Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em gái phản diện không thích hợp ( 26)

Phiên bản Dịch · 1558 chữ

Hoa Vụ khua khua tay, sau đó xoay điện thoại một vòng, để Tô Nham nhìn thấy Lam Quan Nguyệt và Tô Tử, sau đó lại đưa điện thoại xoay trở lại.

Tô Nham lúc này sắc mặt đã thay đổi.

"Tô Nham tiên xinh, vì có thể cùng ông nói chuyện, tôi chỉ có thể để người phụ nữ của ông phối hợp một chút, hy vọng ông không có tức giận."

"..."

Cô đó là để cho bọn họ phối hợp sao?

"Ninh Ninh..." Tô Nham từ trong kẽ răng nặn ra tên cô, "Mày muốn làm cái gì? Tô gia nuôi mày nhiều năm như vậy, mày chính là đang hồi báo chúng ta như vậy sao?"

"Nếu như ông muốn nói lại nợ cũ, vậy chúng ta liền nói di sản của ba mẹ ta đi.."

Tô Nham tức giận: " Kia vốn cũng không phải của mày."

"Phải hay không trước chưa đề cập tới, chúng ta hãy nói tới chính sự đi."

Tô Nham: "..."

Tô Nham trợn mắt nhìn cô, dường như muốn ánh mắt xuyên qua màn hình điện thoại di động để giết chết cô.

Hoa Vụ thì tuỳ ý hơn nhiều, Tô Nham từ trên thần sắc của cô cũng nhìn không ra được gì, cô giống như là đang cùng hắn nói chuyện video call.

"Tô Huyền đang ở đâu." Hoa Vụ lên tiếng trước.

Mi tâm Tô Nham nhảy dựng lên, nhưng rất nhanh liền nói:"Hắn đang ở đâu, làm sao ta biết được?"

"Không phải ông đem người bắt hắn đi sao?"

"Ta vì sao lại bắt hắn?" Tô Nham chối cự, "Ta căn bản vốn chưa gặp mặt hắn, mày đừng ở đó ăn nói bậy bạ."

"A..." Hoa Vụ nhẹ giọng nói:" Thật sao."

"Không thấy Tô Huyền?" Tô Nham cười lạnh nói: "Không nhìn thấy hắn, mày nên đi báo cảnh sát a, mày trói Tô Tử với vợ của ta để làm gì chứ? Tao nói cho mày Ninh Ninh, mày dám động đến bọ họ một chút tao sẽ không bỏ qua cho mày."

Đối với Tô Huyền mà hói, thì ông ta chính là một người cha máu lạnh.

Nhưng đối với Tô Tử và Lam Quan Nguyệt, thì Tô Nham lại rất quan tâm.

"Ta thật kỳ quái, ông vì cáu gì lại không thích Tô Huyền như vậy?" Hoa Vụ đột nhiên xoay đề tài, "Tô Huyền không phải là con của ông sao?"

Tô Nham còn muốn cảnh cáo Hoa Vụ, ai biết cô đột nhiên lại vòng sang đề tài này.

"Là nó đối nghịch với ta trước."

Con trai nhà người khác cùng cha đối nghịch, cũng không có ai có mấy cái suy nghĩ muốn giất chết con trai a.

Chỉ có thời điểm thời cổ đại, tranh đoạt ngôi vị hoàng đế sẽ máu lạnh như vậy.

Nhưng Tô Gia cũng không có thừa kê ngôi vị hoàng bđế.

Huống chi thành tựu của Tô Gia, đều là một tay Tô Huyền gầy dựng nên.

Hoa Vụ trực tiếp cùng Tô Nham thảo luậ: " Chẵng lẽ ông đã làmn việc gì không thế tha thứ? Đứa con trai tốt như vậy, bị ông làm thành bộ dạng này, ông thân là cha, một chút trách nhiệm cũng không có sao?"

Cô bắt đầu khiển trách hắn.

"Ta..."

"Thân là cha, chức trách không làm tròn, lại đối nghịch con trai của mình như thế, ông cảm thấy như vậy được sao?"

"Hắn..."

"Có người cha như ông, hắn thật sự là bất hạnh."

Tô Nham mấy lần bị Hoa Vụ cắt ngang, cuối cùng cũng bộc phát rồi.

"Mày rốt cuộc là muốn làm cái gì!!"

Hoa Vụ lần nữa quay lại chủ đề:" Tô Huyền đang ở nơi nào."

Tô Nham:" Tao nói rồi, tao không biết."

"Vậy ta sẽ không khách khí nữa." Hoa Vụ đem điện thoại để lên trên bàn, ống kính nhắm ngay Tô Tử và Lam Quan Nguyệt.

Cô đi đến bên cạnh Tô Tử, đưa tay sờ đầu cô ta, "Tô Tử, cô xem, cha cô không muốn cứu cô rồi."

"Ba ta đã nói rồi, ông ấy không biết anh trai... anh..." Lời nói của Tô Tử bị ngắt quảng.

Cô ta hoảng sợ đưa cổ né ra, nỗ lực để cổ mình cách xa dao trong tay Hoa Vụ một chút... xa thêm một chút nữa.

"Mẹ ... mẹ..." Tô Tử thanh âm run rẩy mang theo nức nở.

Ngón tay Hoa Vụ trượt đến trên mặt của Tô Tử, nhẹ nhàng vuốt ve, "Đừng trách ta, đều tại ba của cô a."

