Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em gái phản diện không thích hợp ( 28)

Phiên bản Dịch · 1613 chữ

Hoa Vụ không biết Tô Huyền đã xử lý Tô Nham như thế nào, bất quá không qua bao lâu, cô liền từ trong miệng người khách nghe được tin tức xuất ngoại Tô Nham và Lam Quan Nguyệt.

Nhưng Hoa Vụ chỉ có thể liên lạc được với Tô Tử.

Hỏi Tô Tử, cô ta ấp a ấp úng nói chỉ có cô ta là xuất ngoại, Tô Nham và Lâm Quan Nguyệt thì vẫn còn ở trong nước.

Nhưng đang ở nơi nào, thì Tô Tử không chịu nói.

Cũng có thể là cô ta cũng không biết.

Hẳn là đã bị Tô Huyền chiếu cố tới.

Hoa Vụ cảm thấy Tô Huyền thật sự rất có hiểu.

Mặc dù là nhân vật phản diện, nhưng lại rất có hiếu.

Không tệ.

Trẻ con dễ dạy!

....

...

Hoa Vụ lần nữa gặp lại Lê Ân Ninh, đã là ba tháng sau đó.

Lúc này trời đã vào mùa đông, người tới lui đều mặc áo quấn mùa đông thật dài, chỉ có Lê Ân Ninh là đang mặc một bộ áo lông, đứng trong gió rét run lẩy bẩy.

Trừ quần áo mặc trên người hơi ít ra, thiì nhìn qua cô ta rất hoàn mỹ.

Hoa Vụ ngồi trong xe nhìn xem.

Thận Ngũ thỉnh thoảng sẽ nhìn qua bên kia, hắn đã dừng ở chỗ này rất lâu rồi.

"Phu nhân, nếu không cô qua đó đánh cô ta hai caí bạt tai?" Thận Ngũ thật sự không nhịn được mà lên tiếng.

Hoa Vụ hít một hơi thật sâu, giọng nói cũng không biết là đang khen hay đang kinh ngạc, "Đầu cậu nhỏ như thế làm sao có thể nghĩ ra phương pháp độc ác như vậy chứ?"

Thận Ngũ:"..."

Vì cô ngồi ở trong này, giống như là đang rình mồi, trên mặt còn mang theo nụ cười quái dị, cực kỳ giống kẻ biển thái.

Có thù hận thì liền đi lên đánh a!

Dù sao có chỗ dựa là ông chủ, liền có thể làm như thế với cô ta mà?

"Phu nhân..." Thận Ngũ đưa điện thoại cho cô xem, "Ông chủ lại hối."

Hoa Vụ : "Hối hối hối..."

Hoa Vụ cầm lấy áo khoác mặc vào, đẩy cửa đi ra bên ngoài.

Gió lạnh thổi tối, đem hơi ấm của lò sửi từ trong xe thổi bay không còn một mống, gió đánh ở trên mặt, lạnh thấu xương.

Hoa Vụ đi qua chỗ của Lê Ân Ninh, thật bất hạnh, nơi mà cô phải đi qua chính là cái cửa ở phía sau Lê Ân Ninh.

Lê Ân Ninh lạnh ôm chặt lấy mình, nhưng cô ta hoàn toàn không có ý định đi vào, chỉ là ở chỗ này đi qua đi lại, ý định làm mình ấm lên một chút.

Cô ta rất nhanh liền nhìn thấy Hoa Vụ, trên khuôn mặt trang điểm tinh xảo lộ ra mấy phần kinh ngạc, sau đó chính là lúng túng cùng chật vật.

Hiển nhiên, lúc này Lê Ân Ninh không muốn gặp Hoa Vụ .

Cô ta bước sang chỗ khác hai bước, muốn tránh khỏi Hoa Vụ .

Thế nhưng Hoa Vụ lại trực tiếp đi đến hướng của cô ta, "Lê tiểu thư."

Lê Ân Ninh: "..."

Lê Ân Ninh bị buộc phải nhìn cô.

Hoa Vụ khẽ mỉm cười, "Đây là thế nào, Doãn gia ngay cả tiền cho cô mua bộ quần áo cũng không có a?"

Lê Ân Ninh:"..."

Hôm nay, Doản gia tập họp, Doãn Thái Thái đem cô ta mang tới đây, dẫn cô ta vào bên trong, áo khoác cũng cởi ra rồi, đột nhiên lại kêu cô ta ra ngoài đón Doãn Bắc.

Cô ta ngay cả áo khoác không mang, mà cả điện thoại cũng không có.

Sau khi cô ta ra ngoài, muốn đi vào lại bên trong, an ninh ở của lại không biết vì cái gì, không để cho cô ta đi vào.

Cho nên, lúc này cô mới đứng ở chỗ này.

Từ sau khi vào ở nhà Doãn gia, Doãn Thái Thái dùng không ít biện pháp dày vò cô ta.

Nhưng Doãn Thái Thái ở phương diện chi tiêu ăn mặc, thì không có bạc đãi cô ta, thâm chỉ là cái gì tốt đều ném lên người cô ta, giống như càng ngày càng hài lòng cô ta..

Thế nhưng mà ngầm ngầm.

Lê Ân Ninh biết Doãn Thái Thái không phải là một người hiền lành, thế nhưng cô ta không nghĩ tới Doãn Thái Thái sẽ ác độc đến như vậy!

Lê Ân Ninh trong khoảng thởi gian này cũng sắp điên rồi, nói với Doãn Bắc, thì Doãn bắc nhìn thấy xa xỉ phẩm trên người cô ta, cùng với dàng vẻ kia của Thái Thái, liền bắt đầu hoài nghi lời nói của cô ta.

