Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 9

Tiểu thuyết gốc · 1404 chữ

_ Jina, anh mua kẹp tóc cho em nè.

_ Huhu~ Sehun... Em sợ... Huhu~~

Jina vỡ òa lên vì Kai từ đâu xông vào phòng tập, chạy ra trước mặt cô mà la lớn khiến cho cô sợ.

_ Ya! Kim Jong Jin, em ấy tâm lý còn chưa ổn định mà em đã như vậy rồi. _ Suho cốc đầu Kai. _ Ngoan nào Jina, không được khóc. Nếu em khóc Sehun sẽ đau đấy.

Phương pháp đã được kiểm chứng, hiệu quả 100%.

Jina nín khóc, sụt sịt mũi. Kai bị Suho cốc đầu, cảm thấy có lỗi nên khuôn mặt ỉu xìu.

_ Em nhận kẹp tóc cho anh vui. _ Kai nhẹ nhàng nói, đưa kẹp tóc cho cô.

_ Em cảm ơn anh.

Jina nhận kẹp tóc của Kai.

Sehun đã dạy rằng khi nhận thứ gì của ai đó thì phải cảm ơn để tôn trọng người đó. Jina rất là nghe lời.

_ Em về rồi đây.

Sehun từ phòng thanh nhạc về phòng tập. Khi anh lên tiếng bỗng dưng không khí trở nên ngột ngạt và ớn lạnh.

_ Oppa~

Jina thấy Sehun về liền vui vẻ sà vào lòng anh. Anh cười hạnh phúc rồi ôm lại cô.

Các thành viên khác nhìn nhau mà sợ hãi, nhìn nhau rồi nuốt nước bọt.

Khi Sehun khẽ đẩy Jina ra, anh thấy mắt và mũi cô hơi đỏ, trên má còn hằn những vệt nước mắt. Anh bỗng đen mặt lại, dùng ánh mắt muốn giết người nhìn mọi người và họ đồng loạt chỉ Kai.

_ Không... Không Sehun... Chỉ là tớ... Tớ... _ Kai sợ mà lắp bắp. Mồ hôi con mồ hôi mẹ cứ thế tuôn ra.

_ Jina, nói cho anh nghe, anh Kai làm gì em mà em khóc? _ Sehun ẩn Jina ra, hai bàn tay anh áp lên hai má cô mà nhẹ nhàng hỏi.

_ Vừa nãy Kai oppa tặng em cái kẹp tóc, anh ấy xuất hiện đột ngột và còn hét lớn nên em sợ. _ Jina nói xong liền đưa kẹp tóc trước mặt Sehun.

_ Đúng, đúng là như vậy. _ Kai gật đầu lia lịa, trong lòng thầm cảm ơn cô.

Sehun lườm Kai thêm một cái nữa, để Jina ngồi ở ghế rồi cả nhóm tập nhảy.

Cô ngồi đó xem mọi người tập, cô chỉ chăm chú nhìn Sehun.

Anh không để cô chơi điện thoại hay máy tính vì anh sẽ sợ ảnh hưởng đến cô, cùng lắm là cho cô xem ti vi hoặc chơi điện thoại hoặc chơi máy tính 30 phút thôi.

Đến 12 giờ trưa, EXO cũng sắp tập xong, Jina ngồi một chỗ, bụng cô liên tục sôi lên vì đói. Cô không dám nói với anh vì sợ làm gián đoạn mọi người. Nhưng mà cô đói quá rồi, không chịu được nữa rồi, vậy là cô khóc.

Khi đó EXO cũng vừa tập xong, nghe thấy tiếng khóc của Jina, Sehun hoảng loạn chạy đến ôm cô vào lòng dỗ dành. Mọi người cũng chạy ra với tâm trạng lo lắng.

_ Sehun... Huhuhu~ _ Cô ôm lại Sehun, đặt cằm lên vai anh mà khóc.

_ Ngoan nào, đừng khóc. Em khóc là anh không yêu thương em nữa.

Ai đó lập tức nín khóc, sụt sịt trong lòng anh.

_ Nói anh nghe, sao em lại khóc?

_ Em đói~

Mọi người lập tức bật cười. Sehun cười bất lực mà xoa đầu cô.

_ Em đói thì bây giờ anh cho em ăn.

Mọi người lấy hộp cơm mà anh quản lý chuẩn bị sẵn nhưng mà xui sao anh quản lý làm 9 hộp cơm, anh ấy làm thiếu 1 hộp cho Jina. Dạo này mẹ của anh ấy bị bệnh nên không thể trách anh ấy được.

Mọi người nhận phần cơm rồi ra giữa phòng tập, trò chuyện với nhau vui vẻ.

Sehun nhận hộp cơm. Hôm nay anh sẽ nhịn ăn trưa 1 bữa.

Anh đến chỗ Jina, ngồi cạnh cô, xúc từng thìa cơm bón cho cô ăn.

