Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến cố xuyên qua

Tiểu thuyết gốc · 2023 chữ

Mặt trời nắng chói chang, từng tia nắng gay gắt khiến người ta khó chịu trong lòng. Tại ven đường, dưới một bóng cây râm mát có một chiếc dream cũ đang được dựng thẳng bằng chân chống. Trên xe là một thân ảnh đang nằm theo chiều yên xe, hai chân vắt thành chữ ngũ. Trên người hắn mặc một bộ quần áo đơn giản. Nếu để ý kĩ có thể thấy được mấy nơi đã có vết rách nhỏ.

- Haiz, Tô Vân ơi là Tô Vân, sinh ra trong gia đình họ Tô. Ba đời đều lấy xe ôm làm nghề tổ truyền, số ngươi cũng là quá thảm đi!

Thanh niên khoé miệng nhếch lên nụ cười tà dị. Tuy miệng hắn than thở, thế nhưng trên mặt luôn treo nụ cười tươi tắn. Hắn là Tô Vân, năm nay hai mươi ba tuổi. Tốt nghiệp cấp ba, hắn lập tức thi lấy bằng lái xe máy, ngay sau đó dưới sự kì vọng của bố mẹ kế thừa lại gia sản cùng tổ nghề của dòng họ hắn. Cha hắn để lại cho hắn một con dream cũ, cũng dặn dò hắn rất nhiều trước khi để hắn rời đi.

Khẽ chỉnh lại tấm biển xe ôm lại cho thẳng thắn, hắn lại nhẹ nhàng huýt sáo vui vẻ.

- Tô Vân, hôm nay không chạy sao?

Bất nhiên một tiếng hỏi thăm vang lên, Tô Vân từ trong thư thái liền ngồi dậy. Trước mắt hắn lúc này là một trung niên chừng bốn mươi tuổi, thân thể rắn chắc khoẻ mạnh. Trên người trung niên này cũng mặc quần áo khá sạch sẽ. Thấy người tới là người quen, Tô Vân cười đáp:

- Chú Long tới ạ!  Có đi đâu không chú, trời nắng quá con liền ở trong này nằm thôi!

Trung niên được gọi là Chú Long kia cười, nụ cười vô cùng thân thiết. Nhẹ giơ lên một túi ni lông đã bọc kĩ, Chú Long lên tiếng nói:

- Vậy đi chuyển giúp chú món đồ này đi, đưa tới công ti Bảo Châu đưa cho con gái chú nhé, giá cả vẫn như cũ đấy!

Tô Vân cười cười, hai mắt híp lại đỡ lấy túi ni lông kia của Chú Long, đáp:

- Tuân lệnh, chú cứ tin ở cháu!

Đặt túi ni lông lên xe, cố định thật vững Tô Vân liền quay đầu xe chuẩn bị rời đi.

- Cầm lấy, đi đường cận thận nhé!

Chú Long đút vào túi áo Tô Vân một tờ polime năm mươi ngàn sau đó dặn dò.

- Vâng, cháu đi đây!

Tô Vân cười, cũng không có nói thêm nhiều lời, nổ máy rời đi.

Chú Long hướng theo bóng lưng của Tô Vân đến khi bóng dáng hắn biến mất sau một ngã rẽ dưới góc phố. Ngay sau đó mỉm cười nhẹ nhàng nói:

- Haiz, thằng nhóc này tính cách cũng tốt, chỉ là nghề nghiệp này quả thực không hợp với nó!

Nói đến đây chú Long này liền lắc đầu cười khổ xoay người rời đi.

.

Tô Vân sau khi vượt qua ba ngã ba đèn giao thông liền đi vào một con đường đá không lớn lắm. Con đường này ngày hôm qua hắn đã phát hiện ra, chính là đường tắt, có thể đi đến công ti Bảo Châu nhanh hơn. Thường thì một tháng hắn đều giúp chú Long đưa đồ đến cho con gái chú làm tại công ti Bảo Châu này thế nên rất vui vẻ tiếp nhận mối làm ăn. Chỉ là...

- Quái, đến đây liền đi lối nào nhỉ, hôm qua rõ ràng có đánh dấu bằng mấy viên gạch rồi mà!

Tô Vân nhíu mày dừng lại ở một ngã ba trước con đường. Hắn nhớ rõ ngày hôm qua đã dừng lại ở đây để đặt mấy viên gạch đánh dấu. Hiện tại gạch mất, hắn lại không nhớ rõ là đường nào đến công ti Bảo Châu.

