Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 1385 chữ

Tại một khu rừng nào đó Thiên Sinh đang di chuyển rất nhanh để rời khỏi cánh cửa thông đạo dù biết Đường Thiên sẽ phá hủy trận pháp thông đạo đó. Thời gian cứ thế trôi đi mặt trời đã ló dạng Thiên Sinh tim một gốc cây để dừng chân. Lúc này Thiên Sinh suy nghĩ về những ký ức của Đường Thiên và hiểu rõ hơn về nơi này:

“Nơi đây được gọi là Tiên Giới ở đây được chia làm thường dân và tu sĩ. Tu sĩ là người có thể tu luyện, ở đây được chia thành tu sĩ phi thăng và tu sĩ bản địa. Đối với tu sĩ phi thăng thì họ phải vợt qua Độ Kiếp Kỳ thì mới có thể đến tiên giới còn tu sĩ bản địa thì khi sinh ra sẽ là Nguyên Anh Kỳ, Hóa Thần Kỳ, Luyện Hư kỳ, Hợp Thể Kỳ, Độ Kiếp Kỳ, Tu Tiên Cảnh, Chân Tiên Cảnh, Kim Tiên Cảnh, Thái Ất Ngọc Tiên Cảnh, Đại la, Đại Đế, Đạo Tổ cuối cùng là Tiên Tôn mỗi một cảnh giới được chia làm cửu tầng mà Đường Thiên đã là Tiên Tôn tứ cấp nhưng sau khi vào bên trong cánh cổng bị Thiên Đạo đánh chết đến lúc mình nhập vào cơ thể này thì cảnh giới đã bị tụt xuống một nửa hiện chỉ còn Chân Tiên Cảnh Nhất Tầng. Nếu mình muốn sống ở cái thế giới sức mạnh vi tôn này chỉ có tu luyện để mạnh lên mà thôi.”

Thiên Sinh đang tìm hiểu thêm về ký ức của Đường Thiên thì bỗng từ xa vọng đên âm thanh đánh nhau vì hiếu kỳ Thiên Sinh đi đến nơi phát ra âm thanh xem tình hình. Khi đến nơi Thiên Sinh thấy một đám năm người đang vây bắt hai vị cô nương:

“Nhìn năm tên kia cũng đạt Chân Tiên Cảnh Tam Tầng còn hai vị cô nương kia mới Tu TIên Cảnh Ngũ Tầng chắc chắn là không đánh lại rồi. Mình có lên giúp bọn họ không nhỉ? Thôi kệ đây không phải việc của mình chuồn lẹ,”

Thiên Sinh quay người tính rời đi thì một vị cô nương mặc áo xanh lộng lãy trên tóc có cài một chiếc trâm phượng xanh mở miệng nói:

“Không biết vị tiền bối đang ở trên cây có thể giúp tiểu bối đánh đuổi những tên này được không. Tiểu bối sẽ trả bất cứ yêu cầu nào mà tiền bối đưa ra.”

Thiên Sinh quay người nhìn thì thấy vị cô nương đó đang nhìn mình trong đầu cậu liền nghĩ:

“Không phải chứ vậy mà cũng bị phát hiện được sao. Không phải trong ký ức của Đường Thiên có một loại võ kỹ có thể ẩn giấu khí tức bản thân hay sao. Vậy mà vẫn bị cô nương này phát hiện lại còn là người có tu vi thấp hơn mình phát hiện chứ.”

Thiên Sinh bất lực nhìn vị cô nương vào đám người kia nói:

“Cô nương Ngươi nhìn xem ta mới tu đến Chân Tiên Nhất Tầng sao mà đánh lại năm tên Chân Tiên Tam Tầng đây.”

“Tiền bối không cần khiêm tốn tôi có thể nhìn ra người không phải là Chân Tiên Nhất Tầng tiền bối ra điều kiện đi tôi có thể đồng ý với bất cứ điều kiện nào tiền bối đưa ra chỉ xin tiền bối đánh đuổi bọn chúng.”

Thiên Sinh nghe vậy liền mở một nụ cười đau thương nói:

“Ta nói này cô có thể đừng gọi ta là tiền bối này tiền bối kia được không ta còn trẻ mà. Mà ta nói ta mới Chân Tiên Nhất Tầng thật mà ta điêu cô t hì được lợi gì chứ có đúng không.”

Thiên Sinh hết mực phản bác và không ngừng khẳng định bản thân mới Chân Tiên Nhất Tầng mà không biết trong mắt cô nương đó nhìn Thiên Sinh toát ra một lực áp bức mà chỉ Kim Tiên Cảnh mới có.

“Tên kia biết điều thì cút đi nếu không chúng ta sẽ giết ngươi đó chỉ là Chân Tiên Nhất Tầng mà làm ra vẻ thần bí gì chứ có tin ta một đao chém ngươi thành trăm mảnh hay không.”

