Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngôn tình ( bổ sung)

Tiểu thuyết gốc · 1021 chữ

Bất kỳ việc gì vì khi làm nhiều và quen thuộc nó đến một trình độ nhất định, thì trên người làm điều sẽ thoát ra một khi chàng mà ở đây là ý cảnh rất đặc biệt.

Trời rõ ràng rất lặng gió vì bây giờ là buổi tối rồi nhưng không hiểu sao, khi kanae bước gần tới lại Hưng có loại có thể cảm nhận thấy gió thổi nhẹ qua mặt, đi cùng là tiếng gió thổi sào sạt đó hoàn toàn không phải là tiếng gió phát ra từ cây hoa tử đằng.

Nó phải phát ra từ một loại cây to lớn hơn, cả bước chân lại gần cái cảnh giác đó càng rõ ràng hơn. Bước đầu tiên thì có gió thổi, hai bước có tiếng những cảnh càng sung lớn đang kêu kéo kẹt trước gió, ba bước là tiếng lõm bõm có cái gì đó rơi xuống nước, bốn bước tầm mắt mờ nhạt.

Ngồi xuống cạnh Hưng cái hồ cá nhỏ biến mất, thay vào đó là một mặt ao rộng với làn nước xanh ngọc bích gợn sóng trong gió, bầu trời xanh Mây Trắng ánh nắng chiếu qua tán cây sung già.

Trong mũ không còn ngửi thấy mùi hoa tử đằng, mà là mát rưỡi của nước và chua chát của nhựa cây tràn đầy sức sống.

Ban đầu kanae cũng cảm thấy rất khó hiểu Nhưng rồi cô cũng cũng chỉ vào khung cảnh này.

Nơi này yên bình và thoải mái Kiếm trong lòng muộn phiền phai đi hết, gánh nặng cũng tan biến, giờ đây không còn giết quỷ, không còn gia đình mất mát bi thương.

"Nhưng chưa đủ nó chưa đủ yên bình." Theo bản nặng kanae dựa vào người Hưng.

" Đúng rồi ngay bây giờ mới đủ yên bình." Trong lòng thầm nghĩ.

Nhìn quang cảnh này kanae nói vu vơ.

"Đây là đâu?"

-"Quê hương của ta, nơi ta sinh ra."

"Cây này là cây gì vậy."

-"Cây sung"

" Đưới nó thấy mình thật thoải mái."

Mặc dù đây là một khung cảnh hết sức bình thường tại Việt Nam, có thể nói rất nhiều đứa trẻ ở miền sông Hồng bên kia bờ đê cứ đến tháng 7 làm ngập lụt đến nóc nhà, thì ai cũng phải trải qua cảm giác này nhưng khi nó đã trở thành ý cảnh của Hưng và kanae nay được dựa vào bờ vai người đàn ông này nó thực Hoàn Mỹ.

Lắc lắc đầu Vẫn câu nói cũ Cô Bé Đáng Thương

Trên cành cây sung lớn một bóng hình yểu điệu người biếng nằm dài, bàn tay tinh xảo màu lúa mì vô lực buông xuống đầu ngón tay treo lấy vò rượu lắc lư. Cô ghé mắt nhìn vào cặp đôi trẻ đang vai vai tựa vai, tim cùng nhịp.

-"gần đây có phải là đi ngắm Kịch bản không đi làm phim kinh dị bem nhau chứ có phải phim tình cảm đâu."

Một khoảng thời gian sau ánh trăng đã lên cao sáng ngời.

Lão người hầu đợi mãi mà không thấy hai người vào ăn cơm.

Bèn tự mình đi tìm đến võ trường không thấy xem có phải hai người luyện tập, kanae bảo sẽ dạy Hưng hơi thởi mà, nhưng không vẫn khóa cứng ai vô được.

Khu vực tiếp khách Thấy không Thấy.

Phòng nghỉ của cả hai người không thấy.

Già cả đâu rồi nên nhẫn nại phải có ,lão rất bình tĩnh tiếp tục đi tìm.

Cuối cùng phát hiện cả hai đang ngồi tựa vào nhau dưới ánh trăng bạc chiếu rọi trước hồ cá.

Nhìn cảnh này lão cũng phải ngây người lại.

Hoa trụ giờ nhưng một nàng công chúa đi ngủ say.

Dưới ánh trăng bạc như được phủ lên như một chiếc chăn mỏng lung linh.

Đôi má trắng hồng tô điểm bởi nhưng sợi tóc rối, hàng mi đen dài kiêu sa nhè nhẹ run, môi đỏ vùi xuống ẩn sau cánh tay kiên cố của người đàn ông.

Mọi thứ đẹp lấp lánh và choáng hợp như thắp sáng cả đêm tối.

Còn Hưng ngủ say , bỏ đi sự hung hăng tàn bạo và giờ được khoác lên mình bộ áo giáp bạc, trở thành một tràng kị sĩ tây âu cổ đại trong những áng văn xa xưa đầy trầm lặng an toàn.

Nhưng cái hình ảnh này có vấn đề.

Cô công chúa nhỏ ngủ trên cánh tay phải người kị sĩ nền nói là phúc hay họa đây.

[Ai hiểu được cho xin cánh tay nhỉ]

Kanae đã ngủ say, Hưng cũng đã quen cảnh ngồi kiểu này xong ngủ.

Lão vuốt mũi bản thân.

" Đúng là tuổi trẻ."

Là người gần với sát quỷ đoàn lão biết gánh nặng của một trụ là thế nào, có nơi tựa vào là tốt.

Nhưng dù sao cũng đã muộn rồi cái gì cũng phải sau ăn với ngủ đã.

Nhẹ háng giọng một cái.

Nghe tiếng động Hưng mở bừng mắt theo bản năng toàn bộ cơ báp thả lỏng.

Lão người hầu đang định nói đôi lời trêu đùa, thì cảm nhận được một ý lạnh từ đầu đến chân.

Kanae đang ngủ say cũng cảm thấy được cái gì giật mình tỉnh dậy. Cái này Hưng mạnh hơn rất nhiều đó là trực giác của cô báo lại.

Lúc này Hưng như một ngọn núi lửa sắp bộc phát cả hai người phải trực tiếp chịu cảm giác ngột ngạt này, mất mấy phút não Hưng mới từ trong trạng thái đứng máy hoạt động lại.

Cơ bắp cậu dần co lại về trạng thái cũ.

[Hì mấy ông nghĩ các hệ thông chọn người bừa không hề nha. Tôi ở đây để thông não cho các người thiên tài thực sự nó như thế nào, kiếp trước của Hưng thì cũng chính vì sự thiên tài mà mất hết. Bật bí nhỏ luôn nhớ biết đó là gì không, thứ này gọi là gia tốc số âm.]

Bạn đang đọc Hệ thống cục súc và thằng thí chủ cục súc sáng tác bởi hikoma2003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hikoma2003
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.