- Thôi kệ, tiếp tục dựa vào linh cảm đi!

Tô Vân cười hắc hắc, khoé miệng lộ ra nụ cười rà dị. Hắn vặn ga đi thẳng vào con đường ở giữa. Chỉ là hắn không thể nào ngờ được. Vận mệnh của hắn đã thay đổi từ khi hắn đi vào con đường này.

.

Ầm, tiếng xe máy va chạm vang lên tiếng kì quái. Ngay sau đó cả Tô Vân cùng chiếc xe dream của hắn đều rơi xuống một cái hố ngay giữa con đường này. Đến tận khi hắn mất đi ý thức, trong đầu chỉ còn một câu hỏi duy nhất:

- Hố này ở đâu chui ra?

.......

Tiếng nước chảy róc rách, trên một con suối trong vắt lúc này không biết tại sao lại có một thân ảnh đang nằm ngay trên một tảng đá lớn. Thân ảnh này là một thanh niên chừng mười năm mười sáu tuổi. Thanh niên này mi thanh mục tú, thân thể cao tầm mét bảy, làn da cũng trắng trẻo. Chỉ là lúc này trên người hắn không ít thương tích, y phục càng là rách nát không chịu nổi. Dòng suối này cũng có không ít động vật nhỏ bé đang đi lại. Thế nhưng không có một con nào dám tiến lại gần thanh niên này.

- A!

Thanh niên bất giác rên nhẹ một tiếng rồi chậm chạp mở mắt. Hình ảnh từ mờ ảo dần dà rõ hơn một chút. Thấy cảnh tượng trước mắt, thanh niên này có chút nhíu lại hai hàng lông mày. Thân thể truyền đến một cơn đau nhức khiến hắn phải nhăn mặt lại mấy lần.

- Đau quá, người mình làm sao thế này!

Thanh niên cố gắng gượng dậy, rốt cuộc khó khăn gian nan một hồi cũng đã ngồi bệt được trên tảng đá. Chỉ là hắn còn chưa kịp nhìn khung cảnh xung quanh thì đã bị hình ảnh dưới mặt suối làm cho kinh hãi. Hắn hô lên một tiếng, hít thở không thông. Ngay sau đó xem lại chính bản thân, hắn kinh ngạc phát hiện thân thể hắn có chút không đúng. Mà cũng không phải, đây dường như không phải là thân thể hắn. Nhìn kĩ hai bàn tay, hai chân cùng rà xoát lại toàn bộ thân thể, hắn đã triệt để sững sờ. Chỉ là còn chưa kịp ngây ngốc bao nhiều, đầu hắn lại ong ong lên, cơn đau thấu trời khiến hắn ngã vật ra tảng đá lớn này. Thân thể co giật, hai tay hắn ôm đầu. Tiếng kêu đau đớn của hắn chỉ có thể phát ra qua những kẽ răng. Một đoàn tin tức kì lạ từ đâu xông thẳng vào đại não của hắn. Cơn đau này đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ là đến lúc nó rời đi, hắn đã ngất đi rồi.

Cũng không biết trải qua bao lâu, từ trên cổ thanh niên này một khối đá màu xanh kì lạ phát sáng lên, chỉ mấy giây sau đó nó liền ảm đạm trở lại, chân chính trở về hình dáng màu xanh bình thường. Mấy phút sau, thân thể thanh niên này chậm rãi có động tĩnh. Hắn từ từ mở mắt, trong ánh mắt có chút tâm tình phức tạp, có chút biến hoá kì lạ.

- Tô Vân, ngươi là Tô Vân ta cũng là Tô Vân. Không nghĩ ta lại xuyên qua trên thân thể ngươi sống lại!

Thanh niên thì thào, khoé miệng theo thói quen nhếch lên nụ cười tà dị. Hắn thật không nghĩ bản thân hắn lại sẽ có một ngày cũng xuyên qua. Quả thực khó có thể tin nổi.

- Hệ Thống Người Vận Chuyển bắt đầu thiết lập, chậm rãi chờ đợi.. 1% 2% 3%...99% 100%. Thiết lập hoàn thành!

- Hệ thống xác nhập thế giới nhân, xác nhập kí chủ Tô Vân đem khoá chặt!

- Chức mừng kí chủ Tô Vân nhận được Hệ Thống Người Vận Chuyển lựa chọn!

Tô Vân lúc này bên tai không ngừng vang lên tiếng nói của một nữ nhân. Khuôn mặt hắn lúc này biểu tình có chút ngốc trệ không kịp phản ứng. Phải mất đi một phút thời gian, đến khi bên tai vang lên một câu nhắc nhở mới có thể lôi hắn từ trong ngây ngốc trở lại.

