Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn chết ???

Tiểu thuyết gốc · 1623 chữ

Hoàng Thanh Thanh về tới nhà , nàng vất tất cả ra khỏi người , kể cả bó hoa của tên Lâm Du kia cũng nằm gọn trong sọt rác. Nàng cảm thấy thế giới có chăng cũng chỉ như thế. 2 năm thôi mà hắn đã thay đổi như vậy , nàng nhớ ngày hắn đi hắn đã hứa sẽ về cầu hôn với nàng. Vậy mà....

Ngày hôm nay là lễ tình nhân, đáng lẽ ra nàng giờ đang rất hạnh phúc mới phải. Vậy mà sáng nay, khi tình cờ đi qua cổng nhà hắn, nàng nhìn thấy 1 màn mà mình không thể nào ngờ tới, hắn vậy mà cầm 1 bó hoa thật to, đẹp , cười nói với 1 người con gái ngay trước cổng nhà hắn. Người con gái kia ngọt ngào nhận hoa của hắn rồi rời đi. Lúc đó mọi thứ trong lòng Hoàng Thanh Thanhh đã vỡ nát, triệt để không còn gì nữa. Nàng bàng hoàng nhận ra hắn không còn là của nàng. Nàng về nhà với cái xác không hồn.

Sau 1 hồi suy nghĩ, nàng rất muốn gọi điện cho hắn hỏi cho ra nhẽ nhưng nàng quyết định không nói, nàng muốn ra đi trong im lặng. Nàng yêu hắn thật sự, nên nàng muốn là người ra đi trước. Trong tình yêu nó khó hiểu vậy đó , dù cho người đó có làm mình đau đớn đến mức nào, mình vẫn không thể nào làm tổn thương họ được. Cho nên người yêu sâu đậm hơn luôn là người đau khổ. Vì vậy nên mới có cảnh lúc chiều.

Nằng thiếp đi lúc nào không hay, lúc tỉnh dậy thì đã là ngày hôm sau. Nhìn chiếc đồng hồ hắn tặng báo 5 giờ sáng, lại thấy điện thoại có hơn chục cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Lưu Thanh Phong, có 3 cuộc là 1 số máy lạ nhưng nàng nghĩ là hắn thay số để gọi cho nàng nên nàng không thèm để ý đến. Tìm số của đứa bạn thân nhất, Hoàng Thanh Thanh bấm nút gọi, một lúc sau bên kia phát ra tiếng trong trẻo.

  • Alo Thanh Thanh đấy à, sao gợi tớ làm gì sớm thế ? mới có 5 giờ thôi à.

  • Alo tớ đây, hôm nay cậu có rảnh không, mình đi chới đi.

Bên kia đầu dây im lặng một lúc, như nhận ra giọng nói có khác thường ngày của cô bạn thân, Trương Gia Hân hỏi lại:

  • Sao thế Thanh Thanh , mới sáng ra đã làm sao rồi, hay tại tối qua anh chàng Lưu Thanh Phong mới đi quân sự về của cậu làm cậu buồn à?

  • Chuyện dài lắm, có gì gặp nhau tớ kể cho.

  • Oke, mà nay nhóm bọn tớ có hẹn đi biển Đại Hải chơi, nếu cậu buồn thì đi với bọn tớ đi.

1 tiếng sau Hoàng Thanh Thanh có mặt trươcs 1 căn biệt thư to lớn, đây là nhà của cô bạn thân Trương Gia Hân của nàng. Vừa bấm chuông thì Trương Gia Hân đã chạy ra đón, đây là một cô nàng khá xinh sắn, nhỏ nhắn nhưng không kém phần quý phái . Sinh ra trong gia đình quyền quý, từ nhỏ đã nhận sự giáo dục của cha mẹ nên nàng không có sự kiêu ngạo mà các tiểu thư nhà giàu ha có , thay vào đó là chút tinh nghịch của thiếu nữ.

  • Vào đi, đợi tớ trang điểm xong đã, hôm nay bản tiểu thư phải xinh nhất hội mới được.

Hoàng Thanh Thanh đi vào biệt thự, vì đây không phải lần đầu nên nàng rất tự nhiên, mà nhà nàng cũng thuộc dạng giàu có nên không có gì là lạ ở đây cả. Tuy cũng là trẻ mồ côi cùng trại mồ côi với Lưu Thanh Phong ngày xưa, nhưng nàng tốt số hơn khi được 1 gia đình giàu có nhận nuôi dưỡng. Vào đến nhà, Trương Gia Hân lại ton ton đến bàn trang điểm, lúc này Hoàng Thanh Thanh mới thấy Trương Gia Hân mặc 1 chiếc váy ngắn màu xanh nước biệt rất đẹp, phối hợp với đôi khuyên tai thanh mảnh càng tôn lên vẻ đẹp của nàng.

  • Khiếp, hôm nay diện đẹp thế! Hoàng Thanh Thanh khen.

  • Chuyện, còn không nhìn thấy bản tiểu thư là ai à? Mà này, kể chuyện của cậu với lão Lưu Thanh Phong cho tớ nghe đi! Hai người mới gắp nhau có mấy ngày mà đã làm sao rồi???

Nghe nàng nhắc đến hắn Hoàng Thanh Thanh lại thấy buồn tủi: - Hắn có người khác...

  • What??? Có người khác thật á?? nhìn cái bản mặt ngố ngố của hắn mà cũng bắt cá hai tay được, cậu đùa tớ hay sao???

  • Không , hôm qua chính mắt tớ nhìn thấy mà. Hoàng Thanh Thanh buồn buồn nói. Sau đó nàng kể tất cả cho Trương Gia Hân nghe.

