Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Sống Mới

Tiểu thuyết gốc · 1398 chữ

Trong màn đêm một chàng trai đang chậm rãi đi lên đỉnh núi dù trời tối nhưng vẫn không ảnh hưởng đến tầm nhìn của cậu, cứ như vậy cậu rất nhanh đã lên đến đỉnh núi. Ở đây có một môn phái đã sảy ra một cuộc chiến đẫm máu xác chết la liệt một số nơi đã bị phá hủy trong đó nặng nhất chính là chính điện giờ đã là một đống đổ nát. Hình bóng chàng trai đang tiến gần đến chính điện đó không ai khác chính là Thiên Sinh, đích đến của cậu là chiếc ngai vàng.

“Nhiệm vụ này cũng đơn giản đó chứ nhanh như vậy đã đến được đây rồi.”

Thiên Sinh đứng trước ngai vàng bắt đầu khích hoạt cơ quan để mở căn phòng bí mật. Sau khi hoán đổi hai viên ngọc cho nhau một cánh của mở ra ở đằng sau chiếc ngai vàng, Thiên Sinh nhanh chóng đi xuống. Bên trong căn phòng là một màu đen không có một chút ánh sáng nào Thiên Sinh chỉ có thể men theo bức tường mà tiến về phía trước, cứ như vậy đến khi cậu nhìn thấy một điểm sáng màu xanh lục thì cậu bắt đầu tăng tốc:

“Cuối cùng cũng đến. Trong này ngoài viên ngọc đang phát sáng ra thì không có gì cả chắc nhiệm vụ của mình là lấy viên ngọc này.”

Thiên Sinh tiến đến gần viên ngọc chưa kịp làm gì thì nó phát ra ánh hào quan chói mắt. Sau khi ánh hào quan tắt một bóng người xuất hiện cơ thể có phần trong suốt:

“Chắc ta không cần phải giới thiệu lại đâu nhỉ. Như Những gì ta đã nói ngươi có thể hỏi một vài câu hỏi ta sẽ trả lời cho ngươi.”

“Câu hỏi sao?”

“đúng”

“vậy… tôi muốn hỏi tôi đã chết thật rồi ư”

“ta chắc là vậy và không phải mình ngươi mà ta cũng đã chết rồi.”

Thiên Sinh ngạc nhiên hỏi:

“Ông cũng chết rồi? vậy ý ông là tôi đang nói chuyện với ma sao?”

“Đúng ta đã chết còn ta hiện tại không phải là ma. Cậu chỉ đang nói chuyện với phân hồn của ta mà thôi. Sau khi xong việc phân hồn này sẽ tan biến. Cậu còn câu hỏi nào khác không nếu không thì đến lượt ta hỏi lại cậu.”

Thiên Sinh suy nghĩ một hồi cũng không có gì để hỏi vì cậu chỉ muốn biến bản thân thật sự đã chết hay là chưa mà thôi:

“Có vẻ cậu đã hết câu hỏi vậy đến ta. Ta hỏi cậu vì sao cậu lại ở trong cơ thể của ta.”

“hả?”

Thiên Sinh ngơ ngác không hiểu Hắc Bạch Tiên Tôn đang muốn hỏi cái gì:

“Ồ! nói đúng hơn là tại sao linh hồn của cậu lại có thể nhập vào thân xác của ta.”

“Tôi cũng không biết tại sao. Nhưng chúng ta đều đã chết thì quan tâm đến chuyện này làm gi.”

Thiên Sinh cũng không biết tại sao lại như vậy.

“Có vẻ cậu vẫn chưa hiểu vấn đề nhỉ.”

Thiên Sinh một lần nữa ngơ ngác:

“Thôi được ta sẽ giải thích rõ hơn cho cậu hiểu nghe đây. Đúng là cậu đã chết đồng thời ta cũng chết còn thân xác này là xác không hồn bằng một cách nào đó linh hồn của cậu đã nhập vào biên trong cái xác này của ta và khiến nói sông trở lại. Cậu hiểu chứ.”

Thiên Sinh dường như đã hiểu ra được vấn đề nhưng cậu vẫn hỏi lại:

“Ý của ông là tôi đã sông lại nhưng mà là trong thân xác của ông sao.”

“Đúng là như vậy.”

Thiên Sinh không khỏi ngạc nhiên khi nghe những lời này cậu cảm thấy vui vì mình còn sao nhưng lại cảm thấy bối rối vì mình đang sông trong cơ thể người khác. Khi đang suy nghĩ về chuyện này thì bỗng bên ngoài có tiếng ồn lớn:

“Bọn chúng đến rồi.”

Hắc Bạch Tiên Tôn nhìn lên phía trên nói. Thiên Sinh hoang mang hỏi:

“Bọn chúng? Ý ông là gì?”

