Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu nhầm tai hại

Tiểu thuyết gốc · 1042 chữ

Hắn cùng hai đứa nhỏ cầm một bó hoa thật đẹp đến trước mặt nàng, làm một động tác cực kì đẹp như trong phim tình yêu, khi mà người con trai cầu hôn người con gái: - tặng em!

Ngoài dự đoán của hắn, nàng không đưa tay ra nhận lấy mà dùng một ánh mắt buồn bã xen lẫn xa cách mà nhìn hắn.

- Không cần đến hoa của anh.

Nàng nói.

Hắn ngạc nhiên đến ngây người , giờ mới phát hiện sau lưng nàng là một bó hoa, bó hoa đó thật đẹp, so với nó hoa của hắn đúng là đẹp hơn nhiều lần, hắn ước lượng, bó hoa kia phải đáng giá đến mấy triệu ấy.

Ngẩng đầu lên, ánh mắt mất mát nhưng đầy hi vọng, hắn hi vọng nàng đang trêu đùa hắn, hắn hỏi :

- Tại sao vậy? Em đùa anh à?

- Tại sao tôi phải đùa anh? Anh nhìn lại mình xem, có chỗ nào xứng với tôi sao? Đi xe đạp, quần áo cũ kĩ, nhà nghèo... Đi với anh thì tôi có tương lai sao?

Từng câu từng chữ nói ra như tiếng trống đập vào ngực hắn, hắn run run lùi lại từng bước như muốn nhìn rõ nàng hơn , ánh mắt mở to. Hắn ngạc nhiên sau là chua sót, rất nhiều cảm xúc cùng xông tới làm cho hắn không kịp thích ứng.

Không để cho hắn kịp lên tiếng, một chiếc ô tô đi đến gần, cánh cửa mở ra, bước xuống là một thanh niên Tuấn tú thanh lịch, nhìn cũng biết là công tử con nhà giàu rồi. Cậu thanh niên bước đến cạnh nàng nói:

- có chuyện gì vậy Thanh Thanh ?

- Không có gì đâu Lâm Du, gặp bạn thôi.

Cậu thanh niên nhìn Lưu Thanh Phong đầy ngạc nhiên, sau đó trong ánh mắt loé lên chút khinh thường, rồi lại quay ra nói với nàng, như không coi sự có mặt của Lưu Thanh Phong là gì.

- Vậy à, thôi chúng ta đi ăn cơm đi, nay là sinh nhật em anh đã đặt phòng ở nhà hàng Thần Trù rồi .

Nàng nói:

- Ừ đi thôi, em cũng đói rồi.

Thế là hai người bước vào xe, chiếc xe mau chóng biến mất trước ánh mắt vẫn mở to ra vì kinh ngạc, không thể tin nổi của Lưu Thanh Phong. Mãi một lúc sau một trong hai đứa bé mới lên tiếng đánh thức hắn:

- Anh hai, hôm nay chị hai làm sao vậy? Sao lại không nhận hoa của anh mà lại đi cùng người khác?

Đây là một bé gái tầm năm tuổi trông rất dễ thương nhưng vì nhạc nghèo lên không được ăn mặc đẹp cho lắm , chiếc áo đã có miếng vá. Bên kia là một bé trai lớn hơn, tầm 6-7 tuổi, bé trai tiến lên nói với hắn:

- Anh hai, chị hai thật là quá đáng, sao chị lại nói với anh như vậy chứ? Anh đã cực nhọc cả ngày ...

Bé trai chưa nói xong thì hắn đã ngăn lại, con mắt hắn bây giờ đã nhoè đi, cả người run run, nhưng vì nghĩ đến hai đứa bé đang đứng bên cạnh nên hắn cố gắng kìm lại, nói giọng như thoát hết lực :

- về thôi .

Ba người dắt xe về, bóng người chải đai trên đường. Trong lòng Lưu Thanh Phong thầm nói " 2 năm, em thanh đổi quá nhiều Thanh Thanh à".

Trong xe Thanh Thanh dấu diếm lau nước mắt. Nàng nghĩ đến cảnh khi sáng nàng đã nhìn thấy , Lưu Thanh Phong cầm một bó hoa đứng trước mặt một cô gái khác mà không phải nàng. " 2 năm quân sự, anh đã thay đổi quá nhiều Thanh Phong ạ"

Về đến nhà Lưu Thanh Phong bảo hai đứa nhỏ ăn cơm trước, còn hắn thì lục ra một vài đồng lẻ , bước ra ngoài.

- Bán cho em chai rượu .

Bóng người lăn trên đường, ánh sáng của bóng đèn át đi ánh sáng của vầng trăng, hắn vừa đi vừa uống hết hớp này đến hớp khác, trong tay khác có một chuỗi vòng có ba hạt châu tuyệt đẹp, một hạt vàng một hạt tím, một trắng .

- Chiếc vòng này ... Thôi vậy.

Trong đầu hắn nhớ lại khung cảnh 1 năm trước khi vẫn trong quân ngũ...

" -Tất cả dựng trại chuẩn bị qua đêm ở đây đi! Tiếng ra lệnh của đội trưởng . Mọi người lục tục lấy lều ra khỏi balo, người thì chặt cành cây người thì đào đất để chôn cọc, hắn thì đi tìm các khối đá để giữ lều phòng khi đêm có gió to. Đi mãi đến khi xung quanh không thấy người thì hắn mới tìm được một khối đó nhỏ. Khối đá này cũng chỉ hơn bàng tay hắn một chút thôi, góc cạnh không đều. Khi lật lại thì hắn mới phát hiện phần dưới có 1 viên tròn tròn trồi ra khỏi viên đá. Hắn bèn lấy dao găm quân dụng ra , mãi một lúc sau hắn mới moi viên tròn tròn đó ra khỏi viên đá, đặc biệt hơn là nó còn có hai viên nữa, 1 viên trắng, 1 viên vàng 1 viên tím. Hắn không biết chúng được làm từ chất liệu gì nhưng chúng đẹp thật sự. Lung linh huyền ảo làm người ta nhìn mà thấy say mê.

- Cất đi mang về làm quà cho Thanh Thanh, chắc hẳn cô ấy sẽ rất thích nó......"

Thời gian cứ thế qua, hắn đã say mèm, vẫn lang thang trên đường vắng, trong đầu hắn giờ toàn là hình bóng nàng, những kỉ niệm của hai người, những dự định lời hứa....

"- Phong , khi anh về anh sẽ cưới em chứ??? Nàng hỏi

- Tất nhiên rồi Thanh Thanh, anh hứa khi quân sự xong anh sẽ về cầu hôn em, em phải đợi anh đấy!!!

Trên khuôn mặt hắn lúc đó thoáng vẻ tự tin, chính cái đó làm nàng yêu thích nhất ..........."

Bíp bíp bíp..

Uỳnh , ý thức của hắn dừng lại với ánh đèn chói mắt.

Bạn đang đọc Giáng Thần sáng tác bởi thanhliem129
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhliem129
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.