Trương Gia Hân nghe được một hồi thì bực tức nói: - Đáng đời hắn, ngày trước tớ đã nói với cậu là bỏ tên ngốc đó đi thì không chịu, đến lúc để hắn cho mọc sừng thì mới ngồi đó mà khóc. Mà tối qua cậu đi ăn tối với tên Lâm Du đó thật à?

  • Không, tớ chỉ đi cùng xe hắn về nhà thôi, chứ đời nào tớ cùng hắn ăn cơm. Hừ , đàn ông con trai giờ toàn lũ khốn nạn hết, không thể tin ai được.

  • Vậy mà có người nào vẫn tin tưởng chờ 2 năm trời đó thôi. Trương Gia Hân bĩu môi.

Hoàng Thanh Thanh nghe vậy liên phản bác: - Còn hơn đồ trẻ con mãi không tìm người yêu như cậu. Thôi không nói nữa, đi thôi.

Cả hai cùng bắt xe tới bãi biển Đại Hải, đây là khu du lịch đẹp nhất tỉnh này. Nơi đây nổi tiếng cả nước về bãi biển đẹp và sạch, hàng năm đón cả triệu lượt khách du lịch ghé thăm, là điểm đến lý tưởng khi mùa hè đến.

Đến nơi cũng đã gằn 7 giờ Trương Gia Hân đến điểm hẹn, nơi đó là một quán nước ven biển. Trong quán giờ đã mở cửa đón khách, Trương Gia Hân đi đến một bàn ngồi 3 người, họ toàn là phụ nữ cả, tuổi chỉ tầm 22,23 tuổi, bằng tuổi với hai nàng.

  • Gia Hân đến rồi à, hơi muộn rồi đấy, làm bọn tớ chờ từ nãy giờ, mà ai thế kia??? A có cả Thanh Thanh nữa à???

    Một cô gái khi vừa thấy Trương Gia Hân đã bước lên đón. Khi nhìn thấy Hoàng Thanh Thanh thì ngạc nhiên hỏi làm 2 người đang ngồi quay mặt lại nhìn. Trương Gia Hân thấy vậy đáp: - Các cậu đến sớm thế?? Thuỳ Linh, Anh Thư, Như Ngọc , thế Thanh Linh đâu???

    Thuỳ Linh, cô gái vừa hỏi Trương Gia Hân nói:

  • Thanh Linh chưa đến , cậu ấy bảo có việc bận chút, bạn cô ấy tai nạn xe sao ấy

  • Thế à? Thanh Thanh cậu biết gì không?? Gia Hân quay sang Hoàng Thanh Thanh, vì trong này Hoàng Thanh Thanh quen biết có vẻ lâu thì chỉ có Thanh Linh.

    Hoàng Thanh Thanh: - Không , lâu lắm tớ không liên lạc với Thanh Linh rồi.

  • ờ , Vậy thôi mọi người cứ chơi đi, lát nữa Thanh Linh đến sau thì vào sau vậy.

    Nói rồi nàng và Hoàng Thanh Thanh ngồi xuống tán gẫu cùng 3 người, Hoàng Thanh Thanh cũng chỉ quen biết sơ qua về 3 cô bạn này của Gia Hân thôi nên cũng không tận hứng lắm, vả lại nàng giờ cũng không có tâm trạng gì. Đang nghĩ bâng quơ thì 1 người bước vào nàng nhận ra liên vì đây là người nàng biết duy nhất trong nhóm banh của Gia Hân, cô gái này thanh thoát linh hoạt tựa như tên vậy, cô ấy là Thanh Linh. Nhưng Hoàng Thanh Thanh phát hiện ra khoé mắt Thanh Linh phiếm hồng như vừa khóc xong. 4 người Trương Gia Hân cũng phát hiện ra điểm lạ của cô bạn liền xúm lại hỏi. Thanh Linh đang định kể thì nhìn thấy Hoàng Thanh Thanh, nàng tròn xoe mắt ngạc nhiên:

  • Sao cậu ở đây Thanh Thanh?

    Hoàng Thanh Thanh chưa kịp trả lời thì Trương Gia Hân đã nói:

  • Thanh Thanh mới chia tay người yêu, thấy cậu ấy buồn chán nên tớ rủ đến đây giải khuây.

  • Chia tay??? Thì ra là vậy.... Nhưng mà Thanh Thanh, dù có chia tay đi nữa thì cậu cũng nên đến tiễn đưa hắn đi chứ???

    Hoàng Thanh Thanh ngớ người không hiểu gì. Nàng tiễn đưa gì chứ ???

  • Cậu không biết gì??? Thanh Linh thấy Hoàng Thanh Thanh như không biết gì liền nói.

  • Hả ? biết gì ???

    Mọi người xung quanh cũng đang không hiểu Thanh Linh nói cái gì . Lúc này Thanh Linh mới biết Hoàng Thanh Thanh thậy sự không biết Lưu Thanh Phong bị xe tông đã qua đời. Nàng không biết nói như thế nào nữa "Thôi dù sao cậu ấy cũng chia tay rồi, chắc không đến mức đau lòng lắm" : - Tối qua Lưu Thanh Phong uống rượu say đi trên đường bị xe tông, xuất huyết nhiều quá , khi đến bệnh viện bác sĩ nói do máu cậu ấy là máu hiếm nên không có dự trữ, truyền máu không kịp, dạng sáng nay cậu ấy đã...

    Chưa nói hết câu thì Hoàng Thanh Thanh trước mặt đã ngất lịm đi

Bạn đang đọc Giáng Thần sáng tác bởi thanhliem129
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhliem129
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.