Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Môn

Tiểu thuyết gốc · 1608 chữ

Đêm đó anh ở trong phòng suy nghĩ nơi nay là thiên địa giới, đây là Long Thân Môn ,là gì chứ môn phái tu tiến hay trừ ma đây họ tồn tại như thế nào bí mật ra sao anh cứ suy nghĩ rồi anh lại nhớ đến Lan cô đang nơi nào chứ Lan ở đâu liệu có ai làm tổn thương cô không, có sống tốt không.

Trong lúc anh đang suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, anh ra mở cửa người bên ngoài là một người trung niên khoản tầm bốn đến năm mươi tuổi, người đó đi vào quan sát anh một lúc cũng không nói gì,không hiểu sao tay của người trung niên đó đã chạm vào vai anh nhanh như cắt anh không kịp phản ứng gì đã ngất đi rồi.

Người trung niên đó chính là Diêm chúa,theo sau không ai khác đó là Long Vân Thiên, Thạch Tâm Thiên, cả Diêm Ngọc Huyền nữa đều đi vào trong. Diêm chúa nói ta sẽ phong bế kí ức của hắn về cô gái kia cũng như những kí ức mà đau thương mà hắn trải qua ở trên dương thế từ nay hắn sẽ là một người mới không nhớ bất kỳ ai chỉ nhớ được những gì đã tu luyện mà thôi Long trưởng môn ta nhờ ngươi giúp ta bồi dưỡng dạy hắn hướng hắn trở thành siêu cường giả để chống lại thiên kiếp,cả đứa con gái nghịch ngơm này nữa.

Long Vân Thiên lúc này mới lên tiếng sư huynh yên tâm đệ sẽ giúp huynh dạy giỗ hai đứa này thật tốt, sư huynh đi luôn à không ở lại hàm huyên chút à.

Diêm chúa khuôn mặt bình thản nhìn Diêm Ngọc Huyền rồi nói để nó ở đây ta mới yên tâm, Huyền nhi con ở đây nhé giúp ta coi trừng tên tiểu tử đó. Rồi lại quay ra nói với Long Vân Thiên ta muốn đệ đặt một cái tên mới cho hắn, ta còn nhiều việc phải làm ở âm giới lên không có thời gian ở lâu, rồi ngài mở ra hư không liệt phùng chui vào.

Khoảng một khắc sau anh tỉnh dậy anh nhìn quanh phòng chỉ có mấy người Long Vân Thiên, Lúc này Long Vân Thiên nói ngươi tỉnh rồi, Ta là Long Vân Thiên trưởng môn của Long Thần Môn,từ nay ngươi sẽ tứ đệ tử của ta người tên Nguyễn Bá Minh đó là tên trên nhân gian khi người làm nhiệm vụ, còn ở nơi ngươi vẫn sẽ dùng tên đó ngày mai ngươi ta sẽ chính thức nhận ngươi làm đệ tử nhập thất cùng với ngươi có Diêm Ngọc Huyền sẽ là sư muội của ngươi.

Rồi cả ba người đi ra khỏi phòng của Bá Minh, Thạch Tâm Thiên nói hắn đã bi phong bế ký ước liệu khi hắn gặp cô gái kia sẽ thế nào có nhớ được không? Diêm Ngọc Huyền nói chen vào sư phụ con thấy hắn tư chất bình thường cũng không hiểu vì sao cha con với sư phụ lại coi trọng hắn như vậy lại còn cho hắn là người gánh vác trọng trách giải trừ thiên kiếp nữa chứ?.

“ Long Vân Thiên giọng trầm mặc thiên cơ bất khả nộ” rồi biến mất như một cơn gió để lại hai người bọn Thạch Tâm Thiên ngơ ngơ ngác với câu hỏi to đùng nhưng cũng làm gì bởi với hắn sư phụ không muốn nó thì hăn cũng không dám hỏi.

Hắn quay ra nói với Diêm Ngọc Huyền tiểu muội muội chúng ta đi thôi ta đưa muội về phòng mình trước Diêm Ngọc Huyền vâng lên một tiếng trên đường nàng hỏi thăm khá nhiều về Long Thần Môn hai người họ cứ cười cười nói nói rồi cũng đến phòng ngủ của Diêm Ngọc Huyền.

Lại nói đến Nguyễn Bá Minh hắn ngơ ngơ không hiểu chuyện gì sảy ra cũng càng không ấn tượng với cái tên này, càng cố nghĩ thì xem kí ức có bị sót lại hay không hắn chỉ nhớ hắn từng học qua một số loại công pháp. Còn đâu hắn quên sạch những ký ức trước đấy những khí ức đau thương trong đó có cô, hăn cứ suy nghĩ ngủ lúc nào không biết.

Sáng hôm sau có nam đệ tử đến đưa hắn đồ ăn thức uống quần áo hắn gõ cửa phòng,Lúc này NGuyễn Bá Minh đang say xưa giấc ngủ nồng bỗng nghe tiếng gõ cửa hắn tỉnh mộng nhìn ra là hai vị tiểu đạo sỹ cười cười nói . “Tiểu sư thúc người mau ăn đi rồi đến Long Thần Điện làm lễ bái sư, hắn không nói gì ăn đồ ăn xong thay quần áo theo hai tiểu đạo sỹ tới Long thần điện.

