Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 - Cửu Long Di Quan, Tất Cả Bắt Đầu Từ Đây.

Phiên bản Dịch · 2654 chữ

Chương 1: Cửu Long Di Quan, Tất Cả Bắt Đầu Từ Đây.

Dịch: HiếuLee

Thái Sơn, bao la hùng vĩ, khí thế bàng bạc, ngọn núi đứng đầu trong Ngũ Nhạc, danh xưng là thiên hạ đệ nhất núi.

Từ thời đại Thượng Cổ xa xôi bắt đầu, có rất nhiều Đế Vương ở đây cử hành lễ cúng bái thiên địa, hi vọng cùng thượng thiên giao lưu.

Tần Thủy Hoàng tung hoành quét ngang trên trời dưới đất, Hán Vũ Đế hùng tài đại lược, đều từng ở Thái Sơn cử hành khoáng thế đại điển cúng bái trời đất.

Mà trước đó, thời kỳ Thượng Cổ là còn có bảy mươi hai vị Đế Vương tại Thái Sơn cúng bái trời đất!

Nơi này có được quá nhiều truyền thuyết thần thoại, từ xưa liền bao phủ tại trong sương mù, làm cho lòng người sinh đủ loại suy tư!

Sơn mạc đại vu chi, sử mạc cổ vu chi (Chú thích: Núi này không gì lớn bằng, cổ xưa không gì sánh bằng.)!

...

Còn lại bây giờ trên internet thường xuất hiện các loại lời tán dương đối với Thái Sơn!

Nhưng với Thẩm Ninh từ nhỏ sinh hoạt dưới chân núi Thái sơn thì chưa bao giờ có cảm thụ như vậy.

Thái Sơn đối với hắn mà nói cũng chỉ là một phần bình thường của nhừng hoạt động hàng ngày mà thôi.

Lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước, đám người sinh hoạt dưới chân núi Thái sơn bởi vì toà danh sơn này mà tiếp nhận rất nhiều quấy nhiễu, đồng thời cũng bởi vì ngọn núi này mà thu được đầy đủ thu nhập cho đời sống.

Thẩm Ninh chính là một trong những người dựa vào Thái Sơn đạt được thu nhập kinh tế.

Hắn sau khi tốt nghiệp đại học đã cố gắng làm việc, bớt ăn bớt mặc năm sáu năm, để dành được một khoản tiền, sau đó cùng bằng hữu hùn vốn để mở một gian nhà trọ nhỏ ở Thái Sơn .

Dựa vào uy danh Thái Sơn, nơi này xưa nay không thiếu du khách, cho nên thu nhập Thẩm Ninh kiếm được không ít.

Sáng sớm, sau khi đưa tiễn từng đám du khách xong, Thẩm Ninh phân phó người phục vụ dọn dẹp phòng ở, sau đó tự mình mang theo một bình trà, cầm lên một quyển sách, đi lên tầng trên, ngồi dưới một toà tiểu lương đình, thưởng trà đọc sách.

Làm ông chủ ở đây cơ bản chính là như vậy, vừa giản dị tự nhiên lại buồn tẻ!

"A, gần đây du khách càng ngày càng nhiều!"

Thẩm Ninh nhìn thấy từ phương xa dòng người rộn ràng mãnh liệt đang đến, da vàng, da trắng, da đen, tâm tình liền trở nên thật tốt.

Làm ông chủ nhà trọ, bình thường sẽ gặp được rất nhiều người từ khắp nơi đến, trời nam biển bắc đều đủ cả, bởi vậy qua thời gian dài, Thẩm Ninh cũng luyện thành một đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh biết nhìn người.

Có bốn người trong nước, còn là người nước ngoài, hắn liếc mắt đã có thể phân biệt ra được.

Bình thường Thẩm Ninh thích nhất người nước ngoài đến dừng chân, nguyên nhân thì mọi người đều biết, người nước ngoài là không thế nào biết rõ giá cả hàng hoá ở đây!

Vì thế, nếu ở đại học mà không có học cho tốt Anh ngữ, về sau làm lão bản sẽ có chút bất tiện.

"Ồ, đám người này có chút kỳ quái, hai ba mươi người, nhìn như là họp lớp, sao còn thêm mấy người nước ngoài?" Thẩm Ninh ánh mắt nhìn về phía một đám thanh niên nơi xa, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Phương xa một đám người trẻ tuổi đang leo núi, có nam có nữ, phần lớn cũng chưa tới ba mươi tuổi, trong đó có một người đàn ông nước ngoài tóc vàng mắt xanh, từ xa nhìn đến còn có một cô gái trẻ có dáng người rất là yểu điệu hỗ trợ.

