Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kéo đen ta? Nàng làm sao dám.

Phiên bản Dịch · 3204 chữ

Lạc Minh Thù mất một nén nhang thời gian mới kịp phản ứng, nặc danh tu sĩ đây là kéo đen nàng.

Nàng cự nhiên….Bị người khác….Kéo đen. Đối phương lại là bạn tốt thứ nhất cùng nàng liên hệ thần niệm ở Tứ Phương Thủy Kính.

Tốt lắm, thù này coi như đã kết, không lâu lúc trước Lạc Minh Thù còn vì đối phương trực tiếp không do dự chuyển cho nàng 500 vạn linh thạch mà đã thay đổi một chút ấn tượng nhận thức với hắn, hiện tại nàng đang mắng hắn 300 câu ở trong lòng.

Lạc Minh Thù không chịu thua, phát một cái thần niệm xin liên hệ qua, đối phương chậm chạp không phản hồi, làm cho Lạc Minh Thù cảm thấy mình đang đánh vào bông.

Nhưng đối phương còn không có đáp ứng, nàng cũng không có cách nào để mắng hắn, vì thế nàng chỉ có thể an tĩnh chờ đợi Vân Chu đi đến Yêu vực.

Qua một lúc lâu, cuối cùng tốc độ phi hành của Vân Chu thuyền cũng chậm lại, Lạc Minh Thù nhìn phong cảnh phía ngoài cửa sổ, nơi xa xa có rừng rậm xanh um tươi tốt, từ góc độ này nhìn lại có thấy được tán cây lông xù xù tầng tầng lớp lớp có chút đáng yêu. Ở trên rừng rậm, có vô số kiểu dáng Vân Chu thuyền tới tới lui lui, có loại vận chuyển hàng hóa, cũng có loại chuyên môn chở tu sĩ.

Lạc Minh Thù ngồi trong Vân Chu, mà tử kim lưu hoa thuyền siêu xa hoa mỹ lệ của nàng đã nhanh chóng khiến cho thủ vệ Yêu tộc chú ý.

Địa phương bọn họ đang đứng là cửa khẩu của thành “Phong Sa Độ” -biên cảnh Yêu vực, ở ngoài Phong Sa Độ bày cấm chế pháp thuật hệ thổ có vô số cát vàng bao quanh, chỉ có tới cửa khẩu lấy được lệnh bài mới có thể tiến vào Phong Sa Độ, tu sĩ nhân loại, Yêu tộc thậm chí là Ma tộc đều có thể tạm thời lưu trú ở nơi này, thập phần náo nhiệt.

Yêu tộc tất nhiên là chưa nghe nói đại danh của Minh Thù, bọn họ chỉ thấy Lạc Minh Thù đi chính là Vân Chu thuyền đẹp đẽ quý giá, vừa thấy liền biết là người có tiền, chờ vào Phong Sa Độ rồi bọn họ có thể tàn nhẫn mà kiếm một chút lợi tức trên người nàng.

Mà Lạc Minh Thù ngồi ở bên trong Vân Chu thuyền, đem bản đồ trong tay mở ra, Hoán Hồn Linh phát ra tiếng chuông yếu ớt, lôi kéo ngón tay Lạc Minh Thù chỉ về phía địa phương cách nơi các nàng đang đứng không xa.

“Ngụy Thanh ở xung quanh Phong Sa Độ này, ở đây cách Vĩnh Lâm Sương Mù không xa, hắn có thể lưu lạc tới đây, cũng thể là bị Yêu tộc hoặc nhân loại bắt cóc đưa tới nơi này.” Lạc Minh Thù khép bản đồ lại, ngước mắt nhìn Lục Dao Dao, “định vị của Hoán Hồn Linh không có độ chính xác cao, Phong Sa Độ rất lớn, muốn vị trí cụ thể còn phải đợi vào trong thành mới cảm ứng được.”

“Tốt, cảm ơn lạc sư tỷ, nếu là tìm được vị trí của sư huynh, muội có thể một mình đi tìm huynh ấy.” Lục Dao Dao còn nhớ nhiệm vụ hệ thống giao, sợ Lạc Minh Thù đoạt công lao của nàng.

Lạc Minh Thù nhướng mày nhìn về phía nàng: “Ngươi xác đinh?”

