Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22 phần 1

Phiên bản Dịch · 3223 chữ

Chương 22

Phaedra đặt bút xuống và dụi mắt. Tập bản thảo của bố cô tốn nhiều công sức để biên soạn hơn là cô tưởng. Càng về cuối văn phong của ông càng trở nên tồi tệ. Nó xấu đến nỗi khó có máy xếp chữ nào có thể nhận ra các chữ mà ông đã viết. Cô đoán rằng cô phải mất ít nhất một tuần nữa để làm việc với nó.

Cô nhìn quanh phòng đọc của bảo tàng Anh. Những cái đầu và lưng chăm chú vào những tập sách ở khắp các mặt bàn. Hầu hết những người đến đây đều là đàn ông. Và sự chú ý của cô chuyển dần từng người từng người một.

Elliot không có ở đây. Kiếm tìm anh đã trở thành một thói quen của cô. Họ không thể công khai gặp nhau bởi nó quá nguy hiểm. Liệu có khi nào anh đang làm việc ở đây khi cô đến.

Không cần có một sự thừa nhận nào, không cả những lời chào hỏi hay một cuộc nói chuyện. Điề nhất cô muốn là được gặp lại anh. Cô sẽ lại được tận hưởng những niềm vui thích khi có anh ở bên, trong căn phòng ngủ khi anh lúc đó thậm chí ngồi ở phía xa xa và quay lưng lại phía cô.

Cô nhắm mắt và như nhìn thấy anh trong tâm trí. Cô thưởng thức hương vị của nụ hôn cuối và như muốn nuốt cả ma id="filepos1082073">i hương tỏa ra từ cơ thể anh. Bàn tay anh vuốt ve dọc cơ thể cô và cô nhấm nháp hương vị của kỷ niệm, tận hưởng chúng ngay tại lúc này.

Những kỷ niệm đó sẽ lưu lại được bao lâu trước khi chúng phai nhạt? Cô sợ rằng điều đó sẽ xảy ra, và nỗi lo sợ ấy khuấy động tâm hồn cô. Cô luôn gợi lại những kỷ niệm, luôn nghĩ về chúng bởi cô lo sợ rằng chúng đã bắt đầu nhạt phai.

"Phaedra, cậu đang ngủ đấy ư?"

Cô mở to mắt, giật mình. Một người ăn mặc hợp thời trang đang đứng cạnh chiếc bàn. Một người đàn bà nhìn cô chằm chằm và thì thầm vào tai cô.

"Alexia, cậu đang làm gì ở đây?"

"Mình nghe nói cậu luôn luôn có mặt ở đây cả ngày". Cô ta liếc nhanh khắp căn phòng và thì thầm.

"Chúng ta hãy cùng đi ra ngoài, Mình cần chút không khí thoáng đãng". Phaedra nói.

Alexia đợi trong lúc cô buộc chặt tập bản thảo. Cô mang nó đi cho người thủ thư, người đã lấy nó trên một giá sách.

Họ rời khỏi phòng đọc và nhà Montague. "Chúng ta hãy cùng ra quảng trường Bedford", Phaedra gợi ý.

"Đó đúng là tập bản thảo bỉ ổi, rẻ tiền", Alexia nói khi họ tản bộ đến quảng trường.

Trái tim của Phaedra se lại. "Họ đã kể với cậu về nó".

"Mình và Hayden hầu như chia sẻ mọi điều với nhau. Đừng trông căng thẳng và buồn thảm như vậy. Mình không đến cầu xin lòng tốt của cậu. Easterbrook muốn mình làm như vậy nhưng mình chọn cách không nghe theo những lời ám chỉ bóng gió của anh ấy".

"Cậu là người đầu tiên tôi nghĩ đến, Alexia. Khi mình đọc nó, mình không quan tâm lắhồng cậu và các anh em trai của họ, mà là cậu".

"Thật hạnh phúc và mình rất biết ơn. Tuy nhiên, mình hiểu lòng trung thành một người cần có dành cho gia đình của mình. Nếu cha của cậu giao cho cậu một nhiệm vụ cậu không thể làm trọn vẹn, cậu sẽ chỉ có thể chọn một phần của lời hứa với cha để thực hiện".

