Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiếc vòng bí ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1650 chữ

Lưu Thanh Phong lúc này đã chết thật sao ???

Như thông báo từ bệnh viện gửi về thì tim hắn đã ngừng đập, điện đồ không còn hoạt động nữa, đồng tử giãn , các dấu hiệu cho thấy 1 người bình thường đã bước sang thế giới bên kia. Nhưng...

"Mình đang ở đâu đây??? Lưu Thanh Phong tự hỏi khi trước mắt là một mảng đen kịt không thấy được cả ngón tay. Trước khi hắn mất đi ý thức, hắn nhớ đã bị 1 chiếc ô tô con tông thẳng vào người, với lực tông như vậy thì hắn làm sao có cơ hội sống cơ chứ?

- Đây là thiên đường hay địa ngục???

Vẫn là 1 vùng tối tĩnh lặng không câu trả lời. Hắn động, hắn muốn đi ra khỏi đây, chợt hána phát hiện hắn có thể duy chuyển 1 cách chậm dãi. Lưu Thanh Phong cứ thế đi về phía trước , hắn không dám quay về phía sau.

Đi được một lúc trước mắt hắn là 1 vùng sáng hình chữ nhật. Vùng sáng này hiển thị ra 1 khung cảnh trông như 1 chiếc máy chiếu chiếu trong rạp chiếu phim. Hắn nhận ra cảnh trước mắt này, đó là chỗ mà hắn bị xe tông . Chợt hắn nhìn thấy 1 thanh niên tay cầm chai rượu đang đi loạng choạng trên đường, ngạc nhiên ra người này chính là hắn. Hắn đang xem lại chính mình như có 1 máy quay quay lại cảnh đó vậy. Trong khi Lưu Thanh Phong còn đang ngạc nhiên thì có 1 chiếc ô tô phóng nhanh đến , hắn nhìn kĩ thì thấy tên tài xế đó chính là tên Lâm Du đã đi cùng Hoàng Thanh Thanh chiều hôm đó. Lưu Thanh Phong tức giận nắm chặt tay:- tên chó chết... Phanh chiếc xe tông vào chính hắn trước sự chứng kiến của hắn. Hắn bị xe tông bay xa mấy mét, đầu đập vào thanh chắn ven đường mà ngất đi, máu tươi bắt đầu chảy ra nhuộm đỏ một vùng. Còn tên Lâm Du kia thì nhanh chóng phóng xe rời đi như chưa có gì xảy ra vậy.

Tận mắt chứng kiến bản thân bị xe tông thật là 1 trải nghiệm khó có thể tả. Có phẫn nộ, khó hiểu , càng nhiều hơn là cảm giác bất lực khi không có khả năng thay đổi mọi thứ đang diễn ra trước mắt.

Đang chìm đắm trong các cảm xúc khác nhau thì bỗng nhiên hắn thấy tay trái hắn phát sáng , hắn nhìn kĩ thì đó là chiếc vòng mà hắn đã lấy được từ trong viên đá, định tặng cho Hoàng Thanh Thanh đó. Chiêc vòng vốn dĩ có 3 viên , 1 trắng 1 vàng 1 tím, trong đó nguồn sáng đang phát ra đó xuất phát từ viên đá màu trắng kia. Tập trung vào đó thì hắn mới phát hiện ra chính chiếc vòng này đang rút đi của hắn 1 số máu đang vương vãi khắp nơi kia, càng hút nhiều thì viên đá càng phát ra ánh sáng mạnh hơn. Sau khoảng 2 phút thì ánh sáng bắt đầu yếu dần rồi mất hẳn.

Lưu Thanh Phong đang hoang mang chưa biết chiếc vòng đó là cái gì, chuyện gì đang xảy ra với hắn thì hắn chợt cảm thấy cổ tay mình nóng lên, nhờ ánh sáng từ vùng chiếu trước mặt mà hắn phát hiện trên cổ tay hắn bây giờ đã có 1 hình xăm 1 chiếc vòng có 3 viên đá, giống hệt chiếc vòng kia.

Hắn mộng, đây là chuyện gì xảy ra, hắn chắc chắn trước kia mình không có xăm hình. Vậy hình xăm này từ đâu mà có???

Lưu Thanh Phong chú ý kĩ hơn đến hình xăm kì lạ này, phát hiện ra trên viên đá màu trắng giờ đây đang loé sáng 1 vệt rất nhỏ, vệt này như 1 đường vân trông rất tự nhiên, không giống như được người ta khắc lên. Trông đường vân này Lưu Thanh Phong cảm giác như khi sinh ra nó vốn dĩ phải như vậy thì nó mới hợp tình hợp lý, mới đúng với quy luật tự nhiên vậy. Một cảm giác khó thể nghĩ và miêu tả bằng lời được. Giống như khi ta nhìn vào ngọn lửa thì trong thâm tâm cảm giác vốn dĩ nó là nóng vậy.

- Thật kì diệu!

Lưu Thanh Phong nhìn đường vân đang phát sáng mà nghĩ, nó đẹp đến lạ thường, nếu có người nhìn tinh mắt thì thấy đường vân sáng này đang duy chuyển chút ít nữa cơ, các tia sáng luân chuyển trên đường vân giống nước chảy trên 1 đường ống nước.

- Nó là cái gì vậy?