Lục Dao Dao gật gật đầu, nàng ước gì Lạc Minh Thù không xuất hiện ở chỗ này.

Vị trí của Ngụy Thanh được định vị ở Phong Sa Độ, chuyện này thật là kỳ quặc, quy củ của Ngự Linh Tông là tu sĩ nhân loại không được tự ý rời đi Nhân giới, trừ khi chính hắn ngán sống.

Một người tùy tiện đến đây, khả năng cao sẽ gặp nguy hiểm, Lạc Minh Thù không muốn quản Lục Dao Dao đi tìm chết.

Lạc Minh Thù có việc riêng cần giải quyết, nàng tính toán trước tiên đi tìm tin tức về chủng loại Cá yêu, nhìn xem có thể tìm thấy dấu vết gì có quan hệ với nàng không.

Nàng cảm thấy thân thế không quan trọng, chủ yếu là nàng muốn tìm công pháp tu luyện phù hợp, nhanh trở lên cường đại.

Lạc Minh Thù cùng lục dao ôm tâm tư khác nhau bước xuống thuyền, sau khi các nàng rời khỏi, Vân Chu thuyền dần dần biến nhỏ, bị Lạc Minh Thù thu vào trong túi gấm ở tay áo.

Bên cạnh chỗ các nàng đứng là các tu sĩ và Yêu tộc, Lạc Minh Thù đứng giữa đám người, phảng phất như phát ra ánh sáng, nàng sinh ra vốn đã cực kì xinh đẹp, khuôn mặt câu hồn nhiếp phách đủ cho người cùng yêu dừng lại xem nàng.

Lạc Minh Thù trước giờ cơ hồ đều ở Thủy Khê Giản, những chuyện liên quan đến nàng phần lớn đều là bên trong Ngự Linh Tông truyền ra ngoài, rất nhiều tu sĩ chỉ biết Lạc Minh Thù rất đẹp, nhưng chung quy làm gì có nữ tu sĩ nào khó coi, các nàng có linh khí trời đất tu dưỡng, lại có pháp thuật trú nhan, cơ hồ mỗi vị nữ tu sĩ đều là xinh đẹp mỹ lệ, cho nên người khác chỉ cảm thấy Lạc Minh Thù là thường thường một vị trong vô số mỹ nữ.

Nhưng bọn họ không biết, Lạc Minh Thù có thể đứng trong một đám mỹ nữ có thể trổ hết tài năng mỹ mạo, mặc dù Lục Dao Dao ở Ngự Linh Tông là tình nhân trong mộng của rất nhiều nam tu sĩ , nhưng chỉ cần Lạc Minh Thù xuất hiện thì tất cả ánh mắt đều sẽ tập trung về phía nàng.

Lạc Minh Thù không phải là người sẽ thẹn thùng dưới ánh nhìn chăm chú của người khác, nàng lập tức đi tới lối vào Phong Sa Độ, đem ngọc bài chứng minh thân phận đẩy tới, trên ngọc bài khắc tên “Lạc Minh Thù, Ngự Linh Tông.”

Lục Dao Dao cũng đi theo, nàng cảm ứng được chung quanh đây có rất nhiều hơi thở của tu sĩ cường đại, Phong Sa Độ là nơi rồng rắn hỗn tạp, không phải chốn thế ngoại đào nguyên như ở Ngự Linh Tông, nàng hiện tại vẫn là nên đi theo Lạc Minh Thù mới cảm thấy an toàn một chút.

Sau khi hai người chứng minh thân phận, đi vào Phong Sa Độ, cát vàng cuồn cuộn đem hai người che khuất, ngăn trở những ánh mắt tò mò.

Lạc Minh Thù tiến vào Phong Sa Độ không lâu, ở một nơi vắng vẻ phụ cận cửa khẩu, nổi lên một luồng ánh sáng kim sắc tạo nên một kết giới không gian, có một người bước ra, hắn choàng một cái áo màu đen có mũ che khuất gương mặt, chỉ lờ mờ thấy được một chiếc cằm duyên dáng tinh xảo.

