Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đám Cá Vàng London (Phần 32)

Phiên bản Dịch · 2167 chữ

“À, Molly.” Sherlock ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, thuận miệng chào hỏi một câu, sau đó lại cúi đầu xuống.

Molly Cooper cắn môi, hơi co quắp cười cười với Irene: “Molly, Molly Cooper, cô gọi Molly là được. Ừm, cô tới cùng với Sherlock sao? Không có gì đâu, chủ yếu là do tôi hơi kinh ngạc, trước kia Sherlock luôn một mình một người.” Thấy Irene nhìn qua, cô liền ngừng câu chuyện, cười thẹn thùng, “Ờ, chào cô.”

“Sáng nay em ra ngoài tìm được tin gì mới?” Sherlock một bên dứt khoát lưu loát hạ con dao từ bả vai, rạch ra hình chữ y lên thi thể, một bên hỏi Irene đang định trả lời Molly, Irene cười với Molly rồi đáp “Cô có thể gọi tôi là Irene”, sau đó cúi đầu xem thi thể bị giải phẫu kia, nhân tiện trả lời luôn câu hỏi của Sherlock: “Tin em nhận được toàn là sau khi họ bị hại, anh xác định anh muốn biết sao?”

Sherlock cong môi: “Vốn đã thiếu kích thích, giờ không cần em lại dậu đổ bìm leo nữa đâu, có thấy gì không?”

Irene sát lại gần quan sát: “Ừ, mao mạch có bọt khí, trạng thái ngưng tụ máu có vấn đề, hiển nhiên đây cũng không phù hợp với tình huống phát bệnh tim tự nhiên.”

“Nói đúng ra là bị điện giật, tôi không thể không nói hung thủ lần này rất thông minh, thông minh hơn so với người bình thường.” Sherlock hưng phấn sai bảo, “Giờ thì đưa bộ banh xương sườn cho tôi.”

Molly nhìn hai người phối hợp ăn ý, cả bầu không khí căn bản không chấp nhận người khác xen vào giữa hai người bọn họ, cô muốn an ủi bản thân rằng hai người đó chỉ là bạn bè bình thường, nhưng thế nào cũng thấy quá gượng ép. Chưa từng bày tỏ tình cảm của mình ra ngoài, Molly mất mát lặng lẽ rời khỏi phòng chứa xác.

Trước khi cô mở cửa rời đi, Irene có ngẩng đầu lên nhìn cô, rồi lại nhìn Sherlock trông có vẻ hồn nhiên chả biết gì, Sherlock vẫn đang cúi đầu thò tay chờ Irene đưa bộ banh xương sườn cho hắn kia, mặc dù cái thứ đó đang ở chỗ hắn hoàn toàn có thể với tới. Sherlock chờ mãi mà không thấy trọng lượng trong lòng bàn tay biến hóa, liền nhấn mạnh lặp lại: “Bộ banh xương sườn, không thì đưa cho tôi cái cưa cũng được.”

Irene cầm lấy bộ banh xương sườn đặt lên tay hắn, mà đúng lúc này Molly vô tình đi ngang qua cửa sổ phòng xác, hình như cô ấy không tự chủ được ngó vào bên trong, ngay cả ánh mắt của Irene cô cũng không để ý, tuy nhiên còn chưa chờ đến Sherlock ngẩng đầu lên, Molly đã hồi hồn vội vã rời đi.

Chỉ riêng dấu hiệu này đã làm Irene hoàn toàn chắc chắn, cô pháp y này cũng thích Sherlock.

Sau khi họ lấy quả tim của Albert Hawke, bao gồm cả máy tạo nhịp tim được cấy trong người ông ra tiếp tục nghiên cứu, nói đúng hơn là nghiệm chứng suy đoán trong lòng ⸺ hung thủ lợi dụng máy tạo nhịp tim trong cơ thể Albert Hawke giết ông, đồng thời cũng có ý tạo hiện trường giả là Albert Hawke chết vì phát bệnh tim tự nhiên. Nếu không có hai người họ tham gia, tên hung thủ giả làm Philip Hawke kia sẽ thành công, vì dù sao Albert Hawke cũng có tiền sử bệnh tim, nói ông ta phát bệnh tim là được, hơn nữa đâu có ai có thể ngờ được cái máy tạo nhịp tim dùng để cứu mạng lại trở thành hung khí được đâu, và suy nghĩ của họ cũng đã đúng, chỉ cần biết số chứng thực của máy tạo nhịp tim, là có thể xâm nhập, sau đó muốn làm gì với quả tim thì làm, ví như dẫn vào nó một dòng điện đủ để gây chết người.