Thiên Sinh nghe được câu đó bản thân không nhìn được cười mà cười phá lên vì cậu biết sức mạnh nhục thân của Tiên Tôn mạnh đến thế nào dù có giảm tu vi những sức mạnh nhục thân thì không có giảm chỉ là Chân Tiên thì không thể làm cậu ấy bị thương được. Nếu không phải Thiên Sinh sơ bản thân bại nộ thân phận thì sẽ xử lý đám này ngay.

“Tên này vậy mà dám cười ta đúng là tức chết đi được. Ta đi giết hắn các ngươi xử lý hai ả ta đi.”

Tên vừa dọa Thiên Sinh thấy cậu cười bản thân không chịu đước liền lao đến đòi giết Thiên Sinh. Khi thanh đao chạm vào người Thiên Sinh thì ngay lập tức gãy làm đôi. Thiên Sinh đưa tay lên đấm vào mặt tên đó khiến hắn bay thẳng xuống đất bốn tên còn lai đứng mà ngu người luôn:

“Đây là tôi không muốn đánh nhưng các người ép tôi đó.”

Thiên Sinh lao xuống tung một đấm vào một kẻ bên trái rồi lại đá vảo kẻ bên cạnh cứ vậy bốn tên còn lại đã bị hạ mà không thể làm được gì Thiên Sinh. Thiên Sinh cùng hai cô nương sau khi rời khỏi chiến trường đó liền cảm ơn Thiên Sinh và bắt đầu giới thiệu về bản thân mình:

“Tiểu nứ họ Hạ tên Tuyết Ngưng thuộc Thủy Nguyệt Môn Phái còn đây là sư muội đồng môn tên Tôn Thanh Thanh. Không biết phải xưng hô với tiền bối như nào.”

Thiên Sinh bị hỏi đến tên Liền rơi vào trầm tư không biết phải lấy tên nào cậu không ngừng đưa ra những suy nghĩ để chọn tên:

“Nếu dùng tên Đường Thiên rất có thể sẽ kéo đến kẻ thù còn dùng tên mình thì có liên quan đến quá khứ không ta. Hừm… Đường Thiên, Dương Thiên Sinh. À… mình nghĩ ra rồi.”

Thiên Sinh sau một hồi suy nghĩ cũng đã đưa ra quyết định còn Hạ Tuyết Ngưng cùng Tôn Thanh Thanh nhìn nhau không hiểu Thiên Sinh đang nghĩ gì mà chưa cho họ biết tên:

“Tại hạ họ Đường tên Thiên Dương rất vui được làm quen.”

“Thì ra là Đường tiền bối. Tiểu nữ cùng rất vui.”

Thiên Sinh thấy Hạ Tuyết Ngưng này của mở miệng là lại gọi mình là tiền bối nghe cũng có phần hơi bực liền nói:

“Tuyết Ngưng cô nương đừng gọi tôi là tiền bối nữa tôi còn trẻ mà gọi tôi Thiên Dương là được rồi.”

“Được Thiên Dương.”

Thiên Sinh thấy cô nương Tôn Thanh Thanh này có phần kỳ quái vì từ đầu đến cuối không hề thấy cô nương này mở miện nói bản thân thấy hiếu kỳ liền hỏi nhỏ Hạ Tuyết Ngưng:

“Tuyết Ngưng cô nương tôi thấy Thanh Thanh cô nương có vẻ không vui hả?”

Hạ Tuyết Ngưng quay sang nhìn Tôn Thanh Thanh nét mặt hơi buồn nói:

“Không phải Thanh Thanh không vui chỉ là muội ý…không nghe, không thấy và cũng không nói được.”

Thiên Sinh vô cùng ngạc nhiên khi nghe vậy:

“Vậy Thanh Thanh cô nương…”

“Tôi hiểu ý của huynh. Có phải huynh muốn hỏi làm sao Thanh Thanh có thể luyện công và chiến đấu đến tận bây giờ đúng không. Đơn giản là Thanh Thanh tu luyện Tinh Thần công pháp. Dùng Tinh Thần Liệm tạo ra một phạm vi nhất định chỉ cần bước vào là Thanh Thanh có thể cảm nhận được ngay.”

Hạ Tuyết Ngưng giải thích cho Thiên Sinh hiểu vì sao Tôn Thanh Thanh lại có thể chiến đấu được còn về công pháp mà Tôn Thanh Thanh sử dụng Thiên Sinh cũng không có lạ gì về những người luyện Tinh Thần lực cả tất cả nhờ vào ký ức của Đường Thiên.

Bạn đang đọc Hắc Bạch Kỳ Truyện sáng tác bởi Cheerykint

Truyện Hắc Bạch Kỳ Truyện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cheerykint
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.