Một đám hai ba mươi người tốp năm tốp ba, chia làm từng cái nhóm nhỏ rất rõ ràng, lấy thân sơ phân chia.

Đái khái chắc là bạn học sau khi tốt nghiệp thời đại học sau, kiểu gì cũng sẽ bởi vì nhiều loại nguyên nhân cho nên chia từng vòng quan hệ, sau khi tốt nghiệp hai bên cùng nhau ủng hộ, đây cũng là nhân mạch!

Ánh mắt Thẩm Ninh dừng ở một người trong số đó, quét mắt qua vài lần vóc dáng không tệ của cô gái, sau đó liền thu hồi ánh mắt, ngồi xuống mở ra sách vở đọc lại.

Đội nhóm kiểu này hắn mỗi ngày cũng không biết đã nhìn thấy bao nhiêu lần!

"Ủa?" Thẩm Ninh ngạc nhiên kêu lên một tiếng, hắn lần nữa đưa ánh mắt về phía nhóm mấy chục người kia, cảm giác trong tầm mắt hơi có chút mơ hồ, hắn vừa rồi không có chú ý tới.

Thẩm Ninh chỉ nghĩ chắc là do mình dùng mắt quá độ, cảm thấy hơi hoa mắt, cho nên không có để ý nữa.

Trong bất tri bất giác, mặt trời lên cao giữa bầu trời, quyển sách trên tay Thẩm Ninh đã lật qua một nửa.

Hắn đọc sách cũng không phải sách nổi tiếng trên thế giới, cũng không phải cái gì sách dạy dưỡng sinh, mà là một bộ truyện hot trên mạng từ mấy năm trước.

Vào lúc đó, quyển sách này có thể nói là một bộ tác phẩm gây ấn tượng mạnh, đại giang nam bắc đều bàn tán.

Thẩm Ninh khi đó còn không có tốt nghiệp đại học, cũng là một trong đám người hâm mộ khổng lồ của cuốn sách này, từng vô cùng si mê với nó, vì thế đã chuẩn bị bàn phím, cùng người tranh luận đại chiến một ngàn tám trăm hiệp!

Đỉnh cao "trảm phong", ngạo nghễ trên thế giới mạng!

Cường giả thực sự là không chịu thua, dù là bị đánh chết cũng đánh đến cùng mới thôi!

Thật là hoài niệm những năm tháng đó!

Lấy quyển sách này làm tiêu chuẩn, đối với hệ thống thế giới khổng lồ, cho dù là ở trong toàn bộ lịch sử văn học mạng, cũng coi là một tấm bia to!

Thứ ba bộ khúc đến nay đã không đăng nhiều, đáng tiếc người tác giả kia...

Ai, không nói cũng được!

Bởi vì Tam Bộ Khúc đến gần cuối cùng cập nhật rất chậm, Thẩm Ninh bỗng nhiên nhớ đến lúc đầu của Tam Bộ Khúc, thế là liền mua qua Internet quyển sách bản giấy, chuẩn bị đọc lại một lần.

Cũng coi như là tưởng niệm cho thanh xuân ngày xưa!

Thời gian lặng yên trôi qua, Thẩm Ninh xuống lầu đi xử lý một ít chuyện, rồi lại ra ngoài ăn một bữa cơm, vào lúc ba bốn giờ chiều, còn chạy tới phòng tập gym hoạt động hai tiếng nữa.

Đến khi hoàng hôn chạng vạng tối, hắn lại trở lại tầng thượng, chuẩn bị đọc cho xong quyển sách này, sau đó đi tiếp đãi khách nhân buổi chiều mới đến.

Hắn vừa ngồi xuống, cầm sách lên đọc, đột nhiên liền cảm giác đến một tia không đúng, thế giới trước mắt phảng phất càng thêm mơ hồ, Thẩm Ninh không khỏi hoài nghi mắt mình có phải bị cận thị.

"Đông!"

Tiếng chuông du dương vang lên, không biết từ chỗ nào mà đến, Thẩm Ninh chỉ cảm thấy trước mặt đột nhiên hoa mắt.

Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, mặt trời như bị một tấm màn đen che kín.

Trong lúc mơ hồ truyền đến tiếng sấm chớp, trong đó nghe giống một thứ gì đó giống như tiếng kim loại vang lên!

