Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
2275 chữ

*[ hình như tác giả đổi tên Bạch Nguyệt thành Bạch Thời Niên, nếu những chương trước ghi là Bạch Nguyệt mong các bạn hiểu rằng đó là Bạch Thời Niên.

đây là suy nghĩ của mình không nếu mọi người đọc không biết Bạch Thời Nguyên là ai. mình dư lời rồi, cảm ởn đã đọc truyện.

Chúc mọi người đọc vui vẻ nha.]

*

Cảm ơn sự kinh động nửa đêm mà Tần Chinh mang lại, Quý Lam Xuyên thật vất vả tích góp từng chút vẻ sợ hãi hoàn toàn tan biến sạch sẽ, hắn thông minh chứ không phải thần tiên, cho dù so sánh với người khác cũng chỉ nhiều hơn vài thứ, cũng không thể dùng linh khí chữa bệnh cho chính mình.

Dạ dày đau đớn toàn bộ, Quý Lam Xuyên cũng không có tinh lực ở dưới lầu hoảng loạn, tuy nói ở hoàn cảnh linh khí nồng đậm có thể làm cho tinh thần sảng khoái, nhưng vùa nghĩ đến lí do linh khí tiết ra ngoài, Quý Lam Xuyên một giây cũng khồn muốn ở phòng bếp lâu hơn.

'' Phi, lão nam nhân giả dối.'' Nhớ tói nguyên tác không miêu tả nhiều lắm về Tần Chinh giả dối, Quý Lam Xuyên trộm bũi môi, hắn ở phòng nguyên chủ lục tung lên cũng không tìm thấy thuốc dạ dày, nắm trên giường đem chính mình co thành một đoàn.

Không an ổn ngủ qua một đêm, Quý Lam Xuyên mơ mơ màng màng bị chuông đồng hồ đánh thức, hắn vò vò đầu mình, hốt hoảng hai giây mới phản ứng lại mình đang ở đâu-------

Chỉ để ấn tượng tốt với cha con Tần thị, nguyên chủ ngay cả mệt mỏi cũng không giám ngủ.

Nguyên lai chim hoàng yến không ở trên cao trước liền thảm như vậy.

Rung đùi cảm khái hai câu, Quý Lam Xuyên vào phòng tắm, liếc mắt nhìn chính mình trong gương.

Cảm giác như ngày hôm qua lêu lổng cả một đêm, dùng sức cọ cọ cánh môi, Quý Lam Xuyên cuối cùng cũng làm cho gương mặt này nhiều hơn vài phần huyết sắc, bất quá mĩ nhân chính là mĩ nhân, chẳng sợ thần sắc xanh xao, cũng xinh đẹp làm người thương tiếc.

Cùng mình hoàn toàn không phải một phong cách.

Nhất lông mày, trong gương thanh niên thanh thuần xinh đẹp lập tức thêm vài phần phong lưu, như thường lệ thưởng thức dung nhan chính mình, Quý Lam Xuyên vui vẻ huýt sáo.

Nhanh chóng làm xong công tác vệ sinh cá nhân, đổi quần áo Quý Lam Xuyên ngồi chờ Tần Tủ Hành đến cửa, theo nguyên tác, đối phương đằng sau muốn dùng người mới để quên người cũ.

Thân là người mới cũng đông thời gánh vác sứ mệnh ngược cặn bã, Quý Lam Xuyên đương nhiên yêu cầu tinh thần hết sức để nán lại.

'' Thùng thùng''

Tần Chinh có thói quen dậy sớm, ở nhà cũn đương nhiên Tần Tử Hành cũng không giám lại giường lâu, chẳng sợ say rượu đau đầu, hắn đã mang điểm tâm đứng trước của phong Qúy Lam Xuyên.

Chuyện nguyên chủ bị mang về nhà, chỉ do Tần Tử Hành nge nói sau khi Thời Niên đính hôn, ngày này qua ngày khác đi quán bar uồng rượu, chưa bao giờ nghĩ đến trong nhà có Quý Lam.