May mà vừa rồi Lạc Minh Thù xuất hiện hấp dẫn ánh mắt của mọi người, bằng không phép thuật vượt không gian này của hắn sẽ khiến toàn bộ Phong Sa Độ khủng khoảng không thôi. Phải biết rằng, ở Yêu vực vùng Nhân giới muốn tiến hành pháp thuật truyền tống ở cự ly xa chỉ có Yêu Hoàng và Tứ đại tiên quân mới có thể làm được, ngay cả tu sĩ vừa mới phi thăng tiên giới cũng vô pháp điều khiển được pháp thuật vượt không gian cao cấp này.

Xem này dấu vết, hẳn là vượt qua những người ở trên. Người áo đen này cũng đi vào Phong Sa Độ, chẳng qua, hắn không thông qua kiểm tra chứng minh thân phận như những tu sĩ khác mà trực tiếp đi vào trong biển cát vàng, nhẹ nhàng vượt qua cấm chế sừng sững ngàn năm như không có chuyện gì.

Ai cũng không biết có một nhân vật đáng sợ như vậy vào Phong Sa Độ, Lạc Minh Thù đặt một phòng ở dịch quán trong thành, phòng của nàng ở sườn phía tây của thành, nàng tính chuẩn bị đi, nhưng Lục Dao Dao vẫn luôn đi theo phía sau nàng, làm một bộ dáng theo đuôi,

“Tại sao ngươi vẫn luôn theo đuôi ta?” Lạc Minh Thù đang hướng tới quán trọ, quay đầu nhìn thoáng qua Lục Dao Dao.

“Lạc …Lạc sư tỷ, Phong Sa Độ rồng rắn hỗn tạp, loại người nào cũng có, muội sợ gặp nguy hiểm, chỉ có thể đi theo tỷ.” Lục Dao Dao cắn môi nói.

“Ngay từ đầu ngươi biết là nguy hiểm sao còn một hai đòi tới?” Lạc Minh Thù trào phúng nói, “Lúc trước khi xuất phát thì nói thực dễ nghe, hiện tại đã bắt đầu sợ? Yên tâm, ta sẽ không đoạt công lao cứu Ngụy Thanh, hắn chính là ở trong Phong Sa Độ, làm sao tìm được hắn thì phải xem bản lĩnh của chính ngươi.”

Lạc Minh Thù bước vào dịch quán xa hoa, chỉ vào khách điếm nhỏ ở bên cạnh:”Lục sư muội ngươi đừng đi nhầm, tông môn đặt phòng cho ngươi ở bên cạnh.”

Lục Dao Dao liếc mắt nhìn Lạc Minh Thù đi vào một viện độc lập, nàng nghĩ bên trong rộng như vậy thêm chính nàng một người cũng không phải không thể, vì thế nàng hướng Lạc Minh Thù đưa tiền, lúc sau nàng đã thành công có được một trong gian phòng trong viện.

Lạc Minh Thù có chính sự phải làm, nàng cũng mặc kệ Lục Dao Dao dùng biện pháp nào tìm được sư huynh, nàng đi vào trong phòng của mình, đem các chủng loại sách giới thiệu về Yêu vực trên bàn lấy ra đọc.

Ở Yêu vực phải tuân thủ theo quy tắc nơi đây đặt ra, có chút gia độc thế lực mạnh hoặc Yêu tộc quái dị có chính mình cấm kị không thể xúc phạm.

Ví dụ như không được chạm tới đuôi của tộc Miêu , trước mặt tộc Khuyển không dùng pháp thuật hệ thủy để tránh đem nước bắn vào trên người bọn họ, có cái càng kỳ cục chính là, không được ở trước mặt tộc Anh Vũ lặp lại cùng một câu nói, bằng không bọn họ sẽ kích phát thiên tính chủng tộc nói theo.

Những quy củ này Nhân loại đều phải tuân thủ, nếu không cẩn thận xúc phạm đến cấm kỵ đều sẽ bị Yêu tộc trả thù. Yêu tộc sở dĩ dễ bạo nộ, thập phần cảnh giác và chán ghét Nhân loại đều là có nguyên nhân.

