Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đám Cá Vàng London (Phần 1)

Phiên bản Dịch · 2135 chữ

London.

Ở một hiện trường vụ án.

Thanh tra Lestrade của Tổ Trọng Án Scotland Yard gần đây bận đến sứt đầu mẻ trán vì một vụ án giết người liên hoàn, cấp trên đã hạ lệnh phải mau chóng phá được án, càng tăng thêm áp lực vốn đã lớn lên cả tổ.

Ông nhìn chùm ánh sáng loang loáng nối tiếp nhau từ đống camera ở bên ngoài dây phân cách, rên rỉ một tiếng: “Ôi Thượng Đế, đám truyền thông không thể nghỉ một chút sao?” Nếu không phải họ đưa tin bốn phía, để người ngoài biết được hung thủ của vụ giết người liên hoàn này đang bắt chước “Jack Đồ Tể”, thế thì đã không tạo ra khủng hoảng và áp lực lớn đến như vậy cho Scotland Yard.

Không lầm đâu, Jack Đồ Tể, chính là cái tên Jack Đồ Tể đó, London còn có thể có mấy tên Jack Đồ Tể nữa!

Hung thủ vụ án này đúng là đang bắt chước Jack Đồ Tể: Toàn bộ nạn nhân đều bị rạch họng, xẻo vùng bụng lấy nội tạng đi, thời gian gây án vào đêm tối, ở nơi bán công khai, hung thủ còn gửi thư đến Scotland Yard, đầu thư dùng “Dear Boss”, đặc điểm gây án y đúc Jack Đồ Tể năm đó, ngoại trừ lần này nạn nhân đều là nam.

Hiện tại, thi thể của nạn nhân thứ tư đã được phát hiện, thanh tra Lestrade lau trán, để án có thể phá nhanh chóng, hiện tại chỉ còn một biện pháp ⸺

“Sherlock, ừ, nạn nhân thứ tư rồi. Tôi phái người đi đón cậu, cái gì? Cậu không thích ngồi xe cảnh sát? Fine (Được rồi), vậy tôi gửi địa chỉ cho cậu, cậu mau nhanh chân chạy tới đây đi.”

Lestrade tắt điện thoại đi, vừa xoay người lại đã đối diện với tầm mắt sâu thẳm của pháp y Anderson, làm ông hết hồn một phen: “WTH!”

Anderson không kiêng nể gì trợn mắt trắng: “Anh gọi điện thoại cho quái thai?”

Thanh tra Lestrade không cảm xúc đáp: “Ừ.”

Anderson: “.... Đội trưởng, dượng cả của anh tới rồi? Gần đây táo bạo lạ thường nha.”

Thanh tra Lestrade không có giây phút nào là không muốn bịt cái miệng tiện trời đánh của Anderson, ông rít từ kẽ răng nhả ra một câu: “Câm miệng, làm người đi. Donovan đâu rồi?”

“Đang ghi chép lời khai của nhân chứng, đó là một cô gái châu Á xinh đẹp, tôi nghe nói người châu Á có kỹ năng nói tiếng Anh rất đặc biệt, hy vọng sau khi đối phương đã mở miệng nói chuyện, Donovan sẽ không đặc biệt hỏi lại ‘Xin hỏi cô có biết nói tiếng Anh không?’.” Anderson trào phúng bị Lestrade quăng cho cặp mắt căm tức, anh lúc này mới bĩu môi đi làm việc.

Tuy nhiên, tình huống anh tưởng tượng đã không xảy ra, nhân chứng, một cô gái trẻ tuổi hào phóng ngây thơ buộc tóc đuôi ngựa, đã trả lời lưu loát bằng tiếng Anh Mỹ. Tuy nhiên, đang ghi chép được nửa đường, Donovan lại nhận được một cú điện thoại, cuộc ghi chép đành tạm dừng.

Khoảng mười lăm phút sau, dây phân cách bị kéo lên, một người đàn ông cao gầy xông vào. Áo khoác trên người hắn quay cuồng hài hước theo cách hắn đi lại. Hắn trông có vẻ đầy hào hứng, mái tóc quăn kia như đang nhảy lên theo tâm tình hưng phấn của chủ nhân, mà hắn có màu mắt cực kỳ đặc biệt, dưới ánh đèn lập lòe chung quanh phụ trợ, màu trong đôi mắt hắn trở nên nửa trong suốt, trong nó là sắc thái hay thay đổi thất thường.

Người dẫn hắn đi vào chính là Donovan, trước sau như một.

Donovan còn cầm một cái bộ đàm, ở ngay trước mặt người đàn ông cao gầy kia, báo cáo: “Quái thai tới, tôi đã dẫn anh ta vào rồi.”