“Kẻ thù của ta. Chúng đến chắc là muốn tìm bảo vật của ta. Nơi này sẽ không chịu được bao lâu nếu chúng không ngừng công phá.”

“Vậy chúng ta phải làm thế nào.”

“Ta không biết cậu làm cách nào vào được thân xác của ta nhờ vậy mà cậu có thể sống còn ta…đến lúc phải từ bỏ rồi thực sự phải từ bỏ rồi.”

Thiên Sinh nghe những lời nói đó nghĩ là do mình nhưng cũng không biết phải nói thế nào:

“Chàng trai cậu tên là gì?”

“tôi… tôi tên Dương Thiên Sinh.”

“Ừ…! Tên cậu rất hay còn tên thật của ta là Đường Thiên. Hay nhớ cái tên này sau khi thoát được ra ngươi có thể giúp ta làm một việc được không.”

“Được tôi đồng ý với ông.”

“Ta muốn nhờ cậu làm một bia mộ cạnh người con gái ta yêu chỉ có vậy thôi. cậu làm được chứ.”

“Nhưng tôi…”

“Đừng lo ta sẽ giúp cậu trước khi ta biến mất. Đưa tay cậu đây ta sẽ chuyền lại toàn bộ trí nhớ của ta và dung hòa mới trí nhớ của cậu như vậy cậu có thể hiểu được mọi thứ về thế giới này.”

Thiên Sinh nghe vậy có phần ngập ngừng nhưng vẫn lựa chọn sẽ hoàn thành di nguyện của Đường Thiên. Sau khi cậu đưa tay ra trong đâu liền xuất hiện rất nhiều thứ liên quan đến Đường Thiên:

“Đây…đây là những chuyện đã xảy ra trước kia của ông sao.”

“Đúng vậy. nó chỉ là quá khứ mà thôi. Ta muốn cậu hãy chân trọng cuộc sống mới mà ta đã ban cho cậu được chứ.”

Trong quá trịnh dung hòa ký ức Đường Thiên cũng nhìn thấy được ký ức của Thiên Sinh hắn hiểu được những chuyện mà Thiên Sinh phải trải qua vì bẳn thân hắn cũng đã như vậy. Thiên Sinh nghe những lời của Đường Thiên bản thân cậu cũng hiểu những điều đó. Cậu thầm cảm ơn Đường Thiền vì đã giúp mình hiểu được bản thân cần phải sống để làm những việc mà bản thân không làm được ở kiếp trước:

“Thiên Sinh cậu hãy theo hướng bên trái ở đó có một cánh cửa thông đạo sau khi cậu vào ta sẽ phá hủy nó như vậy bọn chúng sẽ không đuổi theo được cậu.”

Thiên Sinh gật đầu cậu nhanh chóng đi đến cánh cửa. Trước khi vào Thiên Sinh quay đầu nhìn Đường Thiên:

“Cảm ơn ông Đường Thiên.”

Đường Thiên mỉm cười nói:

“Không cần cảm ơn giúp cậu cũng chính là giúp thân xác của ta mà thôi. Đi đi.”

Thiên Sinh cũng mỉm cười. Sau khi Thiên Sinh bước vào cánh cửa liền đóng lại Đường Thiên đọc một câu thần chú nào đó khiến cánh cửa phát nổ cả cẳn phòng vì đó mà sập xuống đám người phía trên cảm nhận được nhanh chóng nhảy khỏi đó:

“Ôi trời! sao đội nhiên lại phát nổ vậy?”

“Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai.”

“Hai tên các ngươi chắc chắn đã kích hoạt cơ quan nào đó rồi”

“Không phải là ta. Chắc chắn là hắn làm.”

“Ngươi nói ta? Sao không phải là hắn.”

“Ta sao? Haha lúc đó ta đâu có tấn công cái ngai vàng.”

Trên mặt đất xuất hiện ba tên không biết từ đâu chúng không ngừng cãi nhau vì nghĩ một trong số chúng đã kích hoạt cơ quan mới dẫn đến vụ nổ vừa rồi. Trong đó có một tên nhìn rất thư sinh nói:

“Được rồi đừng cái nhau nữa mau rời khỏi đay thôi tiếng nổ vừa rồi rất có thể sẽ kinh động đến thế lực đó đến đây.”

Một tên béo trong số chúng liền mở miện nói:

“Hắn nói rất có lý mau đi thôi.”

Cả ba nhanh chóng rời đi. Sau khi chúng rời khỏi thì xuất hiện một bóng đen, cái bóng đen đó chỉ đứng đó một lúc thì cũng rời đi cứ như vậy biến mất trong đêm hôm đó.

Bạn đang đọc Hắc Bạch Kỳ Truyện sáng tác bởi Cheerykint
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cheerykint
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.