Ở ba vạn năm trước, lúc còn chưa có Yêu vực, Nhân tộc cùng Yêu tộc sinh sống cùng nhau, Yêu tộc không giống linh thú có thể dễ dàng sinh ra linh trí, bọn họ có tôn nghiêm cùng văn hóa riêng. Nhưng lúc ấy có một bộ phận Nhân loại đem Yêu tộc coi như linh thú, phát minh ra pháp thuật và cấm chế để áp chế thực lực và tự tôn của Yêu tộc, đánh dấu vết nô dịch ở trên người rất nhiều Yêu tộc.

Lúc trước, Lạc Minh Thù trước mặt Lục Dao Dao có nhắc tới Đông Phương gia ở quận Dương Giang, đó là một gia tộc lớn nhất đã từng sử dụng Yêu tộc làm nô dịch, Yêu tộc đã từng phản kháng, nhưng bởi vì Yêu tộc lưu lạc tới trời nam biển bắc vô pháp liên kết lại, nên mỗi lần phản kháng đều bị Nhân loại áp chế xuống dưới, cho tới lúc việc này kinh động tới Thiên giới.

Ở ba vạn năm trước, tứ đạị Yêu Thần vẫn còn tồn tại, bọn họ không phải người cũng không phải yêu, không thuộc về bất cứ phe phái nào, nhưng đối với hành vi áp bách Yêu tộc của Nhân giới cảm thấy cực kì phẫn nộ. Vì thế thượng cổ tứ đại Yêu thần là Phượng Hoàng, Ứng Long, Huyền Quy và Kỳ Lân nắm tay nhau tiến vào Sương Mù Biển Sao, ở đây có thể thông qua hoàn thành nhiệm vụ để được ban thưởng đến đất đai khai hoang, sáng lập ra một phạm vi không nhỏ hơn Nhân giới kêu là Yêu vực, sau đó đem những Yêu tộc ở Nhân giới đưa vào Yêu vực, làm cho bọn họ có cái địa phương gọi là nhà.

Về sau, được Yêu Thần phù hộ, Yêu tộc dần dần quật khởi, bọn họ quay lại Nhân giới, ra tay trả thù đối với những thế lực đã từng ngược đãi mình,đuổi tận giết tuyệt tộc nhân của bọn họ. Nhưng lúc này cho dù Tứ đại tiên quân vẫn luôn che chở cho Nhân tộc cũng bỏ mặc không quan tâm, đây chính là nhân quả tuần hoàn, bọn họ phải nhận trừng phạt cho những sai lầm lúc trước.

Ngọn nguồn của Yêu vực là như thế, mặc dù thời gian đã trôi qua rất lâu, oán hận năm đó cũng đã phai nhạt, nhưng mỗi một Yêu tộc hay Nhân loại đều nhớ rõ một đoạn lịch sử này.

Lạc Minh Thù mơ hồ hồi ức một chút ngọn nguồn của Yêu tộc, vì nàng chỉ có tuổi tác 300 năm nên đối với lịch sử ba vạn năm trước cũng không có quá nhiều xúc động. Nàng xem một chút sách về các chủng loại Yêu tộc, nhưng xem đến cuối cùng, không có bất luận Cá yêu nào cùng nàng có quan hệ, nàng thậm chí bắt đầu tra tới hải quỳ, sứa, sao biển, nhưng vẫn là không có một chút thu hoạch.

Nàng đọc hết một lượt bốn quyển sách, không tìm được tin tức liên quan tới thân thế của mình, Yêu tộc bảo thủ, sẽ không đem bí mật chủng tộc của mình phô cho người ngoài xem, xem ra nàng phải đi vào sâu trong Phong Sa Độ để quan sát, tìm kiếm một chút tin tức.

Lạc Minh Thù cảm thấy nàng nên ra cửa đi dạo, nhưng thân thể mệt mỏi liền ngã xuống giưởng, đi dạo Linh Võng cũng là đi dạo, nàng đem trái cây đưa vào trong miệng, mở ra Linh Võng tiến vào Tứ Phương Thủy Kính.

Giao diện của Lạc Minh Thù bắt đầu lập lòe, nàng click mở tin tức mới, phát hiện nặc danh tu sĩ thế nhưng xin thần niệm liên hệ.

Tốt, hắn vậy mà biết thức thời, Lạc Minh Thù thầm nghĩ.

