Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năng lực Danh Sư thần kỳ

Phiên bản Dịch · 1778 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

--------------

Kĩ năng "Danh Sư", cũng không phải kĩ năng chiến đấu, càng không phải là kĩ năng phép thuật, mà là một loại kĩ năng nghề nghiệp.

Sau khi trở thành Danh Sư, có thể nắm giữ ánh mắt thần kỳ, chỉ nhìn một cái là có thể nhìn thấu khuyết điểm của người khác, hơn nữa có thể tìm ra phương pháp bù đắp.

Có điều nếu như dùng tốt, trong lúc chiến đấu với kẻ địch, nhìn thấu khuyết điểm của đối phương, sau đó có thể dễ dàng đánh bại kẻ địch.

Đường Tăng chân chính vừa ý chính là ưu điểm của nó trong khi chiến đấu với kẻ địch này.

"Thật là đắt." Đường Tăng rất yêu thích kĩ năng Danh Sư, có điều số điểm kinh nghiệm cần để đổi nó lại rất nhiều.

Danh Sư nhất tinh cần 10000 điểm kinh nghiệm, Danh Sư nhị tinh 10 vạn, Danh Sư tam tinh 100 vạn.

Lúc trước Đường Tăng còn tưởng rằng lập tức có thể đổi Danh Sư tam tinh, chỉ cần 100 vạn điểm kinh nghiệm, nhưng nhìn kỹ, mới phát hiện chính mình quá ngây thơ rồi.

Ý của bảng giá hệ thống thật sự là: từ không phải Danh Sư trở thành Danh Sư nhất tinh cần 10000 điểm kinh nghiệm, từ Danh Sư nhất tinh đến Danh Sư nhị tinh cần 10 vạn điểm kinh nghiệm, từ Danh Sư nhị tinh đến Danh Sư tam tinh cần 100 vạn điểm kinh nghiệm.

Nói cách khác, nếu như trực tiếp đổi kĩ năng Danh Sư tam tinh, tổng cộng cần 111 vạn điểm kinh nghiệm.

"Có điều, dù gì ta cũng là Sư Phụ của Tôn Ngộ Không mà, nếu như ngay cả năng lực dạy bảo đồ đệ cũng không có, thì còn có tư cách gì để làm sư phụ?"

"Mặc dù Danh Sư tam tinh vẫn chưa thể dạy bảo cho Tôn Ngộ Không cái gì, nhưng đối với cấp bậc của Tử Lan cùng Thanh Dật, thì đã đủ rồi."

"Chỉ có trở thành Danh Sư không gì không làm được, thì mới xứng với đáng danh hiệu “siêu cấp Đường Tăng” này chứ."

Đường Tăng nghĩ tới đây, nhất thời kiên định dự định trong lòng, hít sâu một hơi, nói với hệ thống:

- Hệ thống, tao muốn đổi kĩ năng Danh Sư, đổi Danh Sư tam tinh.

Không phải Đường Tăng không muốn đổi cấp bậc cao hơn, mà là hiện tại điểm kinh nghiệm của hắn chỉ đủ để đổi Danh Sư tam tinh.

- Có xác định tiêu 111 vạn điểm kinh nghiệm, đổi lấy kĩ năng nghề nghiệp - Danh Sư hay không?

Hệ thống hỏi.

- Xác định!

Đường Tăng kiên định nói.

- Kengg, kĩ năng nghề nghiệp “Danh Sư” đổi thành công, hiện tại bắt đầu cải tạo.

Âm thanh của hệ thống lại vang lên.

Lập tức, Đường Tăng liền phát hiện mình không cách nào nhúc nhích, nhưng hắn vẫn không hoang mang, bởi vì hắn giống như bước vào một loại cảm ngộ từ nơi sâu xa, như là nằm mơ mấy đời mấy kiếp.

Giấc mơ đầu tiên, hắn mơ thấy chính mình thành giáo viên của một trường học trên địa cầu, cẩn trọng, một lòng chỉ vì dạy dỗ thật tốt học sinh.