_ Cơm của anh đâu ạ? _ Cô thấy Sehun cầm 1 phần cơm liền hỏi.

_ Anh không ăn, anh không đói.

_ Ứ ừ, Sehun phải ăn cơ, anh tập xong sẽ mệt. _ Cô gái nhỏ phụng phịu.

_ Anh có thể nhịn đói được, em phải ăn trưa nếu không em sẽ không có sức.

_ Ứ ừ, không chịu đâu ~ _ Cô giãy nảy lên, ôm chặt Sehun mà phụng phịu.

_ Được rồi, anh sẽ ăn chung với em, chịu chưa?

Sehun cười rồi xoa đầu cô gái nhỏ bé đang phụng phịu.

Anh có ăn nhưng anh ăn rất là ít, hầu như chỉ cho cô ăn mà thôi.

Sau khi ăn xong, anh lấy nước cho cô uống.

_ No chưa? _ Sehun xoa bụng cô.

_ Dạ no rồi. _ Cô cười tươi.

Anh xoa bụng cô, anh nhận ra rằng bụng cô đã hơi to ra một chút rồi, cô cũng bụ bẫm ra một chút nữa. Do anh chăm sóc cô mát tay nên cô mới như vậy.

Một lúc, cô bắt đầu buồn ngủ, anh nói với mọi người anh về nhà một chút để cho cô ngủ.

Anh đưa cô về nhà ngủ, khóa cửa cẩn thận rồi đến phòng tập. Vì trưa anh ăn ít nên tập 2 tiếng anh đã mệt lừ người nhưng anh vẫn cố gắng.

.

Ở nhà, khoảng 3 giờ chiều Jina bắt đầu thức giấc. Cô không thấy Sehun bên cạnh, cô biết anh đến luyện tập nên xuống dưới nhà, uống nước rồi ra ngoài phòng khách xem ti vi. Đúng 30 phút thì cô tắt ti vi. Do quá chán nên cô quyết định tập làm việc nhà. Cô quét nhà từ lầu 1 đến hết lầu 2, lau nhà từ lầu 1 đến lầu 2. Cô hay xem anh làm việc nhà nên cô bắt chước theo. Mải mê dọn thì cũng đến tối.

.

Đến 7 giờ tối, EXO được về sớm vì chuẩn bị cho show ngày mai ở nước ngoài, mọi người về KTX.

Sehun từng bước nặng nhọc về nhà, anh thực sự rất mệt.

Khi mở cửa vào nhà, con người bé nhỏ nào đó liền chạy tới ôm anh. Vì bất ngờ nên anh bị mất đà, một chút nữa là ngã.

_ Sehun về rồi. _ Cô ôm chặt cứng.

_ Ừ, anh về rồi. _ Anh ôm lại cô, dịu dàng nói. _ Sao em đổ mồ hôi nhiều vậy? Em bị sốt sao? _ Thấy áo cô và mặt cô chảy nhiều mồ hôi nên anh lo lắng.

_ Em quét nhà và lau nhà, anh thấy em giỏi không? _ Cô nhìn anh cười tươi.

_ Em giỏi lắm. Nhưng em đừng như vậy, anh rất sợ em bị bệnh nên cứ để anh làm, nghe chưa?

_ Dạ ~

_ Bây giờ anh tắm cho em.

Sehun nắm tay Jina vào phòng tắm và hai người tắm chung.

Chuyện này rất là bình thường vì hồi nhỏ anh hay tắm cho cô, cô không thể tự tắm một mình. Dù hiện tại anh đang rất mệt nhưng không vì thế mà anh bỏ mặc cô.

Xong xuôi thì anh nấu bữa tối, trong lúc nấu thì anh hơi đau đầu và hơi hoa mắt một chút nhưng anh vẫn cố gắng. Tối hôm nay anh sẽ nấu hơi nhiều một chút.

Khi đi ngủ, anh nằm xuống giường, ôm cô vợ của mình vào lòng. Anh bắt đầu lim dim ngủ thì cô cứ ngọ nguậy khiến cho anh không thể ngủ được.

_ Ngoan nào, đừng quậy nữa.

_ Sehun~

_ Đừng nhõng nhẽo anh nữa, ngủ đi nào.

_ Anh không xoa lưng cho em, em khó ngủ. _ Cô nhìn anh bằng đôi mắt long lanh ngấn nước.

_ Anh xin lỗi vì không quan tâm em. Anh xoa lưng cho em.

Anh hôn trán cô xin lỗi rồi xoa lưng cho cô. Cô cười khanh khách rồi ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ.

Khi cô chìm vào giấc ngủ say, anh hôn trán cô lần nữa và không quên nói câu chúc ngủ ngon quen thuộc:

_ Ngủ ngon cục cưng nhỏ. Trong giấc mơ của em có anh.

Bạn đang đọc [Sehun/Fanfiction girl] Đừng rời xa anh có được không? sáng tác bởi LeeYooHye
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeeYooHye
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.