- Hệ thống cảm nhận thân thể kí chủ yếu ớt cùng thương tổn lập tức miễn phí một lần tẩy rửa thương tích. Tặng kèm kí chủ đại hồng bao tân thủ x1!

Tô Vân lập tức cảm nhận được thân thể được bao bọc bởi một lớp tinh quang màu vàng nhàn nhạt. Thân thể hắn vốn đau đớn vì thương tích lúc này bỗng chốc thư thái vô cùng. Những vết thương cả nội lẫn ngoại đều được chữa trị nhanh chóng khép lại bằng mắt thường có thể nhìn thấy. Ngay sau đó từ trong thân thể hắn không ít chất nhờn màu đen được bài xích ra ngoài. Tô Vân há hốc miệng trước một màn này. Bên ngoài thân thể hắn, lớp nhớp nháp màu đen kia bốc lên mùi khó ngửi, Tô Vân lập tức có xúc động muốn nhảy xuống suối.

Ầm!

Mặc kệ tất cả, Tô Vân lập tức nhảy xuống mặt nước suối tạo thành tiếng nổ vang. Màn nước trong suốt trước sự kì cọ của Tô Vân liền mang theo một vùng nước đen sì hôi thối chảy xuống cuối nguồn. Nước suối cực kì mát mẻ khiến Tô Vân lập tức tỉnh táo hơn nhiều. Lúc này thân thể hắn đã trở lên vô cùng khoẻ mạnh. Làn da trắng trẻo như da em bé, đến Tô Vân cũng phải ngây ngẩn trước một màn này. Không những vậy, Tô Vân còn cảm giác được thân thể có một luồng sức mạnh không nhỏ. Các giác quan của hắn vô cùng nhạy bén, tinh thần mạnh mẽ sảng khoái không thôi.

- Hệ thống, ta xuyên qua lại có mang theo hệ thống rồi ư?

Tô Vân lầm bẩm, khoé miệng lộ ra nụ cười tà dị. Hắn không ngờ không những hắn thần kì xuyên qua, lại còn có hệ thống kí thân như trong tiểu thuyết viễn tưởng trên mạng mà hắn đọc qua. Đây quả thực là quá bất khả tư nghị mà.

- Chỉ là, bố mẹ của mình...!

Nghi tới đây, Tô Vân có chút chua xót. Dù sao trong nhà cũng chỉ có hắn là con một. Hiện tại hắn tại địa cầu đã không còn, bố mẹ hắn khẳng định đau khổ lắm. Thương tâm một hồi, Tô Vân lập tức lấy lại tinh thần. Hắn cũng không phải loại người cố chấp không buông bỏ được. Nhân sinh không thể thay đổi, cố chấp thì làm được gì? Hiện tại sống lại tại thế giới này, hắn bất ngờ mang theo hệ thống, nhân sinh của hắn liền muốn thay đổi rồi.

- Kí chủ, hiện tại có muốn hay không mở ra đại hồng bao tân thủ?

- Là!

Tô Vân lập tức không ngần ngại mà mở miệng chấp thuận. Hiện tại hắn cũng rất mong chờ vào cái hệ thống này. Rốt cuộc hệ thống có giống như trong tiểu thuyết hắn từng đọc qua hay không.

- Đại hồng bao tân thủ mở ra, xin chờ!

Tiếng nói kia nhẹ nhàng bên tai Tô Vân vang lên, tiếp theo đó ngừng một lát liền tiếp tục:

- Chúc mừng kí chủ nhận được Thiên Tiên chi thể huyết mạch!

- Chúc mừng kí chủ nhận được kĩ năng Nhất Kích Tất Sát!

- Chúc mừng kí chủ nhận được Thiên Địa Trường Tiên!

- Chúc mừng kí chủ nhận được Mị Ma thân pháp!

- Chúc mừng kí chủ nhận được Ảnh Ma áo choàng!

- Chúc mừng kí chủ nhận được phổ thông y phục dị giới x1!

- Chúc mừng kí chủ nhận được kinh nghiệm x10000!

- Chúc mừng kí chủ tấn cấp luyện khí tầng ba!

Một hồi thông báo xoát bên tai, Tô Vân triệt để rơi vào yên lặng.

Bạn đang đọc Hắc Ảnh Vận sáng tác bởi TạTrườngThành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TạTrườngThành
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.