Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản Diện?!

Tiểu thuyết gốc · 1481 chữ

Thôn Nguyên Chi Thể => Vô Cực Đạo Thể

Tại hạ chỉ đổi tên, thể chất vẫn giữ nguyên khả năng.

—-----------------

Khương Lăng dừng lại khi bắt gặp Yêu Lang và Ôn Công chạm mặt nhau, hắn đứng từ xa im lặng quan sát bọn chúng.

Yêu Lang khổ sở vận công hấp thụ Linh Khí tu bổ Linh Lực để trị thương, nó vừa đau đớn vừa tức giận nói:

"Lão tặc, xem chuyện tốt mà ngươi gây ra này!"

"Chẳng phải ngươi đã đảm bảo sẽ không để bất cứ kẻ nào gây cản trở hay sao?"

"Giờ thì mọi chuyện rối tung lên hết rồi, bảo vật không trộm được, bạch hồ ly cũng không cướp được, chết tiệt!"

Bỏ ngoài tai lời trách móc của Yêu Lang, Ôn Công nhoẻn miệng cười khinh:

"Đừng có đổ lỗi cho lão phu, các ngươi thực lực yếu kém nên mới để xảy ra cớ sự như bây giờ."

"Yêu Tộc tu luyện ít nhất cũng phải mất hơn trăm năm mới hóa thành hình người, tốt nhất là ngươi nên lo giữ cái mạng của mình đi."

"Coi chừng bị đánh đến hiện nguyên hình đấy!"

Yêu Lang nghiến chặt răng kiềm chế cơn tức giận, nó nói:

"Phải, là do bọn ta yếu kém, để ta xem thử ngươi làm sao đối phó với tên quái vật đó."

Ôn Công vuốt râu, lão từ tốn nói:

"Tiểu tử ấy sở hữu Vô Cực Đạo Thể đã tuyệt tích từ thời thượng cổ nên lão phu nhất định phải đoạt xá cho bằng được."

"Đừng lo, sau khi mọi chuyện ổn thỏa thì ta sẽ cho ngươi thưởng thức đám nữ nhân kia để bồi thường cho những tổn thất ngày hôm nay."

Những lời mơ tưởng đó đều lọt vào tai của Khương Lăng, hắn trừng mắt nhìn Ôn Công rồi lộ diện, hắn nở một nụ cười đáng sợ, ánh mắt ngập tràn sát ý:

"Thật ngại quá, ta vô tình nghe thấy toàn bộ âm mưu của các ngươi mất rồi."

"Ta còn nghĩ là sẽ để cho Thương Hội xử lý các ngươi nhưng…"

"Hai ngươi lại dám có ý đồ với các phu nhân của ta."

"Thế nên ta đành phải…"

Chớp mắt một cái, Khương Lăng đã xuất hiện ngay bên cạnh Ôn Công, hắn vung tay định chặt đầu lão ta nhưng bất thành.

"Tiểu bối vô tri." - Ôn Công xuất chưởng chặn đòn công kích của Khương Lăng.

"Lão tặc, để ta cắn chết hắn!" - Yêu Lang chớp lấy thời cơ, nó bật dậy, há miệng nhe nanh định cắn cổ Khương Lăng.

"Bộc!" - Khương Lăng niệm khẩu quyết, Linh Lực biến hóa thành một lớp phòng ngự thân thể của hắn, bá khí bùng phát.

Yêu Lang bị uy áp của Khương Lăng đánh bật ra, nó hộc máu.

Khương Lăng và Ôn Công tiếp tục đọ sức, cả hai đều thăm dò thực lực đối thủ nên chưa dốc hết toàn lực.

Cục diện dần bị phá vỡ, Khương Lăng thôn phệ Linh Lực của Ôn Công nên thực lực của hắn liên tục được tăng cường.

Ôn Công nhận thấy tình thế không ổn, lão biến hình cánh tay còn lại thành cánh tay của Yêu Hùng (gấu), lão giơ tay tát mạnh.

Khương Lăng né sang một bên rồi ngay lập tức phản kích bằng một chưởng phế bỏ cánh tay của Ôn Công.

"Quả nhiên danh bất hư truyền, Vô Cực Đạo Thể thượng cổ thể chất thiên sinh phi thường, không khiến lão phu phải thất vọng." - Ôn Công tự chặt bỏ đi cánh tay Yêu Hùng của mình, lão cười gian xảo:

"Nhờ thể chất này mà một tiểu tử Luyện Thể Cảnh như ngươi lại có thể khiến một cường giả bán bộ Đại Hoá Cảnh như lão phu phải chật vật."

Ôn Công bỗng dưng thay da đổi thịt, cánh tay kia của lão hoá thành móng vuốt, đầu mọc hai sừng, những chiếc gai to lớn nhô lên trên lưng, lớp da của lão biến thành vảy cứng, hình dạng trông thật kỳ dị.

"Sau khi đoạt thân xác của ngươi thì lão phu sẽ không cần phải giải thích với đám trưởng lão kia nữa, lão phu sẽ giết sạch bọn chúng!" - Ôn Công nhe nanh gầm gừ.

"Haizz." - Khương Lăng thở dài, có vẻ như lần này hắn phải chiến đấu một cách nghiêm túc rồi, hắn dang rộng hai tay, phóng thích toàn bộ Linh Lực, trực tiếp đột phá cảnh giới.