“Còn nhớ cái tên nhập diễn rất sâu kia từng khai, người rút máu làm xét nghiệm ADN cho hắn là bác sĩ gia đình nhà Hawke không? Tôi nghĩ nếu Albert Hawke cho vị bác sĩ gia đình này tham dự vào, tức là rất tin tưởng ông ta, vậy em cho rằng liệu ông ta có được tin tưởng đến mức biết số chứng thực máy tạo nhịp tim của cố chủ hay không?” Sherlock một mặt nhanh chóng trinh thám, một mặt cởi bao tay cao su trên tay xuống, không chờ Irene đáp, liền ngẩng đầu lên nhìn cô, hơi bất mãn hỏi: “Hồi nãy em cứ ngần ngừ muốn nói lại thôi, có vấn đề gì tôi nên biết sao?”

“Anh biết em cũng thích anh chứ?” Irene luôn bồi hồi câu này trong miệng, cuối cùng vẫn được cô nói ra, theo tâm tình phập phồng, cô nắm chặt lấy góc bàn thực nghiệm, nhưng mà cặp mắt của cô vẫn nhìn thẳng vào Sherlock.

“A, à, cho nên em cũng biết tôi thích em. Ừ, đúng, tôi thích em, em cũng thích tôi, rất tốt, vô cùng tốt.” Tốc độ nói nhanh không ai bì kịp của anh thám tử đã vứt bỏ Sherlock, tư duy vô cùng nhanh nhẹn cũng thế, dẫn tới câu trả lời bị hắn lộn xộn nói ra. Hầu kết của hắn lên lên xuống xuống, cái bao tay cao su sắp cởi ra được lại bị hắn đeo trở lại, sau đó lại cởi xuống.

Irene được hắn tỏ tình cũng chẳng tốt hơn là bao, nét đỏ ửng bắt đầu tàn sát bừa bãi từ mặt lan tràn đến tai, bộ não cũng có xu hướng dừng hoạt động, cho nên cô không nhận ra câu trả lời của Sherlock, cùng với câu hỏi của cô căn bản không cùng một đường, mãi đến khi một tiếng “Rắc” vang dội vang lên, như ấn nút ON, làm họ thu hồi lý trí.

Sau khi lý trí dần dần chạy về ⸺

Sherlock liếm liếm môi, ánh mắt từ mặt Irene trôi xuống dưới, “Em bẻ gãy góc bàn thực nghiệm rồi?”

Irene nhìn góc bàn trong tay cô, ngây ngốc ấn ấn về chỗ cũ, sau khi ấn hai cái mới ý thức được chuyện mình vừa làm trông ngu đến mức nào, cô ảo não rên rỉ một tiếng, “Cho nên, giờ chúng ta phải làm sao đây? Đổi một bàn thực nghiệm mới sao?”

“Sẽ chẳng có ai để ý đâu, giờ điều chúng ta nên để ý không phải cái này, như vậy, chúng ta hiện tại rất tốt, thật đó,” trong đầu Sherlock nhảy lên hình ảnh đôi tình lữ tỏ tình thành công rồi ôm hôn nhiệt tình ở nhà hàng ngày hôm qua, hắn không nhìn xung quanh mà dừng mắt ở trên mặt Irene, khuôn mặt của cô rất hoàn mỹ, tỷ lệ vàng hoàn hảo, rất phù hợp với thẩm mỹ đại chúng, môi của cô không giống môi hắn luôn trông khô nẻ vì thiếu nước, môi cô có màu hồng nhạt, thoạt nhìn rất ướt át. Sherlock không khỏi lại liếm liếm môi, “Cho nên, kế tiếp chúng ta ⸺”

Irene đặt cái góc bàn bị gãy lên bàn thực nghiệm, hai mắt rực rỡ lấp lánh nói tiếp: “Là quan hệ nam nữ?”

Nửa câu sau của Sherlock cũng nói ra: “Muốn hôn môi không?”

Irene ngơ ngẩn lặp lại: “Hôn môi?”

Sherlock cũng cảm thấy mình vừa làm ra chuyện quá ngu xuẩn, hắn không nên đi tham khảo hình thức của đám cá vàng ngu ngốc, có lẽ hôm qua không phải đại diện chính: “À, quan hệ nam nữ, ừ, đương nhiên. Đừng để ý lời tôi nói, thật.”

Irene hơi mơ hồ đáp: “Ừm, thật ra hôm qua chúng ta đã hôn rồi.”

Lần này tới phiên Sherlock kinh ngạc: “Hồi nào? Chẳng lẽ đêm qua ngoại trừ nói thích em ra, tôi còn hôn em nữa sao?”

Lại thêm một chuyện đầu đuôi không khớp xảy ra, mặt Irene đỏ như quả táo cuối cùng cũng bắt đầu hạ nhiệt độ, cô nhíu mày nghi hoặc đáp: “Anh chưa có nói.”

Sherlock cũng thế, hắn lập tức bắt được trọng điểm: “Vậy sao hồi nãy lúc em nói thích anh, lại dùng từ ‘cũng’?”

