn hắn đi bẩm báo cho phụ hoàng, lại không sợ đại vị của hắn trong lòng phụ hoàng càng trở nên hèn mọn sao. Nói không chừng Vương phi của y cũng nháo đến một phen, vậy thì không thể không đem tên Hách Liên Hiên một đao giết chết.

Ba người dặn dò kĩ lưỡng nữ tử nhất định phải hảo hảo bồi Hách Liên Hiên, ngoài mặt nữ tử đáp ứng ổn thỏa, nhưng nhân lúc ba người không để ý ánh mắt hướng về phía y, hiện lên tia lo lắng. Hách Liên Hiên cảm nhận được tầm mắt, sắc mặt chợt trở lên âm tràm, ám chỉ như bảo nữ tử điều gì.

Xuân dược coi ra ảnh hưởng vô cùng chậm, nhưng tác dụng vô cùng mạnh, người thường khó có thể ngăn cản, hiện tại thấy sắc mặt Hách Liên Hiên có chút ửng đỏ, nhưng vẫn cật lực áp chế. Ba người bọn hắn thấy dược hiệu có tác dụng liền thấy nên rời đi.

Vốn tưởng rằng mọi chuyện an bài thỏa đáng, lại không ngờ khi vừa sắp ra khỏi thì đột nhiên có người quấy rầy, cửa phòng mạnh mẽ bị đá văng, ba người cả kinh, sau đó nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, Lãnh Ly?!

Hách Liên Trần thấy nàng, đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh cảm thấy kinh dị, rõ ràng sáng nay hắn nhận được tin báo Lãnh Ly đã bị gọi về Tướng quân phủ, cho nên thừa dịp Hách Liên Hiên dự tiệc làm ra chuyện này. Nào biết Lãnh Ly sẽ đột nhiên xuất hiện tại đây!

Mặt khác hai người kia cũng cả kinh, bọn họ đã lãnh giáo qua thủ đoạn của Lãnh Ly, nhớ tới vết tích còn sót lại trên mặt Hách Liên Sở mạc danh kì diệu trở lên hoảng loạn, rều đem ánh mắt trên người Hách Liên Trần.

Kinh dị hơn lúc này lại chính là Hách Liên Hiên, ngay sau đó lại xuất hiện tâm ý niệm, bất quá có mấy ngày thôi, như thế nào lại có cảm giác ỷ lại vào nàng? Nghĩ đến đó, trong lòng cũng không khỏi tự giễu cười .

Lãnh Ly mới vừa vào phòng liền nhìn thấy vẻ mặt đang cố kiềm chế của Hách Liên Hiên nằm trên đất, bên cạnh lại là một mỹ mạo nữ tử, không cần nghĩ cũng biết chuyện gì đang diễn ra. Người am hiểu độc dược như nàng sao không biết y đang bị hạ dược, nhưng không thể tưởng được ba người này như vậy mà lại hợp sức, tức giận thiêu đốt.

Nhìn đến Hách Liên Trần, cảm giác thù mới hận cũ chớp cái ào ào công lên, trong lòng chỉ nghĩ cách nào đem người này bầm thây vạn đoạn mới có thể xả hận.

“Ba vị vương gia thân là vương gia của Hoàng Huệ thế nhưng lại dùng cái dạng thủ đoạn này” Lãnh Ly vẻ ngoài trấn định, nhưng vẫn nhìn ra vô cùng tức giận, ngày hôm nay tuyệt đối không thể bỏ qua

Hách Liên Trần mặt vô biểu tình, đối lời nói của Lãnh Ly không cho là đúng. Ngược lại hai người Hách Liên Mặc cùng Hách Liên Tiện có vẻ khiếp sợ. Ngay sau đó nghĩ lại, thăn là vương gia há có thể để nữ nhân hèn mọn nắm giữ, trấn định lại nhưng vẫn xen chút sợ hãi.

“hừ Ngũ vương phi, khẩu khí thật lớn, ngươi khi nào thấy ta làm gì ngũ đệ? Cái gì gọi là Xuân dược, tất cả đều là vô căn cứ! Hôm nay chúng ta bất quá đang lo lắng cho tật cũ của Ngũ đệ, ngươi sợ là nghĩ nhiều!. Hách Liên Trần ngữ khí trấn định, biểu cảm không chút gợn sóng, vô cùng vô tội, chính là đem trách nhiệm bỏ đi không còn một mảnh.

“Cũng lại Ngũ đệ tựu lượng thật kém, quá mấy chén mà thôi, còn ham sắc dục làm chúng ta đưa tới bao nhiêu đầu bảng, hết thảy đều do y tự nguyện cùng chúng ta không quan hệ, ngươi đừng ngậm máu phun người! Thấy Hách Liên Trần nói thế, Hách Liên Thiệu cũng hỗ trợ phụ họa nói thật rõ ràng.

Lãnh Ly khinh thường hữu lạnh một tiếng, đáy mắt tràn ngập hàn ý, dù ở chung với Hách Liên Hiên không lâu, nhưng tính tình y thế nào nàng voi cùng rõ ràng, ba người hôm nay nói rõ là tới khinh nhục y, đa phần là tẩy trắng thay đen, đem trách nhiệm đẩy đến sạch sẽ?!

(Tấu chương xong)

Bạn đang đọc Dục Hỏa Độc Nữ của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 1482

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.