Khai Mạch Cảnh tam tầng.

Khai Mạch Cảnh ngũ tầng.

Khai Mạch Cảnh thập tầng.

Phục Khí Cảnh nhị tầng.

Phục Khí Cảnh lục tầng.

"Tiểu tử ngông cuồng!" - Ôn Công động thủ, lão phi thân đến chỗ Khương Lăng, xuất trảo.

Cỗ Linh Lực bao quanh Khương Lăng quá cường đại, Ôn Công công kích toàn lực nhưng lại chẳng hề gây ra bất kỳ tổn hại nào cho hắn cả.

"Đến lượt ta." - Khương Lăng đột phá Chân Linh Cảnh nhất tầng, nhục thể của hắn đã đến giới hạn nên không thể tiếp tục được nữa, hắn tả xung hữu đột. (Tốc chiến tốc thắng, phải giết lão ta trước khi thiên kiếp xuất hiện.)

Uy lực quyền cước của Khương Lăng khác biệt rõ rệt so với lúc nãy, nhanh hơn, mạnh hơn, tàn bạo hơn.

Khương Lăng và Ôn Công điên cuồng chiến đấu. Nhưng công kích dồn dập khiến Ôn Công không kịp trở tay, lão ta vô tình để lộ ra sơ hở và bị Khương Lăng áp đảo ngay tức khắc, kết cục là lão chỉ biết ôm đầu chịu đòn.

Tưởng chừng như Ôn Công sẽ bị Khương Lăng đánh đập cho đến chết nhưng không, thiên kiếp đã xuất hiện.

Đạo thiên lôi đầu tiên giáng xuống, đánh tan trần nhà, Khương Lăng không thể trực diện đối đầu hay thậm chí né tránh, hắn ngã khuỵu xuống đất sau khi hứng chịu sấm sét.

"Chết tiệt! Không kịp rồi!" - Khương Lăng ngước mặt lên trời, hắn biết bản thân sắp phải đối mặt với khiển trách của Thiên Đạo, đây là hậu quả của việc tấn thăng cảnh giới đến mức độ nghịch thiên phản địa.

Thiên lôi trùng trùng điệp điệp, cuồng bạo, hung mãnh trừng phạt Khương Lăng.

Da thịt của Khương Lăng như bị đốt cháy, toàn thân hắn tê liệt, nỗi đau xuyên gân thấu cốt.

Yêu Lang lồm cồm ngồi dậy, nó đi lại đứng cạnh Ôn Công, lão và nó đều vui mừng xen lẫn kinh hãi. May mắn không bị Khương Lăng giết chết mà còn lật ngược tình thế, chuyển bại thành thắng, đợi sau khi thiên kiếp kết thúc thì xem như mã đáo thành công.

Thiên kiếp trôi qua, Khương Lăng phun ra một ngụm máu rồi đứng dậy, tuy rằng tu vi đã tăng cao nhưng hắn đang bị nội thương lẫn ngoại thương, nếu như miễn cưỡng cử động thì e là sẽ lành ít dữ nhiều, nhưng kẻ địch vẫn còn đang gần kề nên hắn chỉ có thể tiếp tục chiến đấu mà thôi.

"Lão tặc, nhân lúc hắn chưa hồi phục, mau giết hắn đi!" - Yêu Lang sợ hãi, nó hối thúc và giơ tay đẩy Ôn Công.

Mặc dù biết rằng Khương Lăng đang bị trọng thương nhưng Ôn Công lại chần chừ, lão không nắm chắc phần thắng nên không dám tiến lên.

Đột nhiên, một nam thiếu niên anh tuấn mặc y phục màu trắng xuất hiện, đi lại chỗ Khương Lăng và Ôn Công, y rút kiếm, đắc ý cười:

"Ta cứ tưởng nhiệm vụ bậc cao nhất sẽ nguy hiểm lắm."

"Một con Yêu Lang hoá hình, một lão già cụt tay, một tên boss bị trọng thương. "

"Vậy mà hệ thống lại cảnh báo ta phải cực kỳ cẩn trọng."

"Mà thôi kệ, giết các ngươi xong rồi nhận phần thưởng thì ta sẽ đỡ phải tốn thời gian cày cấp."

Yêu Lang và Ôn Công quay sang nhìn nhau, cả hai đều không hiểu tên này đang nói gì.

"Grừ, tiểu tử này ở đâu ra vậy? Hắn lảm nhảm cái gì vậy?" - Yêu Lang tức giận hỏi.

"Mặc kệ hắn!" - Ôn Công trả lời, lão không thèm nhìn về hướng thiếu niên đó.

(Hệ thống? Phần thưởng? Boss? Hắn là người xuyên không?) - Khương Lăng sững sờ, hắn nhìn chằm chằm tên thiếu niên ấy.

Nếu theo như lời của thiếu niên bạch y đó thì ngoài Khương Lăng vẫn có những người khác xuyên không đến Thiên Nguyên Đại Lục. Quan trọng hơn là Khương Lăng đã trở thành mục tiêu của một kẻ sở hữu hệ thống, nếu vậy thì Khương Lăng thật sự là PHẢN DIỆN?!

Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên sáng tác bởi Logan741
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Logan741
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 432

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.