Lê Ân Ninh lúc này vừa đói lại vừa lại, lại còn bị Hoa Vụ khiêu khich, liền không nhịn được mà tức giận, "Có phải cô rất đắc ý?"

"Tôi đắc ý cái gì?"Hoa Vụ hỏi ngược lại.

Lê Ân Ninh: "..."

Lê Ân Ninh nhất thời nghẹn lại.

Cô hiện tại là Thái Thái của Tô Huyền, muốn bao nhiêu tự tại liền có bấy nhiêu tự tại.

Lê Ân ninh cho rằng chỉ cần trong lòng Doãn Bắc có mình, thì cô ta cũng sẽ sống rất tốt.

Thế nhưng...

"Nước sâu của hào môn, Lê tiểu thư càng phải nổ lực a."

Hoa Vụ ý vị nhìn cô ta một cái, đi ngang qua cô ta mà đi vào bên trong.

Tô Huyền đã đợi cô một lúc rồi, "Tô thái thái, quan niệm thời gian của em hôm nay cũng không tồi."

"Dười lầu gặp được người rất thú vị, nên nhìn lâu hơn một chút."

"A?" Tô Huyền giúp cô cởi áo khoác, treo lên một bên, "Ai cơ?"

"Lê Ân Ninh?"

Khoé miệng Tô Huyền hơi co quắp, "... Em vẫn còn chú ý đên cô ta?"

Nếu không phải biết cô đối với Doãn Bắc không có ý nghĩ kia, thì hắn sẽ hoài nghi, cô để tâm đến Lê Ân Ninh như vậy, là đối với Doãn Bắc chưa dứt.

"Thế nhưng em là một người chung thuỷ."

"..."

Bị một người chung thuỷ như cô để ý tới, có phải kết quả sẽ rất thảm?

Tô Huyền cũng không có tiếp tục truy hỏi, "Ăn cái gì?"

"Đều được." Hoa Vụ tâm tình tốt, đối với cái gì cũng dễ chịu, "Anh chọn đi."

Tô Huyền dựa theo khẩu vị thường ngày của Hoa Vụ mà chọn món, lại chọn thêm rượu.

"Anh hôm nay không đi làm?" Hoa Vụ nhìn thấy hắn chọn rượu có chút ngoài ý muốn.

Thời gian còn sớm, công việc thường ngày Tô Huyền có thể nặn ra chú thời gian đi ăn cơm, đợi một lát nhất định sẽ quay trở về.

Mà hắn nếu như không có đi làm, thì cũng sẽ không uống rượu.

Tô Huyền bình tĩnh nói: "Không phải em muốn uốn sao?"

Hoa Vụ nhìn hắn, "Ừm."

Bữa tiệc tối này đối với Hoa Vụ mà nói ăn tối Tô Huyền rất bình thường, trò chuyện chuyện thường ngày.

Đối với Tô Huyền, thì hắn đang hưởng thụ thời gian an tĩnh này.

Không cần phải suy nghĩ công việc khiến người nhức đầu kia, cũng không cần phải suy nghĩ ai sẽ toan tính hắn, càng không cần phải suy nghĩ làm thế nào để chèn ép đối thủ cạnh tranh.

Thời điểm ở bên cô, luôn làm hắn buông lỏng.

Tô Huyền ăn xong, hắn chống cằm nhìn cô gái đối diện.

Hoa Vụ đem miếng cuối cùng của ly rượu uống cạn, "Nhìn cái gì?"

"Em dường như càng đẹp." Tô Huyền nói sự thật mình nghĩ.

"Em hôm nay ra ngoài đã trang điểm." Hoa Vụ hơi hấc cằm, có chút kiêu ngạo tiếp nhận lời khen của Tô Huyền.

Nói xong, cô hơi dừng lại, lại nghiêm túc, "Anh nên tỉnh táo một chút, đừng bị vẻ đẹp của em mà động tâm, yêu em."

Tô Huyền vốn muốn hỏi, 'Anh không thể yêu em sao?' nhưng lời nói đến khoé miệng, hắn tạm thời đổi thành, "Ăn nói linh tinh."

"Anh hiểu rõ là tốt, tình cảm sẽ cản trở người thành thần."

"Giống như chúng ta vậy, nên là ở một mình, ai cũng không yêu."

"Không có nhược điểm, liền sẽ vĩnh viễn không thua."

"A.."

Hoa Vụ nói nửa ngày, phát hiện Tô Huyền tâm trí trôi dạt, căn bản không nghe.

Cô có cảm giác mình đang nghiêm túc dạy bảo, học sinh lại chuồn đi mất.

Hoa Vụ giận dữ đưa ta, ở trước mặt hắn quơ quơ, "Anh đang nghĩ cái gì?"

Tô Huyền hồi thần, hắn là đang nghĩ tới câu nói kia của Hoa Vụ, 'Tình cảm sẽ cản trở người thành thần.'

Hắn cũng không biết tại sao lại suy nghĩ những lời này, hắn cũng không nghĩ ra cái gì, nhưng chính là không nhịn được mà suy nghĩ tới...

Giống như... giống như đã nghe qua được ở đâu đó.

"Không có gì." Tô Huyền cười cười, "Đợi một lát để Thận Ngũ đưa em về hay em cùng anh đến công ty?"

"Quá lạnh, em đi về..."

"Cùng anh đến công ty đi."

"???"

Hoa Vụ nắm ly rượu, không vui trợn mắt nhìn hắn.

Tô Huyền giơ tay sờ đầu cô: "Quyết định vậy đi."

"Ai cùng anh quyết định chứ." Hoa Vụ tức giận.

Bạn đang đọc Hệ thống Boss phản diện sau khi max level của Mặc Linh

Truyện Hệ thống Boss phản diện sau khi max level tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.