Bên này Lạc Minh Thù còn đang sắp xếp lại ngôn ngữ, tự hỏi nê mắng đối phương như thế nào cho hả giận, bên kia sau khi Tạ Trường MInh vào phòng ở khách điếm, đem mũ choàng kéo xuống.

Ở bên người hắn, ánh sáng kim sắc ở Linh Võng lập lòe, giao diện dừng ở một đoạn đối thoại.

[nặc danh tu sĩ: Đúng vậy, nàng đột nhiên biến mất ở Linh Võng của ta.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng, ngài có phải không cẩn thận mang nàng xóa?]

[nặc danh tu sĩ: Nàng thực ồn, ta đem giao diện đóng cửa]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Thần đã hiểu rồi chủ thượng, nhất định là do thần niệm của ngài quá mức cường đại, tuy rằng chỉ là thao tác nhỏ đem Linh Võng đóng cửa, nhưng thần niệm phát ra quá mạnh, liền đem tài khoản của nàng kéo đen.]

[nặc danh tu sĩ: À, nàng đã xin kết bạn lại.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng, nếu ngài muốn hiểu biết thêm về Nhân giới, có thể cùng nàng tiếp tục tâm sự, tiện thể lấy một ít tình báo của Nhân tộc, nếu ngài ngại phiền, ta kỳ thật cũng có thể hỏi thăm một số tin tức giúp ngài….] rốt cuộc hắn còn có một muội muội Nhân tộc đang cùng hắn yêu đương qua Linh Võng.

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng , ngài còn ở đó sao?]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng, thần niệm ngài cường đại không phải phải sẽ trả lời thật mau sao?]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng???]

Ma vực bên kia hộ pháp bị bỏ quên hồi lâu, cuối cùng đưa ra một cái kết luận, chủ thượng của bọn họ khẳng định là vội vàng phản hồi vị Giang Tinh nổi danh Linh Võng kia đi.

Tạ Trường Minh vừa thông qua Linh Võng xin thần niệm liên hệ, một lát sau Lạc Minh Thù liền phát tin tức dồn dập lại đây.

[Mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa: Kéo đen ta? nặc danh tu sĩ! Ngươi làm sao dám?]

[Mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa: Ngươi chờ, ngươi cho rằng ta sẽ không đánh lại ngươi sao đệ đệ thúi?]

Tạ Trường Minh liền phản hồi tin tức, đem lời nói trào phúng “Đầu cá nấu đậu hũ” nhét vào bên trong một đống dấu chấm câu.

Hắn đem mười tin tức lần lượt phát ra, chuẩn bị làm cho Lạc Minh Thù trở tay không kịp.

Kết quả—--

[thực xin lỗi, tin tức của ngài không thể truyền đi.]

[Mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa đã chủ động cắt thần niệm liên hệ cùng nặc danh tu sĩ.]

[Có chân dung của Mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa có thể một lần nữa đề nghị cùng đối phương thần niệm liên hệ.]

Lạc Minh Thù thật vui mừng vì mắng xong liền đem bạn tốt xóa, nàng nghĩ cuối cùng cũng hòa đối phương.

Mà bên kia hộ pháp bị vắng vẻ hồi lâu rốt cuộc thu được tin tức của Tạ Trường Minh.

[nặc danh tu sĩ: Nàng lại đem ta xóa.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha tốt a xứng đáng.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): thu hồi tin tức.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): QAQ! Chủ thượng nếu không ngài lại tìm một tu sĩ khác hiểu biết tình huống Nhân giới tình huống đi, vị này Linh Võng nổi danh là Giang Tinh ta biết, cùng nàng nói chuyện thực khó.]

[nặc danh tu sĩ: Không cần, liền nàng đi, ta thêm trở về lại mắng nàng.]

[Phong Tâm Tỏa ÁI (thân cao 1m83): Chủ thượng, vì sao?]

[nặc danh tu sĩ: …..]

Hắn nhanh chóng học được từ Lạc Minh Thù ngôn ngữ lưu hành trên Linh Võng.

[nặc danh tu sĩ: Kéo đen ta, nàng làm sao dám?]

Bạn đang đọc [Edit] Xuyên sách: Đệ Đệ ở Linh Võng tới chém ta của Phù Tang Tri Ngã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieutiennu333
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.