Lưu Thanh Phong tự nghĩ trong đầu . Khi suy nghĩ này xoẹt qua đầu hắn thì hắn bỗng nhiên thấy 1 hình ảnh trong đầu, đúng ra là 1 người đàn ông đang ngồi với tư thế thiền , người này hắn không rõ mặt nhưng vẫn làm cho hắn cảm giác rất là già , cảm giác tang thương mà khi nhìn vào một thứ gì đó có dòng đời lâu năm.

Trong khi chưa hiểu ông lão này là ai thì Lưu Thanh Phong lại thấy cơ thể ông phát sáng, mờ dần rồi chỉ còn thấy những đường vân còn giữ lại độ sáng ban đầu, trông những đường vân này như mạch máu nhưng không có máu chảy trong đó, thay vào đó là những luồng sáng tinh khiết đang luân chuyển chậm chạm vào rất có quy luật.

Kì diệu bắt đầu sảy ra, khi nhìn thấy những mạch máu kì quái này thì trong đầu Lưu Thanh Phong mặc nhiên có 1 đoạn trí nhớ: Hoán thiên thần quyết

Vì có đoạn trí nhớ bỗng nhiên xuất hiện này mà Lưu Thanh Phong hiểu ra được những mạch máu kì quái kia gọi là kinh mạch. Những thứ không phải máu đang chảy trong kinh mạch kia là linh khí trong trời đất .

Và đặc biệt hơn là hắn lại bỗng nhiên biết được cách hấp thu những tia linh khí trong trời đất kia vào trong cơ thể, cùng với đó là tác dụng tuyệt vời của chúng làm Lưu Thanh Phong không thể nào tin được. Thứ này có thật kì diệu như vậy không???

Theo như hắn "biết" thì linh khí này sẽ giúp cải tạo lại cơ thể bản thân, giúp hắn có những sức mạnh mà người thường không bao giờ có được.

Những sức mạnh đó mà theo như đoạn trí nhớ kia miêu tả thì có thể dời núi lấp sông, hoán đổi sinh tử...

Lưu Thanh Phong nổi lên hứng thú muốn kiểm chứng những thứ này , hắn ngồi xuống trong khi xung quanh hắn vẫn là mảng tối đen như mực. Hắn bắt đầu thử điều động những cái gọi là linh khí kia để chui vào cơ thể .

Lúc bắt đầu thì hắn chưa cảm thấy gì , sau 15' khi hắn bắt đầu chuẩn bị từ bỏ việc vô vị này thì bỗng nhiên các dòng "khí" xung quanh hắn động. chúng quanh tròn rồi từ từ ngấm vào da thịt hắn qua 1 số điểm gọi là huyệt. Bắt đầu từ huyệt bách hội, thu xuống dần qua ngực, chúng dừng lại một chút rồi đi xuống vùng bụng, qua vùng bụng thì xuống tận hậu môn dưới cùng rồi lại ngược lên trên. Chũng đi đúng 1 vùng rồi lại tập trung vào phần bụng dưới của hắn, nơi trong đoạn trí nhớ kia gọi là Hạ đan điền.

Những dòng linh khí yếu ớt này tập trung lại rồi hình thành 1 vòng xoáy nhỏ bé, tuy không có chuyển biến gì lớn nhưng chúng thực sự tồn tại.

Lưu Thanh Phong cảm giác cơ thể mình đã có chút khác với trước kia , không nhiều nhưng cũng đủ để nhận ra. Thấy có hiệu quả, Lưu Thanh Phong lại ngựa quen đường cũ, bắt đầu thu nạp những dòng linh khí của đất trời. Không biết bao lâu , có thể là 1 tiếng, có thể là 2 tiếng cũng có thể là 1-2 ngày, Lưu Thanh Phong cảm giác như đã ăn no. Vùng Hạ đan điền này đã sắp đến mức quá tải, vòng xoáy linh khí kia đã to bằng bát nước, và chầm chậm xoay tròn. Khi Lưu Thanh Phong không biết phải làm sao với nó thì bỗng dung chúng tự nhiên co rút lại. Tất cả diễn ra quá đột nhiên, không hề có sự báo trước về những biến đổi của vòng xoáy linh khí. Vòng xoáy bắt đầu co rút mạnh hơn, lúc thì nhỏ như ngón tay, lúc thì phồng ra kích cỡ ban đầu. Sau hơn chục lượt như thế thì nó chợt ép mạnh một phát làm Lưu Thanh Phong bất ngờ nhảy bật lên.

Khi hắn hồi thần lại thì cảm giác trong Hạ đan điền vòng xoáy linh khí đã co rút lại bằng viên bi, nhỏ hơn nhưng mật độ đậm đặc hơn. Hắn cũng cảm giác cơ thể khác hơn trước thật nhiều. Hắn mở mắt ra, ánh nắng chói chang chiếu vào làm hắn không kịp thích ứng nheo mắt lại, khi mở mắt sang thì thấy bên cạnh có 1 tấm gỗ ghi: Lưu Thanh Phong chi mộ......"

(phần tu luyện mình có tham khảo qua các truyện tu chân khác, cùng vào đó là trước đây mình có có đọc qua 1 quyển sách"Khí công dưỡng sinh" một quyển sách về cách tu luyện khí công đã được xuất bản , mong mọi người cảm nhận và nhận xét)

Bạn đang đọc Giáng Thần sáng tác bởi thanhliem129
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhliem129
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.