Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 8

Tiểu thuyết gốc · 521 chữ

_ Jina, ngoan nào, nghe lời anh.

_ Ứ ừ ~ Em không chịu đâu, em muốn ở cùng anh thôi ~

_ Em không được hư.

_ Huhuhu ~ Oppa mắng em ~ Huhuhu ~

_ Không được khóc, anh thương nào.

Sehun hoảng loạn ôm Jina vào lòng dỗ dành.

Aigoo~ Sao cô vợ nhỏ bé của anh có thể dễ khóc đến chứ vậy chứ?

Thực ra là anh muốn cho cô đi học. Lý do cô phải nghỉ học từ hồi lớp 5 vì cô tiếp thu rất kém, học chậm hơn so với các bạn. Và đó cũng là lý do cô chưa biết viết chữ, chỉ viết được mấy từ đơn giản mà thôi. Lý do nữa vì cô luôn bị các bạn trêu chọc khiến cho cô sợ hãi không muốn đến trường.

Anh chỉ là muốn cho cô vợ bé nhỏ của mình đi học, anh không muốn mọi người nói cô thất học, không biết chữ và mắng nhiếc cô.

Con người nào đó cứ khóc, Sehun cứ ngồi dỗ cô nín khóc.

_ Em khóc thì anh sẽ không yêu thương em nữa đâu.

Đấy, vừa nói xong con người nào đó đã nín khóc.

Bây giờ anh đã nhận ra rằng: muốn cho Jina nín khóc thì hãy nói:

Thứ nhất:"Nếu khóc thì anh sẽ không yêu thương em nữa", còn nếu không có Sehun ở bên thì hãy nói: "Nếu khóc thì Sehun sẽ không yêu thương nữa".

Thứ hai: "Nếu em khóc thì anh sẽ đau", nếu không có Sehun hãy nói: "Nếu em khóc thì Sehun sẽ đau"

=> chắc chắn 100% Jina sẽ nín ngay lập tức.

_ Ngoan, nghe anh, em hãy đi học.

_ Nhưng em sợ ~

_ Không sợ gì hết, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

_ Em không muốn đi học đâu ~ Không muốn không muốn ~

Cô lại vỡ òa khóc, anh thở dài rồi an ủi cô.

Cô không muốn thì anh đành chịu thôi, anh không thể ép cô đi học được.

_ Em khóc là anh không yêu thương em nữa.

_ Em nín mà, đừng không yêu thương em a~ _ Cô lập tức nín khóc.

_ Nếu em không đi học thì ở nhà, anh sẽ dạy em học, được chứ?

_ Dạ ~ _ Cô vui vẻ, cười tươi.

_ Em hôn anh một cái nào.

Cô ngoan ngoãn nghe lời hôn lên má anh.

_ Không phải hôn má. _ Sehun cười nham hiểm, chỉ tay lên môi mình. _ Anh muốn em hôn môi anh.

Cô cũng ngoan ngoãn hôn lên môi anh. Anh ôm chặt cô, hôn cô rất lâu.

Khi cảm nhận cô chẳng thể thở được, anh rời xa môi cô. Đôi môi của cô đã hơi sưng lên, khuôn mặt đã đỏ lên, nước mắt vẫn hằn lên hai bên má cô.

Cô ngại ngùng dụi vào ngực anh, anh xoa đầu cô vợ nhỏ bé của mình.

Vợ nhỏ của anh thật trẻ con và đáng yêu, cứ như vậy sao anh chịu nổi cơ chứ?

Bạn đang đọc [Sehun/Fanfiction girl] Đừng rời xa anh có được không? sáng tác bởi LeeYooHye
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeeYooHye
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.