Giấc mơ thứ hai, hắn mơ thấy mình trở thành một huấn luyện viên võ thuật, dạy vô số học trò, mặc dù không mơ thấy kết cục như thế nào, nhưng kinh nghiệm của huấn luyện viên lại thâm nhập vào tận xương tủy.

Giấc mộng thứ ba, là một người trải qua tang thương của trăm kiếp, vượt qua Thiên Thế Luân Hồi, nhìn thấu cuộc sống ở nhân gian.

Giấc mơ thứ tư. . .

Giấc mơ thứ năm. . .

Một giác mơ lại một giấc mơ, giống như bộ phim tua nhanh ở trong đầu, loại cảm giác đó giống như rối loạn thời gian, hoặc như thật sự vượt qua một thời gian dài như vậy.

- Kengg, hoàn thành cải tạo kĩ năng nghề nghiệp “Danh Sư”, hiện nay trở thành Danh Sư tam tinh.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, âm thanh của hệ thống lại vang lên, rốt cục khiến cho Đường Tăng tỉnh lại từ trong vô số giấc mộng.

Đường Tăng mở mắt lần nữa, một vệt tang thương ở trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, có điều rất nhanh chút cảm giác tang thương ấy đã biến mất.

"Hả?"

Đường Tăng cảm ứng một chút, phát hiện thời gian mới trôi qua khoảng một phút, đồng thời hắn phát hiện, chính mình đã khác hoàn toàn rồi.

Cũng không phải tu vi tăng lên, mà là hắn cảm thấy cách nhìn của mình đối với thế giới trước mắt đã thay đổi rồi.

Trước mặt tẩm cung có vấn đề, hơn nữa là vấn đề lớn.

"Âm khí thật nặng, cảm giác u oán nồng nặc. . . Trời ơi, tại sao lại cảm thấy một vị chua nồng đậm u oán? Thứ này dĩ nhiên có thể ăn mòn sức sống?"

"Ôi mẹ nó, đó là oán linh?"

Bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy một cái bóng mờ trong suốt đỏ như máu ở cách đó không xa lóe lên một cái rồi biến mất.

Đường Tăng vội vàng đuổi theo nhìn một chút, phát hiện tại bên trong góc của tẩm cung này, có một khối ngọc bội, lúc trước hắn cũng từng nhìn thấy khối ngọc bội này.

Vốn tưởng rằng là trang sức, nhưng bây giờ lại cảm thấy, đây có lẽ là vật tùy thân của nữ nhân.

"Mặt trên quấn quanh quý khí, nhưng lại có oán hận sâu sắc. Kỳ quái, tại sao ngay cả cái này ta đều có thể nhìn ra được?"

Đường Tăng đờ ra, càng trợn to hai mắt nhìn khối ngọc bội này.

"Phỉ Thúy đỉnh cấp, vốn đeo trên người có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng bây giờ oán khí không tiêu tan, nếu như vẫn mang theo trên người, chỉ cần ba năm là có thể giết chết một phàm nhân."

Đường Tăng tiện tay bóp nát khối ngọc bội này, lập tức một cái bóng mờ màu máu dại ra nhẹ nhàng đi ra, nhất thời hắn cảm thấy cả người lạnh lẽo, sau lưng có gió lạnh thổi qua.

Cũng không phải nhiệt độ thật sự hạ thấp, mà là một loại khí tức do oán linh tạo thành.

Có điều con oán linh này đã không có thần trí rồi, sau khi nơi ký thân duy nhất bị Đường Tăng phá hủy, rất nhanh đã tiêu tan trong không trung.

"Oán linh này hẳn là bị hại chết, khi còn sống luôn ở một mình, oán khí quá nặng."

Đường Tăng trong lòng thầm nhủ, đi ra tẩm cung.

Dọc theo đường đi, hắn luôn nhìn thấy các loại “khí”, những thứ đó mắt thường không nhìn thấy , nhưng hắn lại cảm thấy nó thật sự tồn tại.

