Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh Dậy

Tiểu thuyết gốc · 487 chữ

Tôi đã từng có lúc thức dậy vào buổi sáng ,thấy cả thế giới như đang mở ra trước mắt với màu sắc tươi sáng , nắng thì vàng tươi , chim hót ríu ran nhưng không ồn ào , tiếng ông bà đang thủ thỉ những câu chuyện xưa cũ . Tôi từ từ mở mắt , nắng nghe mọi âm thanh đó , ngước nhìn nắng đang nhảy nhót dưới sân, cả người như vừa được bước vào một thế giới cổ tích , không lo lắng , không ưu phiền , cả người tràn đầy năng lượng tích cực muốn được nhảy mua tung tăng . Nắng sẽ càng vàng , tiếng chim sẽ càng hoan ca nếu đấy là một ngày chủ nhật , ngày được nghỉ học . Ngày đấy đôi mắt tôi cũng từ từ mở ra, thường còn sớm hơn mọi ngày , tôi sẽ không bật dậy luôn mà ngắm nhìn mọi thứ một lượt , đếm ngón tay từ hai đến tám và nở nụ cười hạnh phúc nhất có thể khi ngón tay nhỏ dừng lại ở số tám . Ngày đó như có phép màu , tôi làm cái gì cũng như gấp hai , gấp ba , cười nhiều hơn , ai hỏi gì tôi cũng sẽ trả lời nhiều hơn thứ họ muốn thỉnh thoảng còn hát ngân nga những giai điệu yêu thích . Trong những ngày đó , tôi cũng đã từng nghĩ mỗi buổi sáng , ngày nào khi tỉnh dậy cũng sẽ đều thấy yêu đời như vậy , đều là một ngày nắng đẹp , chim hót hay . Mỗi khi thức dậy mỗi buổi sáng , tôi lại mong chờ vào ngày tiếp theo , cứ như thế đến khi tôi nhận ra không phải cảm giác tỉnh dậy đó sẽ theo ta được cả cuộc đời .

Cảm giác đó như vừa mới đây thôi , nhưng tôi không thể nào tìm lại được nó , một ngày thức dậy dần trở thành không phải một ngày mới mà nó là một điểm trong vòng lặp luân hoàn . Cảm giác mệt mỏi của hôm trước ,suy nghĩ của quá khứ cứ theo đến tận hiện tại và từ đó không thể nào tôi nở được nụ cười mỗi buổi sáng như trước đây tôi đã từng rất yêu thích nó vậy . Nhiều khi tỉnh dậy , tôi vẫn thường hé đôi mắt thật nhỏ , chỉ mong sao hình ảnh quen thuộc sẽ lại hiện ra , nhưng nắng đã nhạt hơn ngày trước , tiếng chim kêu có lúc khiến ta thấy thật đau đầu , và nhất là tôi không còn nghe thấy âm thanh nói chuyện quen thuộc vào mỗi sáng bình yên kia nữa .

Vẫn luôn nhớ câu nói không ai sống mãi được trong quá khứ , những cũng chẳng có ai có thể ngăn cấm được ước mơ .

Bạn đang đọc Dưới trăng sáng trong đêm nhìn rõ lại bản thân sáng tác bởi bigheadghost
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bigheadghost
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.