Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm tân hôn (1)

Phiên bản Dịch · 965 chữ

"Cởi quần áo của nàng ra."

Tiệc cưới kết thúc, cô được vú nuôi dẫn vào phòng tân hôn. Với sự giúp đỡ của những người hầu, cô tắm rửa sạch sẽ rồi ngồi lên giường. Một lúc sau thì Riftan cũng theo cô vào phòng. Bầu không khí căng thẳng khiến cô ngột ngạt, cơ thể như cứng lại và anh đã nói vậy với cô.

Max không biết ý định của anh là gì, đôi mắt cô mở to. Cô không thể hiểu tại sao người đàn ông này, người đã phớt lờ sự hiện diện của cô trong suốt buổi lễ, lại đưa ra yêu cầu kỳ lạ như vậy. Cô không có kiến thức cụ thể, chỉ mơ hồ biết rằng có điều bí mật gì đó sẽ xảy ra với các cặp vợ chồng trong đêm tân hôn.

Max được vú nuôi dặn rằng: "Cô phải vâng lời chồng mình vô điều kiện và làm bất cứ điều gì ngài ấy yêu cầu trong im lặng."

Nhưng tại sao sự vâng lời vô điều kiện đó lại liên quan đến việc cởi quần áo của cô ra chứ ? Cô đang lúng túng không biết có nên cởi hay không thì Riftan đang cởi áo anh ra ngang đầu mình, cô nhìn chằm chằm vào anh.

"Em có phải cởi nó ra không ?"

Cô ngạc nhiên hít một hơi. Riftan Calypse giống như một người khổng lồ làm bằng thép xoắn. Vai anh rộng gấp đôi cô, cổ dài và dày, eo thon và thẳng, giống như một con mãnh thú thanh lịch. Thật nực cười khi so sánh như vậy.

Tuy cô biết rằng anh là một người đàn ông có vóc dáng độc nhất trong số các hiệp sĩ, nhưng khi được nhìn thấy cơ thể ấy cô vẫn không khỏi choáng ngợp.

'Anh ấy sẽ làm tổn thương mình ? Cô nuốt nước bọt vì lo lắng.

'Cha đánh mình rất đau, anh ấy cũng sẽ đánh mình sao ?'

"Nàng trông tệ quá." Giọng nói lạnh lùng của anh khiến Max rùng mình. Anh sải bước lên giường rồi nhìn chằm chằm vào cô. Cơ thể to lớn của anh, vàng rực trước ánh sáng từ lò sưởi, chặn tầm nhìn của cô.

"Nàng không thích ta cho lắm, phải không ?"

"Ah... em, em..."

Riftan cúi cuống. Trên khuôn mặt gần như hoàn hảo của anh, đôi mắt đen thẳm ánh lên một tia sáng kỳ lạ. Đôi môi mím chặt của anh nhếch lên đầy giễu cợt.

"Phải rồi, con gái của Công tước sao có thể thích một hiệp sĩ cấp thấp như ta chứ."

Cơ thể Max run lên không ngừng khi nghe thấy giọng nói đầy thù địch của anh. Vợ thuộc về chồng. Anh có thể đánh đập cô nhiều như anh muốn hoặc chịu một hình phạt thể xác khắc nghiệt hơn, điều đó hoàn toàn được chấp nhận trong xã hội này. Max sợ hãi toát mồ hôi, cô buộc phải níu kéo sự rộng lượng của Riftan nhưng lúc này cô lại chọc giận anh.

"Đến đây. Nàng biết nàng phải làm những gì mà."

Max không thể hối thúc suy nghĩ rằng mình sẽ phải làm gì, thay vào đó cô nhìn xuống những ngón chân của mình. Một bóng đen to lớn phủ xuống người cô. Anh nâng cằm cô lên bằng những ngón tay thô dài của mình và nhìn cô với mắt khó hiểu.

"Nếu chúng ta không làm chuyện đó trong đêm tân hôn, cuộc hôn nhân này coi như không có. Nàng muốn hủy bỏ nó sao ?"

Bị thu vào trong đôi mắt đen sâu thẳm vô định của Riftan, cô rùng mình. Thấy vậy, anh nhếch miệng.

"Nếu nàng muốn ta rời khỏi đây, hãy nói với ta."

"..."

"Một khi chúng ta bắt đầu, ta sẽ không thể dừng lại giữa chừng được đâu."

Cổ họng Maxi quặn lại, cô nuốt khan lần nữa. Nếu cô cứ như vậy mà dừng lại, Công tước chắc chắn sẽ không tha cho cô. Ngay từ đầu cô đã không còn sự lựa chọn nào khác. Maxi nhắm mắt lại và nới lỏng thắt lưng với đôi tay run rẩy của mình.

Nỗi sợ bị cha đánh lớn hơn nhiều so với nỗi sợ bị làm nhục bởi một người lạ. Không. Nó sẽ không kết thúc với việc bị đánh đập. Cha cô sẽ trở lại đây với một hiệp sĩ khác trong vài ngày tới vad cô sẽ phải chịu một hình phạt khắc nghiệt hơn. Maxi không hơn gì một công cụ để phục vụ cho lợi ích của ông.

Trong khoảng lặng ấy, cô tháo từng món đồ trang sức của mình ra và đặt chúng bên cạnh giường. Bầu không khí im ắng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng lửa bập bùng trong lò sưởi. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt nhức nhối của Riftan khi cô kéo dây của chiếc váy lanh xuống và kéo cánh tay của mình ra khỏi ống tay áo.

Hơi lạnh ban đêm quét qua tấm lưng cùng đôi vai trần trụi của cô khiến cô nổi hết da gà. Cô ôm chặt quần áo vào ngực, không thể cởi xuống thêm nữa. Sau đó, anh đặt một cái gối lên giường và kéo gấu váy của cô xuống.

                                                                                             -------------- Hết chương 3 --------------

Xin chào mọi người! Cảm ơn vì đã đọc truyện mình dịch. Bắt đầu từ hôm nay mình sẽ dựa vào lượt đọc để ra chap mới. Nếu đủ số lượt đọc mình đặt ra thì mình sẽ đăng chương mới nhé. Vì vậy, hãy đọc, like và ủng hộ truyện mình dịch nha.

Bạn đang đọc Dưới Bóng Cây Sồi của Kim Soo Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jocelyn-06
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.