Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự trở lại của anh ấy

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Maximilian Calypse lo lắng đi đi lại lại quanh phòng vẽ.

Cô căng thẳng đến nỗi không nhận ra rằng mình đang cắn móng tay mãi cho đến lúc Công tước Cross bước vào trong phòng. Khi cô nghe thấy tiếng gậy của ông ta đập xuống sàn, Max vội vàng giấu tay ra sau lưng.

"Không phải tao đã cảnh báo mày cả nghìn lần về thói quen khó chịu đó rồi sao ?"

"C-con.... con xin lỗi..."

Max cúi đầu trước giọng nói lạnh lùng của cha mình. Công tước tặc lưỡi nhìn.

"Đừng có gây phiền phức cho tao. Mày đã có nhiều may mắn hơn những gì mày được phép có. Tao sẽ không tha thứ cho mày nếu mày dám gây rắc rối cho cái gia tộc này với hành vi bẩn thỉu đó."

Lưng cô toát mồ hôi lạnh. Cô sợ hãi cứng người và khó mở miệng.

"Con sẽ làm tất cả những gì cha nói. Con sẽ... anh ấy, ngay khi anh ấy đến..."

Cô có thể biết được khuôn mặt hiện giờ của cha mình trông như thế nào mà không cần ngước lên nhìn. Mỗi lần cô nói nói chuyện, ông ta luôn nhìn cô với ánh mắt chán ghét. Max cố gắng tiếp tục lời nói của mình một cách một cách bình tĩnh nhất có thể.

"Cha, con sẽ... con sẽ cố gắng. Cái này, cuộc hôn nhân này, cái này..."

"Dừng lại!"

Công tước chống gậy xuống sàn một cái thật mạnh.

"Đến tận bây giờ... nhưng không. Mày không thể bình tĩnh trong vài giờ sao? Thế quái nào lại có người muốn lấy một người vợ nói lắp như mày chứ !"

"Con..."

"Riftan Calypse không còn là một hiệp sĩ cấp thấp nữa ! Hắn đã trở thành một trong những bậc thầy kiếm thuật trên lục địa và là "chiến binh dũng cảm", người đã đánh bại Rồng Đỏ ! Nếu hắn muốn ly hôn thì nhà thờ sẽ cho phép thôi."

Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy kinh khủng rồi, ông thở mạnh, trán nhăn lại.

"Vì danh dự của gia tộc Cross, tao không cho phép mày bị tên hiệp sĩ hạ đẳng đó từ hôn ! Tao không thể để gia tộc trở thành trò cười cho thiên hạ vì đứa con gái ngu si như mày."

Maxi cắn môi. Hành động đó thể hiện sự uất ức, phản bác rằng đó không phải là lỗi của cô. Cô chưa bao giờ muốn kết hôn với Riftan Calypse và cô biết anh cũng cảm thấy như vậy.

Chẳng phải chính ông là người đã thúc đẩy cuộc hôn nhân không ai mong muốn này sao ?

Không biết Công tước có đọc được những ý nghĩ phản nghịch đó không mà ông ta vẫn lạnh lùng, mỉa mai cô.

"Giá như mày đẹp bằng một nửa Rosetta... Không, ít nhất như một người bình thường thì tao đã không phải hạ mình để hài lòng hắn ta !"

Khi đó cô nghĩ đến người chị cùng cha khác mẹ của mình, người có vẻ đẹp được ví như một bông hồng thì những lý lẽ của cô đã tan biến như cát. Nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt, mệt mỏi của cô, Công tước Cross thêm phần tàn nhẫn.

"Dù cho đức vua Ruben muốn hắn làm con rể thì hắn vẫn sẽ ổn ngay cả khi từ chối lời mời đó! Tất cả là do mày không đã không thể chiếm lấy trái tim của hắn !"

"N-nhưng... vào đám cưới, ngay ngày hôm sau ngài ấy đã đi..."

Max định nói với Công tước rằng cô không có cơ hội để nói chuyện đàng hoàng với Riftan chứ đừng nói đến việc chiếm được trái tim của anh ta. Nhưng trước khi kịp nói ra điều ấy thì Maxi đã bị cây gậy đập vào một bên hông, cô khụy xuống thở hổn hển. Cô quay cuồng với nỗi đau vô cùng nhưng lại không thể kêu lên.

"Đừng bao giờ nghĩ đến việc cãi lại lời tao. Chỉ nghĩ đến thói quen khủng khiếp của mày thôi cũng khiến tao nổi đóa lên rồi !"

Cô vội vàng gật đầu vì sợ bị đánh lần nữa. Công tước, người đang mím môi như muốn đổ thêm chất độc nhưng lại dừng lại trước tiếng gõ cửa. Không gian bỗng tĩnh lặng đi đến nỗi giọng nói trầm lắng của người hầu có thể nghe thấy được.

"Thưa ngài, các hiệp sĩ của Remdragon đã đến."

"Dẫn hắn đến phòng vẽ !"

Max kinh hãi nhìn cha mình. Ông ta giận dữ đe dọa cô với hàm răng nghiến lợi của mình.

"Hãy nói rõ với Calypse rằng mày không thể ly hôn ! Một lần nữa, nếu mày khiến gia tộc này bẽ mặt, mày sẽ phải trả giá !"

Sau đó Công tước rời khỏi phòng vẽ với một âm thanh lạch cạch. Cô cố gắng đứng dậy rồi dựa lưng vào cửa sổ, thở dốc chờ cơn đau qua đi.

Ánh nắng mùa thu như xuyên qua đôi mắt cô trong cơn đau điếng. Cô cố kìm lại, nuốt nước mắt vào trong. Bởi lẽ cho dù có khóc thì tình hình hiện giờ vẫn không thể tốt hơn chút nào. Thay vào đó, nó sẽ chỉ khiến cô trông đau khổ hơn thôi.

Max siết chặt lấy bàn tay đang run rẩy của mình. Cô phải giữ cho cái đầu được tỉnh táo. Đối với người phụ nữ trong xã hội này, ly hôn không khác gì bản án tử hình. Đó không chỉ là vấn đề bị chế giễu mà còn là sự ô nhục không thể thay đổi đối với gia tộc.

                                                                             -------------------------- Hết chương 1 ---------------------------

Xin chào mọi người ! Cảm ơn vì đã đọc truyện mình dịch. Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm và đóng góp ý kiến để mình làm tốt hơn. Nếu thấy hay thì like và ủng hộ mình nha !!! Tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại vào chap sau.

Bạn đang đọc Dưới Bóng Cây Sồi của Kim Soo Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jocelyn-06
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.