Trên đường đến Long Thần Điện hắn gặp nhóm ba người hai nam một nữ, thiếu nữ với làn da trắng như tuyết, không chút tì vết, đẹp không thể bì, như là một nàng tiên lạc bước,đi đến bên hắn những bước đi của nàng khiến con tim hắn rung động , làm hắn say đắm, vẻ đẹp của nàng khiến hắn phải nhớ nhung, nét đẹp của nàng có khiến chon nam nhân phải mê hồn bạc vía.

Nàng tiến lại gần hắn giọng nói của nàng trong trẻo như tiếng suối chảy vậy, “ngươi sao lại nhìn ta như vậy?”

Hắn vẫn nhìn nàng không nói gì khuông mặt hắn lạnh như băng vậy, hai đạo sỹ đi bên cạnh hắn lên tiếng, “chúng ta mau đi đến Long thần điện làm lễ khong muộn mất”

Nàng vẫn nhìn hắn bảo “đi chung với ta, ta muốn nói chuyện với ngươi hắn đi đến bên cạnh nàng hương thơm từ cơ thể nàng khiến cảm giác rạo rực trong lòng nhưng hắn mặt hắn vẫn rất nghiêm túc có vẻ lạnh lùng.

“Âm thanh nhẹ nhàng của nàng ngươi tên là Nguyễn Bá Minh” hắn nhíu mày khuôn mặt vẫn vậy, lạnh tanh nhìn không một chút huyết sắc. Nhưng hắn vẫn lên tiếng chúng ta nhanh đi thôi sau buổi lễ đó chúng ta nói chuyện sau.

Rồi nàng cùng hắn đi theo bốn tiểu đạo sỹ đến Long Thần Điện, “vừa bước vào đến cửa một trong bốn đạo sỹ đã nói các vị sư tổ cùng các vị sư thúc bá đã đưa người đến”

Nhanh như cắt Diêm Ngọc Huyền đã cầm tay hắn bước vào trong Long Thần Điện, nàng bảo hắn quỳ xuống. “ Đệ tử là Diêm Ngọc Huyền cùng với sư huynh Nguyến Bá Minh Tham kiến sư phụ cùng các vị sư Bá” nàng ra hiệu cho hắn lạy Long Vân Thiên ba lạy.

Tất cả mọi người trong đại điện đều bất ngờ Thất trưởng lão là một mỹ nữa áo trắng xinh đẹp vẻ đẹp như tiên nữa khoảng tầm ba mươi tuổi nhưng thật ra nàng đã hai trăm tuổi nàng tưởng quản Băng Long Sơn nàng tên là Hoa Thiên Nhi , “tiểu mỹ nữ ta với ngươi có duyên lắm tại sao lại bái trưởng môn sư huynh làm sư phụ chứ sao không bái ta làm sư phụ chứ môn hạ của ta toàn nữ nhân ngươi là thiên tài ưu tú nhất mà ta từng thấy”

Diêm Ngọc Huyên không nói gì nhìn về hướng Long vân Thiên, “ Long Vân Thiên ho lên hai tiếng rôi nói Hoa muội muội đừng đùa nữa môn hạ của có nhiều thiên tài như vậy muội lại còn tranh với ta trưởng môn ta chỉ mới có ba đệ tử thôi “

Hắn nói xong nhìn vào Hai người đang quỳ, “ hai con đứng dậy đi Long Thần Môn chúng ta chia làm hai hệ đó là hệ băng và hệ hỏa, ta là người đứng đầu Long Thần Môn, mà Long Thần Môn là môn phái trừ ma diệt quỷ cứu thế cùng với các môn phái khác thiên địa giới.”

Hắn nhìn hai để tử rồi tuyên bố trước đám đông “Dây chính là hai đệ tử nội môn của ta từ nay sẽ theo ta” Tất cả đại điện vốn im nặng sau khi nghe trưởng giáo nói vậy các đệ từ bàn tán xôn xao gây náo nhiệt cả Long Thần điện.

Tam trưởng lão Long Vân Sơn người chấp chưởng giới luật đường quát lên một tiếng các “ngươi im hết cho ta”.

“ Rồi hắn tuyên bố kết thúc lễ bái sư ở đây”, các đệ tử từ nội môn đến ngoại môn đều ra về khi ra khỏi Long Thần Điện mọi người đều bàn tán thiếu nữ xinh đẹp tư chất thật tốt , còn tên người phàm kia tư chất quá bình thường không đáng để làm đệ tử của trưởng môn,

Thạch Tâm Thiên dẫn hai đệ muội mới thu nhận ra sau hậu viện nơi đó có tên Long Băng Sơn. Long Vân Thiên đã chờ ở đó từ lâu cùng với hai nữ đệ tử xinh đẹp là Hoa Mai Ngọc và Tuyết Ngọc Mai.

Thách Tâm Thiến "thám kiến sư phụ con đã dẫn hai đẹ muộn đến", rồi hắn giới thiệu Tuyết ngọc Mai với Hoa Như Ngọc cho sư đệ và sư muội mới đến, Diêm Ngọc Huyền nhanh nhẩu nói chào hai vị sư tỉ, sư tỷ nếu muội và tên ngốc này có gì không biết mong sư tỷ giúp đỡ.

Bạn đang đọc Duyên Nợ sáng tác bởi ngọctùng

Truyện Duyên Nợ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngọctùng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.