Anderson ném công tác trong tay xuống, đi ra đón, vừa đi đến đã trào phúng: “Nhìn xem ai đây này, dân thất nghiệp lang thang nổi tiếng lẫy lừng của London, ồ, tôi nói sai rồi, phải là thám tử cố vấn Sherlock Holmes! Đây là hiện trường phạm tội, đừng ô nhiễm nó, anh hiểu chưa?”

Sherlock hoàn toàn không thèm để ý đến lời trào phúng kia, “Cực kỳ hiểu, à mà vợ anh lâu rồi không về nhà phải không?”

Anderson vô cảm đáp: “Ừ.”

Sherlock bị chặn họng, nhưng nếu không nói ra suy đoán, hắn sẽ không thấy thoải mái, cho nên làm lơ Anderson bất hợp tác, tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Mùi xịt khử mùi trên người anh nói cho tôi biết, giống y hệt mùi trên người Donovan, tiện thể nói một câu, cô ấy còn lau nhà cho anh, cái này có thể nhìn ra được từ đầu gối của cô ấy. À, có lẽ hôm qua cô ấy chỉ đến nhà anh tâm sự, sau đó thuận tiện qua đêm ở đó luôn.”

Anderson hơi há mồm, đang định nói gì đó thì thanh tra Lestrade qua đây: “Sherlock, cậu có hai phút!”

Sherlock nở nụ cười giả tạo đặc trưng kiểu Sherlock với Anderson và Donovan, nếp nhăn trên mặt rất có cảm giác tồn tại, “Giờ tôi có thể đi qua được chưa?” Hắn đưa mắt lia qua một đám cảnh sát mặc đồ phòng hộ, mà trong đám đó, cô gái châu Á kia không có mặc nó nên trông rất nổi bật, không biết vì sao, hắn lại bình tĩnh nhìn thoáng qua cô gái ấy.

“Sherlock?” Lestrade giục hắn một tiếng, Sherlock từ chối mặc đồ phòng hộ, chỉ mang bao tay cao su rồi dồn tất cả lực chú ý lên cái xác mới được phát hiện kia.

Sherlock nhìn chằm chằm vào thi thể kia năm giây, đột nhiên há mồm: “Câm miệng!”

Rõ ràng ở hiện trường chẳng có ai nói câu gì, thế mà cái tên Sherlock gây rối vô cớ kia lại giải thích: “Các người đang suy nghĩ, nó quấy nhiễu tôi.”

Lời giải thích này đổi lại một đám người xung quanh cùng nhau nhất trí trợn mắt.

Đương sự sau khi nói câu đó xong, hào phóng vén vạt áo khoác, ngồi xổm xuống, dùng ánh mắt như một con mèo lớn canh chừng con mồi nhìn chằm chằm vào cái xác trên mặt đất, còn lấy một cái kính lúp có thể gập lại được từ trong túi áo khoác ra, soi vào vành tai của nạn nhân đã bị hung thủ cắt mất.

Không biết nên hình dung thế nào, tóm lại hình ảnh này rất kỳ quái.

Cả quá trình này còn chưa mất đến nửa phút, hắn đã đứng dậy.

Lestrade gấp không chờ nổi, hỏi: “Phát hiện ra gì rồi?”

Khóe miệng của Sherlock đã cong lên, nhưng còn ‘khiêm tốn’ đáp: “Không quá nhiều, trước tối hôm nay, hung thủ sẽ lại ra tay lần nữa.” Nói xong, hắn không nói gì thêm, cởi bao tay cao su trên tay ra, móc di động trong túi áo khoác, ngón tay gầy rõ khớp xương múa may trên màn hình.

“Anh đang nói hươu nói vượn!” Anderson nhịn không được mở miệng, “Ba nạn nhân trước đều cách hai ngày một lần, sao lần này sẽ là ngoại lệ?”

“Bởi vì hung thủ hoàn toàn bắt chước Jack Đồ Tể, ở trong một bức thư, Jack Đồ Tể thề sẽ cắt tai của nạn nhân tiếp theo. Hắn đã làm được, hôm đó hắn giết hai người, cho nên anh ta mới có thể nói, trước đêm nay, hung thủ sẽ gây án lần nữa.”

Một giọng nói xa lạ chen vào giải thích, sau khi cô giải thích xong, những người còn lại đều nhìn qua, ngay cả Sherlock đang đặt mắt lên di động cũng thế. Hắn híp nửa mắt lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào cô, “À há, cuối cùng cũng có một người có IQ trên trục hoành, cô là?”

“Lâm Ngải, mọi người có thể gọi tôi là Irene, tôi là nhân chứng.”

“Sherlock Holmes. Nice to meet you (Rất vui được gặp cô).” Cặp mắt sáng ngời lạ thường của Sherlock nhanh chóng rà quét toàn thân cô gái xa lạ mới xuất hiện này, đồng thời còn lịch sự chào hỏi cô.