"Dự báo thời tiết không báo hôm nay có mưa nha!" Đồng thời nhanh chóng ngẩng đầu, Thẩm Ninh thầm nghĩ trong lòng như vậy.

Sau một khắc, hắn liền ngây ngẩn cả người, đầu bảo trì tư thái ngẩn cao, bờ môi khẽ nhếch, con mắt trợn trừng lên, con ngươi thu nhỏ, quyển sách trên tay rơi xuống mà không biết.

Rồng, tồn tại trong truyền thuyết, ngao du tứ hải cửu thiên thần linh, trường sinh cửu thị, ti chưởng âm tình, cũng là biểu tượng đế vương của nhân gian.

Nhưng mà đến ngày nay, không có ai sẽ tin tưởng là có rồng, hoặc là tồn tại thần linh.

Rồng cũng chỉ sinh vật do con người tưởng tượng ra!

Nếu có ai cho rằng trên thế giới có sự tồn tại của rồng, mọi người chắc chắn sẽ cảm thấy tiểu tử này đầu óc có vấn đề!

Mặc dù Thẩm Ninh đọc không ít tiểu thuyết văn học trên mạng, nhưng hắn cũng chưa từng cho rằng thần linh có tồn tại, đối với những truyền thuyết cổ xưa kia, hắn đều cười giễu bỏ qua!

Thân là người ưu tú yêu nước, còn là người đóng góp một viên gạch của sự hài hòa tốt đẹp của xã hội, hưởng thụ qua mấy năm phúc lộc thời đại mới, làm sao sẽ tin tưởng những thứ yêu ma quỷ quái này chứ?

Nhưng vào lúc này, chín đầu cự long to như một ngọn núi cao kéo theo chiếc quan tài lớn bằng đồng thau từ trên bầu trời rơi xuống, Thẩm Ninh cảm giác trên mặt mình giống như là ăn mấy cái bạt tai!

Trong lòng, những quan điểm vững chắc không nghi ngờ trong quá khứ ngay lúc này bị sụp đổ, thế giới bây giờ bị đảo lộn!

Kinh hãi! Khó có thể tin!

Thẩm Ninh bỗng nhiên đứng lên khỏi ghế, con mắt nhìn chằm chằm trên bầu trời có những quái vật khổng lồ kia đang nhanh chóng rơi xuống, nơi xa Thái Sơn trên đỉnh thét lên tiếng ồn ào, hắn đều mắt điếc tai ngơ.

Trên mặt hắn biểu lộ cũng là cực kỳ phức tạp, chấn kinh, e ngại, cuồng hỉ, đều có hết!

Hắn giống như là đột nhiên ý thức được cái gì, cúi đầu xuống, luống cuống tay chân đem cuốn sách trong tay rơi nhặt lên, không dám tin nhìn vào hai chữ to ở trang bìa sách!

Đối với phần mở đầu của quyển sách này , Thẩm Ninh lại biết rõ ràng, ký ức trong đầu hắn nhanh chóng lướt qua, sau đó, thân thể của hắn chấn động mạnh một cái, con mắt đột nhiên trở nên sáng tỏ vô cùng.

Thẩm Ninh trong miệng hô lớn một tiếng "Cam!", ngẩng đầu lần nữa nhìn thoáng qua chín con rồng kia đang rơi xuống Thái Sơn, sau đó cấp tốc cúi đầu đi sát ra ngoài ban công mái nhà.

Đằng sau nhà trọ là một khu đất cao bằng phẳng, so với con đường trước cửa quán trọ thì cao hơn ba bốn mét.

Đứng tại tầng 3 cao nhất của nhà trọ, Thẩm Ninh không chút do dự, nhảy xuống, đúng vào chỗ đám đất bằng, cấp tốc lao về hướng của đỉnh Ngọc Hoàng mà chạy.

Đi đứng có chút run lên, lực phản chấn khi nhảy xuống để ngũ tạng lục phủ Thẩm Ninh đều giống như bị thiêu đốt, vô cùng khó chịu.

Nhưng giờ phút này, hắn hiển nhiên sẽ không để ý những chuyện này!

Phòng không tiếng cảnh báo ô ô rung động, bên trên Thái Sơn tiếng người huyên náo, tiếng kêu khóc ré bên tai không dứt, nhưng tất cả những âm thanh này đều bị hai lỗ tai Thẩm Ninh tự động loại bỏ.

Giờ phút này trong lòng của hắn là tràn đầy vô cùng hối hận.