"Đây chắc không phải phong thuỷ chứ? Vị trí của Vương cung này cũng không tệ, nhưng tại sao nơi này lại có nhiều oán khí như vậy?"

Mãi đến tận khi Đường Tăng đi ra khỏi Đại Điện của Vương cung mới bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Ta hiểu rồi, thâm cung, đại viện. . . . . ."

Lúc này cảm giác của Đường Tăng là phi thường kỳ diệu, tỉnh lại sau một giấc ngủ, phát hiện cái gì mình cũng hiểu, giống như đứng bàng quan ở bên ngoài, nhìn các chuyện xảy ra trong cuộc sống.

Mặc kệ đó là thứ gì, hắn chỉ cần liếc mắt nhìn, đều có thể nhìn ra nó làm từ gì, Đường Tăng cảm thấy, nếu bây giờ mình đi làm Giám Định Sư, tuyệt đối sẽ không kém chút nào.

Bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng huyên náo, Đường Tăng ngẩng đầu nhìn lại, đúng lúc nhìn thấy mấy người Tôn Ngộ Không nhảy nhót đi đến.

Thanh Dật nắm tay Tằng Tiểu Muội, cùng Cao Thúy Lan nói nói cười cười, Tử Lan tiên tử thì đang đi cùng Tôn Ngộ Không, Sa Tăng thì đang đuổi theo Trư Bát Giới không tha, hình như đang tranh giành thứ gì đó.

Liền ngay cả Tiểu Bạch Long, đều đã biến thành một thanh niên anh tuấn, không còn là Long Quy nữa.

Còn có Bạch Cốt Tinh, cũng yên lặng đi theo ở phía sau.

Tất cả những thứ này vốn nên rất hài hòa mới đúng, nhưng lúc này ở trong mắt Đường Tăng, lại có chút đau đầu.

Ở trong mắt Đường Tăng, phía sau Tôn Ngộ Không, có một con khỉ đá cao vạn trượng đang ngửa mặt lên trời rít gào, chỉ là không có âm thanh mà thôi, hơn nữa hình như nó bị cái gì đó trấn áp rồi.

Trong cơ thể Trư Bát Giới, giống như có hư ảnh của một con lợn mập mạp rất đáng yêu, cũng bị cái gì đó phong ấn rồi.

Tử Lan tiên tử vẫn xinh đẹp, thuần khiết không chút tì vết như vậy.

Cả người Thanh Dật ngổn ngang kiếm khí, giống như có chút không khống chế được.

Trên người Sa Tăng tựa hồ có kim quang cùng huyết quang đan xen, chỉ cần một suy nghĩ là có thể thành ma, và cũng chỉ cần một suy nghĩ là có thể thành Phật.

Bạch Cốt Tinh thì lại như khí chất của huyền băng vạn năm, phi thường kì lạ.

Đây chính là trạng thái của đám người Tôn Ngộ Không trong mắt Đường Tăng lúc này.

- Sư phụ. . .

- Sư phụ đến rồi.

- Đại sư phụ. . .

Mấy người Tôn Ngộ Không nhìn thấy Đường Tăng, nhất thời đều ngừng lại, Tằng Tiểu Muội thì chạy tới ôm lấy cánh tay Đường Tăng.

Đường Tăng mỉm cười với sờ sờ đầu Tằng Tiểu Muội, sau đó nói với Tôn Ngộ Không:

- Ngộ Không, con đến đây.

- Sư phụ?

Tôn Ngộ Không đi tới, nghi hoặc nhìn Đường Tăng.

- Thả lỏng, thu tất cả pháp lực của con lại. Sư phụ sẽ không hại con.

Đường Tăng nói, đồng thời cũng nghiệm chứng năng lực của mình.

- Vâng, sư phụ.

Tôn Ngộ Không vẫn rất tin tưởng Đường Tăng, nghe vậy, nhất thời tự giam cầm tất cả pháp lực của mình lại.

Đường Tăng để Tằng Tiểu Muội đi ra, sau đó vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên, đột nhiên đánh vào bụng Tôn Ngộ Không.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 370

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.