Sự điềm tĩnh vốn có của Phaedra đã không còn kể từ bữa tiệc tối hôm đó. Giờ đây sự rộng lượng khoan dung của Alexia lại trở thành những do dự băn khoăn. Alexia liếc nhìn nhanh và nở một nụ cười khiến người khác có thể vững dạ hơn.

"Ai nói với cậu biết là tôi giữ bản thảo tại Montague House?"

Lại một cái liếc nhìn, một nụ cười dường như đầy cảm thông. "Không phải anh ấy. Viscount Suttonly đã quay trở về London và dì Hen đã thật ngu xuẩn khi theo dõi anh ta cùng với Caroline theo sau. Hayden rất giận dữ và ban bố những luật lệ vô cùng hà khắc. Anh ta đổ tội Easterbrook đã thúc ép họ".

"Mình không thể tưởng tượng được vị bá tước lại có thể giảng dạy ột cô gái về giá trị và nhân phẩm của mình".

"Anh ta không đề cập bất cứ điều gì về chủ đề đó cả, theo như lời mà dì Hen điên khùng ấy nói. Thay vào đó anh ấy hàng ngày luôn cẩn thận lau các khẩu súng ngắn trong thư viện đã hoàn toàn có thể trông chừng Caroline".

Phaedra bật cười khi tưởng tượng ra hình ảnh đó. "Mình có thể tưởng tượng ra Henrietta đã có thể tức giận thế nào. Việc thành hôn của cô con gái bà ta trên danh nghĩa cuối cùng thì cũng nằm trong tầm tay với".

"Thực ra thì mình không quan tâm tới sự trở về của cô ấy. Dù sao nó vẫn không khiến mình phải rời bỏ thị trấn này. Và cô ấy là trung tâm nắm bắt mọi lời thị phi. Ví như cô ấy đã báo cho tôi biết việc cô có mặt ở đây".

"Ngài Elliot khuyên mình nên giao tập bản thảo cho những người thủ thư. Anh ấy thông thái hơn mình. Mình dám chắc rằng đã có một ai đó đột nhập vào nhà mình tối qua, và không còn nghi ngờ gì nữa họ đến để tìm nó". Cô không nghe thấy tiếng động nào cả bởi lúc đó cô đang ngủ, nhưng vào buổi sáng khi cô bước vào phòng khách dường như có gì đó không bình thường. Đồ đạc bị xáo trộn nhẹ. Những tấm khăn choàng Venetian bị đảo trộn và những giá sách thì quá ngăn nắp

"Nó không thể là do một trong số chúng minh". Alexia nói. "Không có lý do nào khiến chúng mình làm thế. Easterbrook và Hayden biết chỗ cậu đang để những trang bản thảo đó".

Họ đi một vòng quanh một công viên nhỏ của quảng trường Bedford. Những ngôi nhà xung quanh đó trông thật giản dị nhưng tạo cho người xem cảm giác thoải mái. Có rất nhiều người sống ở đây với đủ các ngành nghề từ những nhà văn nổi tiếng, những luật sư cao cấp và cả những nhà ngoại giao nước ngoài nữa. Những mặt tiền sạch đẹp cùng chung một mẫu thiết kế đứng thẳng thành một hàng dài, mái nhà không quá cao. Căn nhà trông thật vừa vặn và cân xứng với quảng trường.

"Elliot có ý định sẽ rời London sớm". Alexia dường như đã có thể trả lời thắc mắc của Phaedra. Có lẽ cô đã đoán biết trước điều mà Phaedra định nói.

Họ đi thêm mươi bậc nữa, "Cậu biết về điều đó nhiều đến đâu vậy, Alexia?"