"Ta thật ngốc, thật là, ta đã nghĩ gì khi nhìn thấy đoàn người kia chứ, cái này mẹ nó không phải là Diệp Phàm cùng các bạn học của hắn sao?"

"Đáng chết, ta làm sao lại không từ trong nhóm người kia phân biệt ra được tài hoa xuất chúng, oai hùng bất phàm Diệp Thiên đế chứ?"

Thẩm Ninh trong miệng không ngừng nghĩ linh tinh, dưới chân bước chân lại không chậm chút nào, giờ phút này hắn là lấy ra sinh mệnh của mình mà chạy, lồng ngực thở hồng hộc, thở như trâu, nhưng hắn lại không hề để tâm.

Trái tim của hắn đập cực nhanh"Phanh phanh phanh", tâm tình kích động vô cùng, sắc mặt ửng hồng, chỉ cảm thấy dưới chân có lực lượng vô tận đẩy hắn xông về phía trước.

Đường lên đỉnh Ngọc Hoàng hắn đi rất nhiều lần, nhưng lần này phá lệ gian nan, đám người xuống núi mãnh liệt như thủy triều, mà Thẩm Ninh lại giống con thỏ bị dọa sợ, trái vọt phải nhảy trong đám người !

Cửu Long Di Quan, đọc thuộc lòng truyện Già Thiên mấy lần, Thẩm Ninh tự nhiên biết điều này có ý nghĩa gì, phía trước chính là vô tận cơ duyên, mặc dù cũng có rất nhiều phong hiểm, nhưng so sánh cùng thế giới mỹ lệ kia, phong hiểm lại đáng là gì?

Giờ khắc này, Thẩm Ninh suy nghĩ trong lòng hỗn loạn, hắn suy nghĩ rất nhiều.

Chạy tới Thái Sơn, là quyết định đầu tiên sau khi hắn nhìn thấy Cửu Long Di Quan, hoàn toàn không có trải qua bất luận suy nghĩ, trong tình trạng vô ý thức làm ra quyết định này.

Mà tại trong lúc chạy tới đỉnh Ngọc Hoàng, về sau tâm tình kích động bình phục một chút, Thẩm Ninh trong lòng bắt đầu so đo tính toán xem được mất như thế nào.

Hoàn toàn là một loại bản năng của người trưởng thành, hắn nhanh chóng đem hai cái lựa chọn, một là lưu ở Địa Cầu hay tiến về tinh không, xem thử có lợi ích gì, sau đó liền lập tức kiên định quyết tâm, hắn muốn đi đến tinh không!

Lưu trên địa cầu cố nhiên cũng là một con đường đảm bảo, sẽ không tao ngộ mê hoặc bên trên Ngạc Tổ nguy cơ, tương lai có lẽ cũng có cơ hội tiếp xúc đến những đồ vật phi phàm, đi đến một con đường khác.

Nhưng là, tỉ mỉ nghĩ lại, trên địa cầu muốn quật khởi thật sự là quá khó khăn!

Chính là, trên Địa Cầu truyền thừa gần như mất tích, tài nguyên quá thiếu thốn, nếu như không có thể chất đặc biệt hay là cơ duyên, trên cơ bản không có cơ hội vùng lên.

Thẩm Ninh làm thế nào dám đi đánh cược, liệu mình có thể chất đặc thù cùng đại khí vận?

Trái lại, tiến về tinh không tất nhiên là có phong hiểm, nhưng chỉ cần sống sót, có thể cam đoan trăm phần trăm bước đến con đường tu hành!

Thẩm Ninh làm một ông chủ nhỏ mặc dù rất an nhàn thoải mái, nhưng trong lòng của hắn nhưng vẫn là không cam lòng, có cơ hội đi xông pha một phen vì sao không đi?

Dù có chết tại trong hoả tinh cũng chấp nhận!

Huống chi, chỉ cần làm ra quyết sách chính xác, thì ở hoả tinh mà muốn chết cũng khó khăn!

Tổng hợp đủ loại nhân tố, Thẩm Ninh trong lòng không do dự nữa, chỉ một lòng lao đầu xông về trước, về phần vì sao những điều trong tiểu thuyết sẽ biến thành sự thật, loại vấn đề cao thâm này cũng không phải là giờ phút này hắn có thể suy nghĩ!

Bạn đang đọc Già Thiên Chi Vô Thượng Đạo Đồ của Tam Lừa Đại Phu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.