Hai người hai mặt nhìn nhau, rất tốt, không biết sai chỗ nào khiến họ hiểu lầm, nhưng đây là một lần hiểu lầm tốt đẹp đi, Irene chần chờ mở miệng: “Em ⸺” Cô còn chưa nói xong đã bị Sherlock cất bước tới gần, khí thế bức người ôm lấy mặt cô, nuốt trở về, ngay sau đó cô cảm nhận được trên môi có xúc cảm mềm mại, đồng thời dường như có một dòng điện rất nhỏ từ chỗ tiếp xúc khuếch tán mọi nơi, cô kiềm chế không được, vươn đầu lưỡi ra muốn liếm, động tác này làm nụ hôn chỉ mới tiếp xúc cánh môi trở nên kịch liệt.

Irene vốn đang dựa cạnh bàn thực nghiệm, giờ cô ngẩng nửa người trên tới đón nhận Sherlock, tay cũng không biết tự khi nào đặt lên bờ vai của hắn, hơi thở của hai người dán chặt lấy nhau, nhiệt độ dần tăng cao, giống như bị điện giật toàn thân. Đầu lưỡi đôi bên quấn lấy nhau, hàm răng vì ngây ngô có lúc va chạm đến, nhưng không ai trong hai người họ để ý, nụ hôn bất ngờ này phải chờ đến khi hai bên thở hồng hộc mới dần dần ổn định lại.

Hiện tại Irene hoàn toàn dựa vào Sherlock, phải ôm chặt cổ hắn mới tránh cho bản thân mềm chân ngã xuống, đôi môi đỏ thắm hơi hơi mở ra, gương mặt ửng hồng trong kích động và thiếu oxy.

Sherlock cũng chẳng tốt hơn là bao, hắn có chút mất hồn, vô ý thức lẩm bẩm, “... Ôi Thượng Đế, tôi cảm giác được một lượng lớn dopamine đang bay ra khỏi não của tôi.”

Irene nghe được câu này, nhịn không được chôn mặt vào vai Sherlock, nói ồm ồm: “Nụ hôn này hoàn toàn khác với nụ hôn em biết, nụ hôn đêm qua mà em nói, so với cái này đúng thật chỉ là tiếp xúc môi bình thường.”

Sherlock lại đột nhiên bừng tỉnh “À” lớn một tiếng, hắn đẩy Irene ra, ấn tay lên vai cô, trong đồng tử xinh đẹp đều là hình ảnh gương mặt phiếm hồng, đôi mắt sáng lấp lánh của đối phương, hắn khẽ ngừng lại, nhưng vẫn nói ra chỗ đã nghĩ thông: “Tôi biết ngay là mình không có khả năng đánh mất bất kỳ ký ức gì mà, cho dù tôi có nửa tỉnh nửa mê cũng không có khả năng, à, tôi chưa từng thử uống say, nhưng tôi nghĩ dù cồn có gây tê mỏi khu trung tâm thần kinh, nhưng tiềm thức con người vẫn sẽ ghi chép lại những chuyện đã xảy ra. Tóm lại, ý tôi muốn nói là, bài trừ nguyên nhân não tôi gặp trục trặc thì chỉ có nhân tố bên ngoài gây nên, người khác hẳn sẽ không làm được, nhưng em, em vì che dấu chuyện chúng ta không cẩn thận kia, đương nhiên tôi đang nói là chuyện vô tình hôn môi, đã động tay động chân với đoạn ký ức đấy của tôi, tôi nói có đúng không ⸺”

Irene sát lại gần, như chuồn chuồn lướt khẽ hôn lên môi hắn, sau đó tự nhiên nghiêng đầu, môi cứ thế mà cọ vào mặt đối phương, cuối cùng liền lùi về khoảng cách ban đầu, “Ừm, tình huống lúc ấy đại khái như thế này.”

“À, à, cái này đúng thật khác nhau.” Sherlock khô cằn đáp.

Irene cụp mắt xuống nhìn cúc áo sơ mi của Sherlock, gọi hắn một tiếng: “Sherlock?”

“Hửm?”

Irene chần chờ rồi mới ấp a ấp úng: “Anh cảm thấy chúng ta đối thoại với nhau thế này ổn sao?”

Sherlock nhớ tới đôi tình nhân mới thành sau khi ôm hôn nhiệt tình trong nhà hàng kia, liền trò chuyện với nhau bằng những câu ngốc nghếch đến mức làm hắn trợn mắt trắng, hiện tại hắn còn đang thấy kỳ quái vì sao vẫn chưa cắt bỏ đoạn đó đi, nhưng mà giờ xóa nó vẫn còn kịp, sau đó liền chém đinh chặt sắt nói với Irene: “Nó rất tốt, em không cảm thấy tốt sao? Thừa dịp bây giờ tôi còn đang trong trạng thái hưng phấn cực độ, chúng ta giải quyết vụ này với vụ án Philip Hawke bị giết luôn đi!”

Bạn đang đọc (Tổng) Đúng Thật Thấy Quỷ (Dịch) của Phi Ma An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GaHapSotOt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.