Mấy người liên can Scotland Yard cả kinh đến rớt cằm, quái thai từ lúc nào hiểu lễ tiết xã giao đến như vậy, muốn biết lễ tiết bình thường của hắn, mời tham khảo “lễ tiết kiểu Sherlock” khi chào hỏi Anderson lúc nãy. Chờ đến khi bọn họ nhận ra nhân chứng người châu Á này là một cô gái cao gầy xinh đẹp, bọn họ cảm thấy có thể hiểu, chắc thế.

“Cô Ngải, cô thấy thế nào?” Sherlock vừa chào xong đã hỏi Irene, “Lúc nhìn thi thể, ánh mắt của cô không né tránh, càng không có bất kỳ cảm giác không khỏe nào, điều này chứng minh đây không phải lần đầu cô thấy xác chết, hoặc nên nói là cô đã quen thấy người chết rồi. Lại xem tay của cô ⸺” Sherlock vốn dĩ đang nói rất nhanh, đến khi thấy tay của Irene, hắn hơi ngừng trong một giây, sau đó lại chuyển ánh mắt về tới trên mặt cô, “Hiển nhiên cô có kiến thức về y học, kiến thức cô có cũng đủ để đi kiểm tra cái xác này.”

Lestrade nhíu mày: “Sherlock, cô ấy chỉ là nhân chứng, hơn nữa chúng tôi còn có đội ngũ chuyên nghiệp. Tôi đã loại đi muôn vàn khó khăn để giúp cậu vào nơi này ⸺”

Sherlock cắt ngang lời của thanh tra Lestrade, đúng tình hợp lý nói: “Đúng vậy, bởi vì anh cần tôi.”

Thật là một lý do rất tốt, rất mạnh mẽ, Lestrade bị đánh bại, ông sai người đưa cho Irene một bộ phòng hộ và một đôi bao tay cao su.

Irene chớp mắt: “Tuy các anh đơn phương quyết định, không hề trưng cầu ý kiến của tôi, nhưng vì anh ta thú vị, tôi đồng ý phối hợp.”

Anderson đang muốn trợn mắt trắng, để cô nhân chứng này đừng có được tiện nghi mà còn khoe mẽ, thì lại nhạy bén bắt được trọng điểm: “Ai cơ? Cô nói ai thú vị cơ?”

“Anh ấy, anh Holmes.” Irene trả lời đương nhiên, Anderson há hốc mồm, khoa trương đến mức có thể nuốt chửng một quả trứng gà: “O...M...G! Cô chắc chắn rằng mình không có ý nói anh ta ‘quái dị’, ‘kỳ cục’, ‘thiếu đòn’ sao?”

“Vì sao? Bởi vì anh ấy vừa tới đã chọc thủng quan hệ của anh với cảnh sát Donovan sao?” Irene học theo Sherlock, hít một hơi, sau đó rất chân thành thông báo với Anderson: “Còn nữa, tôi muốn nói điều này, tôi cũng ngửi ra được mùi xịt khử mùi trên người hai anh chị giống nhau, nhưng tôi lại không giống anh Holmes, có thể cho ra kết luận hai người đã ‘trò chuyện đêm khuya’ cùng nhau, chuyện này chẳng lẽ không thú vị sao?”

Anderson: “...”

Trong lúc nhất thời, Anderson thế mà lại không còn lời gì để nói.

Chờ Irene qua đây, Sherlock đột nhiên mở miệng: “Cách suy luận.”

Irene sửng sốt, rồi nhanh chóng hiểu ra: “Anh đang nói cách mà anh kết luận được anh pháp y và cô cảnh sát có một chân với nhau à? Phương pháp đấy có thể học được không?” Hai mắt cô sáng rực lên, hiển nhiên cô cực kỳ hứng thú với cách suy luận mà Sherlock nhắc tới.

“Nó là do tôi tự nghĩ ra, tôi có một trang web nghiên cứu cách suy luận ở trên mạng, cô có thể vào xem. Đương nhiên, tôi cũng không trông cậy cô có thể xem hiểu, càng không nói tới là học được.” Sherlock nhanh chóng áp độ cong bên khóe miệng xuống, sai Irene xem xét nạn nhân, “Giờ thì xem thi thể này đi.”

“Ừm, có ai từng khen anh nói chuyện rất nhanh nhưng vẫn rõ từng chữ chưa?” Irene chậm nửa nhịp mới đáp lại, cô ngồi xổm người xuống kiểm tra thi thể, bối cảnh là Sherlock cũng đang ngồi xổm, hai tay đặt thành hình tháp che đi khóe miệng cong lên, cùng với vẻ mặt ‘Đúng là thấy quỷ’ của tiểu đội Scotland Yard.

Đây là một khởi đầu thú vị, không phải sao?

Bạn đang đọc (Tổng) Đúng Thật Thấy Quỷ (Dịch) của Phi Ma An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GaHapSotOt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.