"Hầu như hơn cả những điều mình muốn biết. Mình không đồng ý với quan điểm của cậu, Phaedra, và mình cũng chưa từng bao giờ vờ như mình đã ủng hộ nó. Giờ đây mình lo sợ những điều tồi tệ nằm trong chính suy nghĩ của cậu. Tuy nhiên cậu chưa bao giờ cố gắng thay đổi mình và ngược lại mình cũng vậy". Nói rồi họ bước vào trong công viên. Cô ngồi trên một chiếc ghế đá. "Elliot đã có một cuộc cãi vã với Easterbrook hôm qua".

"Một cuộc cãi vã lớn ư?"

"Theo như lời của dì Hen thì đó là cuộc cãi nhau của giới quý tộc".

Phaedra ngồi ngay cạnh cô. "Henrietta có nghe thấy vụ cãi nhau không?"

"Henrietta sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nghe lén nào để nghe các cuộc cãi vả trên toàn thế giới này. Mình đã từng thuyết phục bà ta bỏ qua vụ này, cô thấy đấy bà ta nói vụ cãi nhau liên quan đến vấn đề lễ cưới".

"Không còn nghi ngờ gì cả, bà ấy đã hiểu nhầm". Phaedra cảm thấy như tua của cây thường xuân đang bò xung quanh giày của cô.

"Bà ta nói cuộc cãi vã có liên quan đến những quyền lợi và nghĩa vụ mà một người chồng cần có. Nói một cách ngắn gọn, Easterbrook nói với Elliot về một điều gì đại loại như đám cưới của cậu và Elliot".Cô hếch đầu lên giễu cợt: "Cậu sẽ biết chuyện vặt vãnh này sẽ tồi tệ thế nào rồi chứ".

Phaedra ước gì Alexia không dùng đến từ "vặt vãnh" ấy dù có thể nó là một từ thích hợp. Tình cảnh này đã phá hủy những gì có ý nghĩa và chỉ làm nỗi đau thêm giày vò con tim cô.

Cô nói với người bạn đi cùng cô sự thật và nhìn thấy thái độ của Alexia càng lúc càng ngạc nhiên.

"Mìnhđồng ý rằng lời thề đó có giá trị". Cô ta nói. "Thực ra thì Hayden chẳng kể gì với mình cả. Tuy nhiên câu chuyện của cậu đã giúp tôi sáng tỏ đôi điều".

Cô lấy chiếc túi xách đặt trong lòng, mở ra và lôi ra một tờ giấy đang được gấp sẵn. "Anh ấy bảo mình đưa nó cho cậu. Mình không biết vì sao nhưng mình biết chúng nói về những ông luật sư".

Phaedra đọc tên ba luật sư ghi trong tờ giấy. Cô nhận ra một người. Ông ấy đã từng đại diện ột nữ bá tước trong một vụ li dị chồng. Mọi thông tin về vụ đó đã có trên mặt báo, và cô đoán rằng những chi tiết liên quan đến các hoạt động của cô rồi cũng sẽ được xuất bản.

"Mình không đủ khả năng để thuê những luật sư như thế".

"Hayden đưa cho tôi mảnh giấy này và nói với cô rằng anh ấy sẽ dàn xếp với họ. Bây giờ thì mình đã biết mọi chuyện, và mình chắc chắn rằng anh ấy sẽ chịu mọi phí tổn".

Điều này có nghĩa là anh trai của chính Elliot sẽ trả mọi chi phí. Một người anh khác của anh có thể muốn anh hãy thực hiện những quyền lợi của người chồng trong khi họ còn chưa công khai chính thức. Nhưng Elliot có lẽ sẽ rất vui mừng khi một ngày nào đó gia đình họ tống khứ được cô.

Có lẽ Elliot cũng có những kết luận tương tự. Sự giúp đỡ của Hayden không hề có nghĩa là Elliot chấp thuận những đề nghị của cô.

Sự thất vọng khiến trái tim cô quặn thắt, đó là một phản ứng hết sức ngớ ngẩn. Trái tim không thể lắng nghe một cách rõ ràng và đưa ra những phán quyết cho tương lai. Niềm tiếc nuối bâng khuâng không thể trôi qua dễ dàng, nhưng nó không có nghĩa là cô sẽ để cho những tình cảm gian dối đánh gục cô.

