Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1590 chữ

✢ Anh làm gia sư cho em , hôn trộm em rất nhiều lần ∽∽∽

Vài ngày hôm sau , chân của Nhã Nghiên đã thuyên giảm và cô bắt đầu đi học lại , vừa mới thứ hai đầu tuần cô đã bị thầy giáo phàn nàn về vấn đề học tập, tất nhiên chuyện này xảy ra nhiều đến nỗi mà khiến cô cảm thấy nhàm chán . Tiết toán đầu tiên đối với cô như một cực hình, thầy phát bài kiểm tra ra , ai cũng có điểm để chống chế không ít thì nhiều, còn điểm của cô phải nói là rất thấp.

Thầy giáo có gặp riêng cô sau giờ học , ..

" Học trò Lệ Nhã Nghiên, tại sao cùng là hai anh em với nhau, nhưng anh trai Lệ Duy Nhất của em luôn đạt được thành tích tốt còn em thì hoàn toàn ngược lại thế ? Em chẳng hề giống anh trai em một chút nào ?".

Từ lúc nhỏ , Duy Nhất và Nhã Nghiên luôn được lấy làm đề tài so sánh, bởi vì ai cũng nghĩ họ là anh em ruột thịt, cùng mang họ Lệ , sống cùng một mái nhà , học chung một mái trường. Nhưng có ai biết được, họ không giống nhau vì họ còn chẳng phải là anh em ruột thịt , bí mật đó chỉ có gia đình bốn người họ mới biết.

Song , Nhã Nghiên luôn phải hứng chịu những ý kiến trái chiều từ bạn học hoặc thầy cô trong trường chỉ vì không tài giỏi như anh mình , điều đó cũng dần biến cô trở nên hư hỏng hơn và căm ghét Duy Nhất nhiều hơn .

" Nếu như thầy bắt tôi ở lại đây để nghe thầy so sánh và hạ nhục tôi vớ vẩn như vậy , thì tôi xin được phép cáo từ " , Nhã Nghiên xách chiếc balo trên vai ngoảnh mặt mà đi .

" Em , em lại dám dùng cách hành xử như vậy với giáo viên của mình ..." , thầy dạy toán nói với một giọng điệu không thể nào phẫn nộ hơn.

Cô đi ra khỏi lớp học không thèm đáp lại lời thầy , chỉ dùng cánh tay vẫy vẫy đằng sau  làm cho thầy toán tức càng thêm tức . Khi bóng dáng của Nhã Nghiên dần khuất mắt, Duy Nhất từ phía sau cánh cửa bước ra , anh vốn không phải người thích nghe lén chuyện của người khác nhưng hoàn cảnh này là hoàn toàn bất đắc dĩ.

Thầy giáo dạy toán thu gom giáo án vào chiếc cặp táp chuẩn bị bước ra thì thấy Duy Nhất đang đối diện với mình , anh lễ phép.

" Dạ , em chào thầy , không biết thầy có thể náng lại một chút để em bàn bạc về vấn đề học tập của em gái Nhã Nghiên không ? em xin lỗi nếu có làm phiền thầy ạ " .

Thầy dịu giọng

" Không , em không làm phiền thầy đâu " .

Trong mắt thầy , Duy Nhất và Nhã Nghiên là hai đứa trẻ cách biệt nhau , người anh thì lễ phép biết tôn trọng bề trên còn cô em gái thì thái độ lòi lõm chẳng ra hệ thống gì nữa . Hai thầy trò ngồi xuống bàn chuyện, nghe thầy phàn nàn về vấn đề học tập và thái độ hành xử của Nhã Nghiên lại khiến Duy Nhất hơi lo , năm nay là năm cuối cấp của Nhã Nghiên, nếu cô cứ lơ là trong việc học tập thì e là sẽ khó lòng mà tốt nghiệp .

Anh thương Nhã Nghiên và thương luôn tương lai của cô , anh nghĩ cho dù sao này tình yêu của anh đối với cô không có kết quả nhưng anh vẫn mong cô có một tương lai tươi sáng hơn, dù người đem đến hạnh phúc cho cô là ai đi chăng nữa? thì việc cố gắng cho tương lai tươi sáng phải do bản thân cô mà ra . Anh không muốn cô cứ mãi ham chơi mà đánh mất đi tương lai, thanh xuân của mình.

Sau một hồi bàn bạc hai thầy trò đã thống nhất để anh làm gia sư dạy kèm cho cô , thầy sẽ là người trực tiếp chấn chỉnh lại tính cách cho cô .Khi về nhà , vẫn như mọi khi cô nằm ườn ra trên giường với chiếc điện thoại. Cô tham gia vào một group chat bàn luận về những vấn đề linh tinh như nói xấu thầy cô trong trường, tụ tập đua xe , hoặc giao lưu tập thể .

Thật lòng bản thân cô lúc trước chẳng muốn tham gia tí nào nhưng lũ bạn ngoài trường cứ hối thúc rủ rê , cô cũng đành tham gia vì cái vỏ bọc ăn chơi , quậy phá bên ngoài của mình. Tuy rằng như vậy nhưng cô chưa bao giờ làm gì quá giới hạn... Duy Nhất về tới , anh bước đến phòng cô và lịch sự gõ cửa như mọi khi .

" Nhã Nghiên, anh vào đây " .

" Có chuyện gì? " , anh bước phòng, trên thân cô là một bộ áo ngủ sexy tràn đầy thách thức , để lộ vòng eo không milimet mỡ thừa và đôi chân dài trắng nõn .

" Anh muốn bàn chuyện này với em " , anh cố gắng nghiêm túc nhất có thể để không bị hút mắt bởi sự khiêu gợi chết người của cô .

" Tôi không có chuyện gì để bàn với anh cả , còn bây giờ, câm và cút ra khỏi phòng của tôi " .

" Từ hôm nay anh sẽ làm gia sư dạy kèm cho em , cho dù em muốn hay không muốn , vẫn phải học vì đây là lệnh " . Anh bất chấp lời cô nói , nắm nhẹ hai bờ vai nhỏ của cô .

Cô lại một lần nữa đối diện cận mặt với anh , tim đập từng nhịp , một lần nữa yếu thế trước anh , tại sao chứ ? hôm nay anh ta không như bình thường. Anh làm cho cô có chút sợ , cô vẫn cố nói với vẻ thách thức nhưng so với lúc nãy có chút biến sắc .

" Tôi không học và cũng không cần gia sư gia siết gì cả , anh không có quyền ra lệnh cho tôi " .

" Anh không có quyền nhưng chắc cha mẹ thì có đấy ?" .

" Anh tính hâm dọa tôi hả ? tôi thách anh đấy " . Cô vừa dứt lời , Duy Nhất liền nhấc người cô lên , liên tục lấy tay vả vào mông cô , khiến cô vừa ngại vừa tức giận.

" Đồ ngốc , anh dám vỗ mông tôi " .

" Bình thường thầy giáo sẽ trừng phạt những học sinh hư hỏng không nghe lời , còn dám cãi lời anh nữa không ? chịu học không ? hoặc là anh sẽ đem em ra ngoài đường rồi vỗ mông em như vậy cho mọi người xung quanh xem " .

" Anh dám ....".

" Anh có dám hay không thì cứ việc thử , anh không ngại đâu " .

" Tôi ...sẽ..."

" Bây giờ có chịu học không ? chịu hay không ?" anh nhấc cô lên , cơ thể anh quá to lớn còn cô thì lại mảnh mai , dù cô một mét sáu mươi tám đã là cao lắm rồi nhưng so với anh cô vẫn là bé hơn , bình thường anh đâu có thế đâu ? Hôm nay cô đành phải chịu thua .

" Học thì học , sợ gì anh mà không dám ! muốn tôi học thì cũng phải thả tôi xuống đi chứ " . Khi anh thả cô xuống, cô miễn cưỡng phải ngồi vào bàn học để anh dạy kèm cho mình , cô vốn có thù với toán học , thầy có giảng trong trường rồi nhưng mỗi lần học xong ra về cô lại để cho kiến thức từ cái tai này bay qua cái tai kia và biến mất. Đến tận bây giờ cô đã hoàn toàn mất hết kiến thức cơ bản.

Anh không nản lòng , giảng dạy lại từ đầu cho cô , có chỗ nào cô không hiểu anh đều giải thích rõ ràng, học với anh hơn một tiếng đồng hồ cô đã có thể tự giải bài tập dễ dàng và còn giải đúng , anh dịu dàng xoa đầu cô , còn cô thì hất tay anh ra , lệnh cho anh giảng tiếp . Học được đến hai tiếng đồng hồ sau cô lăn ra ngủ , anh không kềm lòng được kề môi nhẹ lên môi cô cướp lấy nụ hôn ngọt ngào.

Cô có một tật là khi ngủ sẽ say như chết , vì vậy anh mới dễ dàng hôn trộm cô . Anh hôn trộm cô không biết bao nhiêu lần , chỉ có anh biết được điều đó , tính lại thì anh trao cho cô nụ hôn đầu đời của mình vào năm mười lăm tuổi (lúc đó anh mười lăm và cô mười ba). Cô cứ nghĩ khư khư là mình vẫn còn nụ hôn đầu tiên mà đâu biết rằng (ai kia) đã sớm cướp đi rồi .

Hết chương 4

Bạn đang đọc Em Là Báu Vật Đời Anh sáng tác bởi duongmocthienthu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.