".."

Tô Tử đã khóc rồi.

Cái tên điên này!!

Ba của cô rốt cuộc đã làm cái gì rồi!!

Anh trai...

Ba đã làm gì với anh trai mà chọc giận cô rồi?

"Nếu cô cầu xin ba của cô?" Hoa Vụ để Tô Tử hướng về phía ống kính, "Vừa khóc, vừa nhìn ba của cô có nguyện ý cứu cô hay không."

Tô Nham bên kia vốn cho rằng Hoa Vụ sẽ không dám làm gì, cho nên vẫn thở phào, chỉ là mắng Hoa Vụ là bạch nhãn lang.

Cho đến khi hắn nhìn thấy con gái của hắn bên trong video liền lộ ra chút không nhịn được.

Sau đó hắn liền nghe thấy tiếng thét chói tai của Tô Tử, cùng với tiếng la to của Lam Quan Nguyệt.

"Dừng tay! Dừng tay!!" Tô Nham cuối cùng cũng sốt ruột rồi, "Tô Huyền đang ở nơi này!"

"A, xem ra ba của cô vẫn còn muốn cứu cô nha." Hoa Vụ có chút đáng tiếc buông Tô Tử ra, đem dao di chuyển ra, con dao lạnh băng vỗ một cái lên mặt của cô, khẽ cười một tiếng, " Vận khí thật tốt, có được một người ba tốt."

Tô Tử bị doạ sợ chỉ biết run cầm cập, hoàn toàn không nói được.

...

...

Tô Nham lúc này đang ở trên thuyền, hắn ở trong khoang thuyền đi qua đi lại.

Tô Huyền ngồi ở bên cạnh, bất quá hai tay bị trói, lúc này nhìn qua tinh thần không tốt lắm, ểu oải dựa ở một bên.

"Mày thật đúng là đã cưới được một cô dâu tốt." Tô Nham đột nhiên lên tiếng,

Tô Huyền không có lên tiếng.

Hắn nghĩ mình đột nhiên mất liên lạc, Hoa Vụ sau khi biết thì có thể sẽ làm gì.

Nhưng hắn không nghĩ tới Hoa Vụ sẽ quá khích như vậy, trực tiếp đi trói Tô Tử và Lam Quan Nguyệt, uy hiếp ngược lại Tô Nham.

"Tao lúc đầu nên bóp chết mày."

"Kia thật đáng tiếc, ông không thể quay trở lại lúc đầu." Tô Huyền thanh âm rất thấp, tựa hồ dùng không it khí lực, mới nói ra được lời này.

"..."

Lời nói này chọc giận Tô Nham, ông ta tiến lên nắm lấy cổ áo của Tô Huyền.

"Đã đi đến bước đường này, mày cho rằng tao không dám giết mày? Chẳng qua là sẽ cũng chết." Dù sau hắn cái gì cũng không còn.

Cổ áo bị siết chặt Tô Huyền cói chút thở không thông, gò má bị đỏ lên, nhưng hắn lại cười nói, " Ông giết đi, Tô Tử cùng Lam Quan Nguyệt cũng không sống nỗi."

Tô Nham càng dùng lực, " Mày thật sự cho rằng tiểu nha đầu kia sẽ dám giết người vì mày?"

"Có lẽ chứ?" Tô Huyền cười cười, "Có lẽ cô ấy thật sự sẽ dám làm a?"

"..."

Đôi mắt Tô Nham chứa đầy tia máy, tay nắm lấy cổ áo của Tô Huyền đang run rẩy.

"Tô Tổng, đã tới bờ rồi."

Bên ngoài có thanh âm truyền vào.

Tô Nham đột nhiên như bị thứ gì chích vào, buông lỏng tay.

Tô Huyền nằm trên ghế sô pha, thấp giọng ho khan, hít thở không khí mới mẻ.

Du thuyền đang từ từ cập bờ.

Tô Nham từ trong khoang thuyền đi ra ngoài.

Tô Huyền không nghe thấy thanh âm bên ngoài, không biết qua bao lâu, hắn nghe thấy giọng nói của Hoa Vụ, trực tiếp đỡ hắn lên.

"Thật đáng thương."

Tô Huyền rõ ràng mình nghe thấy tiếng thở dài của cô gái.

Hắn tựa vào trên bả vai của cô gái, mặc cho cô giúp mình cởi sợi dây trói, sau đó cô nhẹ nhàng ôm lấy mình.

Tô Huyền từ từ dựa vào trên người của Hoa Vụ, "Nếu như Tô Nham không thả anh, em thật sự sẽ giết chết bọn họ?"

Bàn tay Hoa Vụ lướt qua sống lưng của hắn, cũng không biết là thói quen vuốt ve hay là trấn an hắn, nhưng Tô Huyền cũng cảm thấy rất thoải mkaì.

Thanh âm của cô từ từ vng lên, "Em là một công dân tốt, làm sao lại làm chuyện đó chứ."

"Vậy em làm sao lại cứu được anh?"

"..."

Anh chết rồi đối với cô mà nói cũng không có quá nhiều tổn thất.

Cho nên có thể cứu ra thì thật tốt, không cứu được...

Dĩ nhiên, Hoa Vụ rất thức thời không có nói ra những lời này, chỉ là vỗ vỗ sau lưng hắn một cái.

Bạn đang đọc Hệ thống Boss phản diện sau khi max level của Mặc Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.