Cô gấp giấy đút vào trong túi và chuyển sang một chủ đề khác nhằm cố xua đi những ý nghĩ về Elliot.


Ngài Pettigrew cứ đưa tay cọ qua cọ lại chiếc cằm chẻ của mình. Thói quen đó khiến Phaedra có cảm tưởng dường như ông là một con người rất thận trọng. Và thậm chí cô bắt đầu nghĩ người đàn ông này đang mơ màng một điều xa xăm nào đó.

"Ngài nghĩ sao? Liệu lá đơn của tôi có thể được nhận những tín hiệu tốt hay không?"

Thậm chí ngay cả khi cô đã lên tiếng hỏi, cũng phải mất một thời gian khá dài nó mới đủ khả năng xâm nhập vào tâm trí của ông.

Cuối cùng những ngón tay mập mạp cũng thôi không mân mê cằm nữa. Cái đầu gật gù với mái tóc hoa râm ngẩng lên.

"Đây là một trường hợp rất thú vị, cô Blair à. Là trường hợp thú vị nhất. Tôi đã bị thu hút bởi những lắt léo của vụ kiện cũng như những dính líu mà nó có thể gây ra đối với không ít người".

"Tôi rất vui mừng khi có thể đem lại cho ngài nhiều hứng khởi như thế. Tuy nhiên tôi đang mong có một sự tái đảm bảo rằng tôi đang đi đúng đường trong vụ này".

Sự chú ý của ông khiến cô rùng mình. Pettigrew là một quý ông lùn, mập mạp và béo tốt đến nỗi tưởng chừng như cái caravat ông đeo đang thít lấy cổ ông. Đôi mắt xanh của ông chiếu những tia nhìn sắc nhọn vào người đối diện. "Nếu cô lập trình sẵn cho con đường của mình, cuộc du ngoạn chắc chắn sẽ dài. Và phải mất hàng tháng trời để tìm kiếm những bức thư cam đoan của những người đã có mặt ở đó làm bằng chứng. Liệu những nhân chứng đã đến dự lễ cưới có nói rằng cô bị ép buộc hay không?"

"Người phụ nữ đó sẽ nói, và tôi tin rằng vị linh mục cũng sẽ khẳng định rằng không có sự ưng thuận thật sự nào cả. Tôi không nghĩ rằng ông ta đã thoải mái khi điều hành buổi lễ."

"Hãy nhìn này, đã có một rắc rối rồi đấy. Ngay tại những lời cô vừa nói: 'Sự ưng thuận thực sự'. Điểm mấu chốt nằm ở đó. Cô đã đưa ra sự ưng thuận nhưng sau đó cô lại nói đó không phải là sự ưng thuận thật sự. Tòa án sẽ không l làm thân thiện hay để ý đến những phát ngôn như vậy đâu. Sẽ có thêm bao nhiêu người nữa đồng quan điểm với cô là đó không phải sự ưng thuận thật lòng. Và thế là cô sẽ biến thành người kể một câu chuyện chỉ để nói về quan điểm cá nhân của mình. Điều đó mới hấp dẫn làm sao".

"Nó không đủ hấp dẫn để ông có thể là người đại diện cho tôi trước tòa ư". Pettigrew không phải là người đầu tiên trong danh sách mà cô đến gặp. Hai người kia đã từ chối lời đề nghị giúp đỡ của cô.

Ông nhìn thẳng vào Phaedra: "Cô có chắc chắn rằng ngài Elliot cũng sẽ kể một câu chuyện giống như câu chuyện của cô? Việc anh ta có thừa nhận hay không vô cùng quan trọng. Nếu anh ta từ chối nói ra những điều mà cô cho là sự thật ấy, không một tòa án nào dám đưa ra quyết định. Dù sao thì anh ta cũng là con trai của một Huân tước".

"Anh ấy không làm bất kỳ điều gì để ép buộc hay thúc ép những lời thề cả. Chúng tôi không sống với nhau như vợ chồng. Và anh ấy không có động cơ hay mục đích gì để lấy của cải của tôi cả".

"À, nếu anh ta không động đến số của cải ấy... Đây chính là cách mà mọi việc được bộc lộ, cô Blair à. Tòa án sẽ nghi ngờ rằng liệu có bất kỳ sự cố gắng hủy bỏ cuộc hôn nhân vội vã này khi hai người còn đang ở nước ngoài hay không. Những cuộc hôn nhân vội vàng như thế này thường không được dân chúng biết đến bởi tâm trí họ đang trôi về những xứ sở ấm áp hơn và những con người nhiệt tình hơn. Những phản ứng tích cực thường quay trở về không sớm chút nào".

"Ngài đang không hề miêu tả những gì đang xảy ra với chúng tôi. Đó chỉ là những lời thề đơn thuần và tôi không liên quan gì đến những lời buộc tội khi mà tôi không hề mắc lỗi. Đó là một nỗ lực tuyệt vọng để cứu chính tôi, tất cả chỉ có thể".

Ông luật sư tỏ vẻ đồng ý mà không nói một lời nào, nhưng cô phát hiện những hoài nghi đang ở ngay trong chính cách biểu hiện có phần nhẹ nhàng và ôn tồn của ông.

"Sau đó có một việc đã xảy ra ở tháp trong đêm đó". Ông nói. "Cô và Huân tước Elliot sẽ bị hỏi liệu có bất kỳ mối quan hệ xác thịt nào giữa hai người không. Nếu thực sự có điều đó thì vụ kiện của cô đã hoàn toàn bị hủy hoại". Môi ông mím lại và dường như hơi bĩu ra. "Nếu mối quan hệ đó vẫn tiếp tục ngay cả khi cô đã rời Postiano... Và nếu có bất kỳ vấn đề gì liên quan đến mối quan hệ bất chính đó, vụ kiện của cô không còn chút hi vọng nào".

Cô gồng hết sức mình đón nhận sự từ chối đang đến với mình. Không chỉ có ba luật sư có thể giúp cô trong vụ kiện này. Cô sẽ tìm vị luật sư khác, ít nhất cũng không cảnh vẻ như những người này. Ít ra cũng là một người mà có thể bảo vệ và bênh vực cho tình cảm của cô.

"Tôi nghĩ rằng ngài không cho là lá đơn của tôi đáng để ngài suy ngẫm, thưa quý ông".

"Tôi chỉ đơn thuần lý giải những khó khăn có thể xảy đến với cô". Khuôn mặt tròn của ông ta nở một nụ cười. Và ông vung tay trong không khí theo một hình vòng cung. Điệu bộ đó cho thấy thái độ của ông hướng tới sự việc của cô. "Thông thường thì đây sẽ là những nỗ lực vô ích. Tuy nhiên cô lại không phải là một người bình thường phải không?"

"Xin lỗi?"

"Cô Blair, ác cảm của cô về việc kết hôn đã được rất nhiều người biết đến. Cuộc đời của mẹ cô là một chuỗi những tin đồn và có lẻ chính sự kì lạ đến kì cục trong tính cách của cô cũng như sự thiếu trung thực là một điều mà một người con trai của Huân tước không muốn trói buộc. Nếu bất kì một người con gái nào khác từ chối lấy Huân tước Elliot Rothwell, tòa án sẽ cười nhạo cô ta. Nhưng với cô thì..."

Và một lần nữa cánh tay ông lại vung lên. "Cách ứng xử và niềm tin của cô sẽ có thể ủng hộ rất nhiều cho những khẳng định của cô trước tòa. Và quan tòa sẽ có khuynh hướng muốn giải phóng Elliot khỏi bất cứ thứ gì liên quan đến cô. Được rồi, tôi nhận bào chữa vụ này và sẽ tìm một vị kiểm sát viên tốt nhất để giúp cô. Tôi hy vọng rằng với sự giúp đỡ của ông ấy chúng tôi sẽ đẩy lùi những tai tiếng liên quan đến vụ kiện này trong nhiều năm nữa".

Bạn đang đọc Ham Muốn của Madeline Hunter
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.