May mà nguyên chủ có tâm tư không thấp, nếu không chỉ sợ ở chương ba đã thành vật hi sinh.

Trải qua một buổi tối hôm qua như vậy, Tần Tử Hành cũng dần dần nhớ lại Quý Lam đến thật là tốt, nhớ tới đối phương bây giờ không biết chuyện của Bạch Thời Niên, hắn trong lòng có một chút áy náy cùng chột dạ.

----- nếu không đối với nguyên chủ cón hai phần thật lòng, hắn xúc động cũng không có khả năng đem người về nhà nữa.

Trong đầu miên man suy nghĩ, cửa phòng trước mắt rốt cuộc cũng mở ra, một thân mặc áo sơmi thanh niên cười khanh khách mở cửa, tự dưng đem mùa hè khô nóng xua đi ba phần: ''A Hành''

So với vương tử Bạch Thời Niên, Quý Lam dáng người rõ ràng yểu điệu thêm vài phần, nguyên chủ tứ chi thon dài lại học múa từ nhỏ, có thể nói là trời sinh thích hợp với người mẫu.

Nam nhân đều là đông vật nhìn bằng mắt, sáng sớm nhìn thấy sắc đẹp như thế cũng không khỏi bật cười: ''Vài ngày không thấy, nhớ ta không?''

Cùng Tần Chinh cứng nhắc bất đồng, Tần Tử Hành chọc nghẹo người khác có thể nói là thành thạo, người phía trước cũng chỉ là gặp dịp thì chơi tình yêu rất mong manh, thẳng đến cuối cuốn tiểu thuyết, nhóm người trước cũng khồn nhảy ra gây phiền toái cho hắn.

[ chỉ có Bạch Thời Niên mới đáng giá làm cho hắn dung thật lòng để đỗi đãi.]

Nhớ tới đoạn này, Quý Lam Xuyên không khỏi rùng mình, có thể đem hoa tâmnois được như vậy tươi mát thoát tục, vị tác giả này cũng thực là một nhân tài.

''à''

Cái đầu thông minh, thanh niên nhìn về phía nam nhân trước mắt nửa điểm không muốn xa rời,Tần tử Hành trông lòng vui sướng, duối tay kéo nam nhân vào trong lòng: ''Đi, xuống ăn cơm''

''Đừng'' không dấu vết né tránh bàn tay của Tần Tử Hành, Quý Lam Xuyên làm bộ ngượng ngường nóic, '' Tam Gia còn ở đây''

'' Sợ cái gì, cha đối với ngươi không có ý kiến'' xem thái độ của Tần Chinh tối qua, hẳn là lười quản tình nhân của hắn, là Tần Tử Hành lừa người đến, thật ra so với mọi lần có vài phần lo lắng.

Không ý kiến? Người tối hôm qua làm ta đau dạ dàu là ai?

Khóe miệng trào lên một tia trào phúng, Quý Lam Xuyên đã quá quen với việc nhà giàu lục đục, thấy tay Tần Tử Hành không đặt trên lưng mình, chân mày hắn mới giãn ra, nửa điểm cũng không đem lời nói của đối phương vào trong lòng.

Là một người khoẻ mạnh, Tần Chinh đã sớm an vị ở bàn ăn, Tần Tử Hành dẫn người xuống lầu ăn cơm, cung kính kêu một tiếng cha.

''Ừ'' ôn hòa gật đầu, Tần Chinh ngay cả ánh mắt dư cũng chưa tùng cấp cho hai nguời, Tần Tử Hành đã sơm quen cha lãnh đạm, Quý Lam Xuyên thì mững rỡ đối phương không tìm mình gây phiền toái.

Bởi vì người nào đó yêu thích, trong nhà ăn rất yên lặng ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, thật vất vả để ăn bữa sáng đầy áp lực, Quý Lam Xuyên nhìn Tần Chinh buông bất mở miệng: ''Nếu vào Tần Thị, sẽ không làm dòng chính của Tần gia mất mặt.''

Biết rõ vài ngày nay có chút quá phận, Tần Tử Hành buông chén nghiên mặt nói: ''Là cha.''

Đối phương so với chính mình chỉ lớn hơn một chút, nhưng Tần Tử Hành đối với Tần CHinh luôn có một loại kính sợ, đem Tần gia sắp sụp đổ kéo về thậm chí cón lên cao hơn trước, người này chỉ cần năm năm ngắn ngủi mà thôi.

''Ngươi làm gì?'' mắt đảo qua nhanh chóng tới người thanh niên đang cúi đầu uống nước, Tần Chinh đột ngột hỏi thăm: '' Là một đại nam nhân, ngươi chỉ ở nhà ngốc?''

.... Bằng không thì sao? ngài luôn không phải đối với chim hoàng yến có hiểu lầm?

Sau lưng tốn hơi thừa lời, Quý Lam Xuyên nở một mụ cười ấm áp: ''Ta hiện tại hoàn toàn làm người truyền bá, a Hành đã muốn giúp ta đêm dụng cụ lại đây.''

''Đúng vậy đúng vậy'' sợ Tần Chinh đối với thanh niên có hiểu lầm gì, Tần Tử Hành vội vàng ở một bên phụ họa: ''Quý Lam nhảy múa tốt lắm, trên mạng có rất nhiều người thích hắn."

Rất nhiều người? Ngay cả hai ngàn cũng không có?

Nhớ tới minh đã xem qua tư liệu, Tần Chinh vốn định cười nhạo một tiếng, cũng không biết vì sao, nghe được hai tiếng khiêu vũ, hắn trong đầu hiện lên cảnh tượng tối hôm qua.

Áo đỏ da trắng, eo nhỏ mông vểnh thật sự là, thật sự là không biết thẹn.

Liên tưởng đên đem qua chật vật, Tần Chinh giận hờn trừng thanh niên một cái, nhanh chóng nhân ra sự mẫn cảm, Quý Lam Xuyên không được tự nhiên di chuyển thân mình, hắn không có hứng thú biết Tần Chinh lại vớ vẩn bổ não cái gì, thầm nghĩ mau chóng đến bên Tần Tử Hành.

Cẩm y ngọc thực mặc dù tốt, Quý Lam Xuyên cũng rất ghét tư vị ăn nhờ ở đậu, hắn cũng là một nam nhân, làm sao lại không thể nuôi sống chình mình?

Hơn nữa hăn còn là một tay bói toán xem tướng tìm huyệt có bản lĩnh, chỉ cần có thể ra khỏi Tần gia, tiền mặt tự nhiên cuồn cuộn vào trong túi hắn.

Nghĩ tới điểm này, Quý Lam Xuyên liền cảm thấy vô cùng buồn bực, hăn không có hứng thú câu đẫn nam nhân, hơn nữa vẫn là một thân ương bướng yêu thích tra nam.

Nhận thấy được không khí không đúng, Tần Tử Hành trộm vỗ vỗ mu bàn tay thanh niên, thật vất vả khi tìm được một người giống Thời Niên, nếu như bị cha hù sợ chạy mất thì làm thế nào?

Hết sức thu lại suy nghĩ không chuyên nghiệp lại, Quý Lam Xuyên nhe nhàng ngoéo ... một cái vào ngón tay Tần Tử Hành, hắn mặt mày loan loan, nắng sớm làm nổi bật vẻ đẹp hết sức động lòng người.

Đem mờ ám của hai người thu hết vào mắt, Tần Chinh mắt không thấy tân không phiền đứng dậy, nếu không phải Tần Tử Hành trên danh nghĩ là con hắn, hắn sẽ không để tiểu bạch kiểm Quý Lam bước vào cửa.

''Đừng sợ , tính cách cha như vậy, không phải cố ý vào nhằm vào ngươi.'' bắt gặp thanh niên nhu thuận ngời tại chỗ lắc lư chính mình, hắn muốn bảo hộ đồng thời cũng nhân ra đối phương cùng Bach Thời Nguyên khác nhau''

Lúc trước hẹn hò không cảm thấy được, hiên gời sớm chiều ở chung, hắn mới phát hiện hai người hoàn toàn không giống nhau.

Bạch Thời Niên nhận hết sự sủng ái của thế gia, giơ tay nhấc châm đều tỏa ra vẻ sang trọng nổi bật, hắn tựa như mặt trăng, như núi tuyết cao, làm cho người ta khát vọng chạm vào cũng không giám khing thường.

Quý Lam lại khác, hắn ôn nhu săn sóc hiểu ý người khác, còn mang một chút tính tình trẻ con hồn nhiên, nếu phải so sánh, đối phương chính thích hợp ở nhà thưởng thức hơn.

Từ lúc hai người quen biết, Tần Tử Hành vô tình đem thanh niên hướng tới Bạch Thời Niên, nhưng hôm nay nhìn thấy đối phương hai mắt trong trẻo, hắn đột nhiên liền mất đi hứng thú.

Quên đi, Thời Niên đã cùng tiểu thư Lục gia địhs hôn, hắn giống như thanh mai trúc mã, cũng nên hồi tâm đối đãi tốt vời người bên cạnh mình.

''Ta sẽ đối tốt với ngươi'' bắt lấy ngón tay đối phương, Tần Tử Hành xác nhận nói lại lần nữa: ''Đã đem ngươi vào nhà, ta sẽ đối tốt với ngươi''

''A Hành......''

Giống như cảm động lây, Qúy Lam Xuyên áp chế để lời nói của đối phương để trong lòng, dực theo nguyên tác, ba tháng sau hắn sẽ bị Tần Tử Hành đuổi ra khỏi nhà.

Nam nhân miêng gạt người, Tầnn Tử hành tướng mạo phong lưu, chung tình mới là kì tích

Cha con Tần Thị đều phải ra ngoài làm việc, trong nhà rất nhanh chỉ còn một mình Qúy Lam Xuyên, hắn nhớ tới tối hôm qua.

Lòng hiếu kĩ có thể hại chết mèo, hắn đối với cơ mật của Tần gia không có hứng thú.

Đồ dùng là trực tiếp Tần Tử Hành đưa cho, lấy cớ quà đi lại trong một thàng của hai người, hắn lúc ấy trong mắt đều là hình ảnh Bach Thời Niên, nguyên chủ cũng không có ước muốn '' làm cho người khác nhìn đến''

Mở máy tính ra, kế thức tất cả trí nhớ của nguyên chủ, Quý Lam Xuyên đã sớm cùng khối thân thể này phù hợp, hắn điều chỉnh cameras cùng microphone một chút, lập tức liền thảo mai .

Nguyên chủ đương là bá chủ chỉ vì cùng Tần thị có quan hệ, căn bản không tính toán làm trò gì, Quý Lam Xuyên nhìn chằm chằm phía trên''Luyện múa'' nhíu mày, liền đi sửa tên.

[ Gợi cảm thiên sư, ở tuyến thầy tướng số ]

Vừa lòng ấn ''xác nhận thay đổi'' Quý :am Xuyên từ từ đóng lại quac hệ cùng các mĩ nhân khác, cho dù tạm thời là một chim hoàng yến bị nuôi dưỡng, hắn cũng không thể bỏ phí tái năng của mình.

Hơn nữa, lộ ra gương mặt đẹp, hắn cũng không nỡ đạp hư thành cái dùi tựa hình xà tinh.

Bạn đang đọc Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ của Thuyết thuyết phế thoại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jan0179
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.