Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù hiệu ý chí bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1792 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

--------------

Người mà Nguyệt Quang Bồ Tát chỉ, chính là Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội.

- Bồ Tát, sao có thể như vậy, bần tăng đây là đang trải nghiệm tình yêu trong thế gian này. Hơn nữa Bồ Tát, ngài suy nghĩ một chút, vì sao thế gian phải có nam nữ? Nếu như nam nữ không ở cùng nhau, làm sao có thể kéo dài đời sau? Nếu như ai cũng giới sắc, thế giới sẽ tuyệt hậu đấy.

Đường Tăng nói.

- Ngươi. . .

Nguyệt Quang Bồ Tát cau mày.

- Lẽ nào phật tổ Như Lai lại có ý kiến với nữ nhân?

Đường Tăng hỏi.

- Thiện tai, Kim Thiền Tử, ngươi thay đổi rồi.

Nguyệt Quang Bồ Tát thở dài một tiếng, nói:

- Nói chung, tiễn các nàng đi đi, nghiêm túc đi lấy kinh đi. Ngươi hãy tự lo cho mình thật tốt!

Nói xong, Nguyệt Quang Bò Tát biến mất khỏi bầu trời, Phật quang cũng tiêu tan, một khắc sau, trong thiên địa lại khôi phục như bình thường, nước sông tiếp tục dập dờn, hoa đăng tiếp tục lay động, người đi đường bên bờ sông cũng tiếp tục cất bước trò chuyện.

Đường Tăng đứng ở đầu thuyền, nhìn cây liễu chập chờn cùng nước sông nhộn nhạo phía trước, trong lòng có chút giận dữ:

- Phật tổ Như Lai chết tiệt, dĩ nhiên có ý kiến với nữ nhân, bần tăng nguyền rủa hắn kiếp sau biến thành nữ nhân!

Bỗng nhiên một phù hiệu kỳ dị từ trong miệng Đường Tăng bay ra, đón gió căng phồng lên, càng ngày càng lớn, cuối cùng tiêu tan trong thiên địa.

- Cái gì vậy?

Đường Tăng sững sờ, đầu óc mơ hồ, bỗng nhiên sắc mặt hắn kì lạ:

- Tại sao lại cảm thấy có chút gợn sóng của sức mạnh ý chí?

Đường Tăng vội vàng kiểm tra thuộc tính của mình, phát hiện giá trị của thuộc tính ý chí có chút dao động, tựa hồ sinh ra một ít tiêu hao.

- Vừa nãy xảy ra chuyện gì nhỉ?

Đầu óc Đường Tăng mơ hồ, hoàn toàn không biết lúc trước mình phát ra cái ký hiệu kỳ dị kia như thế nào.

- Quên đi, không nghĩ nữa, sau này đạt đến cảnh giới đó rồi, tự nhiên sẽ rõ.

Đường Tăng hít sâu một hơi, sau đó đánh thức Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội:

- Thúy Lan, Tiểu Muội, khoảng thời gian này các ngươi vẫn đi theo ta ăn gió nằm sương, khiến các ngươi chịu khổ rồi, hiện tại ta mang các ngươi đi đến một chỗ.

Không không chờ hai người phản ứng lại, trong lòng Đường Tăng hơi động, mang theo các nàng tiến vào Tiên Giới tùy thân, đương nhiên cũng mang theo chậu cá của Tằng Tiểu Muội.

- Nơi này là. . .

Cao Thúy Lan giật mình nhìn cảnh tượng đột nhiên biến hóa, tất cả mọi thứ trước mắt giống như Tiên cảnh.

Tằng Tiểu Muội xoa xoa hai mắt lim dim buồn ngủ, bỗng nhiên kinh ngạc thốt lên:

- Nơi này thật là đẹp.

- Sau này nơi này sẽ là nhà của các ngươi.

Đường Tăng nói:

- Toà biệt thự kia chính là chỗ ở, nơi này có thiên địa linh khí nồng nặc, các ngươi nỗ lực tu luyện, ta rảnh sẽ tới thăm các ngươi.

- Đại sư phụ, người phải đi sao?

Tằng Tiểu Muội nhất thời không nỡ nói.

Cao Thúy Lan cũng lưu luyến nhìn Đường Tăng.

- Đừng lo lắng, bất cứ lúc nào ta cũng có thể đi vào nơi này.

Đường Tăng xoa xoa đầu Tằng Tiểu Muội, hơi chuyển động ý nghĩ, cách biệt thự mấy trăm mét, bay lên một toà cung điện màu vàng son lộng lẫy.

- Oa. . .

Tằng Tiểu Muội lần thứ hai kinh ngạc thốt lên.

- Đi thôi, muốn ở chỗ nào cũng được.

Đường Tăng nói.

- Lão công, đêm nay đừng đi.

Cao Thúy Lan nhỏ giọng nói, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời đỏ hồng.

- Ha ha, được, đêm nay lão công sẽ cùng các nàng đại chiến mấy trăm hiệp.

Đường Tăng cười nói, sau đó ôm Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội tiến vào toà cung điện mới xuất hiên kia, bắt đầu triển khai đại chiến vật lộn.

Đồng thời, lần này Đường Tăng cũng không buông tha Tằng Tiểu Muội, sau khi chinh phục Cao Thúy Lan, liền bắt đầu tiến công Tằng Tiểu Muội.

- Tiểu Muội, tách chân ra, ngoan nha.

Đường Tăng nói.

Tằng Tiểu Muội mắc cỡ đỏ mặt, không dám nhìn Đường Tăng, có điều lại nghe lời hắn tách hai chân ra.

Đường Tăng cười khà khà, đặt gia hỏa thô to kia ở trước nơi đó của Tằng Tiểu Muội, sau đó trong tiếng kêu gào thê thảm của Tằng Tiểu Muội, đột nhiên cắm vào.

- Thấp nhất ba năm, cao nhất tử hình. . .

Trong lòng Đường Tăng nói thầm câu nói này, nhưng cũng hoàn toàn không có ý định dừng lại, nhìn khuôn mặt đáng yêu của Lolita tràn đầy thống khổ, thẹn thùng lại xen lẫn vui thích, khiến hắn vừa đau lòng lại hưng phấn, sau khi hai người dung hợp thì lại hóa thành cưng chiều cùng chiếm giữ.

Lolita đáng yêu như vậy, đương nhiên phải đẩy ngã rồi, nước tốt như vậy không thể để chảy ra ruộng nhà người khác được.

Hắn cúi người xuống, vừa hôn cái miệng nhỏ của Tằng Tiểu Muội, vừa để ý co rút ở phía dưới.

Ra ra vào vào phía dưới Tằng Tiểu Muội.

Hồi lâu sau, Đường Tăng rót tinh hoa nồng nặc vào trong cơ thể Tằng Tiểu Muội, sau đó hài lòng ôm lấy Tằng Tiểu Muội đi vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Đường Tăng lại chơi một lúc với Tằng Tiểu Muội cùng Cao Thúy Lan, hắn nói cho hai người, khi nào nhớ hắn, có thể hướng về phía bầu trời hô to tên của hắn, hắn liền có thể nghe được.

- Các nàng phải tương thân tương ái đấy.

Đường Tăng nói với Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, một tay không an phận mò mẫm trên người Cao Thúy Lan, tay còn lại thì khiêu khích Tằng Tiểu Muội.

- Đại sư phụ. . .

Tằng Tiểu Muội mắc cỡ đỏ mặt, nói:

- Tiểu Muội sẽ nghe lời Thúy Lan tỷ tỷ.

- Ừ, thật ngoan.

Đường Tăng cười hì hì, nói với Cao Thúy Lan:

- Nỗ lực tu luyện, chỉ có tu vi cao, mới sống được càng lâu, chúng ta mới có thể ở với nhau càng lâu dài.

- Vâng.

Cao Thúy Lan chăm chú gật đầu, trong mắt tràn ngập kiên định.

Đường Tăng hôn hai người, sau đó trong lòng hơi động, rời khỏi Tiên Giới tùy thân, lúc xuất hiện lần nữa, đã trở lại trên mặt sông, có điều chiếc du thuyền tối hôm qua đã không thấy nữa.

Chủ thuyền của chiếc thuyền kia cũng cảm thấy rất kỳ lạ, sao mà chèo chèo, lại không thấy bóng dáng khách đâu? Chắc không phải ngã xuống sông chứ?

Bởi lo lắng phải chịu trách nhiệm, người chủ thuyền kia vội vàng chèo thuyền đi chỗ khác.

Có điều Đường Tăng cũng không thèm để ý tới những cái này, sau khi xuất hiện ở trên mặt sông, hắn phân biệt lại các phương hướng, sau đó thuấn di một cái liền tiến vào Vương cung của Bảo Tượng Quốc.

Bây giờ một lần thuấn di hắn có thể di chuyển đến bất cứ nơi nào trong vòng hai trăm dặm, Vương Thành của Bảo Tượng Quốc cũng chỉ rộng mấy chục dặm mà thôi.

- Sư phụ trở về rồi.

- Sư phụ. . .

Đường Tăng vừa xuất hiện, mấy người Tôn Ngộ Không liền tiến lên nghênh đón.

- Sư phụ, các sư nương đâu?

Tử Lan không nhìn thấy Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, không khỏi nghi hoặc nói.

- Hòa thượng chết tiệt, ngươi đưa các nàng đi đâu rồi?

Thanh Dật cũng hoài nghi, chất vấn Đường Tăng.

- Các nàng về nhà rồi.

Đường Tăng cười thần bí:

- Cũng chính là hậu cung của bần tăng, làm sao, ngươi có muốn lấy một vị trí trong đó hay không?

Khuôn mặt Thanh Dật đỏ lên:

- Ta còn lâu mới cần. Hòa thượng thối không biết xấu hổ.

- Nữ thí chủ không nên nói lung tung , ngươi tự ngửi xem, bần tăng có chỗ nào thối?

Đường Tăng đi về phía Thanh Dật.

- Đứng lại, ngươi đừng lại đây.

Thanh Dật trừng mắt, căm tức nhìn Đường Tăng.

Đường Tăng khẽ mỉm cười, liếc mắt nhìn Tử Lan thanh thuần đáng yêu, nói:

- Nếu tất cả mọi người chuẩn bị xong, vậy thì lên đường đi. Tiếp tục con đường đi lấy kinh nào.

- Vâng, đi thôi. . .

Tôn Ngộ Không thét to một tiếng, lộn nhào một cái, đi phía trước dẫn đường.

Những người còn lại cũng vội vàng đuổi theo, Tiểu Bạch Long lại lần nữa biến thành Long Quy, Hồng Mộc bảo tọa vẫn ở lưng nó như cũ, cũng không biết lúc trước nó giấu đi đâu rồi.

Quốc vương Bảo Tượng Quốc cùng Bách Hoa Tu tiễn nhóm người Đường Tăng đến cửa thành Vương cung, nhìn theo bọn họ đi xa.

Mãi đến tận khi không thấy bóng dáng bọn họ nữa, tất cả mọi người mới thở ra một hơi, giống như tiễn bệnh dịch.

- Bọn quái thai này, rốt cục đi rồi!

Một võ quan xoa xoa mồ hôi trên đầu.

Những người còn lại nhất thời phi thường tán thành, thời gian hơn một ngày mấy người Đường Tăng ở lại đây, khiến cho mọi người sợ hãi, lại còn dẫn đến lôi vân khủng bố.

Tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía , rất sợ sơ ý một chút, toàn bộ Bảo Tượng Quốc đều bị phá hủy.

. . . . . .

- Bát Giới, tại sao con không tán đổ Bách Hoa Tu?

Đường Tăng nhìn về phía Trư Bát Giới, hắn còn tưởng rằng Trư Bát Giới có thể tán được, thế nhưng, Bách Hoa Tu cũng không lên đường với Trư Bát Giới.

- Khà khà, khà khà. . .

Trư Bát Giới lại chỉ cười khúc khích, không hề nói cái gì.

Trong mắt Đường Tăng loé ra một tia ngạc nhiên, lấy nhãn lực hiện tại của Danh Sư tam tinh hắn, đủ để nhìn ra chỗ không bình thường, hiện tại dáng vẻ của Trư Bát Giới giống như nam nhân đang yêu đương.

- Bát Giới, con lên giường với Bách Hoa Tu rồi?

Đường Tăng kinh ngạc nói.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 343

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.