Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dự Tiệc

Phiên bản Dịch · 1430 chữ

Thời điểm Lãnh Ly hồi phủ vẫn luôn thấp thỏm bất an, hành động lời nói hôm nay của nàng đối Lãnh Thiệu hoàn toàn vì bất đắc dĩ. Nàng vừa trọng sinh, chưa nắm bắt hết mọi chuyện, nhưng cứ hết lần này đến lần khác lũ lượt bất ngờ kéo đến. Mới mấy ngày đã chuốc oán thù vô số, toàn bộ người trong kinh thành đều sỉ vả nàng ngoan độc, vô tình, tại sao họ không thấy nỗi khổ tâm của nàng. Những lúc như này, thật nhớ tên nào đó, vô tư ngờ nghệch a. ( :)))) anh nhà thì khác gì chị)

Chỉ là hồi phủ đã lâu, sao chưa thấy bóng dáng Hách Liên Hiên xuất hiện, dự cảm không tốt đáy lòng dấy lên, liền vội vàng dò hỏi người trong phủ.

"Vương gia đang ở đâu?" ngữ khí nàng hiếm khi có chút rối loạn.

Người hầu cũng đã nghe ít nhiều chuyện của nàng hôm qua, thái độ bây giờ cung kính không ít, thấy Lãnh Ly hỏi cũng không dám chậm trễ: " Dạ thưa Vương phi, hồi sáng sau khi ngài ra phủ không lâu, thì Tam vương gia có phái người tới, kêu Ngũ vương gia đi tụ họp gặp mặt tại Yên Hồng các, nhân tiện hỏi thăm sức khỏe"

Nghe tới tên của Hách Liên Trần, nàng không khỏi cả kinh, hỏi thăm sức khỏe mà không tới thằng phủ, còn mời y đi dự tiệc tụ họp? Chỉ sợ là lại có âm mưu gì xấu xa, đã thế Yên Hồng các không chỉ là tửu lâu bình thường, đó chính là Thanh Lâu nổi tiếng trong kinh thành, nếu là giới thượng lưu thì ai cũng biết. Hắn đem Hách Liên Hiên đến Thanh lâu chắc chắn đã lập ra kế lớn, không kịp nghĩ nhiều nàng vội vã rời phủ hướng thẳng Yên Hồng các.

Mà lúc này, trong Yên Hồng các, những màn ca vũ đang diễn ra vô cùng náo nhiệt.

Tại sương phòng giữa, lúc này Hách Liên Trần cùng Nhị vương gia Hách Liên Mặc, Lục vương gia Hách Liên Thiệu đều có mặt đông đủ, ba người trò chuyện vui vẻ, về phần Hách Liên Sở do mặt đã bị hủy nên chưa dám bước chân ra ngoài cửa gặp người, vì thế không đến đây. Đối lập với sự vui vẻ hài hòa của ba người bên kia, Hách Liên Hiên lúc này đang co ro một chỗ cực kỳ khẩn trương, cử chỉ cứng ngắc, chốc chốc lại lén lút nhìn lên vẻ mặt của ba người.

"Ngũ ca a, sao huynh ngồi xa như vậy? Chẳng lẽ, hôm nay không có vương phi yêu dấu của huynh nên thành ra nhát gan thế?" Người nói lời này chính là Lục vương gia Hách Liên Thiệu, vẫn giữ thái độ cợt nhả không coi ai ra gì, hắn mấy ngày này ở trong cung không có gì chọc đã buồn đến phát hoảng, hiếm lắm mới có cơ hội ra ngoài giải tỏa phải hảo hảo chơi đùa a.

Sự việc mừng thọ, hắn cũng có nghe phong phanh. Ngũ vương phi thật gan to tày trời mới dám làm Tam ca của hắn mất hết mặt mũi, nếu đã không chọc được vào nàng, thì đành đem bao cát ngu xuẩn này ra thay vậy. Chỉ là hắn không phải Hách Liên Trần, nên bây giờ không biết kế hoạch thâm hiểm sắp diễn ra.

Mặt khác, hai người còn lại nghe hắn nói xong thì đều nhếch mép cười trào phúng, tầm mắt luôn chăm chú nhìn Hách Liên Hiên đang cúi đầu trong góc.

Dưới tầm mắt không nhìn đến được, Hách Liên Hiên lộ ra sát khí đáy mắt.

"Ly nhi...Ly nhi...đợi ta lâu không thấy về, nàng sẽ sốt ruột. Ta đã nói với nàng là về hỏi trước " Hách Liên Hiên lúc này chỉ dám dùng thanh âm cực nhỏ, tưởng như đang lẩm bẩm điều gì.

Hách Liên Trần đột nhiên đứng lên, chậm rãi tiến đến trước mặt y, nhếch miệng cười khinh miệt, ngay sau đó không do dự nắm lấy cổ Hách Liên Hiên lôi tới bên bệ cửa, hắn dùng sức lực vô cùng mạnh, nếu là người thường có lẽ đã không chịu được, nhưng Hách Liên Hiên là ai, đối với y thế này chỉ như gãi ngứa mà thôi, trong lúc hắn không chú ý, một lực đạo bất ngờ đánh đến. Thật không ngờ, y thế lại dám đánh trả, Hách Liên Trần kinh ngạc bị đẩy ngã ra đất.

Sự việc xảy ra quá nhanh, khiến hai người Hách Liên Thiệu cùng Hách Liên Mặc đều không kịp đề phòng, trưng lớn đôi hai mắt! Y dám làm phản? Chờ lấy lại được tinh thần, bọn hắn liền vội vàng tiến lên đỡ Hách Liên Trần đứng dậy.

"Tam hoàng huynh, ta...ta không cố ý, ngươi có bị thương không?" Hách Liên Hiên phản ứng dường như người lúc nãy đẩy ngã Hách Liên Trần không phải y, ấp úng giải thích, đáy mắt âm hàn vẫn chưa tiêu tan hết, quả thực bất cẩn, một phút nóng giận suýt làm đổ mọi thứ. Nếu bị bọn hắn hoài nghi, chỉ sợ rước không ít mầm họa.

Hách Liên Trần đứng dậy, sắc mặt kém cực điểm, một chưởng vừa nãy của Hách Liên Hiên không phải sức thường, nhưng bao cỏ này từ bao giờ lại có được sức lực như thế, thật vô lý. Lại nhìn đến vẻ mặt sợ sệt của y, chẳng lẽ do Lãnh Ly?

Càng nghĩ hắn càng căm giận, ánh mắt lộ ra ngoan tuyệt dữ dội. Hách Liên Mặc thấy có biến, đành tiến lên nói chuyện. "Tam đệ chớ tức giận,

Ngũ đệ sức lực dẻo dai, hẳn là không có việc gì, ta nghe nói hôm qua y có phát bệnh cũ, lòng vô cùng lo lắng, nay thấy như vậy liền an tâm không ít a. Quà chúng ta đã chuẩn bị cho y còn chưa đưa đến không phải sao?"

Gã cười cười, là người chứng kiến từ đầu đến giờ, từ sự việc trong cung đến việc mừng thọ phủ Vân tướng, tuy vậy cũng chưa lần nào nhiều lời. Đối với Hách Liên Hiên không hẳn là ghét cũng không có hảo cảm gì, nhưng nếu không ra mặt cho Hách Liên Trần, chẳng phải sẽ đắc tội hắn. Hách Liên Trần bây giờ đang nhận được vô vàn dùng ái, gã chưa phải tên ngu xuẩn mà đi đối đầu.

Hách Liên Mặc nói xong liền lém cho Hách Liên Trần ánh mắt, mà Hách Liên Trần đang tức giận sắp bùng nổ, lúc nhận được ánh mắt của gã lại chỉ im lặng không nói gì. Trong mắt không giấu được gian trá phát ra.

Khóe miệng nhếch lên, đưa tay lên vỗ hai cái, cửa đã được đẩy ra. Tiến vào là nữ tử kiều mị lả lướt, nàng mang trên mình y sam đỏ thẫm, đôi gò bồng lúc ẩn lúc hiện, diện mạo đẹp đến ma mị, câu nhân. Không hổ danh đầu bảng Yên Hồng Các - Thanh Ảnh.

Thanh Ảnh yểu điệu tiến đến trước mặt Hách Liên Mặc "Thanh Ảnh ra mắt vương gia" nàng cười yêu mị câu nhân, chỉ là nụ cười không chạm đáy mắt.

Hách Liên Mặc vuốt ve đôi tay trắng nõn như ngọc của nàng, chậm rãi nói "Thanh Ảnh a, cô nương đẹp như nàng có mấy ai, hôm nay nàng hãy hảo hảo hầu hạ hoàng đệ của ta đó, nếu làm tốt nói không chừng ngày mai nàng lại được chiêu vào phủ làm thiếp, phải không Ngũ đệ?"

Hách Liên Hiên nghe xong cuống quýt lắc đầu, vẻ mặt tái nhợt, y biết Hách Liên Trần nổi lên sát tâm với mình, những tưởng hắn sẽ dùng Hách Liên Thiệu làm ra trò gì, nhưng không ngờ hắn lại dùng thủ đoạn này.

Hách Liên Trần liếc Hách Liên Thiệu ra ý, Hách Liên Thiệu hừ mạnh một cái tiến lên, mạnh mẽ túm lấy mặt y đưa đến bên bàn. Một tay cường ngạnh đem chén rượu được chuẩn bị từ đầu đổ vào miệng y, nhìn thấy y nuốt xuống, ba người chờ đợi phản ứng. Không để ý lúc này, Thanh Ảnh đứng một bên, tay nắm chặt, thần tình lo lắng cùng tàn nhẫn.

Bạn đang đọc Dục